Chương 7: Bị hiểu lầm

-. Thằng chó Mày ở đâu ra thế... nơi này không phải một kẻ thấp kém như mày vào được... tốt nhất Chạy nhanh ra ngoài... bằng không Tao cho mày đẹp mắt...

Phan Văn Long mở miệng

Không phải tính cách bỗng nhiên lương thiện  , mà là kiêng kỵ đối phương

Phải biết bên ngoài có hai bảo vệ , tên này không một tiếng động đi vào , hiển nhiên hai tên bảo vệ trong lúc vô Thanh vô thức đã bị xử lý

Tuy nhiên hắn có đai đen trong người ,  Nhưng thời điểm này xử lý cô nàng nằm trên sofa mới là trọng yếu , còn cái tên che mặt về sau giải quyết cũng không muộn.

   -. Cứu tôi... Cứu tôi với...

Lý Tiểu Yến biết đây là cơ hội duy nhất của mình

Nàng cố gắng tập trung tinh thần , hướng về người đeo mặt nạ cầu cứu

Nàng còn trẻ , đã có cơ hội sống sót trước mặt , vậy làm sao bỏ qua , ít nhất bị người khác xâm phạm còn hơn đối mặt kẻ dối trá giống như Phan Văn Long.

   -. Cô cầm thứ này uống vào đi ... Để tôi giải quyết thế này cho...

Lý Tiểu Yến cầm lấy viên thuốc hình con nhộng

Cô thoáng chần chừ một cái , sau đó kiên định cho viên thuốc vào miệng

Nàng Ngây thơ chứ không phải ngu ngốc , biết viên thuốc người bịt mặt đưa cho mình có tác dụng với tình cảnh nàng gặp phải bây giờ

Cho nên nàng kiên định tin tưởng người bịt mặt

Dù sao sẽ không ai rảnh rỗi hãm hại một người bị thuốc kích dục giày vò như nàng

Điều này chẳng phải thừa thãi ấy ư

Nhiều yếu tố cộng lại , nàng tin tưởng người bịt mặt sẽ không hại mình

Đó được gọi là trực giác của nữ nhân.

   -. Nếu đã không thức thời vậy ở lại đây luôn đi... cũng đừng trách ta Độc Ác Vô Tình...

Phan Văn Long biết đối phương đến đây phá rối

Hắn không còn lựa chọn nào khác , nhất định phải xử lý tên bịt mặt , sau đó dựa theo kế hoạch Lúc trước mà làm

Mọi thứ tưởng chừng vô cùng hoàn mỹ

Đáng tiếc Người tính không bằng trời tính , Phan Văn Long nhất định gặp phải bất chắc

Chẳng những như thế còn nguy hiểm đến tính mạng không chừng..

   -. Dài dòng quá đấy... chút nữa Coi ai độc ác hơn.. thử sau mới biết được...

Kéo dài thời gian hơi lâu

Người bịt mặt quyết định ra tay trước

Một nắm đấm lao thẳng về phía Phan Văn Long

Đợi đến khi gần mục tiêu , bỗng nhiên quyền pháp thay đổi

Không phải nắm đấm nữa mà là một bàn tay 

   ...bốp...

Căn phòng vốn dĩ yên tĩnh vang lên một tiếng to rõ

Gương mặt Phan Văn Long bị một bàn tay đánh vào , thậm chí hắn còn chưa kịp phản ứng , trên mặt đau rát để cho hắn sợ hãi không thôi

   -. Cao thủ...

Đây chính là tiếng lòng Phan Văn Long lúc này

Taekwondo đai đen của hắn trước mặt đối phương không đánh giá 1 đồng

Đối mặt với người đáng sợ như thế , Phan Văn Long một chút phản kháng cũng không dám

Sợ hãi đối phương hạ sát thủ , bởi người như thế muốn biết thân chẳng khác nào giết một con gà.

   -. Nếu mày đã không có hứng thú... Vậy ngủ một giấc đi thôi... Yên tâm tao không hạ sát thủ đâu... tội của mày chưa đến nỗi phải chết... lần sau muốn Tìm gái thì bỏ tiền ra... chứ đừng làm chuyện thất đức... như thế lần sau không có may mắn nữa đâu...

Người bịt mặt trông thấy Phan Văn Long không phản kháng

Hắn cũng mất đi hứng thú

Dùng tốc độ nhanh nhất đánh vào gáy đối phương

Sau đó cũng không quay đầu lại nhìn Lý Tiểu Yến một lần đi ra ngoài

Từ đầu đến cuối , biểu hiện như một anh hùng cứu mỹ nhân nhưng không cần báo đáp vậy.

    -. Này... anh mang theo tôi với được không... ở đây tôi sợ...

Thấy đối phương không để ý tới mình , Lý Tiểu Yến rất căm tức , tính cách kiểu công chúa của nàng lại trỗi dậy , nhưng chưa kịp nói hết câu đối phương đã biến mất khỏi tầm mắt , để lại ánh mắt ngơ ngác của thiếu nữ xinh đẹp

   -. Đồ bịt mặt đáng ghét... Đừng để tôi biết anh là ai... tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu... bịt mặt thối tha...

Giận giữ mắng mỏ một câu , Lý Tiểu Yến thở hổn hển ngồi trên ghế sofa

Không biết vì điều gì , cái cảm giác ham muốn lúc trước biến mất , chẳng qua , nàng dường như bị ảnh hưởng từ thuốc kích dục , vậy mà giờ phút này không đứng lên nổi.

  ...reng...reng...

Điện thoại bỗng dưng nổ chuông

Lý Tiểu Yến Giật mình tỉnh lại , biểu tình trên mặt tràn đầy vui sướng

Trước đó vì sợ hãi quên mất điện thoại  , giờ nó đổ chuông nàng mới nhận ra mình thật ngốc

Đương nhiên thời điểm hiện tại không thời gian nào suy nghĩ những điều vớ vẩn kia

Nàng cần tìm người giúp đỡ , thoát khỏi chỗ này mới là chính sự

Nếu để cho Phan Văn Long tỉnh , nàng có hối hận cũng không kịp.

    -. Lý Tiểu Yến phải không? ...

Đầu dây bên kia có một giọng nói Nam hỏi

Cô không nhận ra đối phương , bởi dãy số trên hoàn toàn lạ lẫm

Đương nhiên đối phương nêu lên tên của mình  , vậy hẳn là quen biết rồi.

   -. Đúng vậy... Có chuyện gì không?.. ニ

Dù cho vẫn còn nằm trong phạm vi nguy hiểm

Lý Tiểu Yến không thể không tò mò hỏi , đây cũng chính là tính cách của nàng , một cô gái tràn đầy sức sống cũng như cực kỳ tò mò về thế giới bên ngoài.

    -. Tôi Lý Tiểu Long ... người lúc chiều cùng cô trao đổi phương thức liên lạc ấy.. hiện giờ cô đang ở đâu... tôi có chuyện cần nói với cô..

Lý Tiểu Yến sững sờ hồi lâu

Sau đó là mới nhớ ra buổi chiều ở căng-tin có đưa cho một người số điện thoại của mình

Lúc đó Nàng còn cảm thấy người này khá thú vị , đồng thời cũng xoắn xít việc mình dễ dàng đưa số điện thoại cho đối phương hồi lâu

Lúc đó còn tưởng rằng mình bị ma ám ấy chứ.

   -. Tôi đang ở Thiên Đường quán bar... Anh đến đón tôi đi...

Đang không biết cầu cứu ai , bỗng dưng có người xung phong , Lý Tiểu Yến nàng cũng vui vẻ thành toàn đối phương

Dù sao cảm giác ưu việt luôn luôn đi theo nàng từ đầu đến cuối.

Cũng chỉ người thần kinh to giống như Lý Tiểu Yến mới không cảm nhận thấy sự bất thường ở đây

Thời điểm Gần một giờ khuya

Chỉ có bị thần kinh mới tìm người nói chuyện vào lúc này

Chẳng qua Lý Tiểu Yến chưa phát hiện sự khác thường đấy thôi.

Ở ngoài hành lang

Người bịt mặt bỏ đi mặt nạ , lộ ra khuôn mặt của một thiếu niên

Muốn miêu tả thiếu niên rất mâu thuẫn

Nói hẳn là người bình thường không phù hợp , bởi vì trên người hắn có một loại khí chất hấp dẫn người khác , đặc biệt đối với người khác phái có lực sát thương lớn hơn

Nói chung người này làm gì ta cảm giác không phải nhân vật bình thường.

Đích thị Lý Tiểu Long không ai khác

Bỏ xuống điện thoại , Lý Tiểu Long thở phào nhẹ nhõm

Nghe giọng nói từ điện thoại thì đối phương chưa nghi ngờ gì

Tiểu Long cũng vui vẻ với điều đó

Dù cho rất muốn lậu khuôn mặt , như thế xác suất cùng Lý Tiểu Yến làm quen rất lớn , nhưng Tiểu Long lựa chọn bỏ qua

Nếu để lộ khuôn mặt , Tiểu Long không biết mình có cơ hội tiếp xúc thân mật với Lý Tiểu Yến bao nhiêu , nhưng Hắn dám xác định Rắc Rối sẽ kéo tới liên tục không ngừng , một tiểu nhân vật nho nhỏ như hắn dính dáng vào con ông cháu cha hoàn toàn không đáng giá nhắc tới , Thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng đấy chứ , cho nên việc anh hùng cứu mỹ nhân giấu đi thì tốt hơn

Tu luyện Ngự Nữ Tâm Kinh mới chút thành tựu , Tuy nhiên Tiểu Long mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng đối mặt với súng ống đạn dược còn chưa đủ

Hắn không muốn vì một nữ nhân mà trả giá bằng tính mạng của mình , cho dù nàng rất xinh đẹp cũng thế

Tiểu Long thích nữ nhân thật đấy , lại không phải một kẻ tinh trùng lên não , bất chấp tất cả vì nữ nhân.