Thời gian qua mau chớp mắt đã 1 tuần sau .
Cơ thể Lá Hoàng Nam đã khôi phục hoàn toàn , trong khoảng thời gian này có thật nhiều việc sảy ra .
Từ mướn Cu Be sửa bờ đắp đất , đến tiền bạc không đủ , theo như thông tin mà hắn nghe lén được từ cha mẹ .
Cái miếng đất mới mua , được 3 cái Cu Be sửa chữa nâng cấp trong cả tuần nay thì phạm vi làm ruộng từ 3 công rưởi còn có 2 công .
2 ông bà dự định làm một cái khu vực nuôi trồng tự cung cấp , nghĩa là cá này kia nuôi trong ruộng chúng sẽ ăn lúa và thực vật khác , còn trên bờ thì thay đổi càng kinh khủng .
Phần đất ngã tư được 3 cái CuBe đắp cao lên 3m , rộng đến 100m² để sây nhà , còn cái bờ bao quanh ruộng thì cũng nâng cấp lên , độ cao từ 1.5m lên 3m rộng 6m chảy dày giáp miếng đất này lại .
Cha Mẹ 2 người dự định đợi đất khô thì chuyển nhà qua đấy , bờ kênh hiện tại đã làm xong 1/3 làm tầm 2 tuần nửa là xong .
"Ông này , lúc trước thật tính có chút sai lầm, làm xong hết cái bờ này tiền còn phải mượng thêm 100 triệu ."
Lá Mẹ đứng trên nền nhà mới nhìn cái cái cube , đau lòng nhỏ máu nhìn xáng cạp múc đất .
"Tôi có biết là nó mắc như thế đâu làm , chỉ có múc mấy cái thế mà đòi 120 triệu ."
Lá Cha đứng xem cũng trầm mặt , tính tới tính lui phải mượn người khác 100 triệu để làm xong hoàn toàn , bao quát giấy tờ cấp phép xây nhà với thuế này kia thật đen .
"Mà cái bọn anh em thất đức thật , mượn chút tiền thế mà cũng chơi lãi , 1 năm 10% thật đen ."
Ông nhớ lại mấy bữa trước hỏi mượn tiền thì đen mặt lên tiếng
"Hừ tui đã nói rồi , bớt làm chi , giờ nợ ngập đầu ."
Bà liếc ông chồng cằn nhằn , làm ông trầm mặt .
Lá Hoàng Nam thì không nghĩ nhiều , cả tuần nay hắn nhìn xem cu be múc đất đến phát chán , từ lúc đầu phấn khơi nhìn cái máy to đến hiện tại ngán ngẫm nhìn trời chăn mây gió .
Nhìn một hồi hắn không muốn nhìn nửa kiêu mẹ đưa qua sông , đợi lên bờ hắn chạy về nhà đi vô lấy cần câu đồ ra , lại ra sau nhà bắt một mớ giun vô hũ , hôm nay hắn quyết định trở lại nghề cũ câu cá .
Gần cả tuần không câu , Lá Hoàng Nam có chút nhát tay , con cá đầu tiên do giật sớm sẩy rớt lại xong .
'Đ* Ng** con cá này , lại đến , tao không tin lần 2 vẩn hụt mày .'
Cho lưỡi câu thay một khúc trùng mới , hắn thả cần xuống sông , vừa thả vừa làm bầm chửi thề .
5 phút sau...
"Hahaha... đồ c* hoa** cuối cùng cũng lên ."
Nhìn xem con cá giẫy đành đạch trên không , hắn cầm cây cần câu cười vui vẻ .
Nó chính là con sẩy khi nảy , đưa tay ra nắm chật con cá thuần thục gỡ lưỡi thay mồi , còn con cá thì cho vào thùng bê .
Đang tính thả mồi thì phát hiện thùng bê chưa có nước , lại xách thùng xuống sông múc miếng nước vào đem lên bờ đật chổ mát mẻ mới cầm cần câu lên.
Hôm nay câu cá vẩn chổ cũ ngay dưới mấy gốc cây , cá cũng không nhiều lắm , 5~7 con bơi lội dưới góc cây bằng lăng .
Lá Hoàng Nam thả mồi gần con cá to nhứt trong đám này , đợi một lúc phao chìm thì giật cần nhìn con cá đã cắn câu hắn có chút tiếc nuối , không phải con to nhất .
Cho con cá vào thùng bê , hắn lại thay mồi thả câu ...
20 phút sau ...
Nhìn đàn cá chạy sạch hắn có chút chán nản , cầm lấy cần câu chuyển qua gốc cây thứ 2 , nảy giờ câu dính có 4 con , 3 con khác chạy mất rồi , trong đó con to nhứt lại chạy mới chán .
'Kĩ năng câu cá của mình không lẻ rớt xuống thành cùi mía rồi nhỉ , câu một bầy cá mà bắt được có 4 con mọe kiếp .'
Lá Hoàng Nam buồn bực thì thầm đi đến gốc gáo thứ 2 ngay cầu thang , bên dưới 4~5 con cá vừa vừa đang bơi .
Đem mồi câu thả xuống nước hắn ngồi chờ một lúc , thì nhìn thấy con to nhứt trong đó bơi lại rỉa mồi , hắn cười thầm .
'Đến ăn đi con , ăn mạnh lên , ăn no rồi đi chết .'
'Hụp'p...'
'Vu's...'
"Dô khà khà... lên nha , con rô đồng này to thật sự , bằng cái bàn tay mình luôn ghê gớm , ghê gớm ."
Lá Hoàng Nam chỉ đợi lúc này , cá vừa kéo phao lút nước , hắn trên bờ giật mạnh lên , theo sau con cá phá vỡ mặt nước bay lên bờ , hắn vội đi lại bắt con cá , nhìn xem nó nằm trên tay cảm giác cầm muốn không hết .
Đem nó thả vào thùng , hắn phải tranh thủ lúc cá đang hoạt động mạnh mà tiếp tục câu .
Cứ 2~5 phút thì 1 con cắn câu , có đôi khi vừa bỏ xuống thì phao lút nước , nhìn thấy mà ham.
Bận rộn đến trưa trời nắng quá bụng cũng có chút hơi đói , Lá Hoàng Nam quyết định ngưng câu , dọn cần đem cá về trước sân .
Hôm nay câu cũng được kha khá , chỉ tính riêng 4 gốc cây đã câu lên được 17~18 con , lại thêm câu dọc theo bờ kênh cũng được vài chục con .
Vì để biết chính xác hôm nay câu bao nhiêu kí , hắn sau khi vệ sinh cần câu xong đem cất sẳn tiện từ trong nhà lấy cây cân nhỏ ra .
Cầm trên tay cây cân đem ra trước sân , lại đem cái rổ đậy nấp thùng bê đổ hết nước bên trong thùng ra , cá nó nhảy ghê thật nước văng tùm lum lên người hắn .
Đợi một lúc thấy nước đã không chảy ra nhiều nửa thì ngưng , hắn mặc kệ còn chút nước đem lên cân luôn .
Đặt thùng bê cá lên cây cân hắn cúi đầu nhìn xem , sao nó đứng im nhỉ , hắn không hiểu hỏi mẹ .
"Mẹ ơi ! Cây cân này sau nó đứng im vậy , bà ra xem nó có bị hư rồi không ."
Hắn lớn tiếng gọi vào nhà .
Một lúc sao Lá Mẹ từ trong nhà đi ra , nhìn hơn nửa thùng bê cá đặt lên cây cân 5 kí , mặt bà nhăn lại vội vàng xách thùng bê xuống .
"Ưi ! Con không thấy cây cân bị đè cứng đơ à , nó nặng quá làm hư cây cân đó có biết không ."
"Mai mốt có cân thì lấy cân bự mà cân biết không!"
Bà quay đầu nhìn hắn lớn tiếng chỉ dạy , dù sao không nói nó làm mấy lần nửa cây cân liệt luôn .
"Con có biết đâu ."
Hắn vô tội nhìn mẹ chửi mình .
"Thôi được rồi , đi vô đây mẹ cân lại cho , cầm cây cân nhỏ đem cất vô chổ cũ ."
Bà nhìn hắn không biết nói gì cho phải , xách lên cái thùng đem vô nhà , vừa đi vừa lớn tiếng nói .
"Được , mẹ bao nhiêu kí vậy ."
Hắn đi lại xách cây cân đem vô nhà cất , lại chạy đến cuối nhà gần chổ thay đồ nhìn mẹ hắn đang cân cá .
"Ừ , 7.3kg trừ cái thùng 300g còn bảy kí , bữa nay sao câu được nhiều vậy ?."
Bà có chút ngạc nhiên nhìn thùng cá lại quay sang hỏi hắn .
"Ai biết đâu thả câu xuống thì nó ăn , dù sao cả tuần không có cá nó đến nhiều chăng ."
Hắn nghĩ cũng có chút không ra , hôm nay thật sự câu gần như gấp đôi tuần trước .
"Thôi được rồi , câu nhiều thì tốt , đem ra đổ vào mùng cá đi , ngày mai mẹ với cha đem cá bán chung với cá dỡ dớn ."
Lá Mẹ nghĩ không ra cũng không quan trọng lắm , lên tiếng sai hắn đưa cái thùng cá đem ra sau hè đổ.
...
Bận rộn cả buổi sáng hiện tại 3 người ngồi trên giường ăn cơm trưa , Ông cha cả tuần nay không đi xem lúa thì giám sát 3 cái Cube , dù sao tốn cả trăm triệu , làm mà không giám sát có sai sót đợi bọn nó đi có mà buồn bực chết .
Nhìn đồ ăn bữa nay cũng rất đơn giản , cơm canh cá kho lại thêm chút rau chấm , đến nỗi khác biệt với 1 vài tuần trước thì nồi cơm đầy cũng chỉ ăn được 1 buổi .
Trừ Cha Với Mẹ mỗi người 2 chén lưng , 1 nồi con lại đều vô bụng hắn , 2 ông bà xem riết cũng chết lặng mặc kệ thằng con ăn uống dày vò.
Dù sao gạo cũng không tốn lắm , 1 kí có mấy ngàn , đến nỗi 1 bữa cơm hiện tại Lá Mẹ phải nấu hơn 2.4kg.
Lá Hoàng Nam có chút không hiểu nỗi cơ thể mình , hắn ăn nhiều đến vậy mà bụng vẩn như ăn 2~3 chén lúc trước , không lẻ bản thân thức tỉnh chức năng thùng cơm , ăn bao nhiêu thì nó chui hết vô thùng .
"Mẹ bới con tô cơm."
Cái chén mọi lần được thay đổi thành cái tô Inox , mỗi lần ăn vài tô như vậy .
"Nè"
Tiếp tô cơm mẹ đưa hắn chang chút nước cá kho lên cơm dùng muỗng múc cho vô miệng , 2 người sau khi ăn xong bỏ đi làm chuyện khác , còn lại mình hắn với nồi cơm còn nửa nồi .
Kể từ khi bị thương phần bụng sức ăn tăng cường là thứ chính , còn một cái khác chính hắn không nói cho Cha Mẹ là cơ thể của hắn càng ngày càng tốt .
Biểu hiện bình thường cơ thể của Lá Hoàng Nam hiện tại là da dày , thịt béo , xương to cứng , hiện tại một thùng be vòi 15l hắn cố hết sức bằng 2 tay là xách lên được.
Các bộ phận cơ thể đều mạnh lên trong thấy , hắn cũng không nghĩ nhiều dù sao , cơ thể trẻ con trưởng thành ai không mạnh lên phải không .
Đợi đến ăn cơm nước xong thì cũng hơn 12 giờ , hắn có chút khó khăn trong vấn đề ăn uống này , mỗi lần ăn uống hiện tại phải mất hơn 1 giờ , không biết lớn lên có thay đổi không chứ hiện tại hết sức bất tiện .
Đem tô chén dơ ra thau lại đem đồ ăn thừa bỏ lại vô nồi , hắn mới đi rửa tay súc miệng vệ sinh cơ thể .
'Ngá'ps..'
Cảm giác buồn ngủ sau khi ăn no lại đến , hắn phải đi đái xong mới lên giường nằm , cuộc sống của hắn hiện tại chỉ có thế .
2 giờ chiều ...
Từ trong giấc mơ tỉnh lại , Hoàng Nam lăn lóc trên giường một lúc mới xuống giường , do buổi sáng đã câu cá rồi , buổi chiều là giờ chơi của hắn .
Cầm cây đao tre tự chế với cái bọc Lá Hoàng Nam ra ngoài đi chơi , cái môn đao tre này chơi rất vui , cứ đụng cái gì trong tầm mắt là chặt .
Đọt cây nhánh non , côn trùng này kia đều trong phạm vi tấn công , cứ mỗi lần xuất đao là cây đứt lá bay , lâu lâu lại chật chết một số con châu chấu hay côn trùng này kia rất thú vị .
Chỉ một buổi chiều hắn đã đi qua 4 miếng đất trên bờ kênh , cách nhà cũng 2~300 m .
"Thôi đi về , trời đã tối rồi ."
Nhìn lên trời nhìn bầu trời đã bất đầu chuyển đỏ , hắn cầm bọc con trùng đem về nhà .
Số côn trùng này được chia làm 2 phần , cho gà với cá lóc bự ăn .
2 con cá lóc thì hắn không biết chứ 3 con gà thật sung , bọn chúng cứ thấy là tranh nhau mổ cho vô miệng , còn bọn cá lóc càng kinh khủng , đổ vào bao nhiêu bọn nó táp 'Bụp..BỤP'S'.
Cho chúng nó ăn uống no say hắn cũng sẵn tiện tắm luôn , dù sau cũng chiều rồi .
"Mẹ ơi , mấy giờ rồi ."
"Con không biết đi xem à ."
Tiếng vọng của Bà Mẹ từ trong nhà vang ra , hiện tại bà đang làm cơm nước , tuy nói thế nhưng bà Mẹ liếc nhìn lên đồng hồ rồi nói tiếp .
"4:40 h rồi , tắm nhớ gọi đầu đấy , cái đầu con khét nắng lắm rồi ."
"Ờ , lấy cho con bịt xà bông đi ."
Hắn bơi tới bơi lui quậy đến bọt nước văng tứ tung hét lớn trả lời .
"Tay chân có thì tự lên lấy đi , mẹ đang nấu cơm hâm đồ ăn ."
Đáng tiếc mượn không được chỉ có thể leo lên bờ xé một bịt xà bông đem xuống sông .
Cầm trên tay bịt xà bông đã xé hắn chét lên đầu nửa bịt , lại gội một lúc đem tóc đi xả nước , cầm một nửa còn lại tiếp tục chét lên đầu , lần này bọt xà bông rất nhiều đủ để chà rửa luôn cơn thể .
" hít..hà.. xà bông gì chẳng có tý mùi , đồ bỏ đi ."
Rất ngộ nhá , xà bông mới hắn gội 1~2 lần đầu còn ngửi được mùi thơm , đến lần 3~4 thì không ngửi được xíu nào , đến cái nước xả quần áo cũng vậy rất là lạ .
Bữa nay ăn cơm chiều chỉ có hai mẹ con , Hoàng Nam ngồi trên giường nhìn về mẹ tò mò hỏi bà.
"Mẹ Cha đâu rồi không về ăn cơm ?"
"Đi nhậu rồi , nảy bắt 2 con trê 2 con lóc đem qua bên mấy thằng xáng cạp bên đấy ấy."
Bà Mẹ đang ăn thì dừng lại nói , đợi nói xong đưa đũa gấp một miếng cá rô kho quẹt cho vô miệng tiếp tục ăn .
Còn hắn thì gật đầu tỏ vẻ hiểu cũng không hỏi gì thêm , cả tuần nay , cứ 2~3 ngày là ổng làm vậy , lúc đó hắn không hiểu có chút tiếc mấy con cá hỏi thì mới biết .
"Mướn người ta dù có thấy mắc thì lâu lâu cũng phải đãi họ một chút để họ chuyên tâm hơn làm việc , dù sao họ mà bằng mặt không bằng lòng lúc làm hố nhà mình mấy cái thì chết ."
"Tốn thêm chút đồ mua một cái an tâm cũng được , dù sao đỡ hơn lo lắng không đâu , còn việc họ có dụng tâm làm việc hay không chỉ có họ biết ."
Lá Cha vừa giải thích , vừa bắt cá đem đi .