Chương 8: Lại thay đổi vở kịch lần nữa

Trên sân thượng

Hiashi cố lên qua chỗ này chúng ta được an toàn rồi!

Phá Thiên nghe thấy tiếng nói của một cô gái, khi quay lại thì sau lưng thấy ba người: 2 trai 1 gái

Cô gái có mái tóc nâu vàng, cao khoảng 1m6, mắc đồng phục trường Fujumi áo trắng váy xanh tay cầm cây thương băng cán chổi lau

Hai chàng trai thì 1 người tóc đen

tay cầm gậy bóng chày, người còn lại tóc nâu ôm bên tay có vết máu do zombie cắn

Phá Thiên: Xem ra vẫn không khác so với vở kịch nhóm Takashi Komuro vẫn tới đây

Nhóm Takashi: Cố lên! Chỉ cần lên tới đỉnh là chúng ta được an toàn xem ra trên này không có zombie

Lúc này Phá Thiên lên tiến: Là học sinh trường phải không! Lên đây đi

Nhóm Takashi sửng sốt nhìn phía trên thì suýt nữa dọa chết khiếp. Chỉ thấy lúc này trước mặt họ là một người con trai tay cầm một thanh kiếm xanh, ngồi trên đống xác chết

Phá Thiên: Còn đứng đó làm gì zombie đến sau lưng rồi

Takashi: Đi thôi dù sao người đó hẳn không phải kẻ xấu

Rei, Hiashi: Ưk, đi

Sau khi nhóm Takashi lên Phá Thiên bắt đầu lấy bàn ghế làm chướng ngại vật chặn lại đám zombie mới

Nhóm Takashi: Cảm ơn! Xin hỏi senpai là ai

Phá Thiên: Tôi là giáo viên mới chuyển tới nhưng chưa kịp dậy học hôm nay là buổi đầu không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy

Nhóm Takash: Là sensei mới à! Cảm ơn thầy

Phá Thiên: Không sao chỉ là việc nhỏ thôi

Nhóm Takashi: Sensei giết hết zombie trên này à

Phá Thiên: Ưk, dù sao bọn chúng lên đây quá đông sẽ không tốt

Đang nói chuyện một đám máy bay thuộc SDF bay qua. Rei kêu cứu nhưng nó không quay lại

Hiashi: Vô dụng thôi trong lúc tận thế này họ không quản một số người dân bình thường đâu

Takashi: Xem ra chúng ta phải tự cứu lấy mình thôi

Lúc này Hiashi hộc máu liên tục, mặt trắng bệch xem ra chắc không chịu nổi

Takashi, Rei: Hiashi không sao chứ

Phá Thiên tới gần nói: Bị cắn rồi à! Xem ra không cứu được

Rei: Không thể nào chỉ bị một vết nhỏ thôi mà

Hiashi : Xem ra tớ cũng không tránh được rồi!

Phá Thiên: Em có suy tính gì không

Nhìn Phá Thiên Hiashi nói: Xin thầy hãy giết em đi, em muốn chết lúc còn là con người

Phá Thiên: Nếu đó là lời cuối cùng của em thì thầy sẽ làm

Hiashi: Cảm ơn thầy! Nhờ thầy chăm sóc cho hai bạn thân của em Rei và Takashi

Rei: Không! Anh ấy chỉ bị vết thương nhẹ thôi, sẽ không sao mà

Phá Thiên: Lời hứa của một người đàn ông sẽ mãi phải thực hiện. Thầy sẽ giữ gìn thi thể của em không bị chặt đầu

Ba! Diêm Thủy đâm thẳng vào giữa trán Hiashi làm cậu chết ngay lập tức, trước khi chết Phá Thiên thấy miệng câu ta mấp môi nói ba chữ: Cảm ơn thầy

Không! Nhìn xác của Hiashi, Rei gào lên và ôm lấy

Rei: Tại sao! Có phải thầy ghét cậu ấy không!

Phá Thiên không nhìn nàng, quay sang nói với Takashi: Em chăm sóc cho bạn ấy đi!

Takashi lập tức chạy tới bên Rei an ủi cô nàng

Bầy viên: Chủ bá thay Takashi giết Hiashi có được thưởng không nhỉ dù sao cảnh này có xuất hiện

Keng! Kí chủ giết Hiashi làm thay đổi cốt truyện được thưởng 500 tích phân

Phá Thiên: Chỉ có 500 thôi sao

Kí chủ đây chỉ là một cảnh nhỏ nên không được bao tích phân

Phá Thiên: Được rồi, dù sao thịt muỗi cũng là thịt

Lúc này Takashi đã dỗ dành Rei xong

Rei: Sensei! Xin lỗi lúc nãy em nóng tính quá

Phá Thiên: Không sao dù gì ta cũng giết bạn em, em tức giận chẳng có gì là lạ

Phá Thiên: Được rồi! Các em có gia đình không

Rei: Lúc nãy em gọi cha chỉ trả lời một lần sau đó tắt máy

Phá Thiên: Xem ra chúng ta phải tự ra khỏi đây đã rồi mới tìm kiếm người nhà được. Đi thôi! Ra khỏi đây đã

Phá Thiên đi trước dẫn đường, Takashi với Rei đi đằng sau

Phá Thiên: Chúng ta tạm thời tới văn phòng lấy chìa khóa xe

Nhóm Takashi: Chúng em nghe thầy

Phá Thiên: Đi thôi!