Chương 13: Con còn đem con dâu về cho hai người

Hắn không thể ngờ được mình trở về lại được chào đón mãnh liệt như vậy, theo hắn biết thì trong các gia tộc lớn một tên thiên tài thì rất dễ bị người ghen ghét chứ chẳng hề có chuyện như vầy. Thực ra hắn nghĩ cũng không sai nhưng mà Yêu Thú so với nhân loại thì lại không có tham vọng lớn như vậy, bởi vì tất cả Yêu Thú đều chú trọng vào huyết mạch. Chỉ cần huyết mạch cao, thực lực mạnh hơn thì sẽ được phục tùng tuyệt đối, mà cha mẹ hắn một người là tộc trưởng, một người là tộc trưởng phu nhân hơn nữa thực lực vô cùng cao.

Mà hắn lại còn là con một của hai người này, thân lại mang Hỗn Độn Thần Thể là một tuyệt thế thiên tài nên địa vị của hắn ở bên trong Phong Long Tộc cũng phi thường cao.

- Tiểu tử thúi ngươi cuối cùng cũng chịu mò về rồi sao?

Hắn còn chưa kịp phản ứng với những tiếng kêu xung quanh thì đột nhiên một giọng nữ dễ nghe vang lên, nhưng mà giọng nói này vừa cất lên lại khiến cho sâu thẳm trong linh hồn hắn mãnh liệt run lên một cái.

Tất cả là bởi vì đây là giọng nói của mẹ hắn, Kim Long Đại công chúa Kim Thiên Kiều hiện giờ đang là Phong Long Tộc, tộc trưởng phu nhân. Mà nàng còn một cái danh tiếng khác chính là Thiết Huyết Mẫu Bạo Long, mà đây cũng là thứ khiến hắn khiếp sợ cũng chính là chuyện này.

Sở dĩ nàng có cái danh hiệu này là do tính cách bạo lực của nàng, cho dù là gia gia hắn cũng có mấy phần e ngại cô con dâu này. Tuy nàng chỉ có tu vi Hư Linh kì Đỉnh Phong nhưng ai cũng dám đánh hết, hơn nữa từ nhỏ đã là một đại công chúa, lớn lên lại là Tộc trưởng phu nhân nên trong Phong Long Tộc và cả Kim Long Tộc đều có không ít người ăn đau khổ dưới tay nàng.

Mà trong những người đó đương nhiên là có hắn, hắn vừa sinh ra đã có Hỗn Độn Thần Thể trong tộc được xem như một viên bảo ngọc luôn luôn được nâng niu. Ngay từ nhỏ hắn đã được sủng ái không thôi, dù hắn có phá phách kiểu gì thì lão cha và gia gia hắn nhất định sẽ bao che cho hắn.

Duy nhất chỉ có một người hễ hắn phạm lỗi nhất định sẽ cho hắn một trận ra trò đó chính là mẫu thân của hắn. Cũng vì vậy mà tính tình cố chủ cũng vì vậy mới không có giống mấy tên công tử khác. Nếu không thì hắn chắc đã bị hai người kia chiều đến hỏng rồi.

Ngay khi hắn còn đang ngây ngẩn với mớ kí ức kinh khủng kia thì từ trên cao một mỹ phụ thành thục quyến rũ đang mặt một bộ hoàng y bay tới, rất là chính xác đáp xuống trước mặt hắn. Mỹ phụ này vô cùng xinh đẹp, lại thêm một cổ phong vận thành thục vô cùng mê người khiến người ta không nhịn được mà nhìn thêm mấy cái.

Nhưng đặc biệt là mấy người xung quanh không một ai dám nhìn vào kiều nhan hay thân thể xinh đẹp của nàng mà toàn bộ đều cúi đầu nhìn xuống đất. Mà hắn cũng nuốt mạnh một ngụm nước bọt, tay nắm lấy tay Hồ Mị cũng có chút run rẩy, mồ hôi hột ướt cả lưng áo.

- Mẫu...Mẫu thân.

Hắn lấp bắp gọi, tay lau mồ hôi trên trán miệng cố nặng ra một nụ cười. Tuy là cố nặng ra nhưng phối hợp với khuôn mặt anh tuấn bún ra sửa của hắn tạo nên một cảm giác vô cùng chân thật.

- Tiểu quỷ ngươi còn nhớ người mẫu thân này hả?

Nàng lạnh lùng nhìn hắn hỏi ngược lại, nhưng trong mắt lại có một tia lo lắng xẹt qua.

- Hì hì mẫu thân đại nhân, hài nhi sao có thể không nhớ người được chứ.

Hắn cười hì hì trả lời, rất may mắn hắn đã nhìn thấy một tia lo lắng trong mắt nàng nên cũng không quá sợ hãi nữa, ít ra nàng cũng rất lo cho hắn chứ không có quá kinh khủng như trong tiềm thức của cố chủ.

- Đi mấy ngày học được chút võ mồm rồi hả. Nói đi mấy ngày qua đi đâu hả, nếu không nói rõ ràng thì hì hì chuẩn bị cái mông của ngươi đi.

Nàng nghe hắn nói xong cũng bớt đi chút lạnh lẽo, sau đó còn cười nói, nhưng hình như nụ cười kia không đúng lắm.

- Mẫu thân ta là muốn ra ngoài nhìn ngó một chút nhưng không ngờ vô tình tìm được một chút kì ngộ. Người xem ta giờ đã là Luyện Khí Viên mãn rồi, hơn nữa...

Hắn cười nịng nhìn vị mẫu thân xinh đẹp này, mà nàng nghe hắn nói cũng trợn mắt nhìn lại. Sau đó thần thức khẽ tuôn ra, cảm nhận tu vi của hắn thì không khỏi một hồi kinh hãi.

Hơn nữa nàng cũng cảm giác được Nguyên Lực đang vô cùng tích xúc, có thể bạo phát bất cứ lúc nào trong cơ thể hắn, đây là dấu hiệu của việc sắp đột phá cảnh giới. Chân chính khiến nàng khiếp sợ chính là hắn chỉ mới đi gần nữa tháng mà đã từ Luyện Khí tầng bốn leo lên Luyện Khí Đại Viên mãn còn sắp đột phá Trúc Cơ nữa, hơn nữa căn cơ của hắn cũng không hề có chút lung lay mà còn vững chắc hơn nhiều nữa. Đây rõ ràng là do tự thân tu luyện chứ không phải là ăn linh đan diệu dược gì. Bởi vì dù là Linh đan gì đi nữa một khi đem ra dùng nhiều thì cũng khiến căn cơ bất ổn, nhất là ở những kẻ ru vi thấp.

Như vậy rõ ràng đây là do hắn đạt kì ngộ mà có, vậy rốt cuộc cái kì ngộ này là cái gì chứ, tuy là rất tò mò nhưng nàng cũng không có hỏi thêm. Mà sau một phen nhìn ngó tu vi hậu thì nàng cũng chỉ gật đầu khen hắn mấy câu rồi bảo hậu nói tiếp.

- Hơn nữa lần này con còn đem cho người cùng lão ba một cô con dâu.

Hắn rất nghiêm túc nói ra, sau đó còn kéo Hồ Mị đang đỏ mặt cuối đầu ở bên kia vào lòng.

Ngay lúc này thì lão cha của hắn Phong Bất Dịch cũng vừa vặn đến chỗ này, theo sau lưng lão còn có một lão già khác đó chính là gia gia hắn Phong Bất Di, hai người đến cũng vừa vặn nghe được lời hắn nói.

Phong Bất Dịch nhìn thấy Hồ Mị thì rất nhanh cũng hiểu rõ tại sao lần đó tên tiểu tử Thiên Long này xuýt bị nàng đánh chết. Mà gia gia hắn thì sững sờ một lúc mới có thể bình tĩnh được, ông không ngờ đứa cháu trai này mới vừa ra ngoài mấy ngày lại có thể mang về cho lão cả một đứa cháu dâu, hơn nữa còn là một Hồ Tộc Xinh đẹp, tu vi còn khá cao nữa chứ khiến lão không thể không giơ ngón cái với hắn.

Duy nhất chỉ có Mẫu thân hắn là hơi sững người một lúc sau đó bắt đầu ngắm nghía Hồ Mị từ trên xuống dưới, lại còn khoa trương mà đi một vòng quanh hai người nhưng cũng không có nói gì.

Việc này khiến hắn cùng với Hồ Mị vô cùng lo lắng, nhất là Hồ Mị, danh tiếng của vị Nữ Cường Long này nàng cũng nghe không ít. Hơn nữa nàng cũng hiểu rõ ràng Long TộC là đặc biệt xem trọng huyết mạch bởi vậy có không ít thú tộc ngoại lai có quan hệ huyết thống với Long Tộc đều bị đuổi khỏi Long Tộc, mà những kẻ đang cùng ngoại tộc phát sinh quan hệ đa phần đều không có địa vị tốt.

- Nàng là Mị Hồ Vương.

Kim Thiên Kiều bỗng nhiên lên tiếng.

- Vâng, Tộc trưởng phu nhân.

Hồ Mị phập phồng lo lắng nhưng vẫn cố trấn định trả lời.

- Nàng và tên tiểu tử này làm sao mà quen biết?

Vị mẫu thân tiện nghi của hắn tiếp tục hỏi

- Chuyện này...chuyện này...

Bị hỏi như vậy này có chút ấp úng nói, bởi vì nàng cũng không biết nói làm sao nữa, cái việc này quá mức hoan đường.

- Có gì cứ nói.

Nàng hơi nhíu mày một cái, lạnh lùng nói. Nghe giọng nàng cả ba người đàn ông đều lạnh run một cái, đặc biệt là vị gia gia kia, đây là cháu dâu của hắn đó, người có thể sinh cháu cho hắn a. Mà Hồ Mị thì càng căng thẳng hơn, nàng đành phải đem hết thảy mọi chuyện một hơi kể ra.

Ây da, sau hai ngày nằm chèm bẹp thì cuối cùng ta cũng lê nổi tấm thân này dậy rồi. Mấy nay ta bệnh không viết được m.n thông cảm.