Chương 332: Kẻ Địch Từ Quá Khứ, Xây Dựng Địa Vị Ban Đầu (16).

Quyển 3: Địa Cầu Tân Kỷ Nguyên.

[Thiên thứ hai: Học Viện X-Gen]

-- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Nhiễm Nam buông lời đe dọa nhưng lại không thấy động thủ. Chỉ thấy cậu ta trịch thượng đứng đó. Bom Nhiệt Hạch được thu vào Bao Tay Trữ Vật và ẩn vào Mệnh Tâm. Sổ Ước cũng thu lại ngay sau đó.

“Lôi Ca. Mày chuẩn bị xong chưa. Tao ra tay đánh lén đấy.”

Lôi Ca trong trạng thái lôi điện hình người khó hiểu nhìn cậu ta, cảm thấy tính cách tên tu sĩ này đúng là buồn cười nhạt nhẽo. Khoé miệng hắn nhếch lên rồi bỗng đông cứng lại. Có gì đó sai sai. Để nhớ xem. Tên mập này có một quyển sổ, một cái bao tay và hai cái vũ khí. A đúng rồi. Hai cái vũ khí. Sao bây giờ chỉ có một cái…

Trước khi đến thời khắc quyết chiến đồng quy vu tận trước đó. Nhiễm Nam từng dấu đi một thần khí Khí Bảy Màu ra sau lưng mình, tránh ánh mắt của Lôi Ca. Vậy bây giờ nó đi đâu rồi? Câu trả lời là…

HẢ!!?

Mặc cho Lôi Ca nhanh chóng nhận ra khác lạ. Nhưng hắn vẫn không tài nào tránh được.

Thần khí Khí Bảy Màu em hóa nhỏ như kiến hôi đã tiếp cận ngay sau lưng hắn, rồi ngay lập tức chui vào cơ thể điện năng của tên này. Nó lập tức biến lớn, hóa thành một quả cầu khổng lồ mà bên trong đó có các bức vách ngăn quả cầu thành cả chục phòng khác nhau. Các căn phòng lập tức chia cơ thể điện năng của Lôi Ca thành hàng chục phần và bị ngăn cách lẫn nhau. Giống như một quả trứng luộc bị cắt thành nhiều múi từ trung tâm vậy.

Càng biến càng lớn, quả cầu thần khí khổng lồ lao thẳng xuống mặt biển bên dưới.

“Khốn kiếp” Lôi Ca tức giận. Hắn nhìn thấy dây lựu đạn của mình bị một cánh tay mọc ra từ một bức vách chộp lấy và tống ra bên ngoài. Một khi dây lựu đạn thoát ly khỏi tầm tay gã thì không có cách nào để phá vỡ thần khí để thoát ra được.

Phản ứng của Lôi Ca không hề chậm. Ngay khi dây lựu đạn bị đưa ra ngoài thì có một phần điện năng do hắn biến thân lao ra theo. Mớ điện năng này lập tức hóa thành một Lôi Ca mini, chộp lấy dây lựu đạn định dùng nó đánh cho thần khí về nguyên dạng, giải cứu phần điện lưu còn lại của mình trong quả cầu thần khí.

Lôi Ca mini chộp dây lựu đạn vào tay, quay lại định giải cứu phần còn lại của mình thì tức xanh mặt mà ngừng lại.

Không biết từ lúc nào. Khí Bảy Màu chị đã biến thành một mặt tường to lớn chặn giữa hắn và quả cầu đang nhốt điện năng của mình kia. Giờ đây, dù có dùng lựu đạn đánh phá bức tường thì cũng không còn kịp nữa.

Quả cầu Khí Bảy Màu em mang theo lượng lớn điện năng của Lôi Ca chìm vào biển rộng.

Lờ mờ thấy được điện xà lấp lóe cả vùng biển sâu. Chúng nhanh chóng tán ra khắp nơi rồi nhảy nhảy mấy lần liền tiêu thất. Lôi Ca chính thức mất đi một nguồn lớn dị năng. Không có thời gian mấy tháng thì đừng hòng khôi phục lại thực lực.

“Hừ. Muốn bắt anh mày. Lần sau nhớ chuẩn bị cho kỹ” Nhiễm Nam hất cằm nói. Thu hồi tất cả đồ vật của mình.

Cậu ta đã tính toán, trong trường hợp học viện ra tay ngăn cản kịp thời, cũng là lúc sẽ cho Lôi Ca một đòn chí mạng. Tuy không chết người nhưng phải khiến hắn suy yếu thật lâu, giảm bớt trở lực ở học viện. Để sau đó cậu ta sẽ gầy dựng một đội ngũ, chiếm top đầu mọi bảng xếp hạng. Đạp Lôi Ca và Lôi đội của hắn xuống. Thu gom các phúc lợi về cho mình.

Lúc trước không dùng thủ đoạn vừa rồi với Lôi Ca là vì không xác định được vị trí dây lựu đạn. Còn có nó thì Lôi Ca thoát ra quá dễ dàng. Trước thời khắc lôi nhau chết chung đó Lôi Ca tuy có biến nhỏ lại, lộ ra dây lựu đạn nhưng khi đó tên này lại di chuyển cực kỳ nhanh, Nhiễm Nam không tài nào theo kịp để tách dây lựu đạn khỏi người hắn.

Chỉ có khi học viện ra tay can thiệp. Hai bên ngừng tay. Nhiễm Nam vốn nghĩ Lôi Ca sẽ trở lại cơ thể con người, dây lựu đạn hiện rõ thì đánh lén là tốt nhất. Quả nhiên Lôi Ca trở lại dạng người, tuy không phải là cơ thể máu thịt nhưng dây lựu đạn đã hiện ra. Điều kiện đã phù hợp. Lập tức buông lời cảnh cáo để phân tán chú ý rồi ra tay.

Lôi Ca dù đang trong bộ dạng hình người lôi điện mini nhưng vẫn có thể nhận ra hắn đang tái xanh mặt mày không rõ là vì giận hay suy yếu. Tay cầm dây lựu đạn, miệng nuốt một viên Hồi Năng Dược cao cấp. Loại thuốc này có thể giúp dị năng khôi phục lại lượng dị năng đã tiêu hao.

Tiếc thay Lôi Ca là bị Nhiễm Nam gạt bỏ gần như 99 phần trăm lượng năng lượng dị năng của hắn. Nếu chỉ là điện năng thì cũng thôi, ở đây bao gồm gần như 9 phần cơ thể của Lôi Ca. Chuyện này đã hao tổn đến căn cơ, nguồn cội dị năng của hắn bị hao hụt và tổn thương. Không phải Hồi Năng Dược có thể phục hồi nhanh chóng được.

A Cướp, A Trộm, Hutthuoc, Holao vội lao lên vây quanh Lôi Ca. Cả đám trừng mắt nhìn Nhiễm Nam rồi vội vội vàng vàng bay về học viện. Bọn chúng bảo vệ đội trưởng của mình lui về khu an toàn.

‘Học viện này không đơn giản. Không ngờ có kẻ có tinh thần lực mạnh tới mức ảnh hưởng đến vật chất, đủ sức từ khoảng cách xa như thế phá hủy bên trong bom nhiệt hạch trong thời gian cực ngắn như vậy.’ Nhiễm Nam thầm nghĩ.

Thông thường với dị năng tinh thần lực. Nó chỉ có thể tấn công tinh thần người khác. Nếu nó ở cấp độ cực mạnh thì có thể điều khiển vật chất xung quanh. Nhưng để mà phá hủy vật chất như kíp nổ của bom nhiệt hạch bị phá hủy trong thời gian cực ngắn như vừa rồi thì nó phải đạt đến mức siêu cấp ngoại hạng.

Học viện có một kẻ như vậy. Ngày sau phải nên cẩn thận nhiều hơn. Càng đáng giá phải cẩn thận hơn nữa là kẻ này rất có thể là Pain. Kẻ có thể theo dấu mình, biết được chuyện giữa mình và Ni. Khả năng theo dấu mạnh mẽ như vậy, thường chỉ có thể thuộc về phạm trù tinh thần lực mà thôi.

‘Cũng không biết trạng thái ngưng động kỳ lạ vừa rồi là gì? Không phải là thời gian ngưng đọng. Giống như là tốc độ suy nghĩ của mình tăng lên quá nhiều hơn. Có cách nào để chủ động đi vào trạng thái đó hay không?’ Nhiễm Nam nhớ lại chuyện vừa nãy mà cảm thấy tò mò. Nếu có thể chủ động được thì sau này sẽ rất có lợi khi chiến đấu. Kể cả trong tu luyện linh hồn cũng có lợi không ít.

Trận chiến này oanh động vô cùng. Khán giả tò mò từ học viện ra xem dĩ nhiên là có. Không thiếu những kẻ muốn bỏ đá xuống giếng, diệt luôn tên top một bảng xếp hạng là Lôi Ca hoặc bắt lấy Nhiễm Nam.

Lôi Ca lúc này suy yếu như vậy. Là thời cơ tốt nhất của chúng. Thế nhưng…

Nhiễm Nam bay xuống lòng đại dương bên dưới, nhặt lại chân tay của Niệm bị tên Thâm bẻ gãy vứt xuống. Sau đó vội vàng bay về cổng học viện X-Gen trên đảo bay.

Nhiễm Nam và Lôi Ca lại lần lượt an toàn trở vào học viện. Đám khán giả không phải là không có kẻ muốn ra tay. Chỉ là lệnh triệu hồi Nhiễm Nam và Lôi Ca trước đó đi gặp viện trưởng cùng đại nhân nào đó ai cũng nghe thấy. Nên chúng chần chờ không dám ra tay mà thôi.

Ra tay chẳng khác nào phá đám, chống đối hai vị kia. Hậu quả khó lòng chịu nổi.

Nhiễm Nam vừa bay về cổng học viện vừa đảo mắt tìm kiếm thằng nhóc Hao nhưng chẳng thấy bóng dáng nó đâu. Kể cả cái quan tài có Hồ Nha nằm bên trong cũng biến mất. Hẳn là khi thấy Nhiễm Nam ra tay tàn sát dễ dàng một đám học viên, cảm thấy không có khả năng gây khó dễ gì thêm nên đã trốn đi trước rồi.

‘Hừ.Trốn không được mãi đâu’ Nhiễm Nam hừ lạnh trong lòng. Nhất định phải dạy dỗ thằng nhóc đó một bài học mới được.

Nhiễm Nam định phá luật, bay ù vào trong học viện nhưng nghĩ lại liền thôi vì không gấp gáp việc gì cả. Học viện không cấm bay. Thực chất cổng học viện chỉ có ý nghĩa tượng trưng là chính. Giống như biển hiệu vậy. Học viện không cấm bay nhưng cấm phát ra năng lượng quá mạnh mẽ vì sẽ làm nhiễu các loại máy quét bảo an của học viện. Đó cũng là lý do cấm đánh nhau bằng dị năng trong học viện. Cho nên học viên muốn ra vào học viện có thể bay từ từ thoải mái. Học viện sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Khi nào bay ầm ầm quá mức thì mới bị ban kỷ luật thỉnh đi thưởng thức hình phạt.

“Nhiễm Nam. Thấy thế nào?. Một mình tôi đánh bốn tên tầm cỡ trụ cột của Lôi đội mà vẫn trụ vững. Như vậy đủ để lập đoàn đội với cậu chưa?” The Father nhìn thấy Nhiễm Nam trở về thì chạy ra kể công. Hắn tò mò nhìn mấy hạt tro bay từ người Nhiễm Nam ra rồi biến mất kỳ dị kia.

Đó là di chứng việc lần trước sử dụng đại chiêu mới sáng tạo mà ra. Tế bào toàn thân liên tục suy yếu và chết đi rồi hóa thành một dạng hạt phân tử, bốc hơi tiêu tán ra bên ngoài. Nó khiến cơ thể Nhiễm Nam phải liên tục sinh ra tế bào mới thay thế, sẽ bào mòn tuổi thọ Nhiễm Nam cho đến khi không còn nữa. Cho nên cậu chàng chỉ còn sống được vài chục năm nữa mà thôi. Cũng vì vậy Nhiễm Nam mới không muốn có con với Dạ, làm nàng ta giận dỗi không thôi.

‘Hai cái khả năng làm suy yếu phòng thủ và trả lại sát thương kia không thấy cậu ta dùng tới dù bị cả đám học viên bao vây đánh. Có lẽ là kỹ năng giả. Nhưng sao có thể giả khi mình không có được nhỉ? Thôi miên rồi lừa dối các nhân viên lập trình của đấu trường à? Như vậy thì…’ The Father thầm nghĩ. Hắn đã phát hiện ra giữa đấu trường ảo và thực tế thì Nhiễm Nam có một số khác biệt. Hai kỹ năng đó khi đấu trong thực tế ảo với Nhiễm Nam, hắn đã được trải nghiệm đầy đủ nên lúc này mới nghi ngờ suy đoán.

“Giỏi, 10 điểm.” Nhiễm Nam thu hồi giáp xác, trở về trạng thái bình thường. Ảo Y biến thành hình dạng của đồng phục học viện. Cậu chàng vốn không hề dùng đến đồng phục do X-Gen cung cấp mà chỉ dùng Ảo Y mô phỏng thiết kế của bộ đồng phục rồi mặc thay vào mà thôi.

“Nhiễm Nam. Có phải cậu có hai kỹ năng giả trong đấu trường thực tế ảo không?”

“A” Nhiễm Nam ngạc nhiên. Tên này cũng nhạy bén ghê nhỉ. Cũng phải. Trong các trận đánh ở đấu trường lúc trước. Chỉ có mình The Father là bị mình áp dụng hai kỹ năng đó. Bây giờ lại chứng kiến mình đấu với một đám người lại không dùng đến nên phát hiện cũng là hợp tình hợp lý.

“Vậy cậu nên truyền bá nó ra đi. Sau này có đánh nhau cũng lợi hơn đó” Thấy Nhiễm Nam gật đầu. The Father cười nhẹ, cho ý kiến.

“?” Nhiễm Nam nhanh nhạy cỡ nào. Ngay lập tức hiểu ý gã này. Nếu truyền bá hai kỹ năng không có thật đó ra, làm cho người khác biết mình có nó. Sẽ tạo thành nhận định sai lầm là trong thực tế mình cũng có. Nếu kẻ nào đó định chiến với mình thì sẽ phải dè phòng thứ vốn chỉ có trong đấu trường ảo. Mình có thể lợi dụng nhận thức sai đó để tạo được cơ hội cho thắng lợi. Chỉ là có thể lợi dụng được mấy lần chứ? Trước sau gì cũng lộ mà thôi.

Liệu có cách nào biến hai kỹ năng giả trong đấu trường ảo thành một Pháp nào đó mà mình có thể sử dụng không nhỉ?

Nhiễm Nam lắc lắc đầu. Khó lắm thay. Hai kỹ năng giả đó. Một cái là “Đồng Bộ Sát Thương” mà mình nhận được lên đối phương. Cái còn lại là “Đánh Cắp Phòng Ngự” của đối thủ thành của mình, làm suy yếu phòng thủ của đối phương. Hai cái này đều phi lý, nó chẳng thuộc về bất kỳ hệ năng lượng nào. Linh Tu, Mệnh Tu, Thể Tu điều không thể tu ra cái thứ như vậy. Việc tu luyện chỉ là tu ra năng lượng tự thân. Không thể nào kết nối giữa mình và cá thể khác theo kiểu đó được. .

Với việc tu luyện thì chỉ tạo ra các loại Pháp có vẻ có logic vật lý năng lượng. Hai kỹ năng này thì lại không hợp lý. Muốn biến hai kỹ năng giả kia thành thực, chỉ có thể nhờ đột biến dị năng mới mong thành công được. Mà việc đột biến thì rất khó kiểm soát được là sẽ ra biến dị cái dạng gì. Nhất là không có thời gian nghiên cứu lâu dài mà đi làm cho bản thân đột biến là rất nguy hiểm.

Nhiễm Nam cũng rất thắc mắc, không biết nguyên lý của mấy cái dị năng là gì mà khả năng kỳ quái nào cũng có thể có. Ngay cả việc biến người khác thay đổi giới tính lẫn ngoại hình như dị năng của Mẫu Hoàng mà cũng có được thì còn dị năng gì không thể xuất hiện?

“The Father. Ông anh là Đội phó nhé. Lên chút danh sách xem nên tìm học viên nào làm đội viên cao tầng. Đầu giờ chiều chúng ta sẽ đăng ký lập đội. Thuyết phục được ai thì tới lúc đó dẫn tới luôn.” Nhiễm Nam bay vào cổng học viện rồi hạ xuống, từ tốn bước đi. Vừa nhìn thẳng vừa truyền âm với The Father. Xa xa đã thấy Matcha từ phía trong chạy ra đón.

The Father gật đầu. Dạng học viên đánh thuê như tên này vẫn có vài người. Cùng là một giuộc với nhau nên có chút thân quen. Hắn đang nghĩ đến mời vài tên có máu mặt tham gia vào đội của Nhiễm Nam.

“Vậy để ta đến quảng trường lớn chiêu mộ thêm thành viên bình thường. Ta cũng có ứng cử viên cho cao tầng nữa. Cứ yên tâm giao việc tuyển dụng cho ta” The Father vẫy tay chào từ biệt rồi chạy thẳng đi tìm người để dụ khị. Nhiễm Nam nhanh chân đi thẳng trên đường đá.

“Nên làm gì bây giờ?” Nhiễm Nam lẩm bẩm. Lần này đã là lần Thánh Hóa thứ ba. Di chứng cộng dồn, lần sau ghê gớm hơn lần trước. Di chứng làm tăng cấp độ yêu cầu khi thực hiện các Pháp và giảm thời gian duy trì Pháp cũng như tăng thời gian kích hoạt Pháp tạm thời có thể không quan tâm tới. Nhưng cái di chứng đói khát nhục dục áp lên từng tế bào cơ thể mới đáng sợ.

Ở lần đầu, di chứng này chỉ khiến bản thân thèm khát tình dục mạnh mẽ nhưng vẫn có thể dùng lý trí áp xuống, dùng linh dược thanh tỉnh linh hồn để chống lại cơn thèm khát.

Lần thứ hai. Di chứng này đã đạt tới mức thể hiện ra mặt. Nhiễm Nam đã phải tại chỗ nuốt một bụm linh dược lớn mới đè nó xuống được.

Bây giờ, thời hạn Thánh Hóa sắp hết. Di chứng cộng dồn của lần thứ ba nhất định vô cùng khủng khiếp. Chỉ sợ có dùng linh dược gì cũng không ngăn nổi. Mà có ngăn được cũng không nên làm. Khi cơ thể đòi hỏi mà lại kìm hãm ngăn cản quá nhiều lần, chắc chắn kẻ tổn thương là cơ thể mình. Đến lúc đó chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến con đường tu luyện về sau.

Nhưng bây giờ cũng không thể tự nhiên chạy khỏi học viện, chui vào Thời Không Giới được tìm các nàng được. Làm sao đây. Chưa kể là trong Thời Không Giới thì cái vấn đề âm thanh phát ở một chỗ có thể lan ra toàn bộ Thời Không Giới mặc kệ là lớn hay là nhỏ. Uỵt nhau ở trong đó, tiếng kêu kiều mị của các nàng sẽ bị toàn bộ mọi người ở các góc Thời Không Giới nghe thấy hết.

Càng đáng chết hơn là… Một siêu mỹ nữ như Matcha đang mừng rỡ chạy tới. Nhìn cái eo hông đó kìa, cong tuyệt mỹ. Nhìn cặp sinh đôi thố thố trước ngực nàng mà xem… Như đào tiên vừa chín tới bị gió hất lên hất xuống. Tóc vàng như mây lả lướt. Đường cong ba vòng chuẩn như tranh. Đẹp quá xá đẹp…

Ực. Không có di chứng nhìn còn thèm chớ khỏi cần nói tới khi đang lúc di chứng dần bộc phát. Chỉ sợ không kìm được mà đè nàng ta ra “quất túi bụi” giữa thanh thiên bạch nhật, giữa ánh nhìn của bàn dân thiên hạ.

Không thể chịu được mà…

Nhiễm Nam nhíu mày. Vận dụng đến thể lực trâu bò của cơ thể. Giò co lên rồi biến thành một làn khói…

Mái tóc mây của Matcha tung bay bởi làn gió mà Nhiễm Nam tạo ra khi chạy lướt qua nàng.

“Cái tên Nhiễm Nam này chạy đi đâu vậy?” Cô nàng buồn bực nói.

Vù… Véo…

Cạch. Rầm.

Một cái tủ thực tế ảo trong đấu trường cao cấp được mở ra. Một cái bóng nhảy vào. Cửa tủ đóng lại. Khởi động chức năng.

Nhiễm Nam nằm ngay vào trong tủ. Tâm thần chìm vào thế giới ảo. Mọi chức năng liên quan đến ngoại giới điều bị ngắt.

Lẳng lặng chờ đợi. Chờ Thánh Hóa hết thời gian. Chờ cơn thèm khát đến.

Bật chế độ đấu với nhân vật máy là nữ lên… Sau đó… Mọi người mặc sức mà tưởng tượng… Phải nhớ, mức độ mô phỏng cảm giác thực tế của hệ thống là trên 80 phần trăm. Làm cái gì bên trong thì cảm giác cũng không khác làm thật bao nhiêu cả. Nếu phối hợp giữa ảo tượng của hệ thống tạo ra và “chị Thủ” hoạt động với mệnh căn ở bên ngoài thì cơn đói khát xác thịt cũng được đáp ứng phần nào.

Đến khi lần nữa tủ thực tế ảo mở ra. Nhiễm Nam thở hổn hà hổn hển. Cả người đang đỏ rần từ từ dịu xuống. Xem như cơn thèm khát lần này đã vượt qua. Đón chờ là những lần thèm khát tiếp theo sẽ đến không định giờ.

“Mịa. Nhân vật vừa rồi là của học viên nào thế nhỉ? Đanh đá thật” Nhiễm Nam vuốt mồ hôi trán. Ngồi dậy. Quan sát một vòng.

Pi Pi và Hỗn Thiến vẫn còn đang đấu nhau với đám học viên cá cược. Hai người này nghe nói Nhiễm Nam chạy đi thì cũng lo lắng nhưng lại không biết là chạy đi đâu nên đành ở lại đấu cho hết các ván cược. Cố gắng không để thua quá nhiều. Đợi Nhiễm Nam trở lại.

Tìm một cái ghế, bưng cả bình nước 10 lít loại gắn vào máy nóng lạnh lên, Nhiễm Nam tu ừng ực giải tỏa tàn dư cơn khát “dùng tịch” vừa rồi. Cả người tỏa nhiệt lượng nghi ngút làm đám học viên còn ở lại xem đấu cược há hốc mồm ngạc nhiên.

“Hừm. Ban Kỷ Luật hốt hết đống vàng của mình đi rồi. Không biết dùng hết đám đó đổi lấy điểm X thì được bao nhiêu nhỉ? Đủ để mình thu gom hết các loại phúc lợi không?”

Phì… “Nhìn cái gì. Mày đi lấy cho ta thêm một bình nước nữa. Nhanh” Vứt bình nước đã uống cạn đi. Nhiễm Nấm trừng mắt với một tên học viên trung cấp khác, ra lệnh sai khiến hắn.

“Mày…” Tên đó gò má giật giật. Nổi nóng định vung tay tát cho một cái.

Kịch.

Tay hắn bị Nhiễm Nam nhảy bật dậy bắt lấy. Ánh mắt đằng đằng ác ôn, nói “Lấy một bình nước”

“... Ực” Nuốt khang nước bọt. Tên này không hiểu sao lại sợ hãi, ba chân bốn cẳng chạy đi lấy bình nước mới.

“Còn tụi mày nữa. Ra ngoài loan tin cho tao. Nói rằng Nhiễm Nam ta chiêu binh mãi mã tại quảng trường chính, thành lập tổ đội tên là… Thiên Hạ Đệ Nhất Đoàn Đội Có Đội Trưởng Nam Cute… Nhanh” Nhiễm Nam lại quay sang trừng mắt với đám khác… Linh hồn lực ào ạt tuôn ra.

Từ trong đấu trường cao cấp. Một dám học viên sơ trung, thậm chí là có cả cao cấp chạy ùa ra như ông vỡ tổ. Cả đám rống cổ họng lên, loan tin thay Nhiễm Nam.

Tới trưa cùng ngày thì danh tiếng của ku cậu đã vang khắp ngõ ngách học viện. Không chỉ là về trận đấu cược trong đấu trường thực tế ảo mà cả trường đồ sát bên ngoài học viện cùng trận đấu lưỡng bại với Lôi Ca. Một vùng biển đỏ vì máu của Nhiễm Nam nhuộm thắm là minh chứng tốt nhất chứng minh trận đấu thảm thiết cỡ nào. Dội vào danh tiếng đó là tin tức cậu ta công bố thành lập đoàn đội, tuyển đội viên.

Gần như tám phần học viên và giáo viên đang còn hoạt động trong nội bộ khuôn viên học viện điều biết tới tên tu sĩ mới đến là Nhiễm Nam. Một tên trâu bò vô đối không giống bất kỳ tu sĩ nào từng được biết tới.

Các dị nhân khi bị thương, có người thì mất cả tháng chữa trị bằng y tế mới lành lại, thậm chí chưa chắc phục hồi được tay chân bị cắt đứt lìa. Có người thì phải nghỉ ngơi tiêu tốn năng lượng không ít để tái tạo lại cơ thể. Có người nhai thuốc đặc biệt cũng phải mất từ vài phút tới vài tiếng mới phục hội thương tật. Còn tên tu sĩ này không tới vài giây là hắn đã có thể khôi phục lại vết thương trầm trọng các loại rồi.

Khả năng khôi phục của hắn không chỉ khủng khiếp không cần đến thuốc men gì. Mà sát thương và phòng ngự của hắn cũng thuộc hàng “top ten”.

Lúc này gã tu sĩ còn mạnh miệng tuyên bố thành lập đoàn đội nữa. Không ít học viên tò mò, càng nhiều hơn là nghi ngờ thực lực Nhiễm Nam. Nhưng mối nghi ngờ nhanh chóng đổi thành khiếp sợ và e ngại khi tin tức Lôi Ca đóng cửa trị thương do bị Nhiễm Nam đánh truyền ra và được chứng thực.

Top 1 trong giới học viên còn bị đánh cho trốn vào đại bản doanh để bế quan thì đám học viên khác sao không e dè cho được.

Đa số người ở đây bài xích tu sĩ, vì vậy bọn chúng sau khi biết thực lực Nhiễm Nam mạnh mẽ liền lựa chọn tránh xa. Tuy nhiên cũng vài tên giống The Father, muốn tìm tới làm thân. Đoàn đội của Nhiễm Nam sau đó mới thuận lợi thành lập dù rằng thành viên không được nhiều.

Song song với danh tiếng về thực lực của Nhiễm Nam thì còn có một cái danh khác. Danh tu sĩ dâm dật. Mới đến học viện đã địa Matcha. Vì một con ả xinh đẹp đột nhập học viện mà đối đầu với gần 30 tên học viên từ sơ cấp tới cao cấp. Vì ả ta bị giết mà giận cá chém thớt. Một hơi tiêu diệt mười mấy học viên của học viện.

Đoàn đội Thiên Hạ Đệ Nhất Dâm Đội Nam Cuto sắp được thành lập. Nữ thì tránh xa mà nam thì ngấp nghé.

Với chiến tích làm ra chỉ ở ngày thứ hai đặt chân đến học viện như vậy. Nhiễm Nam lập tức gia tăng trọng lượng trong giới học viên và cả giáo viên. Tất cả những kẻ nào cảm thấy thực lực mình không hơn được Lôi Ca điều e ngại đối đầu với Nhiễm Nam ở thế đơn độc.

Trở lực cho đoàn đội Nam Cuto sẽ thấp hơn rất nhiều so với bình thường. Nhưng được mặt này sẽ thiệt mặt khác. Không có cá nhân hay đoàn đội nào dám công khai phá hoại nhưng sẽ có những tổ chức liên hợp âm thầm hình thành để đối kháng với nhóm của Nhiễm Nam.

Chuyện đó là về sau. Bây giờ ở một phía khác của học viện. Tòa nhà trung tâm. Đỉnh tháp nhọn ở giữa. Trong một căn phòng mờ tối.

“Đại nhân” Lôi Ca bộ dáng thu nhỏ cung kính đứng ở trước cửa, nhìn vào trong, cúi đầu nói.

“Lôi Ca. Cậu vì sao muốn huyết chiến với Nhiễm Nam?”

“Tôi… Tôi muốn tìm cách tu luyện để sống thọ hơn”

“Ngu xuẩn. Dị nhân không bao giờ chuyển thành tu sĩ được. Cậu muốn sống thọ. Học viện đâu phải là không có cách?”

“Nhưng đại nhân. Nó quá tiêu tốn thời gian và công sức. Hơn nữa không như tu sĩ. Đó chỉ là kéo dài hơi tàn sống thêm một thời gian mà thôi. Không như tu sĩ có thể sống trường thọ…”

“Cậu nghĩ dị nhân cao cấp chuyển tu có thể làm được sao?”

“Tôi tin đại nhân sẽ có cách. Tôi muốn bắt Nhiễm Nam để đại nhân nghiên cứu tìm ra đường ra cho dị nhân”

“Cậu tin tưởng ta như vậy?”

“Dạ. Ngay cả việc khiến dị năng của tôi trong thời gian ngắn tăng trưởng kịch liệt cùng khai mở khả năng tinh thần lực cao cấp cho tôi ngài cũng làm được. Tin rằng ngài sẽ từ Nhiễm Nam mà tìm ra biện pháp giúp dị nhân cao cấp chuyển thành tu sĩ mà không bị xung đột tới chết.”

“...” Đại nhân thân bí đứng trong phòng tối. Cặp mắt âm u nhìn ra ngoài, chăm chú quan sát Lôi Ca. Người này hất mái tóc dài của mình rồi nói “Nhiễm Nam là do ta mời tới học viện. Ta có sắp xếp riêng cho cậu ta. Cậu nghĩ học viện không muốn bắt cậu ta hay sao? Không phải không muốn bắt mà là không bắt nổi.

Lôi Ca, cậu có biết Nhiễm Nam chính là Tà của nhóm siêu nhân nữ Miu Miu. Và đáng sợ hơn nữa. Cậu ta cũng chính là ả Tà trong đoạn phim đẫm máu chiếu khắp các quốc gia, cũng là người dùng lượng lớn bom nhiệt hạch đe dọa rất nhiều quốc gia.

Nhiễm Nam có bom nhiệt hạch số lượng lớn. Lại có thực lực không yếu. Ai có thể bắt nổi trước khi cậu ta liều mạng kích bom nổ chứ? Mặc dù vừa rồi ta có thể ngăn cản được nhưng nếu Nhiễm Nam chấp nhất muốn cho bom nổ thì vẫn có thể tiếp tục lấy ra mớ bom khác. Ta không thể nào vận dụng liên tục sức mạnh của mình để ngăn cản cậu ta hoài được.

Về mặt tính cách. Đã có phân tích. Với kiểu như cậu ta thì sẽ làm ngói vỡ hơn lành mà mất tự do. Vừa rồi cậu cũng đã thấy. Cậu ta thà nổ bom tự sát cũng không muốn bị bắt.

Ngoài ra cậu ta còn có cổng không gian để trốn thoát. Không chừng khi nãy đã tính tới mở cổng để trốn vào, bên ngoài thì nổ bom giết địch.

Như vậy thì làm sao có thể bắt Nhiễm Nam được chứ?

Cho nên đối phó với Nhiễm Nam. Không thể từ chính diện mà phải âm thầm không để bị phát hiện. Đến khi bị phát hiện thì cậu ta đã bị hạ.”

“Vậy ý của ngài là…” Lôi Ca mở tròn mắt, nhìn bóng người mà hỏi.

“Ý ta là cậu không cần để tâm tới Nhiễm Nam nữa. Ta mời cậu ta đến đây là có việc riêng. Cậu ta là mấu chốt để ta tính công chuyện với đám các gia tộc, môn phái tu tiên ngoài kia.

Còn việc trường thọ cho dị nhân. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Trong tay ta không phải không có vài bản công pháp của đám tu tiên nhưng dù thử cách nào cũng không giải quyết được sự xung đột giữa dị năng và tiên lực. Chuyện như vậy chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, nghiên cứu từ từ mà thôi. Ngươi phải kiên nhẫn” Bóng người đứng xoay lưng lại, đối diện mặt với cửa sổ. Tay mở nhẹ tấm rèm, Tia sáng ban mai nhẹ nhẹ chiếu vào làm lóa mắt Lôi Ca. Chỉ thấy được một mái tóc bạc trắng kéo dài thướt tha che khuất thân hình không quá cao lớn của người thần bí.

“...” Người thần bí lên tiếng “Học viện tạm thời sẽ dung túng cho Nhiễm Nam. Tốt nhất cậu và đồng đội nên tránh xung đột với cậu ta”

“Dạ”

“Lui đi”

Lôi Ca cung kính lùi lại một bước, sau đó xoay người rời đi. Trả lại sự cô độc cho không gian nơi này.

Nghe tiếng bước chân Lôi Ca rời đi. Người thần bí chính là Pain mới lẩm bẩm “Uhm… Rất tốt. Lôi Ca đang dần mạnh lên. Hy vọng tương lai đạt đến yêu cầu làm thân xác dự phòng cho bản nhân. Cơ thể này chẳng còn chịu đựng được bao lâu nữa. Sắp đến kỳ phân hủy rồi. Đã đầu tư không ít nguyên vật liệu lẫn công sức đã giúp hắn khai mở tinh thần lực và tăng mạnh dị năng. Nếu không đạt yêu cầu thì thật là lãng phí”

Tòa nhà trung tâm. Đỉnh tháp nhọn ở giữa. Trong một căn phòng rộng rãi sáng tỏ.

Nhiễm Nam sau khi quậy ở đấu trường thực tế ảo một chốc lát thì bỏ đi.

Cậu chàng không đến gặp viện trưởng ngay mà là về túc xá của mình. Định bụng về Thời Không Giới tìm cách cứu Niệm sống lại. Thế nhưng suy nghĩ một hồi đành thôi.

Hôm qua mới đến nên không ai để ý mình nhiều ngoài Pain. Nên mình mới sử dụng cổng Thời Không Giới ngay trong học viện. Dù sao nếu tên Pain muốn theo dõi mình thì cũng không có biện pháp ngăn cản.

Mình và hắn còn có giao dịch cần hoàn thành. Nếu có âm mưu gì thì khi chưa gặp mặt nhau nói chuyện hẳn là tên này sẽ không đối phó với mình.

Hắn cũng không biết mình vào Thời Không Giới thì sẽ ra lúc nào nên hẳn sẽ không ở bên ngoài nghiên cứu cổng Thời Không Giới. Nếu mình bất ngờ đi ra và đụng mặt sẽ có hiểu lầm xảy ra thì sao, để tránh trường hợp đó thì tên này tạm thời sẽ không quá nóng lòng như vậy.

Nhưng bây giờ bản thân đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, bị cả học viện chú ý thì không thể qua loa như vậy được. Nơi này dù sao vẫn là địa bàn của học viện. Quá mạo hiểm nếu mở Thời Không Giới ở đây. Chỉ sợ lúc trở ra đã đứng đầy kẻ có ý đồ xấu.

Lúc này mà rời học viện để về Thời Không Giới cũng không ổn. Nhất định đang có nhiều kẻ quan tâm tới mình. Mình mà rời đi thế nào cũng bị theo đuôi.

Cổng không gian Thời Không Giới không phải vạn năng. Sử dụng quá nhiều lần sẽ dễ lộ điểm yếu là khởi động cần tới 10 phút. Kẻ địch mà nhằm vào khoảng thời gian này thì sẽ rất nguy hiểm cho phe mình. Tốt nhất vẫn nên tránh sử dụng khi bị nhìn chằm chằm.

Quan trọng nhất là bây giờ chưa phải là lúc mang Niệm vào Thời Không Giới. Ở bên trong đó không có biện pháp để ghép nối cơ thể nàng lại được. Muốn ghép nối lại một cách hoàn hảo thì chỉ có thể nhờ vào khoa học kỹ thuật của học viện X-gen mà thôi. Nhiễm Nam, Lục Hồng Huấn hay bất kỳ ai trong nhóm điều không có chút kỹ năng nào giúp cho việc ghép cơ lại cơ thể người.

Muốn nhờ học viện trợ giúp. Nhiễm Nam phải bỏ điểm X ra mua phúc lợi. Số điểm ắt hẳn không thấp. Điều này phải chờ giao dịch núi vàng xong đã.

Ghép nối cơ thể nàng lại xong. Lúc đó mới mang nàng vào Thời Không Giới tìm cách cứu tỉnh lại nàng. Trong đó có cả một kho thần dược của linh tu hệ và hồn hệ. Hẳn là sẽ có cách cứu nàng sống lại.

Tạm thời cứ đợi qua một quãng thời gian. Chờ yên lắng lại một chút. Khi mọi chuyện đã lắng lại, không còn lo bị theo dõi thì cứu nàng cũng không muộn. Bao Tay Trữ Vật là môi trường chân không, thậm chí là có cả chế độ đông lạnh. Không sợ cơ thể của Niệm bị hỏng hóc. Chỉ cần không để thời gian quá lâu, vài tháng thì vẫn còn cứu chữa được. Khó khăn là ở chỗ có một số loại tế bào nếu là không được máu huyết, oxy cung cấp thì sẽ chết dần. Có đóng băng cũng vô ích. Không biết học viện có biện pháp tái sinh lại các tế bào đó hay không đây.

Vấn đề khó khăn hơn là làm sao để cơ thể nàng nguyên vẹn trở lại và đưa linh hồn nàng về lại cơ thể mà không bị ảnh hưởng xấu. Nhiễm Nam vẫn cần suy nghĩ cẩn thận hơn. Bởi vì Niệm tu linh tu chứ không phải mệnh tu. Cơ thể không được trâu bò và hồi phục kinh khủng như cậu ta.

Gác lại việc này. Nhiễm Nam quyết định đến gặp viện trưởng trước. Cậu chàng nghi Pain chính là người này. Bây giờ nói chuyện với ông ta xong có lẽ sẽ có tin tức về tọa lạc của Ni và khiến ông ta bớt chú ý tới mình hơn. Nói chuyện với nhau rồi thì cảnh giác hay tò mò của đối phương cũng phải giảm xuống một ít chứ, đúng không?

Trên đường nắm vai một học viên để hỏi thăm xem viện trưởng ở đâu thì được chỉ đi tới đây. Nơi này là văn phòng của ông ta.

Lúc đi tới bậc thềm tòa nhà. Lôi Ca trong trạng thái mini như người lùn từ bên trong đi ra. Hai bên liếc mắt nhìn nhau. Nhiễm Nam cười hì hì vẫy tay chào. Lôi Ca chỉ dùng cập mắt âm trầm đáp trả, không thèm nhìn lâu liền bỏ đi một mạch tới chỗ đám A Trộm đang chờ.

“Ý kiến gì? Hừ” Nhiễm Nam giơ ngón tay thối rồi tiến vào trong tòa nhà. “Hừm. Viện trưởng chắc chắn có liên quan tới Pain. Không chừng lão chính là Pain. Để xem lão có ý đồ gì với mình. Xong xuôi còn phải xử lý Matcha, Pi Pi và Hỗn Thiến nữa.”

Đứng trước cửa phòng. Nhiễm Nam gõ cửa và chờ đợi.

“Nhiễm Nam phải không? Vào đi” Có tiếng từ trong phòng vọng ra. Vừa rồi Nhiễm Nam đi đến trước cửa, định bụng đẩy cửa cái rầm rồi đi vào nhưng nghĩ lại như vậy thật mất lịch sự, mất tư cách tu sĩ trâu bò nhất quả đất của mình nên mới gõ cửa đứng đợi.

Ngoài ra cũng là nghe ngóng, âm thầm đề phòng, chuẩn bị nếu có mai phục hay gì đó là phản đòn ngay.

Đúng là lo thừa. Nếu muốn mai phục thì lúc đấu nhau trong môi trường ảo. Ở bên ngoài người ta đã làm rồi.

Kẹt.. Cánh cửa đôi xa hoa với những viên kim cương của căn phòng bị đẩy ra. Đập vào mắt Nhiễm Nam là những ánh sáng óng ánh lóa hết cả mắt.

“Quao sịt… Viện trưởng, ông đúng là sài sang nha. Cả căn phòng toàn là đá quý.” Nhiễm Nam nhìn thấy một ông lão quắc thước tóc bạc nhưng lại khá nhỏ con so với dáng chuẩn của đàn ông Châu u, ngồi sau một cái bàn làm việc dài đầy những sách đang hạ mắt kính xuống nhìn mình. Mái tóc ông ta bạc trắng và xõa dài như suối mây. Từ thân thể người này tỏa ra một luồng áp lực nhè nhẹ rất giống kiểu áp lực tinh thần hệ như của thằng nhóc Hao.

“Nhiễm Nam. Cậu ngồi xuống ghế đi. Quầy rượu đằng kia có rất nhiều thức uống. Cậu muốn uống gì có thể tự phục vụ lấy. Đợi ta duyệt hết mớ tài liệu này một chút. Khu khu” Viện trưởng hơi vuốt ngực, ho nhẹ sau một câu nói. Vẻ như ông ta có chút vấn đề về sức khỏe.

“Pain. Tôi không tưởng tượng được ông lại là một ông già như thế đó. Còn rất lịch lãm nữa. Được rồi. Cứ bận việc của ông đi” Nhiễm Nam phẩy tay. Cà lơ phất phơ đi tới quầy bar, tự tay pha chế thức uống.

Viện Trưởng dõi mắt nhìn cậu ta. Đánh giá đây là một tên trẻ trâu từ trong máu trẻ trâu ra. Cũng phải. Theo điều tra thì từ sau khi học hết cấp ba. Cậu ta bắt đầu cuộc sống ăn chơi rượu chè, hút chích, gái gú suốt một thời gian. Lang thang làm bạn với đám giang hồ vào tù ra khám. Mãi tới khi một cô bồ của cậu ta chết khi đang có thai. Lúc đó mới bỏ hẳn ăn chơi và bớt gái gú linh tinh.

Với cái quá khứ như vậy. Tính tình bất trị ít nhiều đã hình thành. Trở nên một tên bất chịu phục với bất kỳ ai. Không trở thành một tên tội phạm giống bọn dị phạm hẳn là vì mối thù của cô bồ kia với đám dị phạm châu Á giúp cậu ta rời xa đám bạn xấu và trở nên căm ghét tội ác.

“Pain? Chắc cậu có hiểu nhầm gì rồi. Ta không phải Pain. Pain là ai? Ta là viện trưởng của học viện X-Gen. Danh hiệu là X-Professor. Cũng có thể gọi ta bằng tên Alex”

‘Xí. Nói miệng ai mà tin. Thần thần bí bí. Ông không phải Pain thì gặp riêng tôi làm gì? Đáng lý phải là ra tay với tôi vì vụ chém giết vừa rồi chứ?’ Nhiễm Nam liếc xéo, lòng thầm nghĩ.

Coca pha Vodka pha mật ong pha Champagne pha chanh pha…

Nhiễm Nam hít hà một hơi. “Ai pha ly này mà thơm quá xá. Tay nghề đúng là có một không hai”

Sau khi tự mình khen mình, cậu ta liền dốc ngược ly rượu, uống cạn.

Bề ngoài là vô tư lự nhưng lỗ tai và linh hồn lực lại đang tích cực rà soát căn phòng.

Từ người lão viện trưởng X-Professor tỏa ra một áp lực rất mạnh. Linh hồn lực Nhiễm Nam nhạy cảm phát hiện ra lão là một cao thủ về mảng tinh thần lực. Có vẻ tên dị nhân siêu cấp nào về mảng tinh thần lực cũng ít nhiều bị hội chứng mất kiểm soát nhỉ. Không ít thì nhiều đều để lộ trường lực tinh thần của mình ra xung quanh cơ thể. Rất khó để linh hồn lực đến gần lão mà không bị phát hiện. Có thể nói trình của Nhiễm Nam không đủ để Hồn Ước, Giả Niệm hay Giả Tượng với vị viện trưởng này.

Phía phòng bên cạnh có tiếng nước róc rách. Có người đang tắm. Nơi làm việc mà có cả phòng nghỉ à? Ai đang tắm. Lẽ nào là bồ nhí của lão X này?

Nhiễm Nam bị dâm hóa vì tu mệnh lực và các loại di chứng trong người nên nghĩ ai cũng dâm dật như cậu ta. Bắt đầu tưởng tượng phòng bên là một mỹ nữ ngoại quốc, là một học viên tuyệt đẹp nào đó nhưng thực lực yếu phải làm tiểu tam cho lão viện trưởng để đổi lấy phúc lợi.

Cóc cóc cóc.

“Anh ơi. Em vào nhé”

“Vào đi em” X-Professor từ tốn trả lời.

‘A… Bồ nhí ông ta tắm xong rồi’ Nhiễm Nam ngồi sau quầy rượu, ngẩng đầu tò mò nhìn ra cửa.

Một cánh tay trắng mịn đẩy cửa vào trong. Một mỹ nữ làm da trắng như tuyết, môi đỏ như son bước vào.

Nhiễm Nam trố mắt ra nhìn. Không như những gì cậu ta tưởng tượng. Trên người người phụ nữ này có một uy áp nhè nhẹ tỏa ra. Cho thấy thực lực của cô nàng không hề yếu hơn Lôi Ca chút nào.

Cậu chàng nhanh chóng đi từ ngạc nhiên đến trầm ngâm. Mỹ nữ vừa bước vào không hề là một cô gái như hắn nghĩ. Nhìn mái tóc dài như mây ánh lên màu bạc trắng kia. Có thể thấy đây là một cụ bà tuổi tác không thua gì viện trưởng.

‘Hai ông bà này chẳng lẻ là sử dụng phúc lợi cao nhất của học viện mà trẻ ra như vậy? Chỉ có mái tóc là bạc trắng chứng tỏ cho tuổi tác mà thôi? Có thể lắm. Bình thường nếu dị nhân thì khó mà sống qua 50 hay 60 tuổi. Nhìn hai người này ít nhất cũng trên 80 chứ không ít. Nhờ phúc lợi của học viện mà sống được, chỉ hơi yếu về sức khỏe một chút mà thôi nhỉ.’

“Anh đang tiếp học viên à? Chào cậu trai trẻ nhé.. Cảm giác này… Cậu ta là tu sĩ mà cựu viện trưởng nhắc đến phải không? Lần trước ngài ấy thông báo với em, gửi gắm cho anh đó.”

“Là cậu ta đó. Nhắc mới nhớ. Đã rất lâu rồi cựu viện trưởng mới liên lạc lại với học viện. Ngài ấy vẫn thần bí như xưa. Từ khi mới đến làm học viên của học viện đến nay anh vẫn chưa biết ngài ấy tròn méo thế nào cả. Mà sao ngài ấy không trực tiếp liên hệ văn phòng anh mà cứ phải liên hệ với phó viện trưởng nhỉ?”

“Uhm. Từ xưa ngài ấy đã vậy mà.”

‘Cựu viện trưởng?’ Nhiễm Nam hỏi chấm trong đầu. Lại xuất hiện thêm một nhân vật khả nghi nữa hay hoặc là người phụ nữ này mới là Pain. Nhân vật cựu viện trưởng gửi lệnh thông qua bà ta chỉ là hỏa mù… Trước mắt thì Pain và cựu viện trưởng là một nhưng chẳng rõ được hắn có thêm thân phận khác hay không? Viện trưởng và người phụ nữ vừa đến cũng là kẻ hiềm nghi.

“Anh bận việc. Vậy em với con đi Hawaii một mình nhé. Rảnh thì tới chơi với con.”

“Mẹ. Con tới đón mẹ” Ngoài cửa vang lên tiếng nói chuyện của một đứa trẻ.

Nhiễm Nam giật thót cả mình. Thằng nhóc này đến khi nào mà cả cậu ta cũng không hay biết. Lúc này nhìn lại mới cảm thấy quanh người thằng nhóc một trường lực tinh thần giống kiểu mất kiểm soát của Hao. Khác biệt duy nhất là cảm giác này âm trầm tĩnh lặng hơn là tên Hao bồng bột bạo phát kia.

Lại một dị nhân hệ tinh thần cực mạnh nữa. Cả gia đình lão viện trưởng này toàn là cao thủ. Ngay cả một đứa nhỏ cũng không thể xem thường được.

Mà khoan đã. Hai vợ chồng này tuổi cũng phải trên 70, sao đứa con lại trẻ như vậy nhỉ? Sinh muộn à?

Một thằng nhóc 15 tuổi trẻ non nhưng chiều cao không thấp hơn mẹ hắn bước vào trong. Tên này để tóc dài như các văn sĩ thời xưa của một đất nước tỷ dân nào đó. Mái tóc hắn nhuộm thành màu trắng bạch kim.

Cả nhà ba người điều tóc dài trắng toát. Dị năng mạnh mẽ. Nhìn là đã thấy uy tín ngời ngời.

Nhiễm Nam há hốc mồm mà nhìn.

“Ngài viện trưởng không giới thiệu một chút sao?” Nhiễm Nam lấy lại tinh thần. Quyết định tìm hiểu gia đình này. Tìm ra mối liên hệ của Pain với họ. Xem có phải Pain ẩn náu trong bọn họ hay không.

Vợ con người ta nào có công chuyện gì với ku cậu đâu. Theo phép lịch sự nên ngồi đợi hai người rời đi rồi nói chuyện với viện trưởng. Nhưng Nhiễm Nam cũng bất chấp lễ phép gì. Tìm hiểu về Pain quan trọng hơn. Có thể thông qua mấy người này tìm ra manh mối về Pain là tốt nhất.

Lần này đến đây, Pain không ra mặt lại để viện trưởng nói chuyện thay. Chỉ sợ chuyện này có mờ ám gì đó. Nhiễm Nam không tin một kẻ có thể làm chủ của Thạch Hoàng, Siêu Thần Hầu - Trưởng Ban Kỷ Luật của học viện thì thực lực không thể nào yếu đến nỗi không dám đích thân gặp mặt nói chuyện với mình.

Có thể vì là cựu viện trưởng nên việc mời mình đến học viện cần có viện trưởng hiện tại đồng ý. Nhưng Pain cũng có thể cùng viện trưởng nói chuyện với mình chứ. Dù sao giao dịch giữa mình và Pain thì phải là hắn rõ ràng hơn so với viện trưởng, nói chuyện cũng dễ dàng hơn. Sao phải gửi thư qua vợ viện trưởng rồi nhờ viện trưởng gặp mặt mình? Chính chủ mời mình đến không ra mặt nói chuyện lại để người không liên quan thay mặt thì thật khó hiểu.

Hết chương!

-- Behind the scenes ---

None