Chương 61: Sắp hành động(2)

"Đường Hương Giang? Tốt, việc còn lại cứ giao cho ta làm là được."

Ngụy Tứ Hải đáp ứng, khách khí nói: "Vậy hết thảy đều nhờ cậy vào Lâm tiên sinh, ta còn có chút việc cần xử lý, cúp máy trước."

"Ok, cái này vốn là chức trách của ta, có ta ở đây, Miên Miên sẽ không có việc gì."

Sau khi nói xong, Lâm Phôi cúp điện thoại.

Lý Thiên Thiên ngẩng đầu nhìn tới Lâm Phôi hỏi: "Làm sao vậy?"

Lâm Phôi do dự một chút, Lý Thiên Thiên hiện tại kỳ thật cũng coi như một nửa nữ nhân của hắn, dù sao cũng đã giúp đỡ hắn giải quyết vấn đề sinh lý, có một số việc không cần lừa gạt nàng, vì vậy Lâm Phôi nói một lượt những chuyện phát sinh mấy ngày nay ở trường học cho nàng biết.

Lý Thiên Thiên nghe xong, hơi có vẻ kinh ngạc nói: "Không thể nào a, bọn hắn dám đánh chủ ý lên người đại tiểu thư ? Thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào. Ngươi hãy trực tiếp nói với lão bản, lão bản sẽ đích thân giải quyết."

Lâm Phôi cười khổ nói: "Tự mình giải quyết? Không có bằng chứng, Ngụy tiên sinh chẳng lẽ dám động vào con trai cục trưởng cục công an?"

"Hắn là một cục trưởng phân cục mà thôi." Lý Thiên Thiên cười cười nói, "Bất quá dù sao cũng coi như quyền cao chức trọng, nếu như ở trong tình huống không có chứng cứ, muốn lay động hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng."

"Vì vậy ta đang chờ bọn hắn hành động." Lâm Phôi trầm giọng nói, "Muốn bảo vệ một người, không thể luôn luôn bị động phòng thủ, lúc cần thiết cần dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, dù sao chúng ta không biết người khác sẽ có động tác gì vào lúc nào, vì vậy nên bóp chết nguy hiểm từ trong trứng nước là tốt nhất."

"Ngươi nói đúng." Lý Thiên Thiên cảm khái, "Bất quá cũng chỉ có ngươi mới dám làm như thế, ta nghĩ nếu như chủ tịch mời những bảo tiêu khác, bọn hắn nhất định sẽ báo cáo cho chủ tịch biết đầu tiên, sau đó để chủ tịch đi xử lý, như thế vừa tránh phiền phức vừa không sợ trách nhiệm về sau, dù sao thì hắn cũng đã tận lực."

"Ta không chỉ muốn tận lực, còn phải không thể xảy ra sai xót." Lâm Phôi cười cười, sau đó nói, "Ta đi gọi điện thoại trước."

Lâm Phôi mở điện thoại, gọi cho Phác Thành Cát, nói : "Không phải ngươi muốn đi theo ta làm việc sao, buổi chiều hôm nay, vào lúc năm giờ, trên đường Hương Giang, tiệm cơm Hà thị, ngươi nhớ kỹ phải có mặt ở gần đó chờ mệnh lệnh của ta."

"Vâng." Ngữ khí của Phác Thành Cát mang theo vẻ hưng phấn, "Thật tốt quá, ta rốt cuộc có thể trợ giúp Phôi ca làm việc, Phôi ca, có thể sớm lộ ra là muốn làm chuyện gì không?"

"Đợi đến buổi chiều ngươi sẽ biết, cam đoan ngươi đi không uổng chuyến này." Lâm Phôi lộ vẻ mặt thần bí cười cười.

Cúp điện thoại, Lâm Phôi vừa cười vừa nói: "Ta ở với ngươi thêm chốc lát rồi sẽ rời đi, buổi chiều phải đi làm đại sự."

Lý Thiên Thiên hỏi: "Vạn gia có phải là sắp gặp xui xẻo không?"

"Cũng không đến mức đó." Lâm Phôi vừa cười vừa nói, "Chuyện này là của một mình Vạn Tử Đào, không có quan hệ gì với cha hắn, ta chỉ là muốn cho bọn hắn một bài học, để bọn hắn minh bạch cái gì gọi là ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo."

Lý Thiên Thiên cười nói: "Ta lại cảm giác được người đắc tội ngươi khẳng định không có kết cục tốt."

"A, có lòng tin với nam nhân của ngươi như vậy sao?"

"Hừ, ngươi là nam nhân của ai... Ta nghe ngươi mở miệng là Miên Miên Miên Miên, ngươi nói đi, có phải đã sớm phát sinh quan hệ với đại tiểu thư chúng ta hay không?"

"Không có không có." Lâm Phôi gấp gáp nói, "Ta và Ngụy đại tiểu thư các ngươi còn đang nảy sinh mâu thuẫn lớn đây này, bất quá ta tin tưởng rất nhanh có thể giải quyết."

"Ừm." Lý Thiên Thiên nói, "Ta lại cảm thấy ngươi và đại tiểu thư rất xứng đôi, nhưng chủ tịch chưa hẳn sẽ đồng ý, vì vậy ta đề nghị ngươi nên nắm chắc chừng mực, bảo trì khoảng cách nhất định."

"Ok ok, yên tâm đi. Không được phát sinh quan hệ với cố chủ trong thời gian làm nhiệm vụ, đây là nguyên tắc trong giới bảo tiêu, ta cần phải tuân thủ."

Lý Thiên Thiên kinh ngạc nói: "Giới bảo tiêu còn có loại nguyên tắc này?"

"Tối thiểu là tập đoàn bảo tiêu Long Thuẫn chúng ta có quy củ này, để bảo tiêu không mất tỉnh táo vì những lý do ngoài luồng, khi chấp hành nhiệm vụ không cho phép phát sinh bất cứ quan hệ nào với cố chủ, nếu để xảy ra, là sẽ trở thành trò cười trong giới bảo tiêu."

"Thì ra là thế."

Lâm Phôi cười cười : "Cũng sắp tới giữa trưa rồi, ta tiếp tục làm mấy tô mì, sau đó sẽ xuất phát."

"Ăn tô mì liền đi? Không phải là năm giờ chiều sao, đi sớm như vậy làm gì?"

"Ta còn muốn làm thêm chút chuẩn bị trước... ."

Mà ở trong biệt thự Ngụy gia, Ngụy Kỳ Miên đang nằm ở trên giường, nghĩ tới sự tình tối nay, trong lòng có chút lo lắng, không biết vì sao, bên người nàng mặc dù có nhiều bảo tiêu chuyên nghiệp như vậy, nhưng cảm giác an tâm lại xa xa không bằng ở cạnh một sinh viên bình thường như Lâm Phôi.

Ngụy Kỳ Miên ở trong nội tâm ngầm thở dài, hắn đã suýt nữa làm chuyện xấu thành công với hảo tỷ muội của mình, vậy mà mình còn nhung nhớ hắn... Huống chi bảo tiêu của Ngụy gia toàn người chuyên nghiệp bỏ nhiều tiền thuê về, sao có thể thua kém một sinh viên trẻ tuổi được?

Không biết vì sao, Ngụy Kỳ Miên nghĩ đi nghĩ lại, cứ nhớ tới hình ảnh mình thấy trong rừng cây nhỏ, là nội tâm lại cảm thấy tức giận ủy khuất.