Chương 30: Tịch Diệt Chỉ

Ngao

Một cổ cảm giác thoải mái không thông bỗng nhiên lan tỏa khắp tứ chi bách hải của hắn khiến hắn không nhịn được mà từ trong Long Trì phóng lên, lơ lửng giữa không trung rống to một tiếng. Cùng với đó là làn da toàn thân hắn hiện ra một màu tử kim sắc vô cùng bắt mắt.

- Chúc mừng kí chủ lĩnh ngộ thành công Tử Kim bì. Đạt được một truyền thừa kỹ năng Tịch Diệt Chỉ.

Đúng lúc này giọng nói máy móc lạnh lùng của Hệ Thống vang lên khiến hắn tròn mắt, ngay sau đó là một mớ thông tin khổng lồ truyền vào trong não hải khiến hắn lại nếm thêm một trận đau đớn.

- Tịch Diệt Chỉ sao? Không ngờ chiêu này lại trâu bò như vậy.

- Tịch Diệt Chỉ.

Hắn lăng không mà đứng, ngón tay giơ ra điểm lên một chỉ, từ ngón tay của hắn một luồng Nguyên Lực nhanh chóng hội tụ tại đầu ngón tay của hắn. Đây cũng không phải là Nguyên Lực đơn hệ mà là Nguyên Lực do mười bốn khỏa Yêu Hạch bên trong Đan Điền của hắn điên cuồng phát ra.

Sau một lút tụ lực, hắn vung tay điểm ra một chỉ, một chỉ vừa ra một cổ khí tức tang thương từ đó phát ra nhanh chóng đánh lên vách đá trong Long Trì. Cũng như những gì hắn thấy không hề có âm thanh hay bất cứ sóng xung kích hoặc đất đá gì cả mà chỉ là một cái lỗ chừng một thước vuông hiện ra trên thạch bích thông tới bên ngoài lộ ra ánh mặt trời chói chang.

Hắn mừng rỡ cười lên một tiếng, cái chiêu Tịch Diệt Chỉ này không ngờ chính là một chỉ mà Thanh y nam tử kia sử dụng. Một chỉ đánh ra chúng sinh Tịch Diệt, nhưng mà hiện tại với tu vi Kết Đan Hậu Kì của hắn cũng chỉ miễn cưỡng đánh một chỉ thôi. Cái này là do Hệ Thống đã đem toàn bộ tinh túy bên trong Tịch Diệt Chỉ truyền thụ cho hắn, hơn nữa còn tiến hành cải tiến một chút nên hắn mới có thể thi triển được.

Nếu không thì ít nhất cũng phải đạt đến Hư Linh Cảnh mới có thể thi triển một chiêu Tịch Diệt Chỉ này. Đương nhiên uy lực hiện tại hắn thi triển ra cũng thua xa so với Hư Linh Cảnh thi triển rồi. Nhưng có thể để một Kết Đan Hậu Kì đánh ra được một cái lỗ trên Thạch Bích nơi này thì cũng là một chuyện vô cùng kinh khủng rồi.

Bởi vì thạch bích nơi này cho dù là Hợp Linh cảnh Hậu kì cũng phải dốc toàn lực mới có thể đánh vỡ được. Điều này tương đương với việc hắn hiện tại có thể đánh ra một kích toàn lực của Hợp Linh cảnh Hậu kì.

Nhưng hắn hiện tại cũng chỉ là một cái Kết Đan nho nhỏ thôi nha, đến Hợp Linh cảnh còn hẳn hai đại cảnh giới đủ thấy Tịch Diệt Chỉ này kinh khủng cỡ nào a.

Nhưng mà sau khi đánh ra một chiêu này thì hắn cũng cảm giác được toàn thân có chút run rẩy, bởi vì hiện tại Nguyên Lực trong Đan Điền hắn đã tiêu hao đến mức còn không được nữa thành vì một kích kia.

- Tịch Diệt Chỉ tuy mạnh nhưng tiêu hao quá lớn. Sau này chỉ có lúc sinh tử mới dùng tới bằng không e là mạng nhỏ khó giữa.

Hắn cảm nhận Đan Điền trống trơn thì lắc đầu cười khổ một tiếng nhưng mà trong nội tâm âm thần quyết tâm đem Tịch Diệt Chỉ làm tuyệt chiêu bảo mệnh của mình. Đây là một kích tòa lực của Hợp Linh cảnh Hậu kì đó một khi đánh ra rồi nhất định phải giết chết địch nhân nếu không mình chính là cục thịt cho người ta đánh.

- Tiểu tử thúi ngươi làm cái trò gì vậy hả.

Đang khi hắn muốn ngồi xuống hấp thu Linh khí bổ sung vào Đan Điền thì một tiếng hét giận vang lên, xuyên qua cái lỗ hắn mới đục có thể nhìn thấy Gia gia Phong Bất Di của hắn đang trợn mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Ngay khi vừa cảm nhận được thạch bích của Long Trì bị vỡ thì lão đã nhanh chóng chạy tới,lão biết rõ hắn đang bế quan nên sợ có kẻ muốn tập kích Thiên Long nên mới hốt hoảng chạy tới. Ai mà ngờ được lão vừa chạy tới thì đã thấy tên nhóc này một bộ dánh đắt ý nhìn vào cái lỗ kia, thái độ hắn như vậy thì rõ ràng do hắn đánh ra rồi.

- Khụ khụ Gia gia là do Long Nhi thử bí thuật sơ ý, là sớ ý thôi.

Hắn bày ra một bộ dáng không phải ta cố ý mà khiến Gia gia hắn nhìn đến trợn mắt. Đồng thời lão cũng thầm kinh hãi về bí thuật kia, rõ ràng có thể khiến một Kết Đan đánh ra được một kích toàn lực của Hợp Linh cảnh đây thực sự là bất khả tư nghị mà. Tuy vô cùng tò mò về bí thuật này nhưng lão cũng không hỏi nhiều, tiểu tử này cơ duyên là rất tốt, cuối cung chỉ có thể hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi...hừ

Thôi vậy dù sau tên nhóc này cũng không có sau, hơn nữa hắn càng mạnh mẽ thì lão càng nở mày nở mặt.

- Tiểu tử thúi, ngươi cũng nên nhanh chóng xuất quan đi. Nha đầu Hồ Ly kia có vẻ rất nhớ ngươi.

Phong Bất Di nhìn hắn một cái đầy thâm ý sau đó phất tay áo rời đi.

Sau khi lão rời đi hắn nhanh chóng ngồi khoan chân xuống bắt đầu vận chuyển CàngCàn Khôn Quyết đem Linh khí thiên địa điên cuồng hấp thu. Người bình thường nếu muốn hoàn toàn hồi phục Nguyên Lực đã tiêu hao chí ít cũng cần năm sáu giờ đồng hồ.

Mà hắn so với người bình thường càng kinh khủng hơn, Đan Điền hắn rộng lớn hơn người lại còn mười bốn khỏa Yêu Hạch không ngừng chia ra hấp thu nữa. Nếu như bình thường một mình hắn đánh tương đương với mười bốn người cùng đánh nhưng một khi muốn hồi phục lại Nguyên Lực cũng giống như một người hấp thu mà mười bốn người dùng, căn bản là cần thời gia không ngắm.

Cũng may là hắn có CàngCàn Khôn Quyết tốc độ tu luyện lẫn hồi phục Nguyên Lực đều vô cùng kinh khủng cũng vì vậy mà thời gian để hắn đạt đến trạng thái đỉnh cao cũng giảm bớt không ít, nhưng cũng không hề nhanh.

Cuối cùng trải qua ba ngày điên cuồng hấp thu Linh khí thiên địa thì cuối cùng hắn cũng đã hoàn toàn hồi phục trạng thái đỉnh phong. Hai mắt khẽ mỡ ra,trong con mắt hắc bạch phân minh lấp lánh tinh quang khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

- Cũng nê trở về thôi, Mị Nhi chắc là nhớ ta lắm rồi hắc hắc.

Hắn ngẩn đầu cười một tiếng sau đó đứng dậy vậy động các khớp một chút rồi thu lại mấy bộ quần áo rơi vãi trên đất sau đó rời đi.

- Á xin lỗi.

Hắn vừa đi vừa nhìn trời vui vẻ hát bỗng nhiên đụng phải một cô gái nhỏ, là nam nhân rất lịch sự nên hắn đã nhanh chóng xin lỗi.

- A là...là ta đụng trúng người, ta phải xin lỗi mới đúng.

Tiểu cô nương cúi đầu lí nhí nói.

- A không sau, ta dù sao cũng là nam nhân đụng trúng một cái không có chuyện gì đâu. Thôi ta đi trước đây.

Hắn khẽ đáp lời sau đó lách qua cô gái kia nhanh chóng rời đi, hắn muốn về nhà với tiểu Mị Mị của hắn.

Nhưng mà sau khi hắn rời đi cô gái kia bỗng nhiên ngẩn đầu dậy, khuôn mặt tuy còn chút non nớt nhưng lại vô cùng xinh đẹp. Một vẻ đẹp thanh thuần không nhiễm chút bụi trần, nhưng nàng lại có một đôi mắt vô cùng đặc biệt, một đôi mắt một xanh một đỏ vô cùng quỷ dị.

- Phong Thiên Long sao, thật là thú vị.

Nàng cong môi hiện ra chút tiếu ý lẩm bẩm.