Chương 12: Nhóm Khách Hàng Đầu Tiên .

Người đăng: ๖ۣۜDiệt ๖ۣۜThiên

Sau một ngày mệt mỏi với cái đống linh liện máy tính, lại thêm phải kiểm tra lại từng bo mạch cũng như những phụ tùng cấp thiết, lúc này, sau một giấc ngủ ngon và thành quả của mình nguyên một ngày hôm qua, Thiếu Kiệt dậy khá sớm bắt đầu kiểm kê lại thành quả các bộ máy đã hoàn thành được trong buổi tối ngày hôm qua.

Nhìn chung, mọi thứ đã được ráp và cài đầy đủ, các chương trình cần thiết hiện giờ cũng hơn xa số lượng mong đợi của Thiếu Kiệt dù hắn biết mua hàng biên giới thì khả năng hên xui rất lớn, hên thì ôm lô như hắn lại ôm trúng một lô hàng khá khẩm, còn xui thì những vấn đề xảy ra như main hỏng hoặc hư chip thì phải sửa chửa lại cũng mất khá nhiều thời gian nhưng tính ra lô hàng này hắn lời chắc rồi không chạy đi đâu được . Mở máy đăng nhập vào một số diễn đàn đã đăng bài rao bán, hắn lần lượt trả lời tất cả các câu hỏi của các thành viên.

Tuy đã để lại địa chỉ mua hàng trên bài đăng nhưng hạn chế của hắn bây giờ là số điện thoại để khách hàng liên lạc vì bản thân hắn chưa mua sim gắn vào mấy chiếc điện thoại đã mua ở chợ biên giới. Mà hầu như điện thoại ở thời điểm này chỉ có chức năng nghe gọi, mà mấy chiếc điện thoai ấy cũng chưa sạc pin nên hắn cho số điện thoại bàn của nhà cô Nhung.

Vì đa số người trong xóm điện thoại bàn nhà cô Nhung là điện thoại hay được mọi người cho nhất để mỗi lần có điện thoại cô Nhung sẽ gọi cho người đó đến để trả lời. Hắn cũng vậy, ghi vào số điện thoại của nhà cô Nhung để tiện việc cho khách tới mua hàng. Tuy cho địa chỉ và cũng biết nhà mình cũng khá dễ tìm, từ đường lớn đi vào cũng khá gần nên không phải sử dụng điện thoại nhiều. Chẳng mấy chốc những bài trả lời của hắn ở những diễn đàn ngày một nhiều. Đánh vào tâm lý người mua hàng khi thấy một món hàng giá thấp hơn ở thị trường lại có cả chế độ bảo hành thì người mua sẽ lựa chọn. Với hắn đang kinh doanh mặt hàng thiết yếu mà mọi người, mọi nhà đều cần có nên hắn không lo là sẽ không bán được hàng.

Tiếp tục công việc còn dang dở buổi tối, hắn sắp xếp lại những thùng máy đã ráp một bên và những linh kiện chưa được vệ sinh để vào một góc quét dọn nhà cửa một lượt. Thời gian hiện tại cũng khá sớm, chỉ mới 8 giờ nên hắn cũng ra gọi một ít đồ ăn sáng cho Trương Hạo rồi gọi hắn dậy. Khi hai người đang ngồi giữa nhà ăn thì cô Nhung bên cạnh nhà hướng trong nhà gọi hắn.

- Kiệt ơi, dậy chưa có người kiếm nè!

Nghe tiềng gọi của Cô Nhung hắn đứng lên ra mở cửa thì hắn giật mình. Thấy hơn 5, 6 người đang đứng đó cạnh cô Nhung. Thấy Thiếu Kiệt ra, một người trong nhóm người đó bước ra hướng Thiếu Kiệt nói.

- Em là người đăng bài bán máy tính bộ trên diễn đàn tối qua.

Nghe thấy người đàn ông nói thế hắn biết những người này đến mua hàng của mình, hắn mỉm cười chào đón nói.

- Đúng vậy hôm qua tụi em mới về hàng. Các anh xem hàng thì vào nhà đi.

Mở cánh cổng sắt ra, Trương Hạo thấy một đống người miệng còn đang gắp thức ăn giật mình. Nhóm người tiến vào nhà Thiếu Kiệt thấy một đống linh kiện còn đang để ở góc, mặt mày sáng rực thêm vào đó những bộ máy đang hoạt động trên cái bàn gỗ mới đóng đang được Thiếu Kiệt kiểm tra thì càng hào hứng hơn. Một người khác thấy thế nói.

- Hôm qua bọn anh có nhắn tin trên diễn đàn mà chắc tối nên không thấy trả lời, lại thấy địa chỉ nên đến đây thử. Không ngờ ở đây có nhiều máy như vậy cứ tưởng em bán vài bộ thôi.

Nghe vậy Thiếu Kiệt cũng biết những người này là ai . Vì trước đây hắn mở tiệm sửa chữa cũng làm việc thấy món hời là mua đi bán lại như vây.

- Thật sự thì hàng tụi em mới về hôm qua chỉ mới kiểm tra được từng này còn một đống chưa kiểm tra nên chỉ đăng lên bán được cái nào hay cái đó vì nhà chật quá.

Thấy không gian nhà chỉ được hơn 20 mét vuông của Thiếu Kiệt một số người cũng gật gù. Người lúc đầu hỏi Thiếu Kiệt nói.

- Hàng này của em ok không sao giá em lại thấp hơn những chỗ khác?

Trương Hạo lúc này cũng nhảy vào sau khi bỏ bửa ăn sáng đang dùng dở.

- Thấp hơn là đúng vì hàng này lấy từ biên giới nên tới đây không qua trung gian lại không mất thuế nên giá thành sẽ thấp hơn những nơi khác đôi chút.

Nghe thấy Trương Hạo một bên nói thế. Người đàn ông cũng giật mình nói.

- Hai đứa gan thế, dám lên tận đó lấy hàng . Thật sự thì bọn anh cũng lên đó vài lần nhưng lần nào cũng bị nói giá khá cao lại bị mấy tên thông dịch ăn bớt tiền nữa nên giờ chủ yếu toàn lấy hàng từ mấy công ty ra bán ăn chiếc khấu thôi. Anh tên Lâm Viễn, hi vọng sẽ làm ăn lâu dài với bọn em.

Thấy người ta đã giới thiệu mình, Thiếu Kiệt cũng trả lời lại.

- Em tên Thiếu Kiệt còn đây là Trương Hạo, anh cứ yên tâm bọn em bán hàng bảo đảm, lấy hàng của tụi em anh không cần lo, mọi vấn đề phần cứng đã được kiểm tra qua và những chương trình từ game đến ứng dụng văn phòng đều được cài đủ. Với hầu hết hàng của em đều còn bảo hành của nhà sản xuất.

Lâm Viễn mới hướng Thiếu Kiệt hỏi thêm.

- Vậy nếu như bọn anh lấy hàng thường xuyên bên em có chiếc khấu gì không?

Thiếu Kiệt im lặng suy nghĩ một hồi như tính toán điều gì đó xong mới nhìn Lâm Viễn trả lời.

- Giá bên bọn em như vầy đã là thấp nhất rồi có chăng các anh cũng là mua đi bán lại thì mỗi một bộ em chỉ giảm cho bọn anh được 3 trăm nghìn vì chi phí bọn em bỏ ra đi lại mướn người quen làm thông dịch nữa. Giá đăng là 4 triệu 5 trăm nghìn thì chỉ lấy của bọn anh 4 triệu 2 trăm nghìn còn giá thành các anh bán ra sao để có lợi nhuận đó là việc của các anh. em bớt như vậy là hết giá rồi.

Giá thành đưa ra của Thiếu Kiệt đã là con số thấp nhất nên một vài người xin phép Thiếu Kiệt kiểm tra máy với lại lựa chọn cho mình những thùng máy mới dù sao thì bớt được 3 trăm nghìn nữa cũng giúp họ có thêm một khoản lợi nhuận. Trương Hạo cũng tham gia vào vì hôm qua hắn được Thiếu Kiệt hướng dẫn cách cho khách kiểm tra máy cũng như cách nói mấy cái cấu hình dựa trên thông số. Giá thành thì đã có mà máy móc lại khá tốt hỏi lại những gì cần thiết về chế độ bảo hành. Thiếu Kiệt cũng không ngại làm cái biên nhận ghi tay. Trước khi giao hàng cho khách, Thiếu Kiệt lấy một mẩu giấy ăn cắt thành những mảnh vừa đủ ghi ngày tháng năm dùng keo dán giấy hướng một con ốc với mép thùng máy dán lại, vì những tờ giấy này khá mỏng manh dù cho có lấy máy sấy với nước để hong cho bay đi lớp keo cũng tương đối làm cho nó dễ rách, khi đó dễ nói chuyện. Phương thức này sau này mới được mọi người biết qua youtube còn bây giờ thì chưa phổ biến.

Nhóm mua hàng thấy Thiếu Kiệt làm vậy cũng không nói gì dù sao không có tem bảo hành mà có tờ giấy mua hàng viết tay với lại cái tem như vậy tuy khá đơn sơ nhưng cũng phản ánh phần nào sự cẩn thận của người bán hàng cũng làm cho họ thêm phần an tâm. Trước khi họ rời khỏi còn hẹn rằng ngay mai lại đến rồi để lại phương thức liên lạc với Thiếu Kiệt . Cũng bảo Thiếu Kiệt nên mua một sim điện thoại nào đó số dễ nhớ để tiện việc làm ăn. Cười hắn chào nhóm người rời đi cũng không quên nhắc nhở là phải giữ mảnh giấy mua hàng để có gì đem tới hắn còn biết bảo hành. Tuy không ai nghĩ sẽ đi làm giả một tờ giấy biên nhận nhưng vì cẩn thận hắn lén làm một ký hiệu trên tờ giấy chỉ có hắn biết được. Sau khi nhóm người đi được một lúc, Trương Hạo hào hứng như muốn nhảy ra khỏi căn nhà chạy một vòng quanh xóm hắn hướng Thiếu Kiệt nói.

- Tao với mày gỡ vốn rồi. Tổng cộng bán 7 cái máy, một máy 4 triệu 2 là hơn 29 triệu, thiệt hay mơ vậy mày? Mày đánh tao một cái coi!

Thấy Trương Hạo như thế Thiếu Kiệt không ngai đánh một cái thật đau vào vai hắn.

- Á đau! không phải mơ mày. Ở đây còn một đống máy chưa ráp, tính ra vậy là buôn như vầy chả mấy chốc là giàu, một vốn mấy chục lời á!

Nghe thằng này nói vậy, Thiếu Kiệt không ngại cắt ngay tư tưởng đó.

- Mày đứng có mơ hảo, đi đêm có ngày gặp ma đó, mình chỉ làm như vầy một đến hai chuyến nữa xong tao sẽ hướng dẫn tiếp. Chứ buôn lậu hoài thế nào cũng có ngày không ổn đâu.

Biết Thiếu Kiệt muốn tốt cho mình Trương Hạo cũng hơi băn khoăn hắn không có gia cảnh gì việc làm trông xe hiện tại cũng nhờ ông bác kéo theo đi làm mới có cái ăn, giờ đi theo Thiếu Kiệt tuy hắn không bỏ vốn gì nhưng lỡ có chuyện gì đó tiền mất lại phải ngồi tù thật sự hắn cũng không muốn nên cũng băn khoăn . Thấy Trương Hạo trầm mặc Thiếu Kiệt mới nói.

- Mày xem xin nghĩ luôn ở bên trường đi. Hết tuần mày ra làm một cái giấy phép kinh doanh rồi mở công ty từ từ. Lúc đó mua hàng bên anh Hoách mày chỉ cần nói anh Hoách làm cái hóa đơn nhập hàng là được. Lát nữa tao đi mua sim điện thoại gắn vào mấy cái điện thoại mua ở biên giới mà sử dụng. Việc trước mắt là cứ kiểm tra hết các linh kiện với lắp máy xong hết đi bán hết lô máy này mày lại lên Hữu Nghị. Lúc đó phải kiếm thêm người làm để bán hàng. Với tiếp khách ở nhà còn nhiều việc phải làm lắm.

- Ừ để tao ở nhà ráp máy, lát mày về kiểm tra đi mua sim điện thoại đi chứ nhờ điện thoại cô tạp hóa hoài làm ăn mà vậy sao được.

Nói rồi Trương Hạo bắt đầu vệ sinh hết những cái bo mạch tiếp tục ráp những thùng máy mới để Thiếu Kiệt về kiểm tra lại rồi bán. Còn Thiếu Kiệt hắn cầm theo một ít tiền để tiền để đi mua một số đồ cần dùng cấp thiết và phải sử dụng.