*Dịch: Thiên Thủy Ma Vực *
"Xuất phát!" Tần Kiêu vung tay lên, Lam Hinh lên xe.
Những người khác cũng đều lên phi hành khí, cùng một chỗ bay về phía ngoại thành.
Địa Cầu mặc dù là phế tinh, nhưng Cao Trung Huy Phong tuyệt đối là trường học cao cấp nhất Địa Cầu, mỗi một học viên đều lai lịch bất phàm, mặc dù không so được với Lăng Huy Vũ tuy nhiên lại so với những người khác thì tốt hơn nhiều.
Phi hành khí đều là kiểu mới nhất, tốn không ít phí, tối thiểu là trên một triệu điểm tín dụng.
Hệt như là một mảnh xe sang trọng tụ tập cùng một chỗ, chạy như bay mà qua, tương đối hùng vĩ.
. ..
Cùng lúc đó, một đám mai phục trên pụ cận trang viên thâm sơn, làn da ngăm đen, mắt người bốc ra hung quang nhìn chằm chằm những chiếc xe này.
"Tại sao lại tới nhiều người như vậy?"
"Đám dê con khốn kiếp, mẹ nó thật có tiền, từng tên đều lái siêu xe, tất cả đều đáng chết."
"Hừ, một lát cũng sẽ giết chết hết, để bọn hắn đắc ý đi, dựa vào cái gì lão tử không có tiền?"
"Không sai, trước thành lập che dấu tín hiệu, lần này nhất định phải bắt lấy tên quý tộc sao hỏa kia, để hắn cho chúng ta thật nhiều tiền rời khỏi cái phế tinh này."
Bọn bạo dân này đều là sinh hoạt trong thành thị có hoàn cảnh kém nhất, tăng thêm hết ăn lại nằm, không muốn làm công việc tốt, nhưng lại không có tiền tài, cuối cùng đi vào con đường phạm tội này.
Lăng Huy Vũ là quý tộc sao hỏa có phái đoàn lớn, lại là tên nhà giàu lái siêu xe, sớm đã bị bọn bạo dân để mắt tới.
Chuyện này đã lên kế hoạch một tháng, hôm nay dự định thực hành, không nghĩ tới thế mà có nhiều người như vậy.
Nhưng nhìn nhiều học sinh lái nhiều siêu xe như vậy, co mắt những người này càng đỏ, không có ý tứ hủy bỏ kế hoạch chút nào, ngược lại dự định đem những người này một mẻ hốt gọn, đều giết hết.
Dù sao những này chỉ là học sinh cấp ba mà thôi, thực lực đều thấp, nếu đều là người trưởng thành, bọn hắn cũng không dám hành động.
Bọn hắn cũng không tốt nghiệp, thậm chí còn chưa đạt tới thực lực võ đồ, đám người này quả là chính chủ của cái phế tinh này.
. ..
Trang viên Lăng Huy Vũ cũng không có ở trong thành thị, mà là ở biên giới thành thị, dược xây ở gần bờ biển.
Phong cách giáo đường có bốn tầng đỉnh nhọn kiểu dáng Châu u, phía trước chính là nước biển, bãi cát, đằng sau còn có một mảnh vườn hoa, đóa hoa ganh đua sắc đẹp vô cùng mỹ lệ.
Đây quả thực là như thế giới mộng ảo.
Không phải giàu bình thường.
"Lam Hinh, Lam Hinh chúng ta đi chụp ảnh đi, xem thật kĩ biển hoa nữa!"
"Đi thôi!"
Lam Hinh cùng Lộ Giai Giai chạy tới chụp ảnh, Tần Kiêu đi đến bờ biển ăn đồ nướng, khoan hãy nói, thịt dị thú này vẫn ăn rất ngon, mặt khác một nhóm nữ hài tử thì cùng một chỗ ăn Băng Cơ Quả, về sau sẽ có làn da tốt, những nữ sinh này đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Tần Kiêu bắt đầu ăn không lâu, sau đó liền thấy một người vô cùng quen thuộc đi tới.
Diệp Tiêu Thu.
Diệp Tiêu Thu hiện tại thân đã cao một mét tám, là nam thần của trường học , tương lai càng trở thành minh tinh tỏa sáng mười hết sức loá mắt.
"Nghe nói ngươi đã lĩnh ngộ nguyên khí, cùng ngày đã đột phá võ đồ, xem ra sau này sẽ không bị khi dễ nữa."
"Đó là đương nhiên, dù sao ta còn phải bảo vệ Lam Hinh."
"Aiz, Tần Kiêu, Lam Hinh thật đồng làm ý bạn gái của ngươi sao? Đến cùng là sao ngươi làm được vậy, dạy ta vài chiêu cua gái đê?"
"Nếu ngươi muốn bạn gái còn cần ta dạy sao?"
"Nếu là nữ hài bình thường đương nhiên không cần rồi, nhưng ta muốn cua người hệt Lam Hinh vậy đóa!"
Tần Kiêu liếc Diệp Tiêu Thu một chút, tức giận nói: "Lam Hinh chỉ có một."
"Đựu, ngươi muốn ăn đấm sap! Ta nói là khí chất kìa, óc chó."
"Hiểu cái nịt? Lam Hinh là tốt nhất, ngươi muốn tìm, khẳng định không thể đánh đồng với Lam Hinh."
"Tần Kiêu, ngươi đang khoe khoang sao? Ngươi có biết một câu gọi là chưa kịp ấy ấy đã chết yểu chưa?."
"Muốn chắc là được á trời!" Tần Kiêu thở dài.
Diệp Tiêu Thu bị hắn chắn gần chết.
Ngay lúc này, Lăng Huy Vũ rốt cuộc tìm được Tần Kiêu.
"Tần Kiêu, ngươi ở chỗ này sao, cảm thấy yến tiệc lần này thế nào?" Lăng Huy Vũ bưng rượu đỏ, hình người dáng chó đi tới.
"Mặc dù hôm qua ngươi đột nhiên mời người của ba lớp đến đây, nhưng ta cũng không phải người hẹp hòi, cố ý để công ty vũ trụ hàng không chuyên môn điều động phi thuyền, vận chuyển mang theo trái cây nguyên khí t."
"Thịt những con dị thú này được nướng, một bộ phận vẫn là thuộc hạ của ta ra ngoài săn giết, còn tươi rói nha, trên thị trường chưa chắc có tiền đã mua được."
"A, đúng rồi, rượu đỏ này là được ủ đặc biệt."
"Những này trước kia chỉ sợ ngươi chưa từng được xem đâu nhỉ!"
Cái giọng điệu khoe khoang này, hận không thể đem tiền dán trên mặt.
Diệp Tiêu Thu cảm thấy ăn nuốt không trôi, ngược lại là Tần Kiêu vểnh lên cái chân bắt chéo, uống một ngụm rượu, sau đó nói ra: "Tiếc qué, nếu có Sprite năm 1982 thì tốt quá."
Lăng Huy Vũ sững sờ, Sprite năm 1982? Đó là vật gì?
Tần Kiêu nói ra: "Nhưng mà Lăng Huy Vũ ngươi thật đúng là nói sai, ngươi biết là ta cùng Lam Hinh ở sát vách, quan hệ của hai ta đơn giản là phụ mẫu nàng đã coi ta là con rể, Phụ thân Lam Hinh thế nhưng là Võ Vương, động một chút là săn về về cái gì thanh long bạch hổ, chu tước huyền vũ ta cũng đã thường xuyên ăn, những thứ này của ngươi chr đáng làm đồ ăn vặt thui!"
Lăng Huy Vũ tức giận không nhẹ, câu nói này của Tần Kiêu chẳng những gièm pha hắn lần , còn khoe khoang quan hệ với Lam Hinh.
"Hừ, ta thật đúng là chưa thấy qua người vô liêm sỉ như ngươi, ăn bám mà còn lướn tiếng như thế."
Hai người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Ngay lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng kinh hô.
"Không xong, Triệu Hiểu Vũ đuối nước rồi!"
Tất cả người đều tụ tập lại quanh bờ biển, lớp trưởng Lý Hải Dương cõng Triệu Hiểu Vũ đi về hướng biệt thự bên này.
"Dụng cụ trị liệu, nhanh cầm dụng cụ trị liệu đến."
Sắc mặt Lăng Huy Vũ sắc cũng thay đổi, hắn mở yến hội, tự nhiên không muốn tạo ra chuyện mất hứng.
"Dụng cụ trị liệu ở trên lầu hai, ta đi lấy ngay bây giờ."
Ngay trong lúc này, Triệu Hiểu Vũ phun ra một ngụm nước.
"Tiểu Vũ, Tiểu Vũ ngươi không sao chứ!"
Triệu Hiểu Vũ ho mãnh liệt hai tiếng, sau đó mặt mũi tràn đầy lo lắng, "Có người tấn công ta."
Tất cả mọi người sững sờ, không nghĩ tới Triệu Hiểu Vũ lại nói như vậy, người tới đây chơi đều là bạn học, ai lại tấn công Triệu Hiểu Vũ chứ.
Triệu Hiểu Vũ nhìn biểu tình của đám người này, vội vàng nói: "Ta nói thật mà, có người mặc đồ che kín dùng súng kích điện đánh ta, nếu không cõ kỹ gia truyền của ta là là Mộng Thủy Quyết, am hiểu nhất về nước, làm sao có thể đuối nước chứ!"
Những người khác nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.
Ngay lúc này, những tên bạo dân nhanh chóng xâm nhập vào trong khu biệt thự.
Lúc đầu những học sinh này phân tán chơi đùa, đám bạo dân này cũng không thể vây quét, nhưng bọn hắn có tên chủ mưu rất thông minh là tên võ đồ nhị chuyển, rất nhanh nghĩ ra biện pháp, để cho người cầm súng kích điện đánh một tên có huyễn kỹ là Triệu Hiểu Vũ.
Thế là tất cả mọi người bị hấp dẫn lực chú ý, tụ tập ở cùng nhau, mang theo Triệu Hiểu Vũ chạy trở về.
Lần này, đối phó bọn hắn đã dễ dàng.
"Nổ súng!"
Bạo dân lập tức nhấn cò súng trong tay cò súng.
Tần Kiêu cảm thấy một mảnh tử sắc quang mang hiện lên, sau đó nhìn thấy từng cái lưới điện bao phủ xuống.
__
P/S: Truyện mới cầu mọi người ủng hộ <3