Chương 1: Ta Là Tiểu Bạch Long

- Ngộ Không, tha cho hắn một mạng.

- Hả?

Kim Cô Bổng dừng lại trên đỉnh đầu Tiểu Bạch Long, Tôn Ngộ Không ngẩng đầu nhìn lên trên trời.

- Con mẹ nó! Thiếu chút nữa thì treo!

Long Tiểu Bạch sau khi nghe được thanh âm của Quan Âm liền thở phào một cái. Ngay tại vừa rồi, kém chút bị mặt lông Tôn Ngộ Không cho một gậy kết liễu.

Long Tiểu Bạch - thanh niên chuunibyou đến từ Địa Cầu thế kỷ 21. Sau khi ngủ dậy phát hiên mình đang gặp phải nguy cơ tử vong, lý do là vì hắn vừa mới ăn thịt bạch mã của Đường Tăng.

Chẳng lẽ? Ta xuyên việt thành Tiểu Bạch Long?

- Đệ tử Đường Huyền Trang bái kiến Quan Âm đại sĩ.

Long Tiểu Bạch vụng trộm híp mắt nhìn qua, chỉ thấy cách đó không xa chính là Đường Tăng thân mặc áo cà sa tay cầm thiền trượng.

“Thảo! Còn tươi hơn cả tiểu thịt tươi, khó trách tại sao yêu quái muốn ăn ngươi.”

- Bồ Tát, vì sao không để lão Tôn đánh chết con súc sinh tham ăn này?

“Giời ạ! Ngươi mới là súc sinh! Cả nhà ngươi đều là súc sinh! Ân ~ không đúng! Ngươi còn bằng súc sinh! Ngươi chui ra từ trong tảng đá.”

Trong lòng Long Tiểu Bạch mắng Tôn Ngộ Không tới long trời lở đất.

- Ngộ Không ngươi có chỗ không biết, hắn chính là Long Vương tam thái tử, chỉ vì lỡ tay thiêu cháy minh châu phạm vào tội chết. Ta điểm hoá hắn chờ người thỉnh kinh ở chỗ này. Tiểu Bạch Long, còn không mau bái kiến sư phụ của ngươi đi.

Long Tiểu Bạch biết không giả bộ được đành phải ngoan ngoãn đứng dậy, lại len lén nhìn lên trời một chút.

Không xem thì không sao, xem xong suýt nữa thì mù còn mắt.

“Ngoạ tào! Đây chính là Quan Âm? Giời ạ! Quá đẹp rồi.”

Chỉ thấy Quan Âm đang đứng trên một đám tường vân, thân mặc bạch bào, tay cầm Dương Chi Ngọc Tịnh Bình, mái tóc đen óng mềm mại tung bay giống như thác nước rủ xuống sau lưng, làn da trơn bóng như bạch ngọc phản chiếu ánh nắng phát ra từng tia ánh sáng lung linh.

Quan Âm nhìn thấy Long Tiểu Bạch mặt mũi si mê ngốc ngốc, nàng hơi nhíu lại đôi lông mày, thầm nghĩ:

“Long vốn tính dâm, quả nhiên không giả. Nhưng mình đã đứng ra bảo vệ hắn, chẳng lẽ bây giờ lại đánh một chưởng chụp chết hắn?”

- Tiểu Bạch Long, còn không mau mau tới bái kiến sư phụ ngươi? Hắn chính là người thỉnh kinh mà ngươi đang đợi.

Long Tiểu Bạch giật mình tỉnh táo lại, vội vàng dập đầu bái lễ Đường Tăng, sau đó nói:

- Long Tiểu Bạch bái kiến sư phụ. Sư phụ có quà gặp mặt không?

- Ách!

Đường Tăng á khẩu không biết trả lời ra sao, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Tên đồ đệ này không biết xấu sao?

Quan Âm nhìn xem cảnh này lông mày cũng run lên, cố nén lại cảm giác kỳ quái trong lòng, lên tiếng nói:

- Đường Huyền Trang, nếu như Tiểu Bạch Long đã ăn mất thú cưỡi của ngươi, vậy thì để hắn... Hả?

Nói đến đây, Quan Âm lại nhíu lông mày. Quan sát tỉ mỉ Long Tiểu Bạch vài lần, cuối cùng nhìn lấy Tôn Ngộ Không cười khổ nói ra:

- Ngộ Không, ngươi ra tay quá hung ác rồi, đánh hắn tàn phế hết tu vi, bây giờ hắn làm sao có thể biến thành tọa kỵ được?

- Ồ?

Tôn Ngộ Không nhảy đến trước người Long Tiểu Bạch, quan sát tỉ mỉ vài lần, sau đó xấu hổ gãi gãi đầu khỉ nói:

- Hắc hắc, ta không cố ý, ra tay hơi nặng.

Long Tiểu Bạch nghe đến đây mới biết được, hoá ra mình đã mất hết tu vi, trở thành một tên phàm nhân không hơn không kém. Một phàm nhân đi theo Đường Tăng thỉnh kinh, đây không phải là xả đản sao?

- Tôn Ngộ Không! Ta liều mạng với ngươi!

Long Tiểu Bạch khóe mắt muốn nứt ra. Nghĩ đến người khác xuyên việt ngưu bức hống hống, bản thân mình thì còn không đủ tư cách trở thành tọa kỵ . Càng nghĩ càng giận, thật muốn liều mạng cùng Tôn Ngộ Không.

- Khục...

Tôn Ngộ Không nghiến răng, hai mắt lộ ra hung quang, bàn tay cũng theo đó giơ lên Kim Cô Bổng.

- Con mẹ nó! Nghịch ngu rồi!

Long Tiểu Bạch rốt cuộc nhớ được mình muốn liều mạng với người nào, kém chút bị dọa ngất đi!

Tôn Ngộ Không là ai? Chính là yêu hầu đã từng đại náo thiên cung, thần cản giết thần phật cản giết phật a.

- Ngộ Không, đừng hồ nháo!

Đường Tăng quát lớn một tiếng, đứng chắn trước người Long Tiểu Bạch.

Long Tiểu Bạch nhảy một cái trốn đến sau lưng Đường Tăng, thò ra đôi mắt qua vai Đường Tăng nhìn trộm Tôn Ngộ Không.

- Tốt, nếu Tiểu Bạch Long tạm thời không thể biến thành thú cưỡi, vậy trước tiên cứ để hắn đi theo các ngươi đi.

Quan Âm nói xong, đám tường vân dưới chân nàng chậm rãi bay lên.

- Quan Âm tỷ tỷ đi thong thả! Khi nào rảnh rỗi nhớ ghé qua chơi a!

Thân hình Quan Âm hơi lảo đảo, suýt chút nữa rơi khỏi đám tường vân. Trong lòng nàng vô cùng hối hận trước kia lại bảo vệ tên Tiểu Bạch Long này.

[Keng]

[Ký chủ Long Tiểu Bạch đã mở ra Đại Thoại Tây Du Siêu Cấp Hệ Thống]

[Keng]

[Thành công trở thành đệ tử của Đường Tăng, mở ra chung cực nhiệm vụ. Chung cực nhiệm vụ: Bảo vệ Đường Tăng đến Tây Thiên]

[Keng]

[Mở ra nhiệm vụ chính tuyến: Đi theo Đường Tăng đến Cao Lão trang thu phục Trư Bát Giới]

[Keng]

[Ký chủ thu hoạch được thần công: Long Phượng Hoan Hỉ Quyết, trước mắt tu luyện đẳng cấp: Level 0.]

[Keng]

[Mở ra bảng thông tin của ký chủ]

Ký chủ: Long Tiểu Bạch

Đẳng cấp: Level 1 (kinh nghiệm 0/ 10)

Thuộc tính:

Lực lượng + 1

Phòng ngự + 2

Tốc độ + 1

Sức chịu đựng + 5.

Kỹ năng: Không.

[Keng]

[Chúc mừng ký chủ thu hoạch được thành tựu: Đệ tử của cao tăng. Ban thưởng: Thanh Cương Kiếm, phẩm chất: Phổ thông Pháp khí.]

Long Tiểu Bạch bị một chuỗi âm thanh điện tử vang lên trong đầu làm cho mộng bức. Không biết từ lúc nào cái cằm đã đặt trên bờ vai Đường Tăng, miệng há rộng ra giống như bệnh thần kinh.

“Ai? Mẹ nó, ngươi là ai?”

Long Tiểu Bạch trong đầu lớn tiếng kêu gọi.

[Ta tên Chu Tinh Tinh]

“Cái đệt! Chu Tinh Tinh? Ngươi đừng nói nơi này thật là Đại Thoại Tây Du đi."

[Đúng, đây chính là Đại Thoại Tây Du. Có gì không hiểu thì tranh thủ thời gian hỏi. Chú ý, bớt nói nhảm, ta đang gấp gáp lắm.]

“Tốt a ~!Long Phượng Hoan Hỉ Quyết là công pháp gì?"

[Long Phượng Hoan Hỉ Quyết là thần công cho ngươi tu luyện, bảo đảm ngươi có thể ở trong thế giới này sống sót.]

“Làm sao để tăng cấp?"

[Giết quái, hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến cùng nhiệm vụ chi nhánh có thể kiếm được điểm kinh nghiệm. Sau khi thăng cấp, tố chất thân thể ngươi cũng theo đó tăng lên. Tỉ như lực lượng, sau khi cấp khí lực của ngươi sẽ lớn hơn. Còn phòng ngự đại biểu cho năng lực kháng đòn của ngươi, cũng theo đẳng cấp tăng lên mà tăng lên.]

"Vậy sức chịu đựng thì sao? Sức chịu đựng + 5, tê liệt! Thật sự để cho ta trở thành thú cười à?"

Long Tiểu Bạch cũng không muốn bị một tên hòa thượng cưỡi trên người mình. Chu dù là tiên nữ cũng không được, không, có thể cân nhắc một chút.

[Sức chịu đựng là lực bền bỉ, sau này đi đường xa cũng không lo lắng bị mệt nhọc. Còn làm thú cưỡi, ngươi muốn thì cứ làm, chỉ cần hoàn thành chung cực nhiệm vụ là được rồi, ta không để ý quá trình như nào.]

"Lực bền bỉ? Lúc xxx sẽ rất bền bỉ?”

Long Tiểu Bạch hèn mọn cười rộ lên.

[...]

Chu Tinh Tinh vậy mà không phản bác được.

"Một vấn đề cuối cùng: Làm sao để đạt được thành tựu?"

[Đạt được thành tựu liền có thể nhận được ban thưởng, tỉ như: Vũ khí, kỹ năng, pháp bảo...]

"Làm cách nào để đạt được thành tựu?"

[Ngẫu nhiên ~ ]

"Tỉ lệ ban thưởng như nào?"

[Ngẫu nhiên ~ ]

“Ngẫu nhiên con mẹ ngươi!"

Long Tiểu Bạch giận.

[Bái bai, không có chuyện gì thì đừng làm phiền ta!]

Xem ra Chu Tinh Tinh cũng có cảm xúc, bị ăn chửi liền ngậm miệng giận ngược lại.

- Đồ đệ? Đồ đệ?

Đường Tăng đưa tay vỗ đầu Long Tiểu Bạch.

- Hả? A! Sao rồi sư phụ?

Long Tiểu Bạch ý thức trở về hiện thực.

Đường Tăng thì là một mặt quái dị, có chút dở khóc dở cười nói ra:

- Đồ đệ, nước dãi của ngươi chảy lên vai vi sư rồi.

- A! Sorry sư phụ!

Long Tiểu Bạch nhấc đầu rời khỏi bả vai Đường Tăng. Sau đó con mắt quay qua nhìn về phía Tôn Ngộ Không.

Bỗng nhiên, trong đầu hắn hiện ra một ít thông tin:

[Tôn Ngộ Không, đẳng cấp: ???. Kỹ năng: Bảy Mươi Hai Biến, Hỏa Nhãn Kim Tinh, cứu mạng lông tơ. Vũ khí: Định Hải Thần Châm (Kim Cô Bổng)]

Đẳng cấp ??? Cùng đúng, dù sao hắn đã từng là Tề Thiên Đại Thánh!

- Ai nha nha! Gặp qua Hầu ca! Không đánh nhau thì không quen biết, về sau chúng ta chính là huynh đệ!

Long Tiểu Bạch đối mặt với một trong những yêu tinh ngưu bức nhất thế giới Tây Du này, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt nịnh nọt.

- Hừ! Miệng lưỡi trơn tru! Sư phụ, chúng ta lên đường thôi.

Tôn Ngộ Không khinh bỉ liếc mắt Long Tiểu Bạch một cái, nâng lên Kim Cô Bổng rời đi.

Long Tiểu Bạch biết tính tình của con hầu tử này, cũng không cảm thấy xấu hổ. Hắn quay người nhìn về phía Level 1 Đường Tăng, chắp tay thành chữ thập, cực kỳ cung kính nói ra:

- Mời sư phụ lên đường.

Bất quá...trong đầu hắn lại nghĩ thầm: Nha, ăn thịt Đường Tăng thật sự có thể trường sinh bất lão hay sao?