Ngày hôm sau
Mọi chuyện dường như trở lại quỹ đạo bình thường của nó
Tiểu Long cùng người bạn thân lên lớp , lần trước bị thương làm Tiểu Long nợ mấy môn liền , Hắn không muốn tiếp tục như thế , nghĩ đến cha mẹ trước đó , ánh mắt hi vọng , cùng với dành dụm từng đóng tiền 1 để hắn được lên đại học , bao nhiêu đó làm Tiểu Long Cảm động không thôi , quyết tâm đỗ đại học , sau đó cầm tấm bằng đến trước mặt cha mẹ , để họ một lần cảm thấy tự hào về đứa con của mình.
-. Này... Cậu có thấy ánh mắt Lý Tiểu Yến nhìn Phan Văn Long khác lạ không ?...
Mỹ nữ luôn là tiêu điểm cho dù ở bất cứ đâu
Trần Văn Cường biết chuyện giữa Tiểu Long và Lý Tiểu Yến , hắn cảm thấy mình có trách nhiệm thông báo cho bạn thân , để tránh việc bị người khác đào góc tường cũng không biết
Vì thế ánh mắt Lý Tiểu Yến luôn luôn quan sát Phan Văn Long làm Trần Văn Cường nghi ngờ , tiện Đà nhắc nhở Tiểu Long một câu..
-. Có chuyện gì liên quan đến mình đâu... người ta nhìn ai kệ họ chứ... cậu cảm nghĩ quá rồi đấy...
Mỉm cười trả lời
Tiểu Long biết vì sao cô nàng luôn Nhìn chằm chằm Phan Văn Long , hẳn là người duy nhất biết rõ đầu đuôi câu chuyện , cho nên không cần lo lắng bị người khác đào góc tường , bất kể Phan Văn Long chưa mắc lỗi lầm trước đó cũng không có tư cách cùng Tiểu Long theo đuổi Lý Tiểu Yến.
Một nửa con tim Lý Tiểu Yến đã thuộc về hắn , cố gắng thêm chút nữa thôi , hoa hậu giảng đường sẽ là người yêu của Tiểu Long
Không có bất ngờ gì xảy ra , cách đuổi hoa hậu giảng đường tới tay không xa .
-. Cậu cẩn thận đấy... đừng để miếng mồi tới miệng còn bị người khác cướp mất... lúc đó hối hận không kịp... cậu xem mà cân nhắc đi...
Thấy người bạn thân còn chưa hiểu ra vấn đề , Trần Văn Cường cũng chỉ biết khuyên
Hắn đến cả một lần yêu còn chưa thử qua , làm gì có kinh nghiệm tư vấn đây , lo lắng suông mà thôi.
-.Ừ... Cậu cứ yên tâm đê... Nếu là của mình thì sẽ là của mình... không chạy thoát được đâu...
...tích...tích...
-. Hai người đang nói chuyện gì thế... nói xấu Yến phải không?...
Nhìn Lý Tiểu Yến giả bộ như không có chuyện gì xảy ra , Tiểu Long mỉm cười.
Cô nàng thật đáng yêu.
Muốn biết Tiểu Long cùng Trần Văn Cường xì xào bàn tán nhưng lại không chịu mở miệng , bày đặt nhắn tin sau đó như không liên quan tới mình , chăm chú nghe giảng viên thuyết trình..
-. Sao Yến biết hay thế... giống con giun đũa trong bụng Long thật đấy...hi hi...
-.Á à... ngứa da rồi phải không... dám trêu Yến... tí nữa cho Long biết tay...hừ hừ...
-. Nữ hiệp tha mạng... nữ hiệp tha mạng ...tiểu nhân lần sau không dám nữa...( sợ Run)...
-. Không được... bản Nữ Hiệp phải vì dân trừ hại... không thể để một kẻ xấu xa lêu lổng ngoài vòng pháp luật...( mặt quỷ)...
-. Tiểu nhân Ở trên có mẹ già 80... Ở dưới có con đang nút sữa... Nữ Hiệp xin thương xót... để tiểu nhân có cơ hội quay về làm người...(. Mặt đau khổ)..
-.Xì... Vậy phải xem biểu hiện của nhà ngươi... làm tốt bản Nữ Hiệp sẽ tha mạng... bằng không bán vào thanh lâu không thương tiếc...khì...khì...
-. Tạ Ơn nữ hiệp tha mạng... tiểu nhân Từ hôm nay trở đi sẽ làm người tốt... giống như mỗi buổi tối chạy tới làm ấm giường cho nữ hiệp... tiểu nhân tin tưởng mang đến sự hài lòng cho nữ hiệp...he he...
-. Rất tốt... chỉ cần nhà ngươi vượt qua được canh cổng mama... bản Nữ Hiệp không ngại thử một lần...
-. Vậy để khi khác... tiểu nhân giúp nữ hiệp thay y phục cũng được...
-. Đồ đáng ghét... muốn chiếm tiện nghi bản Nữ Hiệp đâu có dễ... cẩn thận bị cắt lúc nào không biết...( cây kéo)...
...bành...
-. Lý Tiểu Long... Mời cậu ra khỏi lớp cho tôi... tôi không thói quen dạy học sinh không biết tôn trọng giảng viên của mình...hừ...
Tiếng cười khúc khích giữa hai người làm giảng sư chú ý
Biết thân phận Lý Tiểu Yến không dễ chọc , lại đưa Sự Phẫn Nộ đó trút lên đầu Tiểu Long.
Bởi vì người này ăn mặc cũng được cho hàng hiệu nhưng không phải quá đắt , tưởng quả hồng mềm ,cho nên hắn xuống tay
Ai kêu hai người làm ảnh hưởng quá trình giảng bài của hắn cơ chứ.
-. Long không sao chứ?...
Lý Tiểu Yến vô cùng hối hận
Chỉ vì tiếng cười khúc khích của mình làm Tiểu Long bị đuổi ra khỏi lớp , nội tâm không dễ chịu , nhắn tin cho Tiểu Long hỏi thăm tình hình.
-. Không sao... ra ngoài cũng tốt... ít ra chạy thoát khỏi ma chảo nữ hiệp... cũng là bất hạnh trong Vạn Hạnh rồi...hi hi...
Tiểu Long dù có chút không thoải mái , nhưng cậu không cho rằng Lý Tiểu Yến sai , mặc kệ Đúng hay sai , Tiểu Long đã từ một người dưng , giờ đây cắm rễ trong lòng hoa hậu giảng đường rồi , cái giá đổi lại cũng không tệ..
-. Không nói với Long nữa... Yến tắt máy đây... Bao giờ rảnh Yến lại nhắn tin cho...bye Long...
-. Bye Yến...
lững thững đi trên con đường , hắn không có mục đích gì cứ thế bước ,
Suy nghĩ về tương lai phía trước , mình sẽ phải làm gì , theo xếp đặt của hệ thống hay tự tìm con đường cho riêng mình
Một vấn đề làm Tiểu Long băn khoăn , có phải hệ thống do một vị thần lúc rảnh rỗi tạo ra , hay là mang theo mục đích khác , Tiểu Long không thể không quan tâm vấn đề đó
Hắn không muốn làm con rối cho bất kỳ ai , kể cả thần tiên cũng thế , một con người sống chỉ vì làm nhiệm vụ rồi mất đi bản tâm , mất đi ý nghĩa sống , như vậy có trường sinh bất tử thì có ích lợi gì.
.keng... chủ nhân không cần lo lắng về điều đó... hệ thống được tạo ra chưa hoàn thiện... vị thần tiên ấy tiện Tay Ném hệ thống tới hành tinh này... tất cả mọi liên hệ đã không còn... hệ thống bây giờ hoạt động theo nguyên lý giúp chủ nhân tán gái và hưởng thụ cuộc sống... cho nên chủ nhân cứ yên tâm lớn mật sử dụng...
Suy nghĩ trong đầu Tiểu Long bị hệ thống phát hiện
Lập tức hệ thống đưa ra lời giải thích , giường như sợ Tiểu Long hiểu lầm nó vậy.
Cho người ta cảm giác , hệ thống không phải máy móc mà là một cá thể chân thực tồn tại.
-. Cái này...
Do dự nửa ngày... cuối cùng Tiểu Long lựa chọn tin tưởng hệ thống
Không vì cái gì khác , chỉ vì Tiểu Long cần hệ thống để thay đổi tương lai mờ mịt của mình.