Chương 15: Nỗi sợ

Lá Cha đang nóng giận đùng đùng , vừa nghe nhìn qua hướng hắn chỉ , nơi đấy gần giữa sông bên trên có bóng cây bằng lăng che lại khá mát , ông chỉ thấy một cái lưng cá đen ngòm lặn mất .

Hiện tại ông nào để ý đến chuốt chít , vội vàng đứng lên đi vào nhà , vừa đi vừa ra lệnh cho thằng con giọng nói hết sức kích động .

"Mày đào quen , chạy ra đào mấy con trùng vô , nhanh lên ."

Lá Hoàng Nam nghe vừa nghe đã biết làm gì , hắn chạy đến sân lụm cái hũ lại lạn ra đống đất ẩm ướt sau nhà nơi nuôi trùng của hắn , bới bới mấy cục bắt 3~4 con to bỏ vô hũ đem đưa cho cha hắn .

Lá Cha gấp gáp lấy cần câu trên giá xuống đem ra ngoài , đợi một lúc không thấy thằng con định đi ra chửi , thì thấy nó cầm hũ trùng vô .

Tay chân lanh lẹ ông bắt một con trùng to gắn vào lưỡi câu lớn , nhìn vẩn còn trống ông lại gắn thêm một con , thay xong thả mồi xuống dưới nước .

Cái tán cây bằng lăng khá gần sông , Ông phải thả mấy lần mới đúng ý .

Một bên Lá Hoàng Nam toàn quá trình không can thiệp vào , dù sao để ổng thỏa mãn tự câu chứ .

Hắn nhìn thấy con cá đang vẩn còn đó , chỉ là lặn sâu xuống nước , gần như muốn chạm đất .

Lại nhìn con mồi câu đang nằm sau lưng nó , hắn có chút không nhịn được nhưng mà mấy bửa nay làm ổng tức không nhẹ , hắn không dám chỉ bừa , đành đứng một bên làm người quan sát .

"2 cha con đang làm gì vậy ?."

"Xỵt , Mẹ bà nhỏ tiếng chút , ông cha đang câu con cá lóc to hơn hôm qua ."

Nhìn con cá khi nghe tiếng mẹ hắn như giật mình nghiêng đến bên khác muốn chạy , hắn đưa ngón tay lên miệng xỵt nhỏ giọng giải thích .

Bà Mẹ từ trong nhà đi ra , vừa định hỏi thêm nhưng nghe xong cũng im lặng , bà đang suy nghĩ sầu lo vì kiếm 1 con cá đực đây .

Hiện tại đến 1 cá giống đực đặt biệt tốt , nếu nuôi trong ao ruộng theo kết hoạch , cá đẻ cá , tiền đẻ tiền , càng nghĩ thấy quá lý tưởng , mẹ hắn cũng đến một bên tham gia náo nhiệt .

Theo thời gian trôi đi , con cá đã phát hiện ra miếng mồi , nhưng nó không táp giống hệt hôm qua .

5 phút ....

10 phút ...

17 phút 'BỤP'S...ầmmm....'

Tiếng táp kèm theo mặt nước như pháo nổ , Lá Cha vui như điên dùng sức kéo cần , ông cảm nhận lực kéo mạnh mẽ đang điên cuồng vọt qua kia sông .

Sức mạnh của con cá thật mạnh , do không biết câu cá , có mấy lần nó phát lực làm ông suýt rơi cần câu , ông cũng biết mình câu cá dở tệ thế nào nên quyết định thật nhanh .

Dùng hết sức vừa kéo vừa lui lên bờ càng nhanh càng tốt , sau vài bước đi lui , ông đến được giữa sân dưới sông con cá vẩn điên cuồng vùng vẩy phát lực , mặt nước bị cả 2 làm trắng giã thục xịn , bên dưới mặt nước như bị đun sôi , bọt nước ầm ầm trào lên mặt nước .

Mặt ông Cha hắn đỏ chóe , 2 tay dùng sức gồng gánh phát lực kéo mạnh cần câu lên bờ , gân guốc trên tay ông giống như không cần tiền xung máu , kèm theo tiếng rống to như thể tiếp sức cho ông. "LÊNNNN...... "

'RẦMMMM....ẦMMM....ẦMM...ĐÙNG...ĐÙNG.. '

Con cá bất lực bị lôi lên càng ngày càng gần mặt nước , nó phát lực lực ý đồ chui lại xuống đáy sông , đáng tiếc tuy mặt nước bị nổ tung ẦMM...ẦMMM...., nhưng vẩn không thoát kết cục bay lên bờ .

Theo quán tính con cá từ trên không bay xuống ruộng , còn Lá Cha không chút phòng bị té cấm đầu ra sau .

Dù đầu rơi máu chảy , Ông vẩn đứng lên vứt cần câu nhảy xuống ruộng đè con cá .

Hai Mẹ con đứng xem hết sức khẩn trương , bà mẹ lần đầu nhìn bắt cá bà kinh ngạc la lớn."trời ơi , to quá !!!"

"Mẹ còn dây gân gì không , ông Cha ổng bị quật một hồi nửa là chở đi bệnh viện luôn đấy ."

Hắn lo lắng nhìn ông ôm con cá không buôn tay , dù nó quật ầm ầm vào người .

"Đúng đúng , dây dây đâu , đây đây ông mau cột nó lại ."

Bà nghe xong hoảng hốt chạy vào nhà , sau giây lát cầm bó dây gân giống hệt với cộng hôm qua ra , vừa đưa vừa hưng phấn la lối.

Ông buôn con cá , đưa tay chụp cọng dây dùng sức lòn qua mang cá , sau khi làm xong mới đưa tay lau lau sau đầu vị trí bị trầy da chảy máu , nhìn chỉ là vết thương nhỏ ông không để ý mà nhìn lại con cá .

Cảm xúc hiện tại của ông hỗn loạn tưng bừng , tim đập thình thịch thình thịch , máu nóng chảy như điên trong người , cảm giác quá phấn khích , đến nỗi mặt đỏ bừng miệng líu lưỡi nói chuyện lộn xộn .

"Bha d'dô l'lấy cái cân ra day ."

"Hihi Được chờ chút"

Lá Mẹ Gật Đầu gật đầu cười tít mắt chạy vô nhà .

"Hahaha... con cá này có khi nặng hơn con cá mày bắt đấy ."

Lá Cha nhìn con cá , liếc qua thằng con miệng không nhịn được toe toét cười lớn , cáu nói hết sức gợi đòn khiêu kích.

Lá Hoàng Nam cũng rất vui vẻ nhưng nghe cha khoe khoang lại có chút không vui , hắn nhìn con cá lóc Vua dưới chân cũng có chút không xác định nặng bao nhiêu đành ngậm miệng .

Nó còn dài hơn hắn , nhưng cái thân lại nhỏ hơn con cá hôm qua , đầu thì to hơn , nhìn một lúc vẩn không biết nó nặng hơn không .

Đợi mẹ bế cái cân ra , cha hắn đặt lên xem , hắn không nhịn được mà hỏi , ai cũng có chút hơn thua phải không .

"Bao nhiêu kí vậy mẹ ."

"16 kí đúng , hơn con cá cái 800 gam ."

Bà nghiêm túc nhìn xem rồi lên tiếng .

Nghe xong hắn có chút tiếc nuối , một bên Lá Cha cười Ha hả nhìn hắn , làm hắn buồn bực quay đầu qua chổ khác .

"Ông à , hay ông chạy đi mua 2 cái mùng nửa đi , như thế nuôi mới được 2 con này , đợi đến 1 2 tuần sau mới thả được mà , rọng bằng dây kiểu này nó đừ hết cá ."

Bà nhìn con cá , suy nghĩ một hồi đứng lên nhìn Ông chồng lên tiếng .

Xoa xoa cái tay vô áo , Lá Cha nghĩ nghĩ thấy cũng đúng gật đầu đồng ý .

"Được , chút tôi đi , sẳn mua chai thuốc về sát trùng cho 2 con cá này luôn ."

"Ừ , thằng Nam lại đây cầm dây tiếp nè , để cho cha con thả cá xuống sông ."

Bà gật đầu nhìn qua thàng con lên tiếng .

Cả ba người hết sức cẩn thận bỏ con cá vào mùng , trong lúc để vào suýt chút nửa sẩy , may mà 2 mẹ con nắm chật dây gân , đứng trên bờ đợi xem con cá đã chui vào mùng mới thở một hơi .

"Ông tý thì để mất ."

"Tui có biết đâu , hôm qua con cá kia nó im ru , ai biết hôm nay giữa chừng thì nó quẩy đuôi ."

"Thôi được rồi , ông thay đồ rồi vào dườn chạy đi mua thêm 3 cái đi , nhìn bọn nó tôi có chút không yên tâm ."

"Mẹ à , có nhiều quá không , 3 cái thêm cái này nửa là 4 cái đấy ."

Há bó tay rồi , 4 cái mùng dầy cộm chỉ để rọng 2 con cá này .

"Tao thấy mẹ mày nói có lý ."

Lá Cha tuy co chút cảm thấy hơi dư nhưng nghe thằng con nói , ông mở miệng phản bác .

"Được , 2 người muốn làm gì thì làm ."

Hắn không thèm nói đi vô nhà .

Đi 1 vòng nhà hắn kiếm được món đồ chơi mới , lấy một khúc tre chẻ lấy phần thịt 2 đầu sắc bén , lại chặt đẽo một buổi cũng hoàn thành , vừa làm vừa chơi loay hoay cũng đến chiều .

Ông cha hiện tại ổng đang cột mấy góc mùng mới lại , chỉ có 3 cái chòng lên nhìn nó thật dầy , hắn nghĩ 2 cái là đủ rồi .

Đợi đến làm xong sang cá qua mùng mới thì cũng đã 5 giờ , cơm nước tắm rửa đơn giản một ngày cứ thế đi qua .

Ngày hôm sau

Sáng sớm hai người đã đi sang tên kí giấy gì rồi , hắn không hiểu cũng không hỏi , chẳng biết chút gì về giấy tờ .

Đi vệ sinh lại rửa mặt , một ngày mới bắt đầu đối với Lá Hoàng Nam , sau khi cho gà ăn lại cho cá ăn , hắn bắt đầu hâm đồ ăn lại , ăn cơm buổi sáng riết hắn có chút ngán nhưng nhà rất nghèo hắn cũng chẳng đòi hỏi thêm .

Nghỉ đến cuộc sống hiện tại hắn cảm giác rất hài lòng , ăn uống , chơi , ngủ các vòng lập lại cứ đi qua .

3 giờ chiều ...

Thật sự hôm nay Cha Mẹ Hắn đi lâu thật , hồi chưa đợi một lúc mà chẳng thấy về hắn tự hâm cơm ăn một mình luôn .

Cá rô kho quẹt , rau muốn chua , thêm một nồi canh chua có khớm có rau , bao nhiêu đó cho ngày hôm nay , đã 3 giờ hắn chẳng thấy 2 người về cảm giác có chút buồn chán , nếu được câu cá thịt hay biết mấy .

Rảnh đến hoảng trong lúc đi dạo hắn nhìn xuống lòng đất , bên dưới mé ruộng hắn gặp mấy cái hang dế nhũi , con mắt hắn sáng lên quyết định bắt mấy con này chơi .

Xác nhận bên trong hang có con dế hắn mới dùng tay đào , bư móc cục đất mềm để qua một bên , bên trong con dế đến lúc bị bắt vẩn không hiểu .

Nó trốn kĩ lắm tại sao lại bị bắt được , bắt một lúc gần 20 con , trời cũng bắt đầu xuống màu , tiếng máy Cule vẩn chưa về .

Lá Hoàng Nam có chút lo lắng nhìn về trong dườn , trong lòng có chút hoảng hốt hắn không có tâm trạng chơi thả hết bọn dế nhui trong hũ mồi xuống mùng lại khâu mùng cẩn thận .

Dù sao cá bên trong mùng không có dây , mấy cái lỗ to to hở nó nhảy cái một , 3 cái mùng được khâu lại 3 lần mới dừng .

Hắn nhìn thấy 2 con cá lóc táp dế trong mùng thì biết bọn chúng thích ăn loại này , hắn ghi nhớ lại , lúc nào rảnh bắt cho chúng nó ăn .

Sẵn tiện còn đứng dưới cầu thang hắn rửa luôn cái hũ mồi lại rửa luôn tay chân mới lên bờ .

Vứt hũ mồi đi phơi hắn đi vô nhà hâm đồ ăn , trong lúc hâm lâu lâu hắn lại liếc ra xa nhìn xem cha mẹ về chưa .

'Đi gì mà lâu dữ vậy không biết , cơm đã hâm nóng rồi mà vẩn chưa về , thật là haizzz.'

Lá Hoàng Nam đợi đến bầu trời chuyển đỏ vẩn không thấy ai về , hắn thật sự lo lắng rồi đấy , ăn cơm không vô luôn .

Nhơi từ lúc trời còn đỏ đến hắn đi ghim bình đốt đèn vẩn chưa xong , đợi đến hắn tắm xong leo lên giường nằm bên ngoài trời đã tối , hắn thật sự rất lo .

Suy nghĩ của Lá Hoàng Nam bắt đầu bay xa hắn nghĩ 'Cha Mẹ có khi nào không cần mình nửa không .'

Trời bên ngoài đã tối đen , hắn nằm trong nhà không dám tắt đèn nhìn qua cửa sổ ngóng trông họ về , thực sự hắn có chút sợ nhưng nơi không có ánh đèn , gióng như mấy chổ đen tối đấy có cái gì đó núp bên trong .

Cái kim thứ dài thứ hai hắn nhớ hình như nó đã quay 1 vòng kể từ trời bắt đầu tối , thời gian của hôm nay thật sự trôi qua rất rất chậm , đối với những lúc này hắn nghĩ thời gian phải trôi nhanh hơn nhưng đáng tiếc , không như ý là nó trôi càng chậm .

Đợi đến hắn giăng mùng và cây kim dài thứ 2 trên đồng hồ đã quay nửa vòng , đến có chút buồn ngủ hắn mới nghe tiếng máy nổ .

'Có phải 2 người về không , bỏ mình đi luôn rồi không .'

Do tiếng máy nổ rất xa với nhỏ hắn không nghe rõ lắm , đợi đến một lúc tiếng máy Cu Le càng lúc càng rõ hắn mới thở phào , thực sự là hắn đã rất sợ hãi .

Tuy ban ngày hắn đợi được nhưng đã quen rồi , đây là lần đầu hắn đợi buổi tối , cảm giác mọi hắn không thấy được đều không an toàn , có lẻ hắn tự hù mình nhưng mà lần này hắn thực sự rất sợ ban đêm , cái bóng đèn nó mà đứt hắn không biết lúc đấy mình phải làm sao .

Vài phút chờ đợi chiếc xuồng quen thuộc cũng về đến , giọng nói nghẹn ngào trách móc của hắn hướng về Cha Mẹ .

"Hai người đi gì mà lâu vậy 'Hức..' , trời đã tối đen thật lâu rồi hai người mới về ."

"Ai ai ai đừng khóc đừng khóc , con trai ngoan , hôm nay mẹ với cha làm xong rồi chạy về ngay đây , đây mẹ có mua sầu riêng với bánh bao cho con nè ."

Bà mẹ vừa cột dây xích , nghe con trai mếu máo khó khăn nói không ra lời , bà vội cột xong đi lên bế hắn dỗ dành .

"Mẹ xin lỗi , là mẹ không đúng , không nên để cục vàng ở nhà một mình , nào cho mẹ hun miếng ."

Mấy lần trước cứ dỗ như thế là xong đáng tiếc lần này bà đưa mấy món hắn thích ăn hắn cũng không thèm , muốn hôn cũng bị hắn né tránh .

Lá Mẹ có chút cảm giác tội lỗi liếc chồng mình , lại bế hắn vào nhà dỗ dành, còn Lá Cha đang xách đồ lên bờ .

Sau một hồi nghe mẹ nói này nói kia , hắn mới bớt chút xíu giận , cầm cái bánh bao vừa ăn vừa hút híc chảy nước mắt .

Ăn uống một lát xong cái bánh bao , hắn có chút buồn ngủ nằm trên giường một hồi chìm vào giấc ngủ , thật sự bữa nay là ngày rất đáng sợ với hắn nhất là lúc từ màn đêm bao trùm.

Sợ hãi bóng tối cảm giác từ dưới giường , hay cửa sổ , cửa nhà , hắn sợ có thứ tà ác phóng tới hắn , nằm cuộn mình trên giường Lá Hoàng Nam không dám nhúc nhích , dùng mền chùm kín từ chân đến đầu chỉ lú mỗi đôi mắt nhìn ra sân, trong lòng cảm giác bị bỏ rơi lúc ẩn lúc hiện trong tâm trí .