Chương 9: Vẫn là Hoàng Thanh thiếu hiệp đi!

Dịch: AZZOR!

-----------------------

"Hoàng thiếu hiệp, có khỏe hay không?"

Mã Thần vui mừng nghênh đón: "Nửa năm trước sau khi từ biệt, ta vẫn mong có lần thứ hai để cảm tạ ngươi, đáng tiếc là không có cơ hội!"

"Đa tạ gia chủ quan tâm, nửa năm này ta vẫn sống mạnh khỏe!" - Hoàng Thanh khẽ mỉm cười nói.

"Ha ha, đừng nên một câu là gia chủ này gia chủ nọ, nếu như thiếu hiệp không chê gọi ta một tiếng là Mã lão ca là được rồi!"

"Đây sao có thể, lễ không thể bỏ qua được!"

"Là ngươi?" - Âu Dương Phỉ quay đầu nhìn lại, quả nhiên là cái người thanh y nhân, trên đó là hoa văn thanh trúc, hoa lệ nhưng cũng có phần đường nét rối loạn, trừng đôi mắt to, bật thốt lên, cắt đứt Hoàng Thanh và Mã Thần nói chuyện.

"Hả, hóa ra là hai vị sư muội!" - Trên mặt Hoàng Thanh mang theo nụ cười, phất tay chào hỏi.

Mã Thần mừng tít mắt: "Hóa ra ba vị đã sơm biết nhau, vậy thì quá tốt rồi!"

Lông mày Âu Dương Phỉ nhíu lại, mới định nói cái gì thì lại có hai người tới.

Hai nam tử này vẻ ngoài nhìn qua mới hơn hai mươi tuổi, thân hình cao to, bắp thịt cả người rắn chắc, lưng hùm vai gấu, khuôn mặt có ba phần tương tự nhau, khí thế bất phàm, giống như uyên thủy thâm trầm.

Hai con mắt Thanh Tước lóe ra một tia tinh quang, tiến lên trước một bước.

"Mã gia chủ, nghe nói ngươi ở Huyền Thiên Tông chiêu mộ đệ tử làm một nhiệm vụ vận tiêu, thù lao là ba viên thượng phẩm hỏa hệ tinh thạch đúng không?" - Một người trong đó mở miệng nói, âm thanh như quả chuông lớn.

"Đúng vậy, có điều bỉ nhân đã chiêu mộ đủ người rồi!"

Sắc mặt Mã Thần có chút nghiêm nghị, ôm quyền hỏi: "Không biết tôn tính đại danh của hai vị thiếu hiệp đây?"

"Ta chính là Trương Triêu Văn của Thần Tiêu Phong Huyền Thiên Tông, tu vi cảnh giới là Trúc Cơ Kỳ tầng hai, đây là đệ đệ ta, Trương Triêu Vũ của Thần Tiêu Phong, tu vi cảnh giới là Trúc Cơ Kỳ tầng một!"

"Nhiệm vụ này hai người chúng ta nhận, thù lao thì như cũ, ba người này có thể đi quay trở về được rồi!" - Trương Triêu Văn nhếch miệng nở nụ cười, liếc ba người Hoàng Thanh một chút.

"Thần Tiêu Phong một trong tám ngọn núi trong nội môn, đệ tử trên ngọn núi này đều là thể tu, nhìn dáng vẻ cơ bắp hai người này, xem ra cũng là thể tu!" - Hoàng Thanh liếc nhìn hai huynh đệ, không nói gì, việc này cứ giao cho Mã Thần xử lý là ổn thỏa.

Âu Dương Phỉ ở bên cạnh, liền không nhịn được: "Này, các ngươi làm như vậy là có ý gì, chúng ta là từ Công Đức Đường ở Ngư Long Phong nhận nhiệm vụ ủy thác, tương đương là đã được báo về cho tông môn rồi, ngươi đây là làm trái với tông quy sao?"

"Cái này đơn giản, chủ nhân của nhiệm vụ ủy thác cho rằng người nhận không thích hợp, có quyền không nhận!"

Trương Triêu Văn nhìn về phía Mã Thần: "Mã gia chủ, nói như vậy ngươi cũng hiểu rõ tu sĩ Luyện Khí Kỳ và tu sĩ Trúc Cơ Kỳ có bao nhiêu chênh lệch nhỉ! Ngày hôm nay chúng ta tới nhận nhiệm vụ này, chuyến này ngươi có thể yên tâm nhiều hơn chút!"

"Không nhận sao? Nói như vậy, theo như ghi chép chúng ta sẽ có một nhiệm vụ ủy thác thất bại sao?" - Trong con ngươi Âu Dương Phỉ xuất hiện vẻ tức giận, nàng và Thanh Tước tỷ trong hai năm qua hoàn thành biết bao nhiệm vụ ủy thác, chừng từng thất bại qua dù chỉ là một lần.

"Việc đó không liên quan đến chúng ta!" - Trương Triêu Văn nhún vai nói.

"Phỉ Phỉ, quyền quyết định chuyện này là ở trên người Mã gia chủ!" - Thanh Tước lạnh nhạt nói, thần sắc bình tĩnh, không có tức giận.

Là người đưa ra nhiệm vụ ủy thác, Mã Thần tự nhiên có quyền như vậy. Ở tình huống này, Mã Thần dù có quyết định yêu cầu có thay đổi thành đệ tử nội môn, cảnh giới tu vi có cao hơn anh em nhà họ Trương, nếu như quả thực làm như vậy, không thể nghi ngờ chẳng khác nào đắc tội ba người Hoàng Thanh rồi.

"Mã gia chủ, ngươi còn phải cân nhắc sao?" - Trương Triêu Văn thúc giục.

Mã Thần nhìn Hoàng Thanh một chút, vẻ mặt kiên định: "Thật không tiện. Mã gia ta đã quyết định hợp tác cùng ba người này rồi!"

Anh em nhà họ Trương vốn còn tưởng rằng Mã Thần sẽ không chút do dự mà đáp ứng, không nghĩ tới đáp án của hắn lại ngoài ý muốn như vậy.

Vẻ mặt Trương Triêu Văn âm trầm, hỏi: "Mã gia chủ, ngươi nghĩ kỹ chưa? Chúng ta nhận được tin tức, lần này là người của Hắc Thiên Đạo nhìn chằm chằm vào các ngươi, nói như thế ngươi cũng là bởi vì việc này mới đệ trình lên tông môn thỉnh cầu đệ tử viện trợ đúng không? Chỉ là với đệ tử ngoại môn có tu vi Luyện Khí Kỳ, thì sao chặn được đám người kia, lúc này không phải là lúc nói về giao tình, đến lúc đó người chịu tổn thất nặng nhất là Mã gia.”

Mã Thần nghe được ba chữ Hắc Thiên Đạo này thì, sắc mặt hơi đổi, nhưng nghĩ đến Hoàng Thanh vẫn ở đây, vẫn không dao động: "Hai vị mời trở về đi!"

"Hy vọng ngươi không hối hận!" - Trương Triêu Văn rên lạnh một tiếng, kéo đệ đệ Trương Triêu Vũ xoay người rời đi.

Hai người đi xa Trương Triêu Vũ thấp giọng nói: "Ca, chúng ta thật sự bỏ qua như vậy sao? Nếu như đại tỷ biết chúng ta không thể lấy được thượng phẩm hỏa tinh thạch, sẽ đánh chết chúng ta."

"Đương nhiên không thể bỏ qua như vậy, trước tiên chúng ta tìm quán trọ ngủ, đợi đến lúc bọn họ bị Hắc Thiên Đạo chặn đường, còn không phải cầu chúng ta ra tay lấy lại hàng hóa sao, hỏa tinh thạch tự nhiên sẽ về tay chúng ta thôi."

Trương Triêu Vũ hai mắt sáng ngời: "Ca, ngươi quá thông minh!"

Hoàng Thanh nhìn bóng lực anh em nhà họ Trương một chút, bởi vì liên quan thể chất đã được tăng cường, thính lực hắn từ lâu đã vượt xa tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường.

Hai huynh đệ đã đi một khoảng cách xa, tự nhiên sẽ không nghĩ được đoạn nói chuyện của bọn họ lại bị Hoàng Thanh nghe thấy hết.

"Mã gia chủ, bọn họ nói là người Hắc Thiên Đạo đang nhìn chằm chằm vào Mã gia ngươi, có phải là thật hay không?" - Thanh Tước hỏi.

Mã Thần gật gật đầu, vẻ mặt có chút sầu lo: "Kỳ thực, ta cũng đang muốn nói với các ngươi về chuyện này. Hắc Thiên Đạo không biết từ nơi nào nghe được tin tức, biết Mã gia chúng ta khai thác được một lượng lớn thượng phẩm hỏa tinh thạch, riêng tháng này đã cướp đi ba lần vận tiêu của chúng ta, khiến chúng ta tổn thất nặng nề. Mà lần vận tiêu này lại cực kỳ trọng yếu, vì lẽ đó ta mới hướng lên Công Đức Đường đệ trình cái nhiệm vụ này!"

Hắc Thiên Đạo, là thổ phỉ có ác danh truyền khắp Đông Hải châu, đoàn đội đều là do tu sĩ tạo thành, chuyên ra tay với môn phái nhỏ cùng thế gia, Huyền Thiên Tông cũng từng có đệ tử nội môn tiếp nhận nhiệm vụ tiễu trừ Hắc Thiên Đạo, nhưng Hắc Thiên Đạo lại không cùng bọn họ giao thủ, mà trốn xa ngàn dặm, đợi sóng gió qua đi lại quay trở lại.

Mã gia đương nhiên cũng có đội hộ vệ của chính mình, nhưng những hộ vệ này đều là tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng bảy, tầng tám hoặc là tán tu, từng ở một môn phái nhỏ ở Đông Hải châu đợi qua mấy năm sau đó làm hộ vệ trưởng có tu vi cao hơn một chút, có tu vi là Luyện Khí Kỳ tầng chín.

Thực lực đội hộ vệ Mã gia so với Hắc Thiên Đạo có sự chênh lệch rất lớn, đối mặt với Hắc Thiên Đạo, tử thương nặng nề.

"Lần này liền xin nhờ ba vị!" - Mã Thần chắp tay nói.

Âu Dương Phỉ nói:"Mã gia xin cứ yên tâm, có ta cùng Thanh Tước tỷ ở đây, bảo đảm chuyến hàng này có thể bình yên vô sự!"

Mã Thần duy trì tư thế chắp tay, mắt nhìn Hoàng Thanh chăm chú.

"Mã gia chủ, xin cứ yên tâm!" - Hoàng Thanh gật đầu.

Mã Thần thở phào nhẹ nhõm, có Hoàng Thanh bảo đảm, hắn liền yên tâm. Sở dĩ từ chối huynh đệ nhà họ Trương, cũng không phải bởi vì nguyên nhân đạo nghĩa gì cả, mà là bởi vì Hoàng Thanh.

Nhớ lại nửa năm trước lần vận tiêu kia, tuy rằng không gặp phải Hắc Thiên Đạo, mà là một đoàn đội thổ phỉ khác cũng có danh tiếng ở Đông Hải châu, bởi vì có Hoàng Thanh, hàng hóa của bọn hắn không những không tổn hại, liền đoàn đội thổ phỉ kia bị diệt toàn bộ, thành công tới Vân Yên.

Mã Thần biết thực lực huynh đệ nhà họ Trương rất mạnh, thế nhưng so với Hoàng Thanh, hắn vẫn cảm thấy Hoàng Thanh vẫn mạnh hơn!