Chương 4: Tiểu vũ

Đang lấy tay chống cằm suy nghĩ làm sao hố Đường Tam với Ngọc Tiểu Cương thì bụi cây cách xa xa Ngân Vân tầm năm sáu mét bỗng vang lên tiếng" sột ,soạt." làm cho Hắn giật mình nhảy ngược lên và híp mắt nhìn chằm chằm bụi cây đó rồi lạnh giọng lên tiếng quát.

" ai... Đi ra, nếu không ta sẽ không khách khí."

Vừa dứt lời xong thì trong bụi cây bỗng đưng bước ra một cái năm, sáu tuổi tiểu cô nương, mặc màu hồng váy nhỏ, mũm mĩm hồng hồng khuôn mặt nhỏ, trên đầu còn có hai cái tai thỏ để cho người ta nhìn không nhịn được muốn đưa tay đi xoa bóp, vuốt ve.

Hắn không nghĩ tới chính mình thế mà gặp Tiểu Vũ, xem ra, Tiểu Vũ đây là vừa rời đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chuẩn bị đi thế giới bên ngoài .

Nàng lúc này mới đi ra, ngoại trừ trước đây hại chết mẫu thân nàng người, nàng đây là lần thứ nhất nhìn thấy những nhân loại khác.

Nàng bây giờ còn chỉ là mười hai cấp Hồn Lực, lại nhìn trước mắt nhân loại đang trần chuồng này làm cho nàng có chút ngượng ngùng và kiêng dè.

Bản thân nàng định ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm lâm để học tập nâng cao thực lực. Đi qua chỗ này vì hiếu kì tại sao chỗ này có nhiều hồn lực tụ tập nên mới tiến đến tìm hiểu.

Tiểu Vũ cảm nhận nhân loại này thực lực là rất khủng bố dù niên linh chưa chắc đã lớn hơn nàng.

Nhưng nàng vẫn chắc chắn nhân loại này mạnh hơn nàng rất nhiều lần.

nàng có chút bận tâm người này sẽ đối với tự mình ra tay. Nên đã đinh quay đi nhưng không may làm rung bụi cây và bị phát hiện.

Trong mắt Tiểu Vũ hiên lên sự sợ hãi, ngượng ngùng Ngân Vân cũng là đã nhìn ra. Nhưng hắn vẫn không hiểu sao Tiểu Vũ lại ngượng ngùng.

Ngân Vân tự lẩm bẩm trong đầu" chắc do mình quá đẹp trai nên nên Tiểu Vũ ngượng ngùng chăng?."

Trong đầu vừa nghĩ như vậy xong thì bỗng nhiên một cơn gió nhẹ nhàng quét qua , làm cho hắn cảm giác mát mát như thiếu thứ gì.

Ngân Vân ý thức được là bản thân đang trần chuồng như nhộng trước mặt Tiểu Vũ, thế là chạy thẳng một mạch vào bụi cây gần nhất, cố tìm lấy thứ gì che thân thể rồi mới ra bắt chuyện với Tiểu Vũ.

Loay ha loay hoay một hồi lâu thì hắn cũng tìm được một vài thứ che thân rồi mới bước ra nhìn nàng.

Ngân Vân bước chậm đến gần, mặt mỉm cười, ôn hòa nói: “Tiểu muội muội, ngươi là thế nào tới chỗ này?”

“Cha mẹ ta dẫn ta tới tìm Hồn Hoàn, bọn hắn xảy ra chuyện , chỉ còn lại ta một người. Ô ô!”

Lúc nãy nàng không chạy vì biết chạy cũng sẽ không chạy nổi, nhân loại trước mặt này rất mạnh.

Tiểu Vũ dù sao cũng là mười vạn năm Hồn Thú, Rất nhanh quyết định ứng đối ra sao tình huống hiện tại.

Nàng nói dối nhưng ngược lại là nàng khóc thút thít là thật sự.

Bởi vì nàng lúc này cảm thấy nguy cơ, lại nghĩ tới mình mẫu thân bị nhân loại săn giết hồn hoàn, nàng tự nhiên là bi thương là từ đó tới.

Nàng lo lắng cho mình mới ra tới liền xảy ra chuyện , chính mình chết không sao, nàng là thương tâm không thể vì mẫu thân báo thù.Ngân Vân biết tất cả cốt truyện, tự nhiên là biết nàng nói là giả.

Nhưng hắn thì sẽ không đâm thủng, cứ theo lời nói dối ấy mà nói.

“Người nhà ngươi xảy ra chuyện sao? Vậy ta mang ngươi đi ra khỏi nơi này a! Ngươi còn có những thứ khác người thân sao? Nếu như có, ta dẫn ngươi đi tìm ngươi những thứ khác người thân."

“đừng khóc a, khóc mặt rất chi là xấu đi.” Ngân Vân đi qua, đưa tay nhẹ nhàng xóa đi khóe mắt nàng nước mắt.

Lúc Ngân Vân vì nàng xóa đi khóe mắt nước mắt, Tiểu Vũ cả người có chút cứng lại.

Bị Ngân Vân bàn tay không lớn hơn nàng là bao vuốt ve lấy, nàng lại có thể cảm thấy ôn nhu dị thường.

Nàng có thể cảm giác được Ngân Vân lúc này là quan tâm, ôn nhu, hắn tuyệt đối không phải mình tưởng tượng đáng sợ như vậy như lúc mới phát hiện nàng như vậy.

Hắn thầm trong thâm tâm nói: " nếu đã để ta gặp được Tiểu Vũ trước Đường Tam vậy thì hãy để ra đến chăm sóc nàng, không cho nàng đi con đường hiến tế như trước nữa."

“Ta không khóc, ta hiện tại và sau này phải cố gắng, vì ta người thân báo thù.” Tiểu Vũ ánh mắt kiên định nói.

“Ân! Đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi báo thù. Ta gọi Ngân Vân, hai tháng nữa sáu tuổi, ngươi tên gì?

Bao nhiêu tuổi?” Ngân Vân nói.

“Ta gọi Tiểu Vũ, vũ của khiêu vũ. Năm nay sáu tuổi."

" Ngươi phải gọi ta là Tiểu Vũ tỷ, ta lớn hơn ngươi hai tháng." Tiểu Vũ ngạo kiều nói.

bây giờ ánh mắt của nàng không còn sợ hãi như trước, thay vào đó là sự vui vẻ lạc quan.

ngân Vân nghe lời nói của Tiểu Vũ cũng dở khóc dở cười chấp nhận. Dù sao kiếp này hắn cũng thật là nhỏ hơn nhân gia hai tháng tuổi.

" được rồi...được rồi. Tiểu vũ tỷ chúng ta đi ra khỏi khu rừng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm này thôi!"

Hắn cùng nàng nắm tay nhau bắt đầu bước tiến ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bắt đầu cho một cuộc hành trình mới.

...

Bọn hắn đi ra vị trí, thuộc về Thiên Đấu Đế Quốc phía tây nam.

Trong nguyên tác cốt truyện, Tiểu Vũ chính là đến Nặc Đinh Thành, đi Nordin học viện làm sinh viên làm việc công công.

Lúc này đi ra vị trí, tự nhiên là tại bên này Nặc Đinh Thành.

Vào thành Ngân Vân đầu tiên là lôi kéo Tiểu Vũ đi mua sắm vài bộ trang phục cho cả hai. Dù sao hắn cũng không thể ăn lông ở lỗ đi.

Mua được trang phục xong được một lúc thì cả hai bụng đã đều bắt đầu phản kháng thế là lại tiếp tục đi vào một quán ăn để lấp đầy bụng đã.

Kết thúc ăn uống mua sắm xong thì phải kiếm một nơi ở. Thế là hắn chuẩn bị mua sắm một cái tiểu viện gần nordin học viện tiện cho việc đi học hấp thu một số kiến thức cơ bản của thế giới này.

mua tiểu viện, là không hi vọng Tiểu Vũ đi làm sinh viên làm việc công công. Thứ hai là hắn phải chen chúc sống chỗ đông người làm gì? Khi hắn có rất nhiều tiền.

Sau vài tiếng tìm kiếm thì cũng đã tìm được một nơi cạnh gần Nordin học viện chỗ ở. Ngân Vân cùng Tiểu Vũ dắt tay nhau tới hỏi mua.

Thủ tục chuyển quản lí nhà cũng không quá lâu, cuối buổi chiều thì đã hoàn thành. Chỉ cần có đủ tiền ai cũng mua được nhà nên không cần lo người ta không bán.

Hắn quay người đối với Tiểu Vũ nói: " Tiểu Vũ, ngươi thích gian phòng nào tự chọn a."

" emmm?"

Tiểu Vũ ngón tay chống càm, từ nhìn trái phía bên phải bên cạnh, lại phía bên phải vừa nhìn hướng bên trái.

Nàng cuối cùng nhìn về phía Ngân Vân nói: “ Ngân Vân, ta một người có chút sợ, ta lựa chọn cùng ngươi một gian phòng a."

"Có thể!" Ngân Vân gật gật đầu. Trong lòng hắn dù sao cũng xác định Tiểu Vũ là con dâu nuôi từ bé rồi nên bồi đắp tình cảm dần cũng chả sao.

Hắn bây giờ ngược lại sẽ không đối với Tiểu Vũ sinh ra cái gì tà niệm, dù sao hắn không phải cái gì súc sinh.(🤣 Lolicon.) E hèm... Nếu có thể thì thi thoảng nhờ Tiểu Vũ lau trụ cho hắn tí cũng được. Để lâu quá cũng mốc a.

Ở cái thế giới này, mọi người trưởng thành tương đối nhanh.

Nhưng mà, dù thế nào cũng muốn mười hai mười ba tuổi thời điểm, mới bắt đầu thành thục.

Hắn bây giờ phải thiếu hai tháng nữa mới sáu tuổi đi.

“Hảo a!”

Tiểu Vũ hưng phấn mà nhảy một cái, tiếp đó xông vào chọn lựa phòng ngủ.

Từ nàng lựa chọn, lựa chọn cái kia một gian, bọn hắn liền ở đó một gian phòng ngủ nghỉ ngơi.

∆∆∆∆∆∆∆∆∆∆∆

Cả nhà buổi tối vui vẻ😄