Rơi vào trầm tư Sơn nhận ra điều không đúng trên nét mặt của Thủy liền hỏi có vấn đề gì sao.
Thủy lúc này nói lên tiếng nhưng trong sự ngờ vực của bản thân
-Mình nghĩ mình không phải là con ruột của bố mình
Sơn đột nhiên cũng hiểu được chuyện này rất có khả năng hắn nói
-Hừm thì chắc còn khả năng này nhưng tại sao lại như vậy ý tớ là tại sao bây giờ cậu lại nghi ngờ
Thủy lại nói :
-Không phải bây giờ tớ đã nghi ngờ thật ra là từ đợt trước rồi vì tớ thấy bản thân không có nét tương đồng với bố chỉ giống mẹ điều này không nghi ngờ gì nhưng tớ vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng nên một lần ba đi khám sức khỏe cũng đã xem nhóm máu của bản thân và bố thì nhóm máu của tớ là B cộng nên cũng không còn nghi ngờ nữa đơn giản vì đôi khi con cái trong nhà không giống bố mẹ cũng không phải là chuyện hiếm
Sơn ngờ vực hỏi
-Nhưng cũng nhóm máu chưa chắc đã cũng ruột thịt theo tớ biết thì là vậy.
-Ừm tớ cũng nghĩ vậy nên đôi khi cũng có nghi ngờ về bản thân cả trong nhà người ta cũng có hay nói gì đó sau lưng tớ.
-Nhưng ại sao cậu xét nghiệm là B cộng nếu vậy không phải sự nhầm lẫn ở đây là là ai đó đã chủ mưu vì đơn giản không có sự nhầm lẫn được
Thủy gật đầu tớ cũng nghĩ vậy Sơn nói tiếp:
-Nhưng như theo tớ thì cậu có thể biết mình không cùng nhóm máu của bố ví dụ như cậu đi hiến máu có thể biết mình nhóm máu gì còn chưa kể cậu đi đâu đó và xét nghiệm thì chắc chắn biết được điều nghi hoặc này.
Thủy lắc đầu tớ do thân thể yếu nên mỗi lần đi hiến máu đều bị từ chối
Sơn liền cảm thán rồi nói tiếp :
-Thế theo cậu thì ai cố tình che giấu chuyện này liệu có phải mẹ kế không hay là cha của cậu
Thủy suy nghĩ một lúc lại nói:
-Theo tớ thì mẹ kế của tớ không làm chuyện này vì như vậy thì càng dễ dàng với bà ta hơn vì nếu tớ là con nuôi theo di chúc thì truyền lại cho con đẻ còn bố tớ thì mọi thứ càng có lợi cho bà ta.
Sơn lại nói tiếp:
-Có khả năng là bố hoặc mẹ cậu đã che giấu đi việc này nhưng tại sao lại làm như vậy cũng có khả năng nếu mẹ cậu giấu thì muốn cho cha cậu nhận cậu là con ruột
Hai người suy nghĩ về điều này rất lâu rất nhiều nghi vấn và câu hỏi Thủy thì càng tò mò về bản thân mình động nhiên hai người bị quấy rối bởi tiếng điện thoại của hắn Sơn lấy điện thoại ra thì trên màn hình là Chị Đại đang gọi tới
- A lô đệ nghe này
-Này có chuyện rồi thằng hiệu trưởng của trường này đã mời một ông pháp sư khác đến để siêu độ ông ta đã đuổi cảnh sát ra bên ngoài cắt đi dây cậu và bùa của mày đi rồi
Sơn nghe xong thì thở dài một tiếng
-Lại gặp ông thầy hãm rồi
Biết rằng kết giới của hắn khi một pháp sư trong đạo môn nhìn vào đều hiểu rằng đây là khống hồn trận của pháp sư mỗi một sư môn đều có khống hồn trận khác nhau của mình, của Sơn hắn sử dụng thập nhi âm định hồn phù mỗi lá bùa có dính máu của hắn tạo nên sinh tử môn áp xuống vây quanh hồ không chỉ tác dụng trấn yểm tuyệt đối quỷ tà bên trong mà có thể niêm phong khí tức không để âm khí thoát ra pháp sư chân chính họ chỉ cần nhìn qua sẽ biết ngay không làm ra chuyện ngu ngốc phá trận pháp như thằng phá sư hàng đểu này .
Đầu dây điện thoại bên kia xếp Phương gấp gáp nói
- Thế bây giờ phải làm sao đây hay đệ đến đây .
Sơn đáp:
-Vâng ok xếp nhưng bây giờ đến cũng chả giải quyết được vấn đề gì đâu bây giờ hiệu trưởng trường đó tin ông kia thì đệ chịu thôi đến cũng làm tượng mà bây giờ cũng không phải lo vì đang giữa trưa dương khí cực thịnh tà vật dưới đó cũng không dám manh động đâu
Xếp thảo nghe xong Sơn giải thích thấy cũng hợp lý lại tiếp tục nói :
- Đệ rảnh không
Sơn nghe xong quay sang nhìn Thủy thì định đáp bận nhưng đúng lúc bên ngoài Thảo đi vào hắn lúng túng không biết nói gì thì Thảo nói
- Xếp Phương lại gọi à chắc xếp đưa đi chơi đấy đồng ý đi tớ ở đây lo cho Thủy được rồi
Sơn miễn cưỡng trả lời điện thoại
-Đệ rảnh
Sếp Phương:
-Thế giờ em ở đâu chị đến đón
Sơn nói địa chỉ của mình ở bệnh viện K xế thảo bảo sẽ đến ngay nhưng mất thời gian khá lâu đấy chung quy Hà Nội tắc đường nó cũng là cái đặc sản.
Thảo đến hắn cũng yên tâm phần nào cho Thủy nhưng trong lòng vẫn cảnh giác bất an nên đã dán xuống gầm giường của Thủy một tấm định phù có khả năng gây tổn thương đến tà vật yên tâm rồi dời đi
Đứng cách cổng bệnh viện một chiếc lx570 màu đen đậm đi đến cánh của dần hạ xuống chị Phương ở trong nói hắn mở cửa lên xe Sơn sau khi cảm thán không ngừng chung quy không biết nhà sếp lại giàu cỡ nào vì tính đến thời điểm bây giờ mỗi lần gặp chị thì chị đều đi một chiếc xe khác nhau khiến hắn cũng không nhớ nổi có bao nhiêu chiếc
Sơn:
-Uầy xếp rich kid thế chất chơi, hài đúng là ai lấy được chị thì sóng gió phủ đời trai tương lai để nhà vợ lo
Xếp thảo cau mày nói:
- Chồng chị cũng ít ra có làm mới có ăn chứ ăn bám thì có cạp đất thôi em
Sơn Cười:
-Mà sao sếp chưa tính đến chuyện cưới đi chung quy gì chị cũng đã 26 tuổi rồi không lấy chồng sao được sắp già đến nơi rồi
Chị thảo khó chịu nói:
-Cưới hỏi gì phiền đau đầu lắm và cũng ngại nữa căn bản yêu nhau nó không phải chỉ là hợp nhau đâu mà còn là phải biết bỏ qua lỗi lầm của đối phương, thôi thì cứ để nhân duyên quyết định vậy.
Sơn:
-Có mà không ai để ý đến chị thì đúng hơn
Chị Phương nghe hắn nói cũng đúng nhột đến tận người dù chị Phương cũng xinh dáng ngon thật nhưng ai trong cảnh sát sẽ biết chị nặng tay cỡ nào có đợt truy bắt tội phạm buôn ma túy khi cận chiến với tội phạm tên tội phạm bị chị đánh cho gãy sáu cái xương sườn trật khớp cổ tay mặt mũi đánh cho ba má nhận không ra luôn sau mấy vụ này đồng nghiệp cấp dưới của chị cũng sợ chị nghe bảo từ khi chị lên làm cảnh sát điều tra thì cấp dưới chưa ai có ý kiến gì với chị.
Chị Phương đánh lạc chủ đề khác nói:
-À em thích ăn ở đâu để chị đưa đi
Sơn lắc đầu tỏ vẻ ăn gì cũng được
Chị Phương khó chịu với thằng đàn bà này tưởng chỉ mình con gái mới có cái trò em ăn gì cũng được:
-Thế có định ăn không hả hay ăn đấm
Sơn trên chân toát mồ hôi đúng là không thể đùa với Sếp được nhanh chóng trả lời
- Ăn gì cũng được mà chị em đang đói nên cái gì cũng được
Chị Phương hết cách cũng muốn đấm thằng này lắm nhưng hôm hôm nay dủ hắn đi ăn không thể ra tay được nói
-Hài thế đi ăn bún đậu mắm tôm vậy chị biết ở đoạn chùa Láng này có quán ngon lắm
Hai người dừng xe trước một quán bún đậu đi vào trong gọi hai xuất size lớn hai người nói chuyện phiếm với nhau thì chị Phương nhìn trong bát của hắn là mắm:
-Mày dân chơi hệ nước mắn à
Sơn:
-Kệ em, em đếch ăn được mắm tôm hôi lắm em chịu đấy
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với nhau bún đậu ở đây rất ngon đúng chuẩn bún đậu hà nội lòng chiên đậu chiên vừa giòn lại vừa rai ăn thêm ít rau thơm nữa thôi rồi luôn lúc này chị Phương nói đến chuyện chính.
-Thế cái hồ đấy em định xử lý như thế nào
Sơn đút miếng đậu vừa nhai vừa nói
-Đệ tính tối nay sẽ nhảy vào đó rồi hốt luôn con tà vật
Chị Phương:
-Đột nhập vào trường người ta à như thế bị phát hiện thì sao toang cả đám đấy
Sơn lắc tay trong tay kẹp một tấm linh phù:
-Không phải lo nếu bị bắt em sẽ lo đám người đó cho với linh thuật em khiến cả dám ngất đi.
Chị Phương:
-Còn con tà vật kia nó ở dưới nước không lên thì đệ xiên nó kiểu gì.
Sơn:
-Cái này thì dễ thôi chị kiếm cái gì dụ cho nó lên không thì mình đuổi nó ra là được
Chị Phương gật đầu:
-Mày thì ghê rồi thế mấy giờ đêm đi đây mà tường cũng cao đấy chưa kể trong trường người ta chị thấy cũng nhiều camera sợ bị phát hiện.
Sơn tính thầm một chút thì nói:
-Tầm một hai giờ sáng gì đấy mà tí nữa chị đưa em đi lấy ít đồ để chuẩn bị nữa còn mấy cái camera thì em chưa nghĩ được cách để đối phó với nó
Chị Phương gật đâu:
-Mấy cái camera để tao lo mà mày bảo đi chuẩn bị cái gì cơ.
Chị thảo nghi ngờ lấy gì chứ nhưng cũng không hỏi nhiều ăn xong thanh toán chung quy thì rủ người ta đi chơi thì cũng bao luôn, Sơn bật google map lên chỉ cho sếp đến phố hàng mã ở Hà Nội hai người phải để xe ở ngoài vì ngõ cần đi vào khá là trật hai người theo chỉ dẫn của văn đi và một con hẻm sâu như một mê cung đi đến một nhà trước của nhà có cái bảng to viết bán hàng mã hai bên cửa có gắn hai tấm bảng viết hai dòng chữ nôm, từ ngoài nhìn vào căn nhà thì một màn tối đen không thể quan sát phía trong tạo nên cho người đứng trước cửa một cảm giác thần bí đầy bí ẩn.
Sơn đi lên gõ của mấy cái
Chị Phương tò mò hỏi:
-Sao người ta lại mở quán ở nơi oái oăm như thế này vậy ở tít tận trong cái xó xỉnh này thì ai mua cho
Sơn xua tay nói :
-Có những chuyện chị không hiểu hết được đâu
Một lúc sau cánh của mở hé ra bên trong có một thằng bé tầm mười hai tuổi mặt bị khẩu trang hé cánh cửa ra ló mặt ra Sơn liền nói:
- Nhất phương nam vị, nhị đồng thiên môn.
Thằng bé kia nghe xong thì liền mở cửa ra cho hai người đi vào chị Phương lại hỏi
-Em vừa nói gì vậy
Sơn nói:
-Là ám ngữ của đạo môn thôi tỉ dụ người bình thường đến thì chỉ mua những thứ thờ thắp hương cúng bái vàng mã thì người bên trong sẽ biết là người thường còn dùng ám ngữ sẽ biết là người trong đạo môn đến để mua pháp dược pháp khí.
Chị Thảo như mở mang tầm mắt ồ lên một tiếng rồi đi theo Sơn đi vào trong qua một căn vườn nhỏ thì một cái nhà xập xệ bên trong nặng mùi hương của linh dược và pháp được một ông lão mái tóc bạc Sơn đưa bàn tay lên ngón áp út gập xuống ngón trỏ ngón cái đan vào nhau hai bàn tay chắp lại tạo thành Đồng môn ấn.
Lão già kia cũng làm một thủ ấn giống y hệt như vậy rồi ông già kia cất tiếng
-Hôm nay đến đây muốn mua gì à
Sơn gật đầu nói với ông già
- Một bao chu sa , hai xấp Hoàng giấy , một cuộn đấu mực, năm lạng Vũ Hương Sắc ,năm lạng bột Huyễn Tâm Thảo.
Ông già gật đầu xong ra hiệu cho thằng bé vào lấy rồi lại nói.
-Chờ một chút hơi lâu đấy các thứ còn lại ở nhà đều có nhưng một bao chu sa thì phải đợi một lúc để lấy hàng về hai vị ngồi xuống ghế đợi uống trà một chút
Sơn và chị Phương ngồi xuống ghế đá bên ngoài sân ông lão lấy ấm trà rồi đi vào phòng.
Lúc này Sơn mới huých vào hông chị Phương, thấy vậy liền hỏi có chuyện gì
Sơn vẻ mặt nghiêm trọng nói
-Đệ không mang theo tiền sếp có không cho đệ vay sau trả
Chị thảo gật đầu thể hiện ý cần gì em trả thôi cứ coi như hôm nay chị làm phước tích đức vậy
Sơn nghe xong vui như vừa nhặt được vàng vậy sau phải lợi dụng sếp Phương mới được chung quy nhà chị giàu chị phất tay một cái thì mọi chuyện đơn giản hẳn, ông lão trong nhà cầm ấm nước đi ra tráng cốc rồi rót mỗi người một cốc nước trà rồi ngồi xuống liền hỏi
-Hôm này cậu dẫn người yêu đi mua đồ à
Sơn nghe xong miếng trà trong miện chưa kịp nuốt xuýt nữa phun ra và mặt lão già phía trước liền xua tay nói.
-Không không đây không phải là người yêu cháu đây là chị cháu thôi chị thân à à không chị gái mưa à không không là sếp đúng là xếp của cháu đang làm ở đồn công an đấy.
Lão già cười lên một cái rồi liếc ánh mắt dò xét ánh mắt lên người chị Phương, Sơn thấy vậy liền khó chịu khua tay
-No no no lão nhìn đi đâu vậy này này đừng giả bộ cái mặt cao cao tại thượng đó nữa không quen cho lắm
Lão già kia thu ánh mắt lại rồi cười lớn:
-Ha ha ha ha ha ha ai đây giới thiệu cho tao xem nào
Sơn lau mồ hôi trên chán rồi nói
-Lão Minh cẩu đây là chị Phương trưởng ban phòng nội vụ điều tra phá án của cảnh sát ,chị Phương đây là Vương Minh Thiện gọi lão là Thiện Cẩu là được
Minh lão người này là một ông già sống trong con hẻm của phố hàng mã giữa lòng thủ đô Hà Nội, ông cung là một pháp sư nhưng tu vi hạn hẹp nên chuyển sang hình thức kinh doanh ông kinh doanh hai mặt hàng một là hàng vàng mã cho người dân sử dụng mỗi khi dịp lễ tết, ông cũng hay làm thêm như đi khai quang trừ tà hay gì gì đó trong khả năng tu vi cho phép ông bán ở Hà Nội cũng ngót nghét được ba mươi năm rồi nhìn lão tóc bạc phơ cũng gần bảy mươi nhưng thân pháp của người tu pháp thì xương cốt vẫn còn khỏe đừng để bề ngoài đánh lừa mặt hàng thứ hai ông buôn bán ở đây là pháp dược, pháp khí công việc làm ăn khá là suôn sẻ vì các pháp sư Hà Nội cũng hay lui đến đây để mua pháp dược của ông nên ông không chỉ buôn bán pháp dược mà còn buôn bán thông tin ,khoảng hơn một năm trước trong khi Sơn vừa đặt chân đến đất Hà Nội bỡ ngỡ của thằng sinh viên thì sư phụ đưa cho hắn một địa chỉ trên tờ giấy Sơn mới biết nơi này là của Thiện Lão Cẩu, tính Thiện Lão Cẩu cũng rất kỳ quái nửa hâm phần còn lại thì cũng dở nốt tính tình hồi trẻ ham gái mà cũng vì gái mà suýt mất đi của quý của lão nên giang hồ mớ gọi lão là Thiện Lão Cẩu.
Thiện Lão cười nói:
-Ha ha ha ha quen quen nhỉ có phải cô gái đây là con của cảnh sát trưởng Hà Nội đúng không cháu của trung tướng Dương Văn Minh đúng không
Chị Phương cũng giật mình không ngờ lão già trước mặt này lại biết bố và ông nội của mình nói
-Dạ vâng nhưng làm sao ông biết được bố cháu là ai
Thiện lão cẩu cười nói tiếp
-Chuyện làm ăn mấy cái này đơn giản thôi mấy năm trước ta cũng có vài vụ làm ăn với bố của cô nên cũng có chút quen biết
Chị Phương gật đồng đồng ý chung quy trong việc làm ăn thì quan hệ rộng là chuyện bình thường
Thiện lão cẩu nói tiếp:
-Từ từ đợi ta một tí
Lão già nhấc mông đi và trong nhà dáng đi thoăn thoắt rồi lấy ra một cái hộp gỗ quý
-Đây ta tặng bố cô cứ bảo là Vương Thiện ở hàng mã tặng quà hỏi thăm sức khỏe tiện thể cũng hỏi thăm luôn lão gia nhà cô luôn.
Chị Phương vâng một cái rồi đón lấy cái hộp từ trong tay Lão Cẩu mội mùi hương thuốc bắc thơm từ trong hộp tỏa ra chị Phương cũng tò mò muốn mở ra không biết bên trong là thứ gì mà được đựng trong cái hộp sang trọng thế này nhưng ở đây thì không tiện.
Sơn nhìn thoáng qua một cái mùi hương thì biết ngay đây là một loại linh chi gì đó băn khoăn không biết lão cẩu tặng cho bó của chị Phương cái này làm gì ngâm rượu chăng lúc này Thiện Lão lên tiếng
-Êy da mà cu mày lấy lắm chu sa làm gì thế tích trữ đầu cơ à.
Sơn liền lắc đầu:
-Không tối nay cháu sắp phải xiên con tà vật nên phải chuẩn bị kĩ một chút.
Thiện lão nói:
-Là cái vụ nữ sinh tự tử ở đấy à ta nghe nói hiệu trưởng mời cái lão ở đâu Ninh Bình gì đấy pháp lực thì chả có vẹo gì chắc lại cái loại dỏm về chẳng làm được cái khỉ gì đi lừa người.
Sơn gật đầu nói
-Đó vì thế mà mất công tối nay cháu lẻn vào trừơng để lo con tà vật đó đây lão hiệu trưởng cứng đầu phá đi kết giới của cháu không đùa chứ không vì nó ở gần kí túc xá thì cháu cũng muốn để thằng hiệu trưởng đó bị nữ quỷ dọa cho chết luôn.
- À ta ngh dạo này giới pháp thuật đang dục dịch đấy
- Cháu cũng nghe rồi chắc đang sắp đến hội Liên Hoa Sơn nên cũng đang chuẩn bị dần và cũng đang chuẩn bị đi vá lại long mạch luôn
- Ây cái đấy thì ai mà chả biết có chuyện hôm qua ấy.
- Cái gì ạ
- Ô tao tưởng mày biết rồi chứ drama giữa Bắc Hà Sơn và Thiên Linh Sơn đấy pha đổ vỏ con gái nhà người ta đấy hôm qua mày không đọc à
Sơn ngớ người ra tưởng chuyện gì to tát thằng già này để ý đâu đâu nhưng hắn cũng biết Thiên Linh Sơn cũng là môn phái lớn trong đạo giáo ở Việt Nam từ thời nhà hậu Lê chuyền theo dõng dõi gia tộc, gia tộc trừ tà này nghe đồn đã có vài vị làm quốc sư chấn yểm cho long mạch Việt Nam và lập ra nhiều chiến công đến bây giờ các pháp sư trong gia tộc này phá lực cao thâm không thể đoán được vẫn được mọi người trong giới huyền môn kính nể tôn trọng.
Thằng bé từ trên nhà chạy xuống sau lưng vác theo một bao, trong tay không quên cầm một túi đồ mang đến gần cho Sơn bỏ xuống dưới đất rồi quay đi vào trong nhà.
Sơn gật đầu mở túi ra kiểm tra bên trong đầy đủ đúng thứ hắn cần rồi ra hiệu cho chị Phương ,chị Phương lấy ra một cái thẻ ngân hàng màu đen Thiện lão bảo chuyển khoản vì ở đây không có máy quẹt thẻ để tương lai lão kiếm lấy một cái chung quy thời đại thay đổi khách hàng cũng trở nên hiện đại hơn giao dịch bằng thẻ, chị Phương móc ra con ip 12 promax chuyển ngay cho lão ba triệu tiền nguyên liệu hai người rời đi, hiện tại mới hai giờ chiều cũng chưa đến giờ hành động chị Phương cũng nhân cơ hội trở Sơn đi xem cái Hà Nội.
-E này ở Việt Nam cũng có phái gì gì đấy à
Sơn ngồi cạnh nghe vậy cũng trả lời:
-Đương nhiên rồi xếp đấy gọi là huyền môn tức kiểu mấy thầy trừ tà lập ra môn phái của mình đấy
-Thế ở Việt Nam mình có nhiều không
- Ờ um thì mấy môn hái lớn thì có ba bốn gì đấy tính cả phật giáo nữa còn mấy nhánh lẻ hoặc mấy đạo môn nhỏ lẻ thì đệ không biết.
- Chứ thế đệ thuộc môn phái nào vậy.
Sơn có hơi chút cau mày.
-À đẹ chả phải môn hái nào đâu đệ học được chút pháp thuật mà cũng chả để so sanh với mấy người ở mấy cái đại môn phái kia đâu.
-Wao nhưng đệ cũng ghê đấy chứ à mấy cái đại môn phái kia ở đâu vậy đượt nào chỉ hay dẫn chị đi xem đi tự nhiên lại có hứng thú với mấy cái pháp thuật này.
Sơn miễn cưỡng gật đầu ý vị rảnh thì đi nhưng hắn cũng cahr biết khi nào rảnh nữa mà bản thân cũng đã lâu rồi chưa gặp sư phụ hắn từ hôm tiễn hắn đi đại học đó cũng chả biết sư phụ đi đâu, ngay cả số máy liên lạc zalo cũng mất toàn bộ liên lạc với lão Sơn cũng có chút lo lắng đơt nào phải nghe ngóng xem.