Chạy theo gái thật mệt , theo gái đang giận dỗi càng mệt thêm nữa , Tiểu Long nghĩ vậy đấy.
May mắn tu luyện thành công , chạy theo Lý Tiểu Yến không bị bỏ lại phía sau , đổi lại trước kia , nghĩ cũng đừng nghĩ đuổi theo , mà con gái cũng thật kì lạ , bình thường trông có vẻ yếu đuối lắm , đến lúc giận dỗi , sư tử hà đông cũng phải chào thua.
-. Này... cậu định bỏ số đồ cùng với cái xe ở đấy à...
Cuối cùng nàng cũng chịu dừng lại , không dừng không được , trước mặt là con sông rồi , đi vào ngõ cụt để Tiểu Long có cơ hội lên tiếng , chứ cứ chạy như trước , Tiểu Long thêm mệt nữa rồi.
-. Mặc kệ Yến... Yến muốn yên tĩnh một mình... Long về trước đi...
Lý Tiểu Yến không quay đầu lại , nàng nhìn con sông xa xăm phía trước , những giọt nước mắt đã khô , nhưng trong lòng nàng lại đau đớn vô cùng.
Không đau đớn sao được , người bạn thân từ nhỏ , hai người thân thiết nhau từ bé , ngay cả món đồ cũng chia sẻ nhau chơi , theo thời gian lớn lên , tình cảm đó không phai mờ mà còn thêm gắn bó , cả hai coi nhau chẳng khác gì chị em ruột , nhưng chị em ruột đi nữa cũng không thể chia sẻ nhau người yêu , hành động hôn lên má của Hạ Nữ Vương để Tiểu Yến rất thương tâm , nàng không thể chấp nhận được hành động đó.
Người ta nói tình yêu luôn ích kỷ , điều đó thể hiện rất rõ ràng trên người Lý Tiểu Yến , một chút nàng cũng không muốn chia sẻ Tiểu Long cho người bạn thân , chỉ cần nghĩ đến tình cảnh hai người ôm ấp nhau , Lý Tiểu Yến sẽ phát điên mất , nàng vô tình đã để một người con trai đi vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim , đến nỗi chỉ muốn chiếm làm của riêng thôi.
-. Yến không phải không biết tính Hạ Nữ Vương... thấy Yến làm như thế... cậu ta không muốn bị lạc lõng mới hành động như vậy... đừng suy nghĩ phức tạp thêm... hai người là bạn thân ... chẳng lẽ chưa rõ tính cách đối phương sao...
Tiểu Long cố gắng làm giảm đi phức tạp trong câu chuyện , nó rõ ràng tình cảm Tiểu Yến dành cho mình , giờ mà tỏ tình chắc thành công luôn , nhưng Tiểu Long không muốn làm thế , nó muốn tình cảm giữa hai người từ từ theo một cách tự nhiên nhất , không mang yếu tố gì khác ngoài vào đây , như thế mới được gọi tình yêu chân chính.
-. Nhưng cậu ấy hôn Long... Yến thấy khó chịu vì điều đó... những thứ khác Yến đều có thể chia sẻ cho cậu ấy... Riêng Long thì không... muốn Long là của Yến mãi mãi...
Lý Tiểu Yến nói với giọng nức nở , nước mắt đã khô nay lại bắt đầu dấu hiệu rơm rớm , nàng tỏ ra mình bị tổn thương ghê gớm , và không quên tuyên bố chủ quyền lên trên người Tiểu Long..
-. Yến đa nghi quá rồi đấy... cậu ấy hành động vô tình thôi... hơn nữa Long cùng cậu ấy luôn khắc khẩu như thế... sao mà có tình cảm được... đừng lo về chuyện đó... lo lắng chuyện chúng ta trước đây nè...
Hưng phấn , nội tâm Tiểu Long hưng phấn muốn chết..
Nghe khẩu khí Tiểu Yến thì trong lòng nàng có vị trí của mình rồi , còn không thấp , điều đó làm Tiểu Long rất vui , không có gì tuyệt vời hơn khi người mình yêu thầm bấy lâu nay bắt đầu nảy sinh tình cảm đáp lại , nó giống như cho Tiểu Long hit mấy cân thuốc lắc vậy , quá sung sướng.
-. Lo lắng chuyện chúng ta?... chúng ta có gì phải lo lắng,,?....
Lý Tiểu Yến đầy mê hoặc hỏi , nói đến chuyện giữa hai người , giận dỗi trong lòng đã được nàng ném lên chín tầng mây , có khi còn quên luôn ấy chứ.
-. Yến nói muốn Long mãi mãi là của Yến... thử hỏi chuyện này có nên lo lắng không?...
Cười tủm tỉm quan sát phản ứng của nàng , muốn biết Tiểu Ma Nữ sẽ làm sao khi đối mặt với tình cảm và sự ngượng ngùng trong đó , phải chăng thú vị như trong lòng Tiểu Long suy nghĩ.
-. Long... Long là đồ đáng ghét... Yến không để ý tới Long nữa...
Quả như dự đoán , khuôn mặt vốn trắng nõn nhanh chóng chuyển sang màu đỏ , xấu hổ đến nỗi nàng phải ôm mặt , trông đáng yêu hết sức...
-. Không để ý mà được à... nhỡ đâu cô gái khác cướp mất Long đi thì... lại ngồi đó khóc nhè cho mà xem...hi hi...
-. Ai mà thèm... cho người khác Yến đỡ phải bị người quấn quýt nhắn tin mỗi ngày...
-. Đau lòng quá...hu hu.. Yến không quan tâm... Long sống trên đời còn ý nghĩa gì... trái tim tan nát mất rồi...
Biểu cảm trên mặt Tiểu Long giống như một tên thất tình nghìn năm vậy , có bao nhiêu đau khổ thì có bấy nhiêu đau khổ , diễn viên chuyên nghiệp cũng phải ngả mũ thán phục.
-. Cho chừa cái tội trêu Yến... Xem lần sau còn dám nữa không...hừ...
Nói vậy thôi chứ Tiểu Yến luôn luôn dõi theo nét mặt người mình yêu.
Nàng hiện tại đã xác định , từ cảm mến chuyển sang yêu đương , giờ đây nội tâm tràn đầy hình bóng đối phương , để trái tim nhỏ bé của nàng cảm thấy ngọt ngào và vui sướng.
-. Thôi mình về đi... bị hành hạ một buổi giờ cái bụng đói meo rồi nè...
-.Ừ... để đền bù tổn thất... Yến đưa Long đi một chỗ... đảm bảo ăn no bụng luôn...
Hai người rất ăn ý không nói chuyện tình cảm nữa , ngay cả lời yêu cũng chưa nhắc đến một câu , dù họ biết trong lòng có đối phương , Dù vẫn biết tình cảm chân thật không phải giả dối , Cả hai vẫn lựa chọn im lặng , họ tình thời gian suy ngẫm , thời gian quen nhau quá ngắn để hai người cảm thấy không chân thật mấy , ai cũng muốn điều hòa cảm xúc trong lòng , sau đó mới quyết định bước đi kế tiếp.
Về chuyện Hạ Nữ Vương , cả hai người lựa chọn quên lãng , chỉ tồn tại thế giới của hai người mà thôi.
. Tiểu Long đưa Lý Tiểu Yến đi ăn , với lý do ông chủ , cô nàng bắt nó phải trả tiền bữa ăn , bữa ăn đắt đỏ đến nỗi Tiểu Long phải xuýt xoa , nhưng cũng đành cắn răng trả tiền , Ai kêu cô nàng có quyền lợi của một nữ nhân xinh đẹp cơ chứ.
Cũng may cô nàng đồng ý tha thứ Phan Văn Long , không tìm cậu ta phiền toái nữa , đương nhiên với điều kiện cậu ta biết thân biết phận và không dây dưa nàng như trước kia.
Tiểu Long vội vàng đồng ý , đảm bảo Phan Văn Long không bao giờ nữa làm phiền nàng , Nếu không lúc đó chính bản thân Long cũng cũng không tha thứ cho Phan Văn Long.
Vì chuyện Hạ Nữ Vương , hai người không có cảm xúc đi chơi thêm , kết thúc bữa ăn mỗi người đi một hướng , Lý Tiểu Yến nói nàng nhớ mẹ , muốn dùng buổi chiều còn lại đi thăm mẹ mình , còn Ngỏ ý dẫn Tiểu Long đến gặp mẹ mình , nhưng Tiểu Long không chấp thuận.
Nói đùa gì vậy , người yêu còn chưa xác định thì gặp trưởng bối người ta rồi , như thế chẳng phải tự mình tìm phiền phức ấy ư , Tiểu Long mới không ngu ngốc đến thế.
Chia tay Lý Tiểu Yến , Tiểu Long nhẹ nhàng khoan khoái đi bộ , còn cái xe , Tiểu Long nghĩ rằng Hạ Nữ Vương cầm đi rồi , nó nhớ mang máng lúc xuống xe không mang theo chìa khóa , Hình như để trong túi xách Hạ Nữ Vương thì phải , mà Tiểu Long cũng chẳng quan tâm mấy , Xe để đâu thì kệ nó thôi, không lo về vấn đề an toàn , Nếu Hạ Nữ Vương cầm đi , vậy cho nàng mượn trở về nhà cũng được , coi như bù lại lần trước làm nàng xấu hổ ...
Cứ thế, Tiểu Long với suy nghĩ vẩn vơ đi đến trước trụ sở Công an thành phố , chút nữa đâm vào cổng mới làm hắn hoàn hồn trở lại.