Chương 25: Cầm tinh con gà (2)

Tề Nhạc cười nói:

- Rõ ràng, ân, cái tên thật dễ nghe. Yên tâm, tôi nhất định sẽ chiếu cố cô thật tốt.

Trát Cách Lỗ nói:

- Tề Nhạc, làm phiền anh đi ra ngoài một lát, tôi có vài câu muốn bàn giao với Minh Minh tiểu thư.

Tề Nhạc nghe vậy, nhìn thấy ánh mắt Trát Cách Lỗ, hắn đành phải gật gật đầu, cươi cười với Cơ Minh Minh, nói:

- Minh Minh tiểu thư, tôi sẽ chờ cô ở bên ngoài.

Vừa nghĩ tới trong tương lai có môt đoạn thời gian rất dài mình sẽ ở cùng một chỗ với mỹ nữ thế này, hơn nữa tổng thể mà nói, nàng còn là cấp dưới của mình, trong nội tâm Tề Nhạc vui cười nở hoa.

Tề Nhạc mới vừa ra khỏi gian phòng, Cơ Minh Minh không thể chờ đợi được nói:

- Đại sư, ngài khẳng định người này chính là người chúng ta một mực tìm kiếm không, đây là người có được huyết mạch Kỳ Lân sao? Tôi, tôi thấy hắn như thế nào cũng không giống! Với tư cách người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân, hẳn phải có nhân cách và mị lực hơn người để thống soái Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Phải biết rằng, Kỳ Lân vừa hiện, thủ hộ quy tâm, địa vị Kỳ Lân có thể hiệu triệu thủy hộ giả trên toàn bộ phương đông. Thế nhưng mà, thế nhưng mà hắn là người như vậy...

Trát Cách Lỗ than nhẹ một tiếng, nói:

- Kỳ thật, tôi cũng có cảm giác giống như cô, nhưng mà, với tư cách Thiên Dẫn, cảm giác của tôi không có sai, anh ta là người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân duy nhất thế hệ này. Huyết mạch vĩnh viễn không thể giả, với tư cách là người thừa kế Kỳ Lân nhất tộc, có lẽ, anh ta xem như dị số. Trong lịch sử, còn chưa bao giờ có người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân nào như anh ta vậy. Hiện tại, ngay cả tôi cũng không nhìn thấu anh ta là dạng người gì, nhưng tôi có thể cảm giác được, tâm của anh ta không giống mặt ngoài. Về phần anh ta có thể làm tới trình độ nào, là dạng người gì, phải nhờ vào cô. Chỉ dẫn tốt, tôi tin tưởng anh ta sẽ có cải biến, tôi vẫn tin tưởng câu nói: nhân chi sơ, tính bổn thiện.

Cơ Minh Minh có chút trầm mặc, với tư cách thiên chi kiêu nữ, trong số người mà nàng tiếp xúc, tùy tiện lấy ra một người, cũng tốt hơn Tề Nhạc trăm lần, nghìn lần. Nếu ở chung với người như vậy, cho dù sống được, nhưng tính cách không hợp, nàng vạn lần không muốn thấy.

Trát Cách Lỗ nhìn ra tâm sự của Cơ Minh Minh, nghiêm mặt nói:

- Với tư cách là một Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, phải vì sứ mệnh của mình mà trả giá tất cả quyết tâm. Rõ ràng, cô nhất định phải nhớ thật kỹ điều này, cho dù anh ta không tốt, cũng là người thừa kế huyết mạch Kỳ Lân, không có anh ta, có lẽ cả đời này tôi cũng không có khả năng tập hợp đủ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Huyết mạch Kỳ Lân, có một loại lực triệu hoàn vô hình, huyết mạch của anh ta sau khi giác tỉnh, toàn bộ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ tự động tụ tập chung quanh anh ta. Bởi vậy, nhiệm vụ của cô chính là bảo vệ, trợ giúp Tề Nhạc, thực lực của anh ta có mạnh hay không chẳng quan trọng, Kỳ Lân đại biểu cho điềm lành, anh ta sẽ chỉ dẫn cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cho nên, bất luận dưới tình huống gì, đều phải đặt an toàn của Tề Nhạc lên hàng đầu. Khi tất cả Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tề tựu, phải tụ tập về chỗ của tôi, tôi sẽ truyền thụ cho Tề Nhạc các khởi động năng lực của cầm tinh.

Cơ Minh Minh yên lặng gật gật đầu, nói:

- Tôi hiểu rồi, đại sư. Ngài yên tâm đi, từ khi trở thành Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tôi đã không còn là nữ tử bình thường, tôi sẽ không vì cảm nhận và tính cảm của mình làm cản trở sứ mạng.

Trát Cách Lỗ mỉm cười nói:

- Cô là người hiểu chuyện, với tư cách là Tứ Tường Vân Kỳ Lân, Tề Nhạc cả đời này khẳng định không có được thực lực gì. Trong lịch đại Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Kỳ Lân mạnh nhất cũng chỉ là đạt tới bốn vân mà thôi, miễn cưỡng xem như so sánh được với một gã Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhưng đó là dưới tình huống Kỳ Lân chỉ có được một tường vân. Kỳ Lân khi tăng một vân, thực lực sẽ tăng gấp đôi, nhưng mà, cố gắng phải trả, so với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác còn cao gấp mấy lần thậm chí nhiều hơn nữa..., mà anh ta với tư cách Tứ Tường Vân Kỳ Lân, trình độ gian nan khi tu luyện còn gia tăng lên gấp nhiều lần, chỉ sợ, cả đời này của anh ta cũng không đặt tới cảnh giới sơ vân, cô chẳng những phải bảo vệ, còn phải cổ vũ. Tôi đem Xá Lợi Thủ Châu đưa cho Tề Nhạc, hơn nữa bản thân Hắc Kỳ Lân có năng lực khôi phục rất mạnh, tôi nghĩ, chỉ cần thân phận của anh ta không bạo lộ, mới có thể đạt tới nhiệm vụ tụ tập toàn bộ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Đồng thời, sau khi cô và anh ta trở về Kinh Thành, lập tức liên hệ với Long, có Long ở đó, tôi cũng yên lòng hơn nhiều, tôi nghĩ, bất luận tương lai các Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vừa xuất hiện, không có ai ưu tú hơn Long cả. Dù sao, Long luôn luôn là người lãnh đạo trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mà Long thế hệ của chung ta, lại là thiên tài chân chính.

Vừa nghe được chữ Long, Cơ Minh Minh mỉm cười, gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy a! Khi tôi trở về Kinh Thành sẽ đi tìm Long. Ngài cứ yên tâm đi, ngài còn có dặn dò gì khác nữa hay không?

Trát Cách Lỗ lắc đầu, nói:

- Cô đã ở lại đây ba năm rồi, trừ thời điểm mừng năm mới trở về ra, một mực ở đây tu luyện khắc khổ, hơn nữa cô đã đánh căn cơ trước đó, hiện tại đã xem như một Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hợp cách. Về chuyện Kỳ Lân, tôi đã dặn dò người làm rồi, cô chỉ cần dựa theo dặn dò của tôi làm là dược. Thăng Lân Quyết có muốn dạy cho anh ta hay không, mặc dù không có tu luyện thành công đi chăng nữa cũng chẳng sao, thế sự khó liệu, có lẽ, anh ta sẽ hiểu thông một ít năng lực trong đó. Cho dù chỉ có một loại thuộc tính đạt tới sơ vân, cũng có trợ giúp thật lớn với Tề Nhạc rồi.

Cơ Minh Minh vừa nghĩ tới sẽ ở chung với người như Tề Nhạc, đôi mi thanh tú của nàng nhăn lại, nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:

- Tôi đi đây, ngài bảo trọng!

Trát Cách Lỗ mỉm cười, chắp tay trước ngực, miệng niệm một tiếng A Di Đà Phật.

Tề Nhạc ở trong sân một mình đã phát chán, lúc này, trước mắt hắn nhớ tới Cơ Minh Minh, hắn lại gặp mỹ nữ, không nghĩ tới mình đi tới Tây Tạng không bao lâu đã gặp được hai mỹ nữ cấp than thở, còn trở thành Kỳ Lân cái gì vương giả của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, sinh hoạt thật tốt đẹp, thế giới thực kỳ diệu, xem ra, về sau mình không còn là tiểu lưu manh đơn giản như vậy, ít nhất phải là một lưu manh có phẩm chất mới được.

Đúng lúc này, Cơ Minh Minh đã đẩy cửa ra, Trát Cách Lỗ cùng nàng đi ra ngoài, Tề Nhạc nói:

- Hiện tại chúng ta phải đi sao?

Trát Các Lỗ gật gật đầu, sau đó đưa một cái bao nhỏ cho Tề Nhạc, nói:

- Cái bao này anh phải mang theo bên người, tôi đã thu lại giúp anh rồi, có lẽ bên trong sẽ có thứ anh cần.

Tề Nhạc lúc này mới nhớ tới cái bao nhỏ này mình đặt trong chiếc Lincoln không có lấy xuống, phải biết rằng, bên trong còn có tiền Điền Thử cho hắn a! Đó là toàn bộ gia sản, Tề Nhạc sống cả đời tới bây giờ, đây là số tiền nhiều nhất mà hắn có được.