"KHÔNG HỌC !!!"
"Làm sao không học , học để có biết chữ , học để làm ông làm bà ."
Ông nhìn hắn phản ứng lớn như vậy , mặt ông cũng nghiêm túc lên .
"Mày muốn giống tao , ngày vác vài chục trên trăm bao lúa để lấy 1~200 ngàn à ."
"Hay mày muốn làm ruộng suốt đời ?"
" Mày thấy mần ruộng cực không , làm từ sáng 4 5h đến chiều 5 6h , mày nghĩ mướn một công đất , mần 1 mùa lời bao nhiêu , vài triệu đồng , có khi lỗ chết mẹ con à ."
"Làm gì có , con thấy cũng ít việc mà ."
"Haha... ít việc hay mai trưa tao đi bán cá về , rồi đi theo tao qua ruộng làm cỏ , không nhiều mày làm từ bờ sông lên đầu đất trên là được , có vài trăm mét thôi ."
"Ai Ai , thôi được rồi , nó không muốn thì ép làm gì , ông nghĩ ép thì nó học sao , nó vô đấy nó quậy không học đến lúc đó ông là người khổ đấy ."
Bà nghe cuộc nói chuyện càng lúc càng nặng vội vàng lên tiếng ngăn cản .
"Bà nhìn nó xem , người ta thời đó , muốn đi học .à có được đâu , phải núp vách phòng nghe thầy giảng dạy ."
"Bây giờ thì hay rồi , có thể đi học lại quay sang đòi nghĩ , càng nói càng tức ."
"Được được được , ông đúng hết , con mau xin lỗi Cha đi , ông ấy hồi đấy cũng muốn học lắm mà nhà điều kiện không tốt nên vậy ."
"Con con , con xin lỗi , nhưng con không học đâu ."
Lá Hoàng Nam mặt mài mếu máo cố gắng không cho nước mắt tuông ra , liếc nhìn mẹ lại nhìn cha , hắn cuối đầu nhỏ giọng xin lỗi , tuy nhiên quyết tâm vẩn cứng rắn không đổi .
"Được không học , nhưng con phải biết chữ , hiện tại con biết chữ chưa ? ."
Bà gật gật đầu hỏi ngược .
"C'chưa , đợi đến 6 tuổi con đi học lớp một thì biết chữ , nhưng nhưng biết chữ xong thì nghỉ ."
"Được rồi , học chữ xong nghĩ , đến rửa mặt đi , khóc ướt hết mặt mày rồi ."
Cả buổi trưa lúc kể cả lúc ăn uống , trên mâm cơm hôm nay không có tiếng nói , chỉ có tiếng chén đũa chạm vào nhau .
Hắn mới không thèm nói đâu , ai nói trước người đó chịu thua .
Đợi đến chiều 3 giờ , nhìn trời đã mát mát mây che mất ông trời , Lá Hoàng Nam cầm cần xách xô đi ra mấy gốc cây câu cá .
Hôm nay không biết có phải theo tâm trạng buồn bực của hắn , bên dưới sông mấy con cá cũng ngó lơ lưỡi câu .
Đợi gần mười phút kiên nhẫn sắp mất một con cá nhỏ cũng kéo phao , Lá Hoàng Nam nhếch môi cười cầm cần câu giật mạnh lên .
Từ dưới nước con cá rô đồng bay lên không trung , nó quẩy đuôi lắc lư cơ thể muốn trốn thoát , nhưng hắn nào để cho nó toại nguyện , tay chân lanh lẹ bước tới chụp nó .
Gỡ lưỡi thả con cá rô vào thùng , Lá Hoàng Nam lại thay một khúc mồi mới , thả cần xuống chổ cũ , nơi hắn câu là sau nhà chổ ống bọng , bên dưới cá không nhiều lắm .
Lại giật mấy con tâm trạng hắn cũng tốt dần , ý nghĩ không học càng kiên định , biết chữ thì biết nhưng học là không thể nào .
Thời gian trôi qua chớp mắt đã tới chiều 5 giờ , trong xô cá rô cũng nhiều dần , hơn 20 con nhảy nhót bên trong .
Lá Hoàng Nam nhìn trời phía xa xa sắp chuyển đỏ hắn cũng thu cần, xách cái xô cầm cái cần vui vẻ nhún nhảy đi về .
Đợi về đến nhà nhìn thấy cha hắn , tự nhiên hắn lại không vui , đem xô cá đổ vô mùng xong rửa xô đem lên , lại chùi dọn cẩn thận cây cần câu mới đem để lên giá đỡ .
Lúc này hắn vẩn không biết , một nơi nào đó trên huyện có một cuộc nói chuyện liên quan đến hắn .
"Em à , cây cần câu giống cây tre anh để trong hộp này đâu rồi ."
"Hả , cái cây cần câu tre ấy hả , em bán rồi , không biết ai đần hết sức , lại để nhánh tre vô hộp đựng cần hạng S làm chi , thấy em lợi hại không , một nhánh tre em bán 1 triệu rưởi ."
Cô vợ hớn hở từ phòng bếp đi ra , ngẩn cao đầu nhìn chồng , giống như mình thật biết bán , trên mặt kém chút viết lên mau khen ngợi em đi .
Anh chồng nghe như sét đánh ngang tai , đờ đẫn cuối đầu nhìn cái hộp vàng chuyên cất giữ cần câu , bên trong trống rỗng .
"Em bán cho ai , còn nhớ mặt họ không ?."
"Nói , Trời ơi là trời , Em biết đấy là cần câu khách gửi không , họ bận đi xa gửi tạm chổ anh ."
Hắn khó có thể tin ngước mặt nhìn vợ nhìn , đột nhiên hắn vọt lên nắm tay vợ mình hỏi .
"Không , 2 người họ đeo khẩu trang , lại đội nón bảo hiểm , mặc đồ kín mích thì sao em nhớ được , A' Anh... có phải em đã làm sai ."
Cô vợ nghe giọng chồng không đúng , cô khẩn trương lên nhìn chồng mình trả lời .
Nhìn vợ hết sức tội nghiệp Anh Chồng không biết nói gì cho phải , đành phải giải thích cho cô ấy hiểu .
Thật ra thì cũng không có gì , cây cần câu được một số bậc thầy làm bằng mấy loại hợp kim kim loại trộn lẫn với nhau , lại đủ loại vật chất khác như Carbon , v.v.. . Tạo thành ra cây cần câu giả tre đấy .
"Em chỉ cần biết , nó rất tốt và mắc tiền , ai nói sao đây , anh cũng chỉ nghe bạ Anh từ nước ngoài đặt làm , giá vài chục triệu , cụ thể anh không rõ ."
Anh chồng giải thích xong , bất lực ngồi xuống ghế sofa vuốt vuốt đầu .
"Em xin lỗi ."
Cô vợ buồn hiu ngồi xuống nắm tay chồng nhìn anh ta nước mắt lưng tròng lên tiếng xin lỗi.
"Ai được được rồi , coi như mất vài tháng tiền lời đi , để anh gọi điện nói rõ cho bạn anh chút ."
Anh chồng có vẻ chịu không được vẻ mặt ấy , dùng tay vuốt ve gương mặt vợ mình , xóa tan mấy giọt nước mắt trên má , nhẹ nhàn lên tiếng .
"Alo , à à ừ ừ , cho tao xin lỗi , để tao vài bữa tao kêu người làm lại 1 cây cho , aiz... cũng tại tao cất mà không nói cho vợ tao biết , không sao thật à , tốt , mấy bửa nửa mày rảnh , được bửa đấy tao lên chơi ."
"Xong rồi , thôi em đi nấu cơm nấu nước đi ."
Anh ta thở phào buông điện xuống , quay sang đối với vợ mình lên tiếng .
"Vâng , anh chờ chút ."
Cô gái tội nghiệp nhìn chồng từ từ đứng lên đi ra sau bếp .
Cô không thấy sau khi cô quay người , hắn lại mỉm cười nhìn thân hình khiêu gợi ấy .
Đối với hắn mà nói chút ấy tiền chỉ là mưa bụi , đương nhiên cái sai thì phải làm cho ra sai , vì cưới được cô ấy mình thích , hắn đã làm tất cả vì cô ấy , bao quát cái tiệm này .
Đương nhiên cô vợ hiện tại vẫn không biết gì đến gốc gác gia đình nhà hắn , hắn cũng không có ý định nói ra , trách việc đồng tiền làm chia rách tình cảm hiện tại của họ .
Quay lại với nông thôn ...
Lá Hoàng Nam đã chìm vào giấc ngủ , hiện tại đã hơn 7 giờ tối , bên ngoài là thế giới của các loài động vật sống về đêm .
"Ông à , hay là không đưa nó đi học mẫu giáo , để con xa nhà như vậy tôi không yên tâm ."
Tiếng nói vang lên trong căn nhà tranh như đá rớt sông , ông nằm trong mùng nhìn qua cửa sổ trầm mặt , sau một hồi suy nghĩ đủ thứ cũng lên tiếng đáp lại .
"Ừ, nhưng 6 tuổi phải để nó đi học , nhìn bây giờ thì nó rất tốt , nhưng ai biết chừng lớn lên nó bị đồng lứa đuổi kịp ."
"Ờ , ông nói cơ thể nó tại sau lại như vậy nhỉ , cái thùng vòi 15 lít , mà nó xách nửa thùng nước đi như đi chơi vậy ."
Giọng nói khác cũng lên tiếng , trong lời nói tràn đầy không hiểu .
"Bà hỏi tui thì tui hỏi ai , mà Bà này , hay mua 2 ~300 con vịt trắng nuôi , hiện tại lúa đã đi vào thời kì bình ổn rồi , chỉ cần lâu lâu rải phân xịt thuốc mấy lần nửa là xong . "
Lá Cha tùy tiện trả lời , đột nhiên ông hỏi qua vấn đề khác , nuôi vịt là ý tưởng mấy bửa nay ông suy nghĩ .
"Mua thêm mấy loại khác không , mấy con vịt đực cổ xanh đen cũng được đó dùng để ăn , mà ông mua thêm chục con ngỗng luôn , hôm qua tôi đi chợ nghe nói 1 trứng bán gần 20 ngàn ."
Lá Bà nghe tới nuôi vịt nghĩ đến trứng vịt , thịt vịt , vừa có thể bán có thể ăn , thế là bà nói thêm đủ loại vịt .
Lá Cha nghe thấy cảm giác cũng có lý , vịt trắng thì nuôi lấy thịt bán , vịt cồ thì nuôi ăn , ngỗng thì lấy trứng , càng nghĩ càng thấy con đường nuôi vịt rất không tệ .
"Thế thì 100 con vịt trắng con, 50 con vịt cồ tơ , 100 con vịt cò mái (Vịt bầu đất con mái) , 20 con ngỗng con , như vậy đủ không bà ."
Ông suy nghĩ một lúc lên tiếng đưa ra số lượng cụ thể .
" Đủ rồi , vịt đực không biết họ có bán vịt tơ cở nửa kí không ông , chứ nhỏ quá thì nuôi đến bao giờ , với lại vịt đẻ 100 con đấy , một ngày đẻ 7 ~80 ngàn 1 ngày chứ ít đâu ."
Lá Mẹ nghĩ đến 50 con vịt đực hơi lời nói không chắc lắm .
"Mai đi bán cá rồi ghé hỏi xem , chắc có chứ sao không , dù sao họ nuôi vịt cò chỉ lấy vịt đẻ , thì 1 bầy chỉ để mấy con đực , mình mua là vịt đực mà , còn vịt đẻ thì hơi khó nếu không được thì mua vịt con nuôi chung với vịt trắng ."
"Ừ ! Mong là vậy , mai hỏi xem thằng Lưu trong dườn nó có nuôi mấy ngàn con vịt đó coi có bán không , rồi về mua lưới này kia chuẩn bị ."
Lá Mẹ nghĩ đến đấy cũng gật đầu đồng ý , họ không bán thì mua vịt con .
Cuộc trò truyện từ từ cũng đi vào hồi kết ...
...
5:20 giờ , Sáng hôm sau ...
Lá Hoàng Nam từ trong mộng tỉnh lại , hắn liếc nhìn bàn tay phải cái vết thương hình như đã khô lại rồi , hiện tại trời mới bắt đầu ló ánh sáng nhìn không rõ lắm .
Đợi hắn đi ra khỏi nhà , nhìn kĩ lại thấy vết thương đã khô cứng cũng yên tâm , tuy nhìn vậy thôi chứ đụng nước thử xem , một chút xíu là nó lại nở tè le téc loét .
Mà hôm qua lúc cắt da có thử đưa bàn tay lên ngửi ngửi thử , hắn cũng không biết diễn tả như thế nào nửa , mùi thịt nó rất là hỗn hợp kì lạ lắm .
Vừa vệ sinh cá nhân xong , Lá Hoàng Nam đi vô nhà súc một móng lúa đem ra sau nhà , mở cửa chuồng đem lúa rãi một mớ lên đất , số còn lại đổ hết vào hộp thức ăn dự trữ .
Nhìn mấy con gà vẩn chưa muốn xuống gác đi kiếm ăn lắm , Lá Hoàng Nam mặc kệ chúng nó khóa cẩn thận cửa chuồng bỏ vô nhà xúc thêm một móng nửa .
Cầm móng lúa mới súc đi xuống cầu thang định cho cá ăn , đột nhiên hắn ngẩn người , cá bên trong mùng mất tiêu hết rồi , cảm giác không ổn xong lên đầu .
'Xong đời mấy chục kí cá đi đâu hết rồi , đừng có nói là cái mùng bị lủng nha ."
Lá Hoàng Nam không để ý nước sông lạnh leo đặt móng lúa lên bờ , vội vàng leo thang xuống đưa tay kéo đáy mùng lên kiểm tra , càng xem càng thấy hoang đường .
'mùng không bị rách , vậy cá đi đâu .'
Giữa lúc hắn không biết làm sao thì sực nhớ đến hôm qua hôm kia gì đó , Cha hắn hỏi định đem cá bán , hắn vỗ trán trách mình thật đần quên tới quên lui .
Hiện tại nhớ lại hắn đành để lưới xuống nước , nhìn lại bản thân phát hiện chúng nó vừa ướt vừa dơ , sẵn tiện còn nước hắn tắm rửa luôn , cởi cái áo ra chà rửa cho hết sìn mới đem bỏ lên nấc cầu thang .
Lúc nảy không để ý nước song lạnh thật , thò tay mò vô quần cảm giác nó teo mất tiêu rồi , tắm rửa bơi lội một lúc hắn mới phát hiện bản thân thế mà không mặc áo phao , nhìn qua cầu thang bên sông Lá Hoàng Nam có chú bối rối .
Tự nhiên có chút sợ , leo lên bờ kênh nhìn xung quanh an toàn hắn mới thở phào , dưới sông không có con gì kì lạ đến gần cả .
Lá Hoàng Nam không biết có nên xuống sông bơi về không , vừa định xuống thì cảm giác có con gì bò sau lưng làm hắn nổi hết cả da gà .
Quay đầu nhìn lại thì không thấy gì , lại nhìn xung quanh chỉ có gió hắn run rẩy nghĩ tới cái cảnh đáng sợ nào đó , vội nhìn xuống sông xem có cái con đó không , cái con mà ai cũng biết cũng sợ , lại cảm giác kì lạ ở sau lưng .
Cả 2 thứ thúc đẩy Lá Hoàng Nam liều mình đi xuống mé sông , nhìn mấy lần bên dưới vẩn không có con đó , hắn hít sâu một hơi nhảy vọt xuống sông , dùng sức bú sữa mẹ mà bơi qua bờ bên kia .
Cơ thể ở trong nước không có chút cảm giác an nào , toàn tay vừa chạm cầu thang Hoàng Nam không dám liếc lại , 2~3 cái thật nhanh bò lên bờ .
Nhịp tim của hắn hiện tại vẩn còn đập ầm ầm trong cơ thể , quay đầu liếc nhìn dưới sông .
Vừa mới đầu hắn liếc thấy cái gì đen đen dài dài sợ hết hồn , đợi nhìn kĩ lại là cái bộc đen không có gì khác hắn mới thở một hơi .
Nhìn mãi gần chục phút vẩn không có con gì khác , hắn mới yên tâm đi lại lu nước xối mấy ca lên người cho sạch lại chạy vội vô nhà thay đồ .
'Cảm giác ấm áp này , thật an toàn , không biết nảy có phải nhìn lầm không nhỉ .'
Rùng mình lắc đầu bỏ đi ý nghĩ đáng sợ vừa nghĩ.
Bận rộn từ sáng giờ trời đã lên một lúc bụng cũng đã đói , Lá Hoàng Nam đi vào nhà , nhìn tới nhìn lui mấy món ăn hắn có chút khó lựa chọn , đang lúc phân vân thì nhớ trong rổ còn mấy cái hột vịt .
Một ý tưởng xuất hiện trong đầu , với cơ thể vừa tắm thì một tô mì trứng thật tuyệt cho buổi sáng hôm nay , nghĩ đến đã thấy thèm Hoàng Nam không để ý đến mấy nồi trên bến , đi lại rổ treo trên không .
Bắt ghế lấy cho mình một trứng vịt lại lấy thêm một gói mì , vì thêm chút mùi vị xé luôn một củ hành tím , chuẩn bị một hồi cũng đã đủ các thứ để nấu .
Xuất phát đến vấn đề đầu tiên nhúm lửa , vì nó mà phải nhịn đói thêm 10 phút , trong lúc đợi đến nồi nước sôi , Lá Hoàng Nam chuẩn bị một số thứ như thái hành , quậy trứng vịt làm xong thì nước bên trong nồi đã ục ục sôi lên .
Đợi thêm một chút cho nhiệt độ nước cao , hắn bỏ hành tím đã thái vào nồi , dùng đũa quậy quậy mấy cái cho hành chín nhắc nồi nước đổ vào tô .
Trứng do hắn quậy không đều một số lòng trắng vẩn không thể chín được , đến lúc đôi đũa với cái muỗng thể hiện bản thân , bọn chúng tự động chọn lọc phần sống vớt ra dụt xuống sông bỏ , tranh thủ lúc nước còn nóng để gói mì vào .
Đối với Lá Hoàng Nam , ăn mì chỉ có thế nào không đủ , lấy keo đường múc 1/5 muỗng cho vào , lại hái mấy cái lá quế để lên trên .
'Thơm quá , nếu có chút mắm ruốc thì càng ngon , đáng tiếc , đáng tiếc .'
'Nước mì vậy mà không nóng lắm , 'chậc chậc ' nảy rõ cố ý làm nhanh rồi mà , có nên cho thêm nước không .'
Hắn phân vân nhìn cọng mì khó khăn mềm ra , nhưng nhớ lại lúc trước thêm nước vào thì mì ăn không ngon .
Lá Hoàng Nam quyết định không thêm , vì để cho mau chín hắn dùng cái dĩa lật ngược úp lên tô mì.