-. Đây cũng là nụ hôn đầu của em... chúng ta không ai chịu thiệt mà..
Trên mặt Tiểu Long tràn đầy ủy khuất , hắn nói mà không cảm thấy ngượng , nụ hôn đầu đã cho vị giám đốc công an thành phố , cũng chính mẹ ruột Phan Gia Linh , vậy mà hắn dám vô sĩ nói ra những lời không cảm thấy xấu hổ kia.
Chẳng qua Tiểu Long nghĩ rằng , theo một ý nghĩa nào đó , đưa cho mẹ hay đưa cho con cũng như nhau , Hai người cũng từ một thế tách ra ngoài , quả thật người trơ trẽn rồi...
-. Không thể nói như thế được... nụ hôn đầu của chị quý giá như thế... nụ hôn đầu của em làm sao so sánh ... không biết đâu... trả lại cho chị đi...
Phan Gia Linh cực độ bất mãn cách so sánh vừa rồi , chẳng qua nội tâm nàng dễ chịu chút khi biết được nụ hôn đầu của hắn cũng trao cho mình.
Nếu nàng biết được nụ hôn đầu ấy đã không còn , thậm chí người mà hắn đưa cho còn là mẹ ruột của mình sẽ không biết nổi điên đến mức nào.
-. Vậy Để em đưa chị đi chơi buổi tối nay... coi như đền bù tổn thất đã cướp đi nụ hôn đầu của chị... Ok chứ...
Mới tiếp xúc không đến nữa giờ , Tiểu Long đã Mò mẫm một số tính cách của nàng.
Chậm những nắm quyền chủ động trong tay , hắn còn thỏa thích điều hòa cảm xúc giữa hai người.
-. Coi như vậy đi... nhưng phải làm chị vui đấy... không thì đừng có trách...hừ hừ...
Giơ lên hai cái nắm đấm nhỏ , lực sát thương không có nhưng vẫn đủ làm bao nhiêu người rung động.
Coi biểu tình kia , buổi tối hôm nay Tiểu Long bị ăn hành là cái chắc.
-. Được... nhưng mà chị vui rồi cho em hôn thêm cái nữa nhé....hi hi...
Đối với Tiểu Long mà nói , Phan Gia Linh giờ đây nằm trong lòng bàn tay hắn rồi , chẳng mấy chốc nàng sẽ bị lạc trong đó thôi , đây là tự tin mà Tiểu Long nghĩ.
-. Cái gì... còn muốn hôn thêm cái nữa... không có cửa đâu... có mà hôn cái đấm thì được...hừ...
Cái tên này thật khó đối phó , từ nãy tới giờ mình bị hắn quay vòng vòng , ăn thiệt thòi không nói , lại gặp phải trêu đùa , tức chết ta rồi.
Không thể tiếp tục thế này , chút nữa phải cho cái tên đáng ghét biết được sự lợi hại của mình mới được..
-. Không cho thì thôi... làm gì hung dữ vậy... đi thôi... Bữa nay cho chị chơi xả láng... lần sau còn khóc đòi đi thêm nữa đấy...hi hi...
Cuối cùng vụ việc tra tấn trên cái xe đã kết thúc.
Tiểu Long hướng dẫn cô nàng đi đến chợ đêm , chợ bán thức ăn đêm phục vụ cho khách du lịch , 11 giờ khuya vẫn cứ náo nhiệt như thường , việc đi lại chen chúc giữa đám đông không khác gì giờ cao điểm.
Nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng , với cái lý do sợ nàng đi lạc , nó tha hồ chiếm tiện nghi , không lo bị phát hiện cũng như bị mắng chửi , quá sung sướng rồi.
-. Ăn thử Cái phô mai que này đi... chị sẽ thấy cuộc đời nó tuyệt vời thế nào...hi hi..
Đến một cửa hàng nhỏ chuyên bán những thức ăn nhanh , Tiểu Long cầm lấy phô mai que đưa cho cô nàng.
Hắn biết cô nàng dù cho sống ở thành phố hơn 20 năm , nhưng việc bị gia giáo khiến nàng không thể tới những nơi đông người thế này , còn bị quản chế và những đồ ăn uống đều phải trải qua kiểm định , thậm chí phải ăn theo khoa học , để có thể giữ được vóc dáng xinh đẹp , không bị thiếu dinh dưỡng , rất gò bó và cũng là một tiếc nuối khi chưa trải nghiệm cuộc sống về đêm ăn những thức ăn nhanh cực kỳ ngon.
-.ưm... Cũng tàm tạm... so với đồ chị ăn hàng ngày vẫn còn kém xa...
Cắn một miếng , vị ngon ngọt từ phô mai que , hơn nữa cảm giác dính dính rất đã nghiền , Phan Gia Linh chưa bao giờ ăn đồ ăn ngon như thế , chẳng qua miệng không chịu thừa nhận đó thôi.
Nhưng cái biểu cảm trên mặt đã bán đứng nàng , người ngu cũng nhìn ra nàng đang rất hưởng thụ mỗi khi cắn một miếng phô mai que , chỉ sợ nuốt cái lưỡi xuống bụng ấy chứ chả chơi.
-. Không ngon thì bỏ đi... mình qua bên kia ăn ốc nhé...
Thấy cô nàng vì sĩ diện không chịu thừa nhận , Tiểu Long giả bộ cầm lấy phô mai que trên tay nàng , chuẩn bị vứt vào thùng rác...
-. Từ từ đã nào... mua rồi thì cố ăn cho hết... lãng phí thực phẩm sẽ bị trời phạt đấy...
Phan Gia Linh làm sao cho Tiểu Long Ném đi món ăn ngon nhất và mình mới nếm thử , vội vàng cướp lấy phô mai que trên tay đối phương , còn đưa ra lý do không thể hợp lý hơn được.
-. Khuyên chị một câu... mỗi thứ ăn một ít... chút nữa không có chỗ chứa đâu... Lúc đó nhìn em ăn thì phải chịu nhé...
. Tốt bụng khuyên nàng một câu , Tiểu Long phải cảm thán thế giới người giàu thật kỳ cục , hưởng thụ quyền lực và nắm giữ rất nhiều sinh mạng trong tay nhưng lại không biết , có một số thứ trên đời cần nếm thử cho dù địa vị là ai đi nữa.
Cô nàng phản ứng trên cũng có thể thấy được , đôi khi làm một tiểu thư quyền quý không phải lúc nào cũng tốt cũng sung sướng , nhiều người bình thường hưởng thụ mỗi ngày vậy mà Phan Gia Linh cảm thấy mới mẻ , cực kì hưng phấn nữa là đằng khác.
-. Biết rồi... biết rồi... Con trai gì mà nhắc đi nhắc lại như đàn bà ý... việc của em hôm nay làm chị hai lòng chứ không phải quan tâm thứ khác đâu... nhanh làm tròn bổn phận của mình đi..,
Giờ này phút này Phan Gia Linh rất hào hứng , nàng chờ mong tiếp theo Tiểu Long sẽ mang đến những bất ngờ , phải mắt người này đền bù lại những tổn thất 20 năm qua nàng chưa từng nếm trải , và phóng túng một lần cho biết , bỏ qua mỗi lo tăng cân hoặc vấn đề cân bằng dinh dưỡng.
-. Ăn ốc... ăn ốc... cho chị no bụng luôn... đỡ phải phàn nàn em nói nhiều... cũng đừng hối hận đấy...hi...
Tiếp theo , Tiểu Long vui vẻ dẫn người đẹp đi một vòng chợ đêm , làm cô nàng trầm trồ mỗi khi nhận thức một món ăn mới.
Đến gian hàng thứ tư nàng không ăn nổi nữa , nhìn Tiểu Long ăn mà vuốt ve cái bụng , biểu tình ủy khuất trên mặt rõ rõ ràng ràng , đến nỗi Tiểu Long không đành lòng nhìn.
Cuối cùng thịt đau mua từ hệ thống một viên thuốc siêu cấp tiêu hóa , trị giá 20 điểm thân thiện , lúc đó Tiểu Long mới cảm thấy thoải mái hơn , hai người tiếp tục chè chén đến 1 sáng mới chịu ra khỏi khu chợ.
Phan Gia Linh còn tiếc Vì thời gian trôi đi quá nhanh , chút nữa muốn cùng Tiểu Long thâu đêm ở đây rồi.
-. Biểu hiện hôm nay tạm ổn... chị cố gắng tha thứ cho em một lần... nhưng với điều kiện... ngày mai tiếp tục... cứ quyết định thế nhé...về thôi...
Không cho Tiểu Long cơ hội từ chối , Phan Gia Linh đắc ý đẩy Tiểu Long lên xe , trên mặt mang theo nụ cười đắc thắng rất khoa chương.
-. Chị Đừng làm khó em nữa mà... trước đó nghỉ hai ngày em bị nợ mấy môn liền... Giờ mà nghỉ nữa em bị đuổi học đấy... đáng thương đáng thương em một lần đi...
Tiểu Long nói gần như sắp khóc rồi , một buổi tối đi ăn đã làm hắn thấy sợ hãi , tiền nữa chắc đi luôn mạng gà quá.
Không ngờ hứng thú cô nàng ở chợ đêm cũng không kém cỏi như hai cô nàng lúc trước đi shopping , đi mỏi hết cả chân , đôi lúc nàng kêu than mệt mỏi lại phải cõng trên lưng , làm đàn ông khổ quá mà.
Đương nhiên Tiểu Long từ chối cũng vì hệ thống đã thông báo hoàn thành nhiệm vụ , đặc biệt hệ thống sẽ bảo trì 24 giờ tới vì đã đạt tới điều kiện nâng cấp lên tầng 2.
Tiểu Long còn muốn ở ký túc xá nghiên cứu hệ thống đổi mới ra sao , đâu có thời gian đi chơi cùng nàng chứ ..
-. Không được... Ngày mai chị sẽ tới tìm em ... cứ ngồi im không cho đi đâu biết chưa... hơn nữa chị Hẹn buổi tối cơ mà... không ảnh hưởng tới việc học của em đâu... quyết định thế nhé... từ giờ phản đối vô hiệu lực...
Cho dù Tiểu Long có cầu xin , Phan Gia Linh lập tức mở miệng vô tình cự tuyệt , nàng không cho phép Tiểu Long có cơ hội nói thêm lời nào nữa , đóng cửa xe và đi về.