Chương 18: Động tình(2)

Từng đợt âm thanh làm cho người ta miệng đắng lưỡi khô truyền đến, vị trí nào đó của Lâm Phôi đã dựng thành lều vải, trong đầu xuất hiện hình ảnh thân thể đẹp đẽ uốn éo, con mẹ nó, quả thực là so với xem phim sex trên máy tính còn kích thích hơn.

Nửa giờ sau, sát vách bắt đầu không còn động tĩnh, Lý Tuệ Ung còn có chút chưa thỏa mãn nói: "Tiền thuê phòng lúc nãy vẫn còn thừa a... ."

Tuyên Vũ Trai cười xấu xa nói: "Tốt, chúng ta sẽ chơi cả buổi tối... ."

Lâm Phôi thầm mắng, tăng thêm màn dạo đầu cũng chỉ hơn nửa giờ, mà ngươi còn dám nói chơi cả đêm? Không sợ chém gió bị gió cắt đứt đầu lưỡi sao?

Kế tiếp rốt cuộc tiến vào giai đoạn mấu chốt, Tuyên Vũ Trai nhỏ giọng nói: "Chốc lát nữa trở về phòng, ta hảo hảo nói cho ngươi nghe kế hoạch của ta, chúng ta phối hợp với nhau thật tốt, Vạn Tử Đào muốn chuốc thuốc mê công chúa Ngụy gia, ta liền làm hắn may áo cưới cho ta."

Vốn còn muốn nghe kế hoạch của bọn hắn rút cuộc là gì, nhưng lại nghe thấy hai người ra khỏi phòng, tiếng bước chân dần dần đi xa.

Lâm Phôi nhanh chóng đi tới sát vách phòng, trong gian phòng còn lưu lại mùi vị dâm dục, ánh mắt của hắn nhìn một vòng, rút cuộc tìm được máy nghe trộm, xem ra là Lý Tuệ Ung lúc ném đai lưng đã vô ý làm rơi ra.

"Bất kể như thế nào, cuối cùng cũng đã biết rõ hai người này sẽ ra tay với Miên Miên, có thể sớm phòng bị... ."

Lâm Phôi ở trong nội tâm bỗng nhiên có một kế hoạch, vừa phá đi kế hoạch của hai người kia, đồng thời châm ngòi ly gián quan hệ của Tuyên Vũ Trai cùng Vạn Tử Hào.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Phôi gõ mở cửa phòng Ngụy Kỳ Miên, Ngụy Kỳ Miên đã có thể xuống giường, thoạt nhìn đã đi đường được bình thường, trên người nàng phát ra mùi vị rất mê người, bộ dáng xinh đẹp thanh xuân, Lâm Phôi nhìn không nháy mắt, nàng chẳng những không tức giận, ngược lại có chút xấu hổ, cố gắng ra vẻ hung tợn nói: "Nhìn cái gì mà nhìn, ta móc mắt ngươi ra bây giờ."

Thế nhưng bộ dáng của nàng lại không làm người ta phản cảm, ngược lại còn có hương vị khác, giống như một con mèo rừng nhỏ, Lâm Phôi nhìn mà động tâm không thôi, hắn cười ha hả nói: "Đám gia súc trong trường học khẳng định không biết nữ thần Ngụy Kỳ Miên vậy mà động một chút là đòi móc mắt người khác, nếu không khẳng định sẽ trốn tránh xa khỏi ngươi!"

Ngụy Kỳ Miên nhịn không được buột miệng cười nói: "Ta còn ước gì được như thế!"

Lâm Phôi cười hắc hắc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngụy Kỳ Miên, Ngụy Kỳ Miên rốt cuộc có chút ngượng ngùng, thẹn thùng nói: "Ngươi nhìn cái gì?"

Lâm Phôi thở ra một hơi, nói lời thật lòng nhất từ khi sinh ra tới giờ: "Đẹp quá!"

"Miệng lưỡi trơn tru." Ngụy Kỳ Miên thẹn thùng nói, "Ngươi ở chỗ này chờ ta, ta vào rửa mặt gội đầu trước."

"Ừ ừ, đừng trang điểm làm gì, dù sao ngươi bẩm sinh đã đẹp rồi, còn trang điểm nữa ta sợ ta sẽ gục ngã trong vẻ đẹp của ngươi mất." Lâm Phôi biết rõ nữ nhân trang điểm sẽ tiêu tốn nhiều thời gian cỡ nào.

Ngụy Kỳ Miên trợn mắt lườm Lâm Phôi một cái, nhưng nhìn kiểu gì cũng không giống như tức giận, nàng nhẹ nhàng gật đầu, đi vào toilet.

Lâm Phôi tùy tiện nằm xuống giường, đầu úp vào chăn, một mùi thơm xông thẳng vào phổi, tham lam hít vào một hơi, ở trong đầu dần hiện ra bộ dáng Ngụy Kỳ Miên, từ nhỏ đến lớn, đã nhiều năm như vậy, cũng gặp không ít mỹ nữ, nhưng hắn tới bây giờ cũng chưa từng có loại cảm giác này, nghĩ đến ánh mắt, dung mạo, mái tóc của Ngụy Kỳ Miên, Lâm Phôi bỗng nhiên cảm giác mình giống như đang yêu.

Tiếng bước chân bỗng nhiên truyền đến, Lâm Phôi cuống quít ra khỏi chăn, Ngụy Kỳ Miên nhìn Lâm Phôi một cái, trên mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói: "Ngươi đang làm gì đó!"

"A, mệt nhọc, vừa rồi ngủ một giấc... ."

Lời nói dối này đến cả Lâm Phôi cũng không tin tưởng bản thân, Ngụy Kỳ Miên lại không so đo, mà tiếp tục vào trong toilet, chỉ là nàng vừa đánh răng, vừa cảm nhận được trái tim của mình đập bình bịch bình bịch, trong lòng thì cảm thấy rất quái lạ, đổi lại thành bất kỳnam nhân nào khác tiếp xúc thân mật với chăn màn của mình, nàng cũng sẽ cảm thấy chán ghét, dù đây chỉ là chăn màn khách sạn.

Nghĩ vậy, Ngụy Kỳ Miên sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng lắc đầu, ở trong nội tâm âm thầm nhắc nhở bản thân: "Ảo giác, nhất định là ảo giác, ta và hắn chẳng qua mới làm quen một ngày, ta đang suy nghĩ lung tung cái gì thế này!"