Dịch: Cậu Chủ Nhỏ
Tối muộn, cơm nước xong, Lâm Phi nằm trên giường nhìn trần nhà, nghĩ làm thế nào để mở rộng diện tích trồng trọt. Trong tay hắn có thần hồ lô, có thể dùng tiền đổi lấy nước thần, tưới lên cây trồng không chỉ có thể nhanh chóng chín thành, hơn nữa quả phát triển đặc biệt ngon. Nếu chỉ có vườn rau nhà hắn một trồng, căn bản không thể cung cấp nguồn hàng ổn định cho Công ty nhà hàng giải trí nông sản cực phẩm.
Đang nghĩ đến đối sách, cửa sổ Lâm Phi bị người gõ, có người hô:
- Phi Tử, mau mở cửa, ta nghe nói ngươi muốn ở trong thôn trồng trọt?
Vừa nghe thanh âm, Lâm Phi liền nghe ra người này chính là nhỏ Tần Dũng, người bạn cùng thôn của hắn.
Tần Dũng cả người cơ bắp, làm việc cẩn thận. Cha mẹ trong nhà hắn bởi vì bị bệnh, không có tiền chữa trị mà chết, lúc trước Lâm Phi đập nồi bán sắt cho hắn mượn tiền, chữa bệnh cho cha mẹ hắn. Cha mẹ hắn bị bệnh thận, cần phải thay thận, cần rất nhiều tiền. Lúc trước Tần Dũng khắp thôn vay tiền, chỉ có Lâm Phi nguyện ý cho hắn mượn tiền.
Mở cửa, Tần Dũng đi vào, Lâm Phi vỗ mạnh bả vai Tần Dũng, cười mắng:
- Dũng tử so với trước kia còn cường tráng hơn, hai ngày nay về nhà vẫn bận rộn, chưa kịp qua nhà ngươi.
- Đối với ta ngươi còn muốn khách khí, ta nghe nói ngươi dự định ở trong thôn kêu gọi mọi người làm ruộng?
Tần Dũng híp mắt nhìn Lâm Phi.
Lâm Phi cũng không giấu diếm, đem sự tình một năm một mười nói ra.
Lúc này, Tần Dũng vỗ đùi một cái, hào hùng vạn trượng nói:
- Ta đi theo ngươi làm, có con đường phát tài, ngươi không nghĩ đến huynh đệ là ngươi không phúc hậu a!
Nhà Tần Dũng có ba mẫu đất, tất cả đều là ruộng tốt.
Vừa nghe lời này, Lâm Phi cao hứng không thôi, hận không thể hôn Tần Dũng một cái. Tần Dũng không biết hắn đã đưa ra một quyết định làm thay đổi vận mệnh của hắn.
Từ sau khi bán rau đế vương (Trư Yêu thảo) kiếm được một vạn, đến vườn rau dưa chuột bán năm ngàn năm, mua xe ba bánh năm ngàn, mua thuốc lá Trung Hoa và váy tốn một ngàn năm, cuối cùng còn có tám chín ngàn.
Từ trong túi lấy ra ba ngàn tệ, Lâm Phi đưa cho Tần Dũng nói:
- Đây là vốn khởi nghiệp, ngươi chỉ cần đem ba mẫu đất trồng rau là được, còn lại giao cho ta.
Tần Dũng bởi vì cha mẹ sinh bệnh, nợ rất nhiều tiền, rất nhiều thân thích bằng hữu đều kính nhi viễn chi, nhà hắn sớm đã nghèo đến chỉ còn bốn bức tường.
Chỉ có Lâm Phi là coi hắn như thân huynh đệ, vì báo đáp Lâm Phi, Tần Dũng trịnh trọng, nghiêm túc nói:
- Phi Tử, ngươi đã coi trọng, ta nhất định đem rau ngươi muốn trồng trồng chính là. Ta cái gì cũng không có, liền có một thân sức khỏe, không sợ chịu khổ.
Mối quan hệ thử thách nhất trên thế giới này là vay tiền, khi bạn gặp khó khăn, mở miệng để vay tiền từ người khác, dám cho bạn vay tiền, phải trân trọng.
Đây là kinh nghiệm mà Tần Dũng đã đúc kết nhiều năm trải qua.
Suy nghĩ một lát, Lâm Phi trầm tư nói:
- Như vậy, Dũng tử. Nhà ngươi có ba mẫu đất, một mẫu trồng dưa chuột, một mẫu cà tím, một mẫu ớt. Chúng ta muốn làm thì làm nhiều một chút.
Tần Dũng vỗ ngực nói:
- Phi Tử, ngươi cứ yên tâm đi, ta cam đoan làm cho ngươi hài lòng. Chỉ là trồng thứ kia, người ta thật sự sẽ mua với giá cao sao?
- Cái này ngươi đừng bận tâm, ngươi làm theo ta sẽ không thành vấn đề.
Lâm Phi nghĩ nếu dưa chuột đã rắc nước thần liền trở nên rất ngon, các loại rau củ khác hẳn là cũng không thành vấn đề.
Hai người trò chuyện đến mười hai giờ đêm, Tần Dũng mới đi.
Vừa ngủ, chiếc điện thoại Huawei của Lâm Phi đã dùng ba năm vang lên.
Dụi mắt hai cái, Lâm Phi nhận lấy điện thoại, lớn tiếng nói:
- Ai vậy! Hơn nửa đêm còn không để cho người ta ngủ.
- Ta kháo, Phi tử, mới mười hai giờ ngươi đã ngủ? Cuộc sống về đêm không có, mau dậy. Nói cho ngươi vấn đề, qua một thời gian ngắn chúng ta cao trung đồng học sẽ có một lần họp mặt.
Đầu dây bên kia là Ngô Quân, bạn học giỏi nhất trường trung học Lâm Phi.
Ra khỏi xã hội nhiều năm, mọi người sớm đã không còn hồn nhiên như lúc trước ở trường trung học, bây giờ bạn học tụ tập, đơn giản là khoe sự nghiệp, họp mặt chỉ là cái lý do mà thôi.
Lâm Phi một lòng chỉ muốn làm ruộng kiếm tiền, mới lười tham gia loại tụ hội vô nghĩa này, vì thế nói:
- Quên đi, gần đây mình rất bận, mình sẽ không đi.
Đã khuya, Lâm Phi không muốn nói gì nữa, chuẩn bị cúp điện thoại.
Ngô Quân ở đầu dây bên kia vội vàng nói:
- Đừng vội cự tuyệt, mình có thể nói cho cậu biết, người tham gia tiệc tùng có nữ thần cậu thầm mến thời trung học Hàn Tú Tú, hiện tại cô ấy còn chưa kết hôn, nói không chừng cậu có cơ hội.
Nghe đến cái tên Hàn Tú Tú này, trong đầu Lâm Phi hiện ra một cô gái tươi cười ngọt ngào, diện mạo thanh tú, đó là cô gái đầu tiên hắn thích. Ở trường trung học, nhiều người theo đuổi hoa khôi Hàn Tú Tú, nhưng Hàn Tú Tú lấy việc học làm trọng tâm, từ chối vô số người.
Khi đó, Lâm Phi thích trêu Tú Hồng Hồng, đùa nàng vui vẻ, nhưng thủy chung không dám thổ lộ, bởi vì hắn sợ sau khi thổ lộ ngay cả bằng hữu cũng không làm được.
Sau khi ra ngoài làm việc, Lâm Phi vẫn còn nhớ tới Hàn Tú Tú, dù sao cũng là nữ sinh đầu tiên hắn thích.
Thấy Lâm Phi thật lâu không nói lời nào, đầu dây bên kia Ngô Quân biết Lâm Phi động tâm, vì thế nói:
- Thời gian cụ thể của bữa tiệc đến lúc đó sẽ thông báo cho cậu, còn nữa, tất cả chi phí tụ tập đều tính cho Trần Đại Phú, cậu đến, chỉ cần ăn uống, không cần tốn một xu.
Đơn giản cùng Ngô Quân hàn huyên vài câu, Lâm Phi cúp điện thoại, trong đầu đều là bóng dáng xinh đẹp của Hàn Tú Tú. Suy nghĩ miên man, Lâm Phi liền ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Tần Dũng dậy sớm để cày ruộng, nhà hắn rất nghèo không có máy kéo, chỉ có trâu cày.
Chồng Điền Quế Lan chết sớm, trong nhà chỉ có một mình nàng, bởi vì trống trải tịch mịch, nàng hình thành thói quen dậy sớm.
Mở cửa lớn nhà nàng lúc, ngáp một cái liền liếc mắt thấy Tần Dũng đang cày ruộng, trong lòng nhất thời nổi lên nghi hoặc.
Bình thường, Tần Dũng hiện tại hẳn là ở Mạo Nhân sơn săn thú.
Điền Quế Lan kéo cổ họng hô:
- Dũng tử, hôm nay làm sao lại cày ruộng, sao không lên núi săn bắn?
Tần Dũng tính tình ngay thẳng, lớn tiếng nói:
- Tần Dũng tính tình ngay thẳng, lớn tiếng nói:
- Ta muốn đi theo Phi Tử làm ruộng, ta tin tưởng Phi Tử có thể mang theo ta làm giàu, sau khi làm giàu ta có thể cưới vợ.
Điền Quế Lan ngẩn ra, nghĩ thầm Tần Dũng này quá ngốc, đi theo Lâm Phi hồ nháo, bọn họ làm bậy như vậy căn bản không có khả năng kiếm được tiền, làm giàu cưới vợ càng thêm thiên phương dạ đàm.
Nghĩ đến những điều này, nàng vội vàng khuyên nhủ:
- Dũng tử đừng ngốc nữa, tiểu tử Lâm Phi kia đã làm được chuyện gì đáng tin chưa? Đi theo hắn, ngươi chỉ có thể chờ uống gió Tây Bắc. Bây giờ ngươi đi săn trên núi, nhất định có thể nhét đầy cái bao tử.
- Ta tin tưởng Phi Tử, Phi Tử nói việc này có thể thành, vậy cam đoan có thể thành. Cho dù không thể thành, ta cũng phải đi theo Phi Tử lăn lộn.
Tần Dũng dùng roi quất trâu đi về phía trước, sau đó tiếp tục canh tác ruộng. Hiện tại hắn tin tưởng Lâm Phi, mặc kệ người khác khuyên như thế nào.
- Tiểu tử ngươi không nghe lời khuyên, liền chờ chết đói đi.
Điền Quế Lan âm thầm lắc đầu.
- Tiểu tử này không cứu được, tiểu tử Lâm Phi kia hoàn toàn là tai tinh, chính mình gây họa cho mình không quan trọng, đem Dũng tử người ta cũng đưa vào, ai! Thực tế đi hài tử.
Dùng cánh tay lau mồ hôi trên mặt và cổ, Tần Dũng trâu không dừng bước, tiếp tục làm.
Sau khi cày một mẫu đất, hắn chạy đến thị trấn để mua hạt giống dưa chuột, vốn định mua luôn giống cà tím và hạt tiêu. Nhưng nghĩ lại, hiện tại mua về quá sớm, hắn còn hai mẫu đất chưa cày, mua về sớm để đó sợ khô chết.
Mang theo một mẫu hạt giống dưa chuột, Tần Dũng về đến nhà, một ngụm nước cũng không uống, liền đem hạt giống dưa truột đem trồng. Bận rộn đến giữa trưa, Tần Dũng mới tới tìm Lâm Phi.
Nhìn thấy bộ dáng Tần Dũng đầu đầy mồ hôi, Lâm Phi rất là kinh ngạc, hỏi:
- Sao thế, quần áo sao đều ướt đẫm mồ hôi.
Tần Dũng hổn hển, thở không ra hơi nói:
- Ta đã cày xong một mẫu đất nhà ta, đã trồng không ít giống dưa chuột, không biết có thể đạt được yêu cầu của ngươi hay không. ”
Ách! Nhanh như vậy, Lâm Phi bị khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm, đi theo Tần Dũng về tới nhà hắn.