Sáng hôm sau, Thiên Ly dậy từ 5 giờ theo lịch trình tập luyện, hắn vẫn đi muộn 5 phút, nhưng đợt tập luyện này có thêm 3 người nữ học viên là 9 người tập luyện cùng nhau, xếp hàng chạy bộ rồi đến tập chuyền ngắn tổ đội, trong tập luyện thì Thiên Ly không cầm phải tập chuyền tổ đội , hắn phải chống đẩy và gập bụng liên tục để rèn thể chất
Vì phải cải thiện điểm yếu của Thiên Ly nên 8 người phải bắt hắn tập luyện thể chất nhiều , thay vì phải tập những bài tập bóng khác
1 tiếng đồng hồ tập luyện rã rời cơ thể, Thiên Ly không còn sức mà bò về trường , đành nhờ đến Trương Long và Văn Trúc khoác vai khiêng về
Ngồi trong lớp hắn phải nằm bò ra bàn vì mệt . Chủ nhiệm thấy vậy thì cũng kệ hắn thôi, vì làm quái gì còn sức để học nữa
Chủ nhiệm thông báo với lớp:”tôi có một vấn đề cần giải quyết với lớp của chúng ta… sau trận hòa với lớp A năm 2 thì tôi quyết định, thay đổi tổng thể chiến thuật của cả lớp… từ đầu năm chúng ta đã chơi với chiến thuật phòng ngự phản công nhưng bất thành , và giờ tôi sẽ chuyển đổi chiến thuật thành lối chơi kiểm soát. Để tập luyện thay đổi chiến thuật thì chúng ta sẽ gộp tất cả các nhóm chung làm 1 khối thống nhất, và để làm được điều này thì tôi cần các em tự giác , giờ không còn thù ghét nhau một cái gì nữa, và phải đoàn kết với nhau tạo thành một khối thống nhất”
Chủ nhiệm nói thêm:”ngoài ra thì tôi cần các em đổi chỗ trong lớp học cho nhau thường xuyên để giúp đỡ lẫn nhau, với tôi thì không quan trọng việc ngồi tự do , khuyến khích đổi chỗ cho nhau liên tục mỗi ngày 1 lần” sở dĩ dùng cách này để giúp cho toàn lớp hiểu nhau hơn, với chủ nhiệm thì ông đặt tính đồng đội lên làm hàng đầu thay vì tính cá nhân của 1 tập thể
Cả lớp làm theo lời chủ nhiệm , đổi vị trí chỗ ngồi. Thiên Ly lơ mơ ngồi vào đúng cạnh chỗ của một nữ sinh rồi ngồi nằm ra bàn,trong lúc vu vơ hắn quay sang nhìn, thì thấy cô gái này rất quen
Thiên Ly hỏi:”ủa? hình như chúng ta đã gặp nhau rồi đúng không nhỉ”
Cô gái ngồi bên cạnh hắn lắc đầu,Thiên Ly thấy vậ thì không dám nói gì nữa, trong ký ức mơ hồ của thân thể mới thì hắn thấy bóng dáng của người con gái này . khi được trọng sinh , hắn không nhớ về ký ức cũ của thân thế mới này, Thiên Ly cũng không hiểu tại sao những ký ức đấy hắn không thể nhớ lai được
Giờ ra chơi Thiên Ly chạy xuống chỗ Trương Long và Triệu Bảo ngồi,Trương Long thấy Thiên Ly thở dài liên tục thì hỏi:”Sao thế nhóc?”
Thiên Ly:”ông anh có biết cô bạn ngồi cùng em hôm nay tên là gì được không?”
Trương Long xoa đầu bó tay:”Hình như cô bạn này cũng bị lưu ban 1 năm nhưng do bỏ thi chứu không phải như con mụ Cẩm Lan oánh nhau mới bị lưu ban… còn lại thế nào thì chú mày nên hỏi thằng Phắc boi ngồi bên cạnh anh mày”
Triệu Bảo:”ơ đệt! tao có biết cái mẹ gì đâu?”
Trương Long:”tao tưởng mày quen biết hết gái trong lớp?”
Triệu Bảo:”Đấy là làm quen chứ phắc boi cc à?”
Trương Long cười đắc ý quay sang nói với Thiên Ly:”Đấy! Chú có thể hỏi nó rồi đấy, quen là biết rồi”
Triệu Bảo nhớ lại rồi nói:”cô ấy tên là Lữ Ngụy Linh, như cậu thấy thì rất là xinh nhưng có một vấn đề lớn là cô ấy bị … CÂM… và đương nhiên sẽ rất khó trong việc giao tiếp và làm quen với bạn bè…. Hết”
Thiên Ly đang nghe thì Triệu Bảo hết lời:”Ớ? Kể tiếp đi chứ?”
Triệu Bảo:”chịu chết! Anh mày chỉ biết có thế thôi, để anh thử hỏi Tiểu Linh xem bà ta có biết cái mẹ gì không?”
Chính xác thì Tiểu Linh cũng xin chịu, Thiên Ly đau đầu quay về chỗ ngồi, hắn quay ra nói thật với Lữ Ngụy Linh:”tôi bị mất ký ức về hồi nhỏ, nhưng trong ký ức mơ hồ của mình có hình bóng của cậu,tôi không hiểu tại sao mình lại nghĩ như vậy. cậu có thể ghét tôi và coi như tôi , nhưng tôi buộc phải nhớ lại ký ức cũ của mình”
Lữ Ngụy Linh nghe vậy thì viết ra giấy rồi đưa cho hắn xem , trên giấy viết:”hồi nhỏ cậu đã chịu một tổn thương lớn đúng không ?”
Thiên Ly gật đầu:”cũng đúng , vì khả năng tôi đã gặp một vấn đề gì đó khiến bản thân cố gắng quên đi và bị ảnh hướng đến trí nhớ…”
Lữ Ngụy Linh lại viết ra giấy:”mình hiểu! vì hồi nhỏ mình cũng bị một tổn thương lớn , nhưng ký ức của mình thì vẫn còn”
Thiên Ly nghe vậy thì hiểu vấn đề tại sao cô gái này không thể nói , thực chất là Lữ Ngụy Linh bị một tác động lớn khiến tổn thương hệ thần kinh và mất khả năng phát ra tiếng nói
Thiên Ly:” Có thể 2 chúng ta giống nhau về hoàn cảnh khi bị tổn thương lớn trong quá khứ...Dù sao thì rất vui được làm quen. Tôi tên là Lê Thiên Ly” ,Lữ Ngụy Linh viết ra giấy tên mình rồi mỉm cười với hắn
…
Trên phòng hiệu trưởng
Hội trưởng Nguyệt Linh Nhi đi vào đưa báo cáo ,thấy trên bàn là 2 tờ thông tin của 2 học viên lớp F, liền hỏi:”Lê Thiên Ly và Lữ Ngụy Linh có vấn đề gì sao hả mẹ?”
Hiệu trưởng chống tay suy tư, mơ hồ hỏi :”Con có tin vào duyên số không?” , hội trưởng nghe vậy thì khó hiểu
Hiệu trưởng nhìn vào 2 tờ thông tin và nói:”Lê Thiên Ly thì chắc con cũng biết rồi, là một con người sinh ra ở thủ đô liên bang quốc gia , và bị kẻ thù của gia tộc hãm hại nên cha của cậu ta mới đưa đến học viên của chúng ta…”
Hội trưởng:”thế còn Lữ Ngụy Linh, chẳng nhẽ 2 người họ có hoàn cảnh giống nhau sao?”
Hiệu trưởng:”8 năm trước, thủ đô liên bang xuất hiện 2 nhân tài của Lê Thiên gia và Lữ Ngụy gia …. “
Hội trưởng nghe về Lê Thiên gia và Lữ Ngụy gia liền nhớ ra 2 người Lê Thiên Ly và Lữ Ngụy Linh trong quá khứ có quan hệ cực kỳ mật thiết với nhau
Hiểu trưởng nói tiếp:”Lê Thiên tổ và Lữ Ngụy tổ đã có một giao kèo về hôn ước nhưng đời của cha Thiên Ly không thực hiện được nên đã để đến đời của Thiên Ly và từ đó 2 người Thiên Ly và Ngụy Linh trở thành một cặp , do thiên phú của cả 2 quá lớn nên dẫn đến việc gia tộc thì địch gây hại và khiến cả 2 bị tổn thương nặng với Thiên Ly thì bị mất trí nhớ, còn Ngụy Linh thì nặng hơn bị mất đi khả năng ngôn như , 2 người cũng bị chia tách ra… cho đến ngày hôm nay….”
…
Sân tập của lớp F , nhóm của mấy tahwfng tập luyện cùng lớp , chỉ có vài người là không tập cùng trong đó có Thiên Ly và Ngụy Linh, Thiên Ly thì vẫn phải tập thể chất riêng biệt, vì quá chán nản nên mới đến chỗ Ngụy Linh tập luyện cùng
Văn Trúc thấy thế thì liền kéo Thiên Ly về lại vị trí tập thể chất:”đã bảo tập luyện thể chất . sao mà lại đi trêu gái thế này hả ? Ly?”
Thiên Ly :”tha em! Sáng nay tập mệt quá rồi!”
Văn Trúc đành phải tha cho Thiên Ly nhưng bảo hắn thay vì tập đơn lẻ thì nên tập cùng tổ đội, Thiên Ly kéo Ngụy Linh vào chỗ chơi bóng ma cùng cả lớp
Chủ nhiệm thấy Thiên Ly đang khiến Ngụy Linh cảm thấy vui vẻ hơn thì quay sang nói với Lão sư phụ trách:” Thiên Ly không chỉ tác động đến một tập thể nhỏ lẻ đâu mà có cậu ta sẽ tác động đến toàn thể lớp”
Lão sư phụ trách:”tôi cũng đánh giá cao cậu ta!”