Tiểu quỷ chui vào linh phù, tấm linh phù như có linh trí bay ra khỏi nhà vệ sinh thằng hướng bắc mà hướng bắc cũng là hướng của âm ti, địa phủ bình thường một người chết thì nội trong bảy ngày phải xuống âm ti khai báo trình bày nếu không xuống mà để bị bắt thì sẽ bị đày xuống địa ngục tra tấn cứ một ngày trên dương gian quy đổi ra một năm cực hình, tiểu quỷ này đã không biết bao nhiêu lâu trên dương gian nhưng Sơn cũng đã viết trên tấm phù sớ tấu nói rõ nguyên nhân nên phán quan cũng sẽ nhẹ tay với tiểu quỷ để nó sớm đi siêu sinh âu nó cũng bị người ta hại nên cũng đặt đặt cách thông cảm, mà cái chuyện tiểu quỷ này hắn cũng muốn điều tra lắm rồi những người luyện ra tiểu quỷ là lũ bố láo vô nhân tính từ cái đợt hắn với chị Phương đi điều tra máy vụ án cũng đã thấy trên mấy người quan chức to và giới nhà giàu có mấy con tiểu quỷ hắn không muốn động thủ sợ người đằng sau sẽ đề phòng những ngày đến nay vẫn không có tin tức hay điều tra gì nhiều nhưng giờ đây đã biết thêm manh mối là cái phòng phá thai nằm ở trên đường Kim Liên điều tra dần kiểu gì cũng ra rồi một lưới hốt cả mẻ.
Sơn đi ra bên ngoài thì bọn chị Phương đang đợi hắn tiền thanh toán xong đám người đi chơi đến một quán chọc bi a Sơn cũng chả có hứng thú với cái bộ môn này nhưng chị Phương một người nghiêm chỉnh lần đầu chơi đã máu lắm được Duy hướng dẫn cho vài đường cơ bản thì cũng đi gạ solo. Sơn đi ra ngoài hồ Gươm ngồi xuống một cái ghế đá xung quanh có ít loáng thoáng một ít người đi bộ không gian thoáng đãng địa khí ở đây phải nói là tuyệt thế bảo địa không khí trong lành linh khí tràn đầy, âu nó cũng là nơi phòng thủy chính vị của Hà Nội, Sơn đang ngồi cảm thụ lấy linh khí ở đây bỗng một người đi đến Sơn giật mình quay lại nhìn là Thủy
-Ủa Thủy ra đây làm gì sao không chơi với bọn chị Phương à
Thủy lắc đầu:
-Tớ không thích cái trò đấy với trong đố ồn ào rồi bọn con trai sói tớ nên khó chịu đi ra đây thì thấy cậu thôi
-Ò sao rồi sức khỏe ổn chứ
-Hiện tại thì ổn rồi đoạn thời gian trong vien tớ cũng đã suy nghĩ rồi thoáng rồi
-Ờ thế thì tốt hài
Câu chuyện dần đi vào kết thúc căn bản không phải Sơn nhạt mà hắn tâm trạng đang không được thoải mái sau khi biết sư phụ hắn đi việc nguy hiểm này chung quy hắn còn chả biết sư phụ đi lấy ở đâu có bao nhiêu người chưa kể còn nguy hiểm đối với hắn sư phụ coi như là bố mẹ rồi từ bé hắn đã bị bỏ rơi được sư phụ nhặt về nuôi nấng chuyền thụ đạo thuật, nói thật nếu không có sư phụ thì hắn cũng ngỏm từ lâu rồi dù tính của sư phụ hơi trẻ con nói thẳng ra là trẻ trâu khiến hắn đôi khi cũng bất lực nhưng đôi khi như thế lại mới vui vì bình thường người ta sẽ bộc lộ con người thật khi cạnh một người mà ta tin tưởng, Sơn đang đăm chiêu trầm tư thì Thủy lại mở lời
-Hồ Tây đẹp thật
Sơn liền từ từ đáp :
-Đúng vậy nó là nơi địa linh bảo địa mà
-Tớ cũng hay nghe người ta bảo vậy còn hay nói hồ Tây là mắt trận gì gì đó khiến nước Việt Nam hưng thịnh
Sơn gật đầu:
-Đúng vậy đó cậu muốn nghe mấy cái truyền thuyết về Hồ Tây không
-Truyền thuyết gì cơ tớ có biết là Hồ Gươm có truyền thuyết vua Lê lợi trả gươm thôi
Sơn gật đầu đồng ý
-Đúng vậy nó là thanh Thuận Thiên kiếm đấy một trong những tứ đại thần binh của Việt Nam .
-Vậy hả
-Ừm thế muốn nghe không
-OK cậu kể đi
-À lúc đầu hồ Tây mới chỉ là tên chung thôi chỉ hồ ở phía tây bắc của kinh thành người dân gọi mãi nên cũng thành tên riêng là Hồ Tây. Trong dân gian hồi xưa thì hồ tây còn được gọi là hồ trâu vàng còn được gọi là hồ Dâm Đàm mà dâm đàm có nghĩa là đầm sương mù vì hồ lúc đó hay có những màn sương che phủ đi hồ, cái tên dâm đàm hình như cũng chỉ được dùng đến năm 1573 khi vua Lê Thế Tông lên ngôi là tên ông lại có hiệu là Duy Đàm nên người ta mới gọi tránh ra mà thay vào đó là Hồ Tây. Đợt đời nhà Lý có một vị tu sĩ tên hình như là Nguyễn Minh Không sang Trung Quốc chữa bệnh cho con vua vua Tống, khi các vị hoàng tử đó khỏi bệnh ông vua Tống đá trả ơn bằng cách cho phép Mình Không vào kho báu lựa đồ theo ý muốn lấy cái gì thì lấy bao nhiêu cũng được nhưng vị tu sĩ Minh Không này hóa phép chỉ lấy đồng đen mà cậu biết rồi đấy đồng đen là mẹ của vàng rất quý và hiếm, rồi ông thu hết vào trong một cái bao mang về dâng cho vua Lý. Vua Lý sai đem chỗ đồng đen này đúc thành một cái chuông cái chuông đó tên là chuông Ngân Thiên nó cũng là một trong tứ đại pháp bảo của Việt nam chuông đúc xong mang lên đỉnh tháp Báo Thiên hai vị thánh tăng sau khi nhận thấy dị tượng trên trời thì liền đánh chuông, tiếng chuông vang xa ngàn trùng vang tận lên trời trấn động thiên địa làm cho quỷ hồn hay thần phật một phen kinh khủng tiếng chuông vang xa ngàn trùng đến tận bên Trung Quốc, nghe cái tiếng tiếng chuông ngân có con trâu vàng ở bên ấy tưởng tiếng mẹ gọi thì nó lồng lộng lên chạy về nơi phát ra tiếng chuông nó chạy đến tận khu rừng bắc thành Thăng Long thì tiếng chuông im bặt, con trâu vàng nó lồng loạn lên đi tìm tiếng chuông nó dẫm nát nguyên một khu rừng đất bị nó dẫm lún xuống thành hồ những nơi con trâu vàng đó đi qua ngày này con lại là di tích sông Kim Ngưu hay còn gọi là sông Tô Lịch, vua Lý đã sai người ném cả chuông lẫn con trâu vàng xuống hồ để nó không ồng lộn quậy phá, mà cái hồ đó chính là cái hồ Tây ngày nay. À còn có cái truyền thuyết mà ai sinh đủ được mười người con trai thì đến hồ có thể gọi trâu vàng về, mà một lần có một người đến gọi trâu vàng về trâu vừa lên khỏi mặt nước dắt trâu vào bờ thì bỗng nhiên dây thừng bị đứt trâu vàng chui vào một cái hang gần đó và từ đó nơi đó được nhân dân lập đền thờ Kim Ngưu nó nằm trên đoạn đường vào phủ Tây hồ hiện nay và mãi về sau mới biết cái người đàn ông gọi trâu kia chỉ có chín người con ruột còn người con còn lại là con nuôi.
-Uây Hồ Gươm còn có những truyền thuyết vậy sự tích hay vậy cơ à, thật là không nghĩ được đấy mà sao cậu biết nhiều vậy.
Sơn ra mặt vẻ đắc ý
-À cái này một người trong đạo gia trừ tà như tớ đương nhiên là phải biết rồi từ lúc sáu tuổi tớ đã được sư phụ kể cho và bắt học thuộc tất cả nó là lịch sử oai hùng của Việt nam mà đến thời con cháu bây giờ người ta ít để ý nên giới trẻ có biết đâu.
-Cậu nói cũng đúng giờ giới trẻ nó cũng ít quan tâm đến thật à mà cậu bảo cái gì mà tứ đại thần binh còn tứ đại pháp bảo gì đó có đúng không vậy
-Sơn gật đầu tứ đại thần binh thì tớ chưa thấy cũng nghi ngờ sự tồn tại của nó cơ còn tứ đại pháp bảo thì có nó còn lù lù ở Việt Nam cơ, có lẽ cậu cũng đã thấy mà không biết
-Hả tớ thấy rồi á
-Ừ mỗi quốc gia đều có pháp khí pháp bảo riêng để trấn áp cũng như làm hưng thịnh quốc gia như Nhật Bản có Tam Trùng Thần khí, Trung Quốc có chân quốc chi bảo, Triều Tiên có Thiên Phù Tam ấn thì Việt Nam có tận bốn bảo vật là An Nam tứ đại Pháp Bảo đều là bốn thứ kim khí đều được làm bằng đồng, cái đầu tiên là Đỉnh Tháp Báo Thiên nó nằm ở chùa Báo Thiên chùa nằm ở đường Phan Bội Châu, Trường An, Thành Phố Huế ở Tỉnh Thừa Thiên Huế chùa được xây dựng từ thời vua Lý Thánh Tông hình như là năm 1056 lúc đầu chùa lập nên để tạ ơn trời đất mấy năm sau được vua cho xây nên một ngọn tháp cao hai mươi trượng gồm mười hai tầng đỉnh tháp được hai vị thánh tăng là Nguyễn Minh Không và Từ Đạo Hạnh dùng đồng đen đúc lên đỉnh tháp thành tầng thứ mười ba, kể từ đó ngọn tháp trấn yểm không chỉ một vùng mà cả toàn bộ đất An Nam nó tụ tập toàn bộ nhật nguyệt tinh tú làm cho đất nước hưng thịnh. Cái thứ hai là tượng phật ở chùa Quỳnh Lâm tỉnh Quảng Ninh
bức tượng này được làm từ đồng đen chưa kể bên trong còn có mười tám viên xá lợi của các vị Đại Sư của Đại Việt còn có thêm cả ba trăm sáu mươi viên đá linh khí của các vị anh hùng và từ các đền thờ chư thánh nên bức tượng này cực kỳ linh thiêng mang một sức mạnh linh lức không thể nào nói được bức tượng này thì hình như bị cất đi rồi còn bức tượng thăm quan chỉ là đồ để trưng bày thôi. Pháp bảo thứ ba chính là Vạc Phổ Minh được đặt trong chùa phổ minh ở Nam Định, vạc nặng ba ngàn cân bên ngoài điều khác những kí tự văn tự cổ còn điêu khắc những hình rồng chim hạc đang bay trên thành vạc còn có một chăm lỗ hình quả trứng tượng trưng cho một trăm người con rồng cháu tiên mỗi lỗ còn được điêu khắc một con rồng vàng để tích tụ linh khí làm cho con cháu Bách Việt đời đời hưng thịnh. Cái cuối cùng chính là chuông Ngân Thiên tớ kể đấy giờ nó đang ở đền Kim Ngưu
-Uầy kinh dữ quá không ngờ Việt Nam còn nhiều những pháp bảo như vậy nước Đại Việt ta nói thẳng ra là chả thua kém nước nào cả.
Sơn gật gù
-Đương nhiên rồi tại các cậu không tìm hiểu nên mới không biết thôi chứ còn cả đống những chuyện linh dị kỳ bí nữa cỡ
-Đúng đúng vậy trên ti vi toàn phim của Trung Quốc nên lớp trẻ nó có để ý đến sự tích của Việt Nam đâu mà cậu nói tớ cũng mới thấy cái chuông ở đền Kim Ngưu và cái đỉnh gì đó ở Huế thôi
Sơn nói
-Ừm thế đợt nào rảnh thì tớ dẫn cậu đi coi các pháp bảo còn lại vậy.
-À mà cậu thuộc môn phái nào vậy nghe cậu kể Việt nam ta cũng có nhiều vị pháp sư
-À môn phái tớ thì cũng bé bé cũng không có gì đâu mà các môn phái đạo môn giờ cũng quy ẩn hết rồi cậu khó để thấy được họ nhưng họ luôn luôn xuất hiện khắp Việt Nam đấy. Hiện tại thì Việt Nam đang được hội phật giáo Việt Nam cai quản trông coi bảo vệ long mạch mấy ông tăng bình thường thì họ cũng không biết đâu chỉ có những vị thánh tăng mới có pháp lực làm vậy thôi họ đều là chuyền nhân của vị thánh phật Nguyễn Minh Không ông là một vị quốc sư đời nhà Lý đấy ông ấy đã chứng đạo vượt ra khỏi tam giới, còn Việt Nam tớ nói với cậu các gia tộc đạo sĩ là chủ yếu họ truyền cho đời con cháu những pháp thuật nội môn mà số lượng thì không thể đếm hết trên hai bàn tay họ đều rải rác khắp Việt Nam trông coi long mạch pháp bảo của Việt Nam, không để ai phá hoại cả nhất là ở Hà Nội có rất nhiều nhất là những người hay trông coi chùa miếu ấy nhìn họ bình thường giản dị vậy thôi nhưng không biết được đâu.
-Uây thật là là là kinh luôn đấy ngày đến nay tớ không biết đấy mà cậu có nói là long mạch của Đại Việt hay bị người khác phá, à không bị người khác nhăm nhe phá hoại đấy.
-Đúng những thế lực thù địch hay tà ác chả luôn nhăm nhe làm hại Việt Nam đã có rất nhiều cuộc chiến đẫm máu xảy ra đấy tính mạng hi sinh cũng không ít đâu như vậy mới để cho linh khí Việt Nam hưng thịnh như ngày hôm nay được nhất là bọn Trung Quốc ấy cái thời Việt Nam bị đô hộ thì thằng chó Cao Biển cũng đã trấn yểm sông Tô Lịch chặt đứt biết bao nhiêu long mạch mà gần đây nhất là bọn nó trấn yểm hồ Tây
-Sao sao bọn nó làm sao cậu kể tớ đi
-À ok vụ án này xảy ra vào hình như ngày 11 tháng 9 năm 1955 ấy có bốn người nghệ sĩ Trung Quốc sang Việt Nam đi diễn rồi bị chết trên hồ Tây ấy, nhiều người cũng nghe qua chuyện này rồi hồi đó có Đoàn văn công từ Trung Quốc sang Việt Nam diễn, nhân dịp bọn nó sang thì chúng xin đi thưởng ngoạn cảnh hồ Tây bằng thuyền chúng chèo ra đến vị trí cần yểm rồi một trong bốn người đó làm phép thả xuống hồ những tấm bùa vàng nhưng bất hạnh cho lũ chúng nó đang làm thì bỗng nhiên trời tối sầm lại hổi giông sấm sét kéo đến chiếc thuyền bị lốc xoáy kéo bay lên rồi rơi xuống vỡ tan tành bốn tên đều chết mà đêm hôm đó trời tối đen như mực, ngày 25 tháng bảy năm Ấ Mùi âm lịch người ta huy động đèn pha rời oto các loại thuyền bè đi vớt xác bọn nó giờ mộ của bọn nó được chôn ở nghĩa địa Bất Bạt huyện Ba Vì đấy, mọi người bàn tán về chuyện này bảo rằng lúc đó yểm bùa hồ Tây rồi bị trời phạt lúc đó báo chí và dư âm về chuyện này đều chìm vào quên lãng một cách khó hiểu đợt đó tớ nghe sư phụ kể là còn một nhóm đạo sĩ nữa họ đến máy đền trấn yểm của hồ Tây để quấy phá nhằm thu hút đánh lạc hướng những người trông coi ở đây rồi để cho bốn tên Văn công đó làm chuyện nghịch thiên ở Hồ Tây nhưng chúng đã thất bại. Còn một thời gian sau đó còn một vụ nữa, sáng mùa thu năm 1956 mặt hồ sóng yên biển lặng lại có một đoàn văn công khác đến hồ Tây để lưu diễn lúc đang biểu diễn ở chỗ đền Kim Ngưu lúc họ đang biểu diễn thì một cột sóng cao từ hồ Tây cuộn vào làm cho chín cô gái văn công chưa chồng chết đuối tại đó luôn mà điều kì lạ là những người Việt Nam trên thuyền đều không bị việc gì sau đó người ta ra hồ Tây để cứu vớt, dùng cả lưới đánh cá nhưng không tìm thấy ba ngày sau thì xác của chín cô gái đó được tìm thấy trước cửa đền An Thọ, đầu hướng vào đền tớ có nghe bảo rằng là chín người con gái này đã được thầy pháp yểm bùa chú lên người đến đêm đó thì chết rồi bỏ xác của chín người phụ nữ vào chín cái chum thả xuống hồ gươm tạo thành Cửu Đồng Trinh Nữ để làm rối loạn đi linh khí nhưng chuyện này đã bị các pháp sư Việt Nam phát hiện trình tấu lên các thần trấn giữ Hồ Tây nên đêm đó thần mới ra tay giết hết đám người này.
-Oa ghê thiệt công nhận bọn nó suốt ngày lăm le nhưng may Đại Việt ta luôn bảo vệ giữ gìn được nhỉ
Sơn gật đầu
-Đương nhiên nó hội tụ tinh hoa đất trời phương Nam mà
-À tớ có chuyện này muốn nói ý
-Cái gì
-À tuần tới tớ định về quê bố để sinh ra tớ đấy
-Cậu tìm được thông tin rồi sao nhanh vậy
Trong hôm tớ về nhà thu dọn đồ đạc đó thì lên thắp hương cho mẹ thì có cái gì á tớ cũng chả biết nó chỉ cho tớ đằng sau trong cái di ảnh của mẹ có vật gì đó, tớ đi đến nhìn đằng sau di ảnh thì phát hiện có thứ gì đó nó cộm cộm liền lấy xuống xem thì ra bên trong có một tờ chứng minh thư của mẹ tớ rồi tớ tra quê quán thì mới biết quê của mình.
-Ò vậy thì tốt cậu định tuần sau về luôn à
-Chắc là vậy tớ cũng muốn tìm xem cha ruột tớ là ai và hôm đó cậu có rảnh không đi với tớ.
Mấy câu cuối của Thủy nói ra rất nhẹ và âm lượng giảm dần như muốn che dấu đi nhưng Sơn hắn vẫn nghe thấy nét mặt của Thủy cũng có hơi chút đỏ, Sơn cũng khá ngạc nhiên nhưng nghĩ lại cũng đúng giờ Thủy ở đây ngoài bố nuôi đang đi điều trị bệnh tận nước ngoài thì cũng chả còn ai là người thân nữa mà cũng không để một người con gái yếu đuối lặn lội đi xa đến vậy được chung quy hắn cũng đang rảnh nên đáp lại
-Thế thì được thoải mái mà cậu định hôm nào đi vậy để tớ cũng sắp xếp
-À chắc thứ tư tuần sau mà mà tớ cũng bảo Duy và Thảo đi nhưng hai tuần sau hai bạn đó về quê rồi
Sơn cũng vừa nghe hai đứa bọn nó gì mà đến mùa gặt mà giờ cũng đang được nghỉ hè nên tuần sau bọn nó về quê hắn cũng đang chán vì trọ cũng chả có thằng béo nên cũng buồn định nói gì nữa nhưng đằng sau ồn ào tiếng của bọn Duy mập rồi một cánh tay khoác lên cổ thằng Sơn không ai khác là thằng lợn béo này.
- y ây mày rủ Thủy ra đấy để tán Thủy à Thủy có người yêu rồi đấy
Sơn nghe giọng điệu thì biết thằng béo này đã uống đồ có cồn rồi say ngất đi miệng lẩm bầm xung quanh đằng sau cả Thảo cũng mặt cũng đã hơi đỏ cả con vịt Đại Rỗ nữa cũng đã uống say kêu qoạc qoạc đi đứng loạng choạng được chị Phương túm cổ sách lên như quả mít, chị Phương thì không uống bia rượu hay đồ có cồn chị cũng đã hứa rồi không đụng đến thứ đấy vì chị cũng là một người quân nhân nên không để mất hình ảnh được Sơn nghe Duy béo nói thì khó chịu gõ đầu hắn