Chương 7: Chia tay mối tình đầu

Năm 2008

Tùng năm nay đã hai năm tuổi

Danh Tính: Hoàng Khánh Tùng

Pháp danh:Thích Thì Thịt

Cấp độ hiện nay: thánh quy cấp 10 (= hợp thể đại viên mãn )

....., vv

Tùng bây giờ đang làm trưởng phòng lắp đặt ,và sửa chữa máy tính cho công ty của Đức nhưng công tác ở Việt Nam ,văn phòng đại diện ở gần nhà cậu luôn , Còn Linh thì là giám đốc cũng thuộc công ty Tùng làm , chức giám đốc của Linh là do Tùng nhường cho, khi Linh tốt nghiệp thạc sỹ bên Úc về Tùng liền xin cho Linh vào làm chỗ mình luôn, lương cao chế độ tốt, làm nhiều giỏi sẽ được nhiều tiền hơn.

Không như hầu hết các công ty hay cơ quan ở Vietnam., làm nhiều nhung lương chẳng bao nhiêu, mà giờ giấc Tùng làm trả giống ai cả miễn là tuần đủ 44 giờ là được không cần ngày nào cũng có mặt ở công ty , lương lại cao hơn cả Linh lương giám đốc đến gần chục lần , tính ra lương cả thưởng của Tùng một tháng gần 30 ngàn uero mà Linh lương giám đốc cả thưởng ,có ba ngàn uero thôi.

Căn bản là hiệu suất làm việc của Tùng quá cao và nhanh lại còn cái gì cũng sửa chữa được ( nước ngoài bạn có bằng cao nhưng không có bằng nghề thì lương sẽ thấp bằng một phần hai luồng người có bằng nghề nếu bạn làm cho công ty sửa chữa và lắp đặt)

Nói Nôm là là bạn học trường Đại học bách khoa nhưng không có bằng nghề thì lương cũng bằng một người có giấy chứng chỉ hành nghề của một người học trung cấp thôi , nếu bạn có hai bằng như trên ở một số nước phương Tây thì lương bạn sẽ cao gấp hai đến ba lần người có bằng đại học.

Tùng thì có cả hai bằng đó mà Tùng còn bằng thạc sỹ với nghề 7/7 bên nước ngoài trả cao gấp năm lần nếu cậu làm ở bên đó nhưng cậu vẫn quyết định làm ở Vietnam không làm bên Đức, cậu ký kết hợp đồng cũng rất kỳ quặc, miễn là làm đủ 44 giờ trong một tuần là được không phải ngày nào cũng đi làm , mà việc của Tùng đã số là làm cuối tuần bảo trì hoặc lắp đặt tải dữ liệu cho các công ty đối tác thôi chứ sửa chữa lặt vặt cậu không phải làm ,trừ nặng quá thì cậu mới sửa chữa thôi .

Một ngày đẹp trời cuối năm 2008 Tùng và Linh tổ chức lễ ăn hỏi còn lễ cưới sẽ diễn ra đầu năm ( các cụ kiêng ấy mà , trai đinh nhâm qúy giáp thì sang , gái đỉnh nhâm qúy giáp thì hai lần đò ).

Tùng trong trang phục véc xọc đen trắng kim tuyến,còn Linh mặc bộ áo dài đỏ vàng duyên dáng một cặp đôi khiến nhiều người ngưỡng mộ cuối cùng cùng đã làm đám hỏi, bạn bè của Tùng rất là nhiều ,nâng ly chúc rượu mãi không dứt , Vì Tùng quan hệ rộng trong nam cũng ra mấy chục người, sếp lớn của Tùng cũng tham gia , ngoài ra Tùng còn làm nghề tay trái mở ,kho với chuỗi cửa hàng làm nhà phân phối Mỹ phẩm, thực phẩm, bánh kẹo, rượu bia ,nước giải khát, rất nhiều giám đốc của các công ty đối tác nghề tay trái của Tùng cùng với các giám sát nhân viên ,các anh em của đội bóng Thể Công ,Công An HN,vả thầy Nhã đen cũng đến dự , bạn bè cấp hai , ba , đại học, các bạn ở làng cậu nữa,đi một vòng chúc mà hơn trăm chén rượu,Linh thấy vậy liền cấu éo Tùng và lườm , ra hiệu là thôi không uống nữa vẫn còn một biển người kìa kìa chào bàn chỉ nửa chén thôi

Chứ có ai như anh đâu chào bán uống ít nhất ba chén ,vậy thì chào xong thành chum đựng rượu à.

Hơn một trăm bàn đó , tối nay định ngủ không trả bài à, mà uống ác thế. Tùng như suy nghĩ thấy trong đầu của Linh nghĩ gì , yên tâm anh uống không say đâu anh lâu ngày mới gặp nhau họ toàn người có lòng mới đến tham gia chúc phúc vợ chồng mình thôi, tiệc rượu say sưa kéo dài từ bốn giờ ba mươi chiều đến hơn tám giờ tối mới tan , Tùng ra tiễn mấy anh em ở trong nam xong, quay lại thì mấy anh em chiến hữu ngày xưa cũng ra về nốt , ấy bọn họ thật tốt dọn dẹp hết cho mình rồi mới về, Tùng ngồi uống ít nước trà cho đỡ mùi rượu xong mới đi lên phòng mình, Tân hôn động phòng thôi vợ ơi , say thế có làm được gì không mà đòi động phòng , vào lâu qua mặt mũi chân tay đi em xả nước ấm rồi đó, uống nhiều rượu như vậy đừng tắm tránh không bị cảm.

Tùng vào lâu mặt rửa chân tay xong liền đi đến cạnh Linh cười và , nói Hôm nay động phòng làm mấy hiệp vậy vợ yêu , Linh lườm nói còn gì đâu mà động phòng xài gần chục năm nát rồi còn đâu, thôi một bài rồi đi ngủ vợ hôm nay mệt rồi.

Truyện xxx mình không kể nhé .

sau một tuần du hí sau ăn hỏi Tùng và Linh lại đi làm sau khi hết được nghỉ lễ Tết Tây ( đám hỏi của Tùng được diễn ra vào hôm Noel )

Tùng thì vẫn làm ở Hà Nội,Linh thì được điều vào nam , đôi bạn trẻ lại phải xa nhau.

Đám cưới của hai người được diễn ra vào tháng hai âm lịch năm sau ,tức là qua Tết ta hơn tháng mới tổ chức lại .

Nhưng khi Linh về ăn Tết cùng với Tùng thì Linh nói với Tùng đám cưới chúng mình hoãn đến cuối năm được không anh , anh nói với mẹ xem lại ngày được không, sao lại phải hoãn hả em , Linh nói em muốn chuyên tâm cho công việc mới, làm giám đốc ở trong đó áp lực quá mà em còn quá nhiều thứ phải học , đùng cái nghỉ một tuần 10 ngày nó không tiện lắm ăn Tết xong mùng bốn ăn nói với bố mẹ nhé, để tối mùng năm em bay vào trong đó rồi.

Ừ cũng phải em mới vào trong đó làm mà chức vụ cao chưa quen là phải, thôi để anh nói với sếp ở trong đó không được ,thì anh nói với các sếp bên Đức cho em vậy nghỉ có vài ngày điều người khác làm thay hoặc điều em ra lại ngoài này làm .

Không được em không muốn nhờ vả anh nữa , em muốn tạm thời đi trên đôi chân của chính mình,không muốn bị các lãnh đạo coi thường , anh cứ nói với bố mẹ chuyện hoãn cưới đi em vẫn muốn làm trong đó một năm.

Gần sáu tháng sau Linh ra Hà Nội ngồi nói chuyện với Tùng ở chỗ ngày xưa hai đứa nghịch thuyền. Lính nói anh có nhớ lời hứa ngày xưa không lúc hai ta lật thuyền ý ?

Có anh vẫn nhớ. Là anh mãi mãi bảo vệ em , không cho ai khác làm tổn thương em anh sẽ bảo vệ em trước tất cả mọi người, mà vì sao em hỏi vậy? Hả Linh.

Em muốn hai đứa mình chia tay lý do anh tự bịa ra là mình sai nhé,em muốn chúng ta giải quyết dứt điểm trong một tuần này thôi.

Em đã có người khác rồi,em xin lỗi chúc anh tìm được người con gái khác hơn em , em về trước đây mai em sẽ bay vào trong đó,anh ở nhà giải quyết nhé!

Linh bước đi về Tùng vẫn ngẩn ngơ,một tin sét đánh vào tai , Tùng ngồi đó nhìn dòng sông và nước mắt rơi , chỉ vì một lời hứa mà bây giờ anh tự tay phá nát trái tim mình.