Chương 35: Khổ cái thân

Hạ Nữ Vương có nhìn thấy người đeo mặt nạ đút cho Tiểu Yến một viên thuốc hình con nhộng.

Nàng có thể làm gì đây , ngoài việc im lặng thừa nhận , cũng chỉ dùng lời nói và cơ thể mình để đổi lấy bình an cho tiểu yến thôi.

Bởi thế mới có chuyện hướng về một người xa lạ cầu xin , nàng đã nhượng bộ rất nhiều , đến nỗi cả tính cách cũng buông xuống , chỉ vì người bạn thân từ nhỏ , đành chấp nhận hi sinh bản thân.

   -. Cô nói thật?...

Ánh mắt người đeo mặt nạ sáng rực lên , chẳng khác đèn pha ô tô chiếu giữa bầu trời đêm.

   -. Thật... nhân cách của tôi ở trường học ai cũng biết... anh không phải lo về điều đó... chỉ cần buông tha Tiểu Yến... Từ nay về sau Anh muốn chơi tôi thế nào cũng có thể.. .

Hạ Nữ Vương chưa từng rơi nước mắt , nhưng hôm nay nàng phải ngoại lệ 1 lần , nghĩ đến số phận bi thảm sau khi rơi vào tay người đeo mặt nạ , nàng rất muốn kết thúc đời mình ở đây , nhưng đối mặt Lý Tiểu Yến vẫn còn thần trí mơ hồ , Hạ Nữ Vương với tính cách mạnh mẽ cũng không thể không mềm lòng một lần.

   -. Thôi được rồi... không cần tỏ ra bi thương thế đâu... nhìn cô thế kia tôi chẳng còn hứng thú... nói gì đến chuyện buông tha hay không...

Người đeo mặt nạ sửng sốt hồi lâu , hắn lần đầu tiên đối mặt hạ Nữ Vương rơi nước mắt , không nhẫn tâm trêu đùa nàng , dù sao cô nàng là một con người dũng cảm , vì bạn thân chơi từ nhỏ của mình mà chấp nhận từ bỏ cơ thể để đổi lại bình an , tinh thần như thế rất đáng khâm phục , người bịt mặt cũng khâm phục lòng dũng cảm của nàng.

   -. Mà cô còn đi được không... cứ nằm mãi ở đây cũng không phải chuyện tốt ... nhớ bị ai nhìn thấy lại nói tôi ăn hiếp hai người các cô thì phiền phức lớn....

Trên người hai cô nàng chỉ còn lại bộ đồ lót , tất cả những chỗ da thịt còn lại đều rơi vào mắt người bịt mặt , chút nữa không kiềm giữ lại ham muốn trong người rồi , không hổ là hoa hậu giảng đường , lực sát thương thật lớn , và cũng rất nguy hiểm.

   -. Anh không phải muốn cơ thể hai người chúng tôi... Vì sao lại bỏ cuộc giữa chừng,?..

Lời nói Hạ Nữ Vương làm người đeo mặt nạ choáng váng , Chẳng lẽ nàng không vừa lòng khi bản thân mình không xâm phạm 2 người , tư duy nữ nhân đúng là không thể theo lẽ thường để suy nghĩ.

. Hạ Nữ Vương nói xong cũng biết mình lỡ lời , xấu hổ đến đỏ cả mặt , muốn tìm cái lỗ để chui vào ngay và luôn , không còn mặt mũi nào đối mặt với người đeo mặt nạ nữa.

Loay hoay mãi cũng không di chuyển được cơ thể , nàng đành phải hướng về người đeo mặt nạ cầu cứu , biết đối phương không gây hại cho mình , không dòm ngó sắc đẹp 2 người , có chút bất mãn , nhưng nhiều hơn vẫn là yên tâm.

   -. Cô khoác cái áo này vào đi... bị người nhìn thấy nổi lên thú tính... tôi không có nhiều thời gian giúp cô xử lý đâu..

Cầm lấy chiếc áo Đỗ Minh Chiến , giúp nàng khoác lên người , che đi những bộ phận nhạy cảm , như thế cũng làm người đeo mặt nạ thở phào.

Hai cô nàng quá hấp dẫn , tiếp tục nữa hắn không dám chắc mình còn kiên trì được bao lâu , giờ có cái áo khoác bên ngoài cũng đỡ đi phần nào.

   -. Cảm ơn anh...

Lần đầu tiên hạ Nữ Vương đối với người khác nói cảm ơn , trước đây tính cách mạnh mẽ , nàng Chưa bao giờ cảm thấy mình cần phải cảm ơn ai , nhưng hôm nay mọi thứ thay đổi thật nhiều , ngay cả trái tim không biết Khi nào rung động mỗi khi tiếp xúc ánh mắt với người đeo mặt nạ..

   -. Để tôi dìu cô ra bãi đỗ xe...

Dùng áo khoác bao bọc cơ thể Lý Tiểu Yến.

Sau đó cõng trên lưng người đẹp , và không quên đỡ lấy Hạ Nữ Vương bên cạnh .

Ba người cứ thế ôm cùng một chỗ đi đến bãi đỗ xe.

Trong quá trình , mùi hương trên người thiếu nữ làm người bịt mặt có khổ không thể nói , đặc biệt Lý Tiểu Yến , hai cái vú cứ ép chặt vào người , dù có chiếc áo khoác cùng áo bra ngăn trở  , vẫn không thể làm giảm đi sự mềm mại trên đó , khổ quá mà..

Hạ Nữ Vương thì không biết suy nghĩ gì , Cứ mỗi bước đi ép sát vào người hắn , đôi môi đỏ mỏng quyến rũ ấy gần như muốn hôn lên cổ vậy , người đeo mặt nạ loáng thoáng cảm thấy hơi thở nóng của nàng thở ra , thật sự rất khó chịu.

   -. Tôi nghĩ cô cần đi bệnh viện đấy... cái chân sưng húp thế kia... không xử lý nhanh lưu lại di chứng thì khổ...

Vất vả mãi mới đến chỗ đỗ xe , người đeo mặt nạ đỡ hai cô nàng lên chiếc siêu xe màu đỏ.

Theo người bịt mặt biết thì , chiếc siêu xe màu đỏ này không phải của Lý Tiểu Yến , vậy cũng chỉ Hạ Nữ Vương thôi.

   -. Nhưng chân tôi đau thế này... muốn lái xe đến bệnh viện cũng khó... với lại Tiểu Yến còn đang trong tình trạng hôn mê... cũng cần có người chăm sóc... tôi rối quá... không biết làm sao được đây...

Đề nghị của người bịt mặt rất phù hợp suy nghĩ Hạ Nữ Vương , nàng cũng sợ hãi đôi chân thon dài đẹp đẽ của mình lưu lại di chứng , khổ nỗi nàng bây giờ không có tí sức lực nào , muốn đi đến bệnh viện là điều không thể.

Ngẩng đầu lên , ánh mắt tràn đầy hy vọng dựa vào người đeo mặt nạ , rõ ràng nàng muốn người đeo mặt nạ đưa mình đến bệnh viện , lại không trực tiếp nói ra mà kể nỗi khổ của mình , tính cách lại quậy phá đây mà..

   -. Cô giữ chặt người này... kỹ thuật lái xe của tôi Không tốt cho lắm... đến bệnh viện Đừng có nôn mửa là được...

Biết tính cách đối phương , cũng biết nàng sẽ nói như vậy.

Người đeo mặt nạ cũng không muốn dây dưa nhiều , khâm phục lòng dũng cảm của nàng , theo đó nhận lời đưa hai người đi đến bệnh viện.

   -. Chờ tôi chút... tôi sẽ quay lại ngay...

Xe đi đến nửđường, người đeo mặt nạ dừng lại trước một cửa hàng thời trang , không cho Hạ Nữ Vương nói lên thắc mắc , chạy nhanh biến mất bên trong cửa hàng.

3 phút sau trên tay cầm một túi màu đen , Ném nó vào trong xe rồi nói.

   -. Bên trong có hai bộ quần áo... cô thay y phục đi... không thì đến bệnh viện lại không biết giải thích thế nào...

Quá trình diễn ra nhanh chóng , thậm chí hạ nữ vương còn chưa kịp suy nghĩ vấn đề , vậy mà người đeo mặt nạ đã giúp nàng chuẩn bị mọi thứ rồi.

Bất giác Hạ Nữ Vương cảm thấy ánh mắt mình cay cay , vội vàng che giấu cảm xúc , không ngần ngại trước mặt người khác bỏ đi áo khoác , lộ ra cơ thể trắng hồng đầy hấp dẫn , bộ bikini khó khăn lắm bao vây những bộ phận nhạy cảm.

Nàng tìm trong đó một cái áo sơ mi , và chiếc quần chun , nhanh chóng mặc vào trên người , đối với Lý Tiểu Yến cũng vậy , chẳng hề quan tâm người đeo mặt nạ kế bên , nàng khó nhọc trợ giúp Lý tiểu yến xử lý y phục.

Đương nhiên trong quá trình Cái chân đau đớn , nhưng nàng vẫn cố gắng răng chịu đựng , bởi vì nàng không muốn tỏ ra mình yếu đuối trước mặt người đeo mặt nạ nữa , có lẽ muốn để một chút gì đó gọi là tích cực trong mắt người ấy , đơn giản đến thế thôi.