Chương 18: Chương 18: Tiếu Hồng Trần

Nghịch Thần Ký Chương 18: Tiếu Hồng Trần

Trên đường trở về, Trần Tinh chia tay Lưu Chính cùng mập mạp để tiến hành sắp xếp chuẩn bị đồ nghề đi rừng, hắn không thể sử dụng năng lực không gian a, phải biết đây là bí mật không thể bại lộ quá sớm. Cho nên hắn cần chuẩn bị chu đáo.

“Này... Này đợi ta với.. Đợi ta với..” Từ xa đã nghe thấy tiếng nữu Tĩnh Như gọi, 4 người dừng bước, 3 nữ nhìn hắn, hắn thì nhún nhún vai biểu thị không biết.

“Này, ngươi đã tìm được đoàn đội nào chưa, có hứng thú hay không gia nhập vào đoàn đội của ta?” Hách Liên Tĩnh Như vỗ vỗ bộ ngực thở hồng hộc sau đó nói.

Trần Tinh liếc mắt, nhịn không được thầm tính toán “Ân, không sai nhất định là D cup” ngoài mặt thì nghiêm túc. “Ta đã có đoàn đội của mình nên sẽ không gia nhập, cho nên xin lỗi, ta còn phải về chuẩn bị nữa, gặp lại sau”

Sau đó hắn xoay người chuẩn bị rời đi. Đồng đội của hắn phải là người tin tưởng được, còn về nữu này tuy đẹp nhưng hắn chưa hiểu gì về nàng, làm sao an tâm giao phía sau mình cho người mà mình không hiểu rõ, tuy rằng hắn rất mạnh không có nghĩa là sẽ không ngã ngựa, hắn không muốn bại lộ thực lực quá sớm.

Hắn biết mình vẫn còn quá nhỏ bé. Chỉ riêng ma pháp đế quốc thôi đã có kinh khủng tồn tại như Tần lão rồi vậy thì Chiến sĩ đế quốc thì sao? Man tộc? Thú tộc? Tinh Linh tộc đâu? Hắn! Vẫn còn quá yếu!

“Này... Khoan đã!”

“Ta nói này nữu, ta rất bận, có gì mau nói đi”

“Đoàn đội của ngươi bao nhiêu người, bọn ta có thể gia nhập được không?” Tĩnh Như xuống giọng nói

Hắn bắt dĩ nói: “Tại sao? Có rất nhiều đoàn đội sao lại lựa chọn gia nhập đoàn đội của ta?”

“Vì ta muốn tìm ra nhược điểm của ngươi để đánh bại ngươi!” Nữu nghiêm túc nhìn hắn nói.

“Đoàn đội ta có 6 người, chỉ còn 4 slot, nếu ngươi muốn gia nhập thì phải về chuẩn bị đi, nói 3 người khác ở quảng trường khu đăng ký chờ ta, sau khi đầy đủ ta phải hỏi ý kiến của mọi người. Được rồi, không còn gì nữa ta phải về, thời gian tập hợp sắp đến rồi. Gặp lại sau” Trần Tinh nghiêm túc nhìn Hách Liên Tĩnh Như rồi từ tốn nói.

Hắn không biết mục đích của nàng có phải như nàng nói không nhưng hắn cũng lựa chọn tin tưởng, dù sao sống mà luôn đa nghi thì sẽ F. A dài dài nhé. Không lẽ bạn gái đi chơi rồi về hỏi nàng như hỏi cung sao, phải tỏ ra rộng lượng rồi moi móc tin tức từ từ. Mọi việc hành sự nhất định phải cẩn thận kèm theo đa nghi đúng lúc thôi.

“Hết việc rồi, trở về chuẩn bị thôi, Vũ nhi, Mộng nhi còn có Tuyết Nhi nữa, chút trở lại tiểu thế giới các ngươi cứ sử dụng Ảnh phân thân chi thuật tạo ra phân thân đi, còn bản thể cứ tiếp tục ở lại trong Tiểu thế giới tu luyện, thực lực bây giờ các ngươi còn rất yếu” Hắn không nói cho tam nữ biết, hắn cảm nhận được như có như không có người đang nhìn mình. Để an toàn hắn phải làm vậy.

3 nữ gật đầu thầm suy nghĩ: “Nhất định phải nỗ lực tu luyện, không thể làm bình hoa một dạng” còn riêng Điệp Vũ thì do dự muốn nói lại thôi rốt cuộc cũng theo hắn trở lại.

Vào tiểu thế giới, hắn suy nghĩ biện pháp để giúp phân thân ba nữ hạn chế tối thiểu việc hao tổn năng lượng, không thôi phân thân sẽ hết tác dụng, cuối cùng cũng quyết định tạo ra 3 thanh súng ngắm barret ma pháp.

Dựa trên cơ sở ma pháp pháo một dạng, nhưng kèm theo cải tiến giúp tốc độ bắn nhanh hơn, sức xuyên thủng mạnh hơn, còn có khoảng cách bắn xa hơn. Hạn chế là chỉ tấn công mang tính chất đơn lẻ. Phạm vi nhỏ hẹp chứ không rộng như ma pháp pháo.

Hắn suy nghĩ từng linh kiện rồi dùng Hư không tạo vật chế tạo ra 3 thanh barret. Rồi tiến hành áp súc năng lượng làm nguồn cung cấp, như vậy không cần dùng hạch tâm nặng lượng thạch.

Sau khi hoàn thành tất cả cũng đã gần tới giờ tập trung, hắn mang theo phân thân 3 nữ tiến ra khỏi tiểu thế giới. Từ đằng xa hắn đã thấy Lưu Chính cùng Chu bàn tử đang đứng cùng 4 người 1 nam 3 nữ, trong đó 1 người nữ là Tĩnh Như 1 người khác là thiếu nữ bị sàm sỡ lúc trước, 1 người nữ còn lại là người bình thường không thể bình thường hơn sử dụng phong hệ ma pháp trong cuộc thi khiến hắn thoáng cảnh giác hắn lên, 1 người nam còn lại hắn không quen. Hắn cũng có dự định không đáp ứng nhưng khi nhìn thấy Lưu Chính ra vẻ do dự muốn nói gì đó lại thôi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn thiếu nữ kia rồi thở dài. Với lại Một bên bàn tử thì đang to nhỏ gì đó với 1 người thanh niên kia trong rất hợp gu. Hắn đành đồng ý, anh em có kiếp này chắc gì có kiếp sau. Giúp được phải giúp không thể nhìn thấy huynh đệ mình bỏ lỡ tình yêu được.

Hắn thấy Lưu Chính một dạng xoắn xuýt nên biết ý mở miệng trước: “Chào mọi gia nhập đoàn đội của chúng ta, trước hẳn phải tự giới thiệu một phen thông tin cũng như năng lực của mỗi người, để ta giới thiệu trước, ta tên Trần Tinh, mới gia nhập học viện hơn 1 tháng sử dụng hoả hệ ma pháp.”

Sau một phen giới thiệu sơ lược hắn hiểu sơ sơ thông tin đám người. Người thiếu nữ bị sàm sỡ tên là Kiều Uyển, năm nhất học viện cùng chung ban với 2 nữu của hắn, Điệp Vũ 3 năm ở học viện nhưng không thi đậu nên vẫn còn là năm nhất. Người nam kia là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Tĩnh Như, cũng là năm nhất, tên Hách Liên Thiết Thụ, còn người nữ kia tên Quỳnh Hoa.

Cả nhóm sau khi giới thiệu xong bắt đầu tham gia tiến hành đăng ký, muốn đăng ký phải có mặt đủ thành viên cùng thân phận thẻ. Phải có đội trưởng, phải có tên đoàn đội. Thế là mọi người bàn luận về vấn đề tên đoàn đội.

“Không bằng gọi là Cuồng phong đi, quét ngang tất cả địch nhân, đủ bá khí” Hách Liên Thiết Thụ đề nghị.

“Không được, không được, nhóm nữ 6 nam chỉ có 4 thôi, không được không được” Hách Liên Tĩnh Như không đồng ý nói

“Như vậy phải lấy tên gì?” Thiết Thụ bất mãn tỷ tỷ mình..

"Thanh dạ bằng hư quan vũ trụ

Thu phong thừa hứng giá kình ngao

Vũ trụ nhãn cùng thương hải ngoại

Tiếu đàm nhân tại bích vân trung

Không bằng gọi là Tiếu Hồng Trần đi, vừa thanh nhã cũng đầy bá khí" Trần Tinh ngẫm ngẫm mở miệng ngâm rồi nói.

“Hay hay, cứ gọi Tiếu Hồng Trần đi, anh rể nhận ta làm đệ tử đi, ta muốn cưới mười mấy người vợ a” Thanh niên ngáo đá nói, Hách Liên Tĩnh Như thì đỏ mặt lên muốn tìm cái lỗ chui xuống, đúng là có thể cùng Chu mập mạp mới gặp như tri kỷ thì... Mọi người hiểu.

Quỳnh Hoa cũng bất ngờ liếc nhìn thêm Trần Tinh vài lần. 3 nữu thì càng ngày càng chết mê chết mệt. Lão đại Lưu Chính thì gật gật đầu. Kiều Uyển thì không sao cả.

Rốt cuộc tất cả đến quầy đăng ký

“Tên đoàn đội” người quản lý hỏi:

“Tiếu Hồng Trần”

“Thành viên?”

“Lưu Chính, Trần Tinh, Chu Hằng, Nam Cung Điệp Vũ, Tô Tuyết Nhi, Liễu Mộng, Hách Liên Tĩnh Như, Hách Liên Thiết Thụ, Kiều Uyển, Quỳnh Hoa”

“Đội trưởng?”

“Lưu Chính”

“Lão nhị, ngươi??” Lưu Chính giật mình, hắn không nghĩ tới Trần Tinh lại nhường cho hắn làm đội trưởng; Vỗ vỗ bả vai Lưu Chính Trần Tinh nói nhỏ:

“Lão đại, nổ lực lên, biểu hiện tốt vào, nếu vụt mất thì không có cơ hội nào đâu”

“Nhưng ta... Gia tộc ta sẽ không chấp nhận!” Lưu Chính buồn bả trả lời

“Quản cái rắm gia tộc, nếu thực lực của người đủ mạnh thì sợ gì bọn họ không chấp nhận, nếu ngươi còn là đàn ông thì không thể hèn nhát, phải biết phấn đấu vì người mình yêu.” Trần Tinh nghiêm túc trầm giọng nói

“Ân, ta đã biết, cám ơn ngươi, lão nhị” Lưu chính nắm nắm tay thoáng cảm động sau đó kiên định gật đầu.

“Được rồi, nỗ lực lên”

“Được rồi, mọi người, XUẤT PHÁT” hắn nhìn sang mọi người rồi nói. Cả nhóm lên đường tiến vào Nguyên Thuỷ Sâm Lâm bắt đầu cuộc hành trình 1 tháng.

Giao diện cho điện thoại