Chương 1: Sét Đánh

..............................

Thông báo : Truyện hoàn toàn là hư cấu, tôn giáo, quốc gia, chính trị, pháp lực,.v.v. đều là chém gió, xin ném đá, đừng ném gạch ta, không có thời gian chất lại....

Truyện càng về sau sẽ có nhiều yếu tố Linh Dị, cân nhắc nha...

...............................

Trung học Linh Lăng, phố 3, quận Hồ Khởi, thành phố Vân Lục...

- Haha, Tấn Phát, nhanh lên, lớp trưởng đuổi tới rồi....

Một tên nam sinh vẻ ngoài khá điển trai trèo qua tường của trường học, vừa cười vừa hô hoán đồng bọn đang tà tà chạy phía xa, ở phía sau còn có một nữ sinh xinh xắn mang kính, ngực bự khủng bố, mỗi lần chạy là xóc nảy kinh người, trên tay cầm theo một quyển sách, rượt đuổi nam sinh tên Tấn Phát kia.

- Quốc Huy, sao mày chạy lẹ thế? Cứu tao với coi....

Nam sinh tên Tấn Phát kia đạp mạnh lên tường, thân hình tung lên không trung, vẽ vòng tròn trên không trung, nhẹ nhàng vòng qua tường trường học như đang nhảy xà ngang, tên nam sinh này là con nhà võ thứ thiệt đấy, mà tên đầy đủ của nó là Võ Tấn Phát mà.

Nam sinh lúc đầu tên là Quốc Huy, vẻ ngoài khá đẹp trai, giỏi thể thao, gia cảnh, thành tích học tập bình thường, lại thích trốn học trèo tường, không khác học sinh cá biệt là mấy.

- Ê, Huy, tao với mày đi làm trận LoL đê....

Tấn Phát cánh tay rắn chắc khoát lên vai Quốc Huy, kéo hắn vào cái tiệm internet, sau đó không lâu là văng vẳng ra tiếng la hét, cãi nhau của hai tên đó lần lượt vang ra.

Phố 5, hẻm 22, Quốc Huy lê đôi chân mình về nhà, trên người bầm dập tơi tả, bởi vì lúc nãy tranh Pen với Tấn Phát, hai đứa tại chỗ choảng nhau, bị ông chủ là một vận động viên thể hình bán hành, Tấn Phát còn đỡ, Quốc Huy thì bị đánh đến tím tái cả thân mình.

Chát....

Một tiếng chan chát, lưng Quốc Huy bị vỗ một cái, một nữ sinh xuất hiện sau lưng hắn, làn da hồng hào trắng nõn, đôi mắt đen tròn long lanh, tóc búi đuôi gà, bộ ngực căng tròn sau lớp vải đồng phục học sinh, mỉm cười nhìn Quốc Huy.

- Hì hì, Quốc Huy, cậu về rồi sao? A, tại sao bầm dập như vậy?

- Hải Yến, đừng mạnh như vậy, a, a....

Quốc Huy giả bộ khuôn mặt mê ly, giống như rất thích bị đánh đòn, khiến Hải Yến không khỏi tránh ra mấy bước, cô và tên này là bạn thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau, cô hiểu rõ tính cách bẩn bựa của tên này, nhưng mà mỗi lần đụng mặt hắn cũng không khỏi không chịu nổi độ bẩn bựa của tên này.

- Thôi, không đùa nữa, trễ rồi, Hải Yến, cậu về đi....

- Ừm, tạm biệt cậu...

Quốc Huy bỏ xuống bộ mặt muốn đánh đòn lúc nãy, bảo Hải Yến về nhà, còn hắn tự nhiên cũng về nhà, ba mẹ hắn giờ này sẽ không có ở nhà, ba của hắn là một nhân viên văn phòng, mẹ hắn là một giáo viên, kinh tế gia đình bình thường vô cùng, hắn cũng không có đòi hỏi gì, sống vô cùng đơn giản.

Thật ra trong nhà Quốc Huy vẫn còn một đứa em gái, nhỏ hơn hắn ba tuổi thôi, tính tình trầm ổn, lại là một cái otaku anime, nhiều lúc Quốc Huy cảm thấy em gái mình có hay không bị tự kỉ, con bé ít nói chuyện, ít tiếp xúc với bạn bè, mà đã nói không biết bao nhiêu lần nhưng con bé vẫn cứ không thay đổi.

Một ngày đơn giản của Quốc Huy trôi qua như vậy đấy.

...............

Ngày hôm sau, vẫn là hoạt động bình thường của Quốc Huy, cùng Tấn Phát trèo tường trốn học...

Nhưng xui xẻo hôm nay trời bỗng có mây đen vần vũ, gió lạnh thấu xương, Quốc Huy cảm giác hôm nay không được bình thường, vừa nhảy khỏi bờ tường thì ---

Ầm....

Một tia sét kì lạ đánh xuống, nó có màu xanh lam, hướng thẳng chỗ Quốc Huy đánh xuống, bởi vì quá nhanh, Quốc Huy cố gắng lách người né tránh, không ngờ chân đạp phải lon nước ngọt, người ngã về phía trước, đầu không biết vô tình hay cố ý đập lên thân trụ điện gần đó ---

Binh.... Roẹt - É é ---

Một tiếng va chạm oanh minh, đáng buồn hơn là tia sét kia vừa lúc đánh xuống Quốc Huy, cả người hắn co giật liên hồi, tóc dựng đứng, miệng sùi lên bọt mép, người ngã xuống đất quằn quại như con cá mắc cạn.

Trong ý thức mơ hồ, hắn thấy Tấn Phát sợ hãi lao đến cạnh mình, định dùng hết sức cố bảo nó gọi người đến giúp, không ngờ thằng mặt hợi này lao vào chạm lên người Quốc Huy, tia điện ngay lập tức sẻ chia yêu thương, Tấn Phát cũng lăn đùng ra bất tỉnh.

Nếu cơ thể còn cử động được, Quốc Huy thật muốn đứng dậy đá Tấn Phát vài cái cho hả giận, ngu si tứ chi phát triển chính là thằng này chứ đâu.

Cuối cùng, ý thức Quốc Huy chìm trong bóng tối...

Í o - Í ò .....

...............

Trong một căn phòng tối tăm, Quốc Huy thấy mình đang ở trong đó, không thấy gì ngoài một mảnh tối, năm ngón tay đưa lên cũng không thấy được, thật sự tối đến đáng sợ.

Bỗng nhiên, một ánh sáng lam nhạt xuất hiện, một thiếu nữ mặc váy trắng, tóc xõa dài, khuôn mặt xinh đẹp không kém một nữ hoa hậu là mấy, tay thon dài ôm trước ngực một khối vuông lập phương, phát ra ánh sáng lam nhạt dịu nhẹ.

- Kính chào chủ nhân, chào mừng ngài đến không gian của hệ thống...

Cô gái mở miệng nói, trên môi có một nụ cười tươi sáng rạng rỡ cả căn phòng tối tăm.

- Hả? Ai là chủ nhân cơ? Hệ thống á?

Quốc Huy khuôn mặt không giấu được sự khó hiểu tột cùng, mình rõ ràng bị sét đánh, nằm co giật sắp chết, tại sao lại có hệ thống chứ? Chẳng lẽ, hắn chết rồi?

Quốc Huy hai tay run rẩy, nói như vậy, hắn chết rồi, khi vừa mới 16 xuân xanh? Chưa làm gì để trả ơn cha mẹ, bạn gái chưa có (bẩn bựa quá ai thèm), tinh binh đóng quân còn chưa đi công thành chiến đấu một lần, hắn liền chết rồi? Oan ức à....

- Chủ nhân, ngài chưa có chết, chỉ là ý thức của ngài ở trong không gian hệ thống thôi, tia sét kia cũng là hệ thống, không có gây hại cho ai cả.

Cô gái ôm khối vuông ngồi bên cạnh Quốc Huy, tay vỗ nhẹ vai hắn, an ủi hắn nhưng trên khuôn mặt ấy lại không có chút cảm xúc.

- Ta chưa có chết sao? Cô nói thật?

Quốc Huy khuôn mặt vui mừng, hắn không có sợ chết, chỉ sợ chưa hưởng được tuổi thanh xuân của một người mà đã chết rồi thôi.

- Hệ thống không có nói dối chủ nhân.

Cô gái nhẹ nhàng gật đầu nói.

- Ờm, nói như vậy trong đầu ta bây giờ có một cái hệ thống giống như mấy cái tiểu thuyết trên web truyenYY sao?

- Ân, đúng như vậy...

- Vậy, hệ thống cô có công năng gì?

- Trước tiên, hệ thống giới thiệu hệ thống là Siêu Cấp Linh Lực Hệ Thống, hệ thống sẽ giúp chủ nhân cường hoá bản thân, từng bước tu tiên trong thế giới phàm nhân này.

- Bởi vì hệ thống là phiên bản cơ bản chưa nâng cấp, nên hiện tại chủ nhân chỉ có thể trở thành Linh Lực Giả, sở hữu linh lực trong cơ thể, nhìn rõ hai giới Âm Dương.

Cô gái liên tục nói, một bên nói, còn một bên Quốc Huy thì nhìn ngắm vóc dáng quyến rũ của cô, mặc dù có lẽ sẽ không phải là người thực, nhưng vóc người quyến rũ này khiến Quốc Huy không thể không nhìn được, ngực nở tròn chắc, eo thon một tay đều có thể ôm lấy, mông căng tròn hơn cả ngực, chân thon dài thướt tha, cộng thêm bộ váy hai dây màu trắng càng thêm tinh khôi, khiến người ta thật chỉ muốn nhìn ngắm.

- Hệ thống xin gửi chủ nhân Túi Quà Hệ Thống cùng một Âm Dương Nhãn, chủ nhân có tiếp nhận.

Nói xong, cô gái quay sang hỏi Quốc Huy, tên này vẫn còn đang ngơ ngẩn, thì giật mình lại nói.

- Tiếp nhận....

- Chủ nhân có thể mặc niệm túi đồ, bảng thông tin, cửa hàng hoặc khai nhãn để sử dụng các công năng cùng Âm Dương Nhãn, bây giờ chủ nhân sắp tỉnh lại, nên hệ thống xin phép đưa kí chỉ ra ngoài.

Quốc Huy chưa kịp nói gì thì trước mặt tối sầm, sau đó cảm thấy ánh sáng chiếu vào mắt, mở mắt ra, là một căn phòng nhỏ, tường, trần nhà, chăn gối đều là màu trắng, một mùi thuốc tẩy xộc vào mũi, Quốc Huy biết mình đang ở trong bệnh viện.

Bên ngoài cửa có một người phụ nữ khoảng 38, 39 tuổi bước vào, trên tay còn cầm theo một hộp đựng thức ăn, nhìn cũng biết đó là mẹ mình, Quốc Huy thả người nằm xuống, lại cảm giác được tay mình bị nắm chặt, cô em gái 13 tuổi của Quốc Huy đang ngồi ngủ trên giường bệnh, hai tay giữ chặt tay hắn không buông.

- A, Huy, con tỉnh rồi sao?

Mẹ của Quốc Huy tên thật là Phan Thị Diễm Thúy, giáo viên cấp 2, năm nay đã gần 40, khi thấy Quốc Huy tỉnh lại thì mừng rỡ chạy đến ôm hắn vào lòng, người mẹ mà, ai cũng đều sẽ như vậy hết cả.

- Mẹ à, con ngủ bao lâu rồi? Bác sĩ nói con bị gì vậy mẹ?

Quốc Huy mở miệng nói, lúc này em gái hắn Băng Huỳnh cũng tỉnh giấc, khuôn mặt vui mừng nắm tay hắn nhưng không có nói gì cả.

- Thằng quỷ mày, trèo tường trốn học, rồi bị ngã đụng đầu bất tỉnh, còn thằng Phát kia, hai đứa mày có bị điên không, ngã thì cũng thôi, tự nhiên ngã vào nhau, đầu đụng đầu rồi lăn ra bất tỉnh, may có người phát hiện, không thì hai đứa mày nằm đó có mà bị người xấu bắt đi...

Diễm Thúy mở miệng trách phạt Quốc Huy, còn Quốc Huy cảm thấy kì lạ, nhưng mọi chuyện qua yên ổn thì cứ để nó như vậy đi, ngồi nghe mẹ mình mắng một hồi, ừm, khoảng nửa giờ thôi, bà ấy bảo khát nước nên vội đi xuống căn tin bệnh viện, quên mất để lại đồ ăn cho Quốc Huy, còn hắn nhìn em gái đáng yêu của mình, cũng biết lo lắng cho anh trai nữa mà, xoa đầu em ấy một cái, hắn nằm xuống giả vờ ngủ, thật ra là tìm hiểu thật hư của hệ thống.

- Thông tin....

Mặc niệm thông tin, một tấm bảng 3D điện tử xuất hiện trước mặt Quốc Huy, nhưng thực ra là hắn đang ở trong không gian hệ thống, trên bảng điện đó có hiển thị là :


Admin : Phạm Quốc Huy. Tuổi : 16.

Phiên bản hệ thống : 1.0/Linh Lực Hệ Thống.

Level : 1...[0/100]...

Linh lực : 0/0.

(Linh lực dùng để thi triển kĩ năng và dị năng)

Cơ bắp : 5. (Lực lượng 15kg).

Sức sống : 2. (Sinh lực kém).

Tốc độ : 4. (1m/s).

Tinh lực : 2. (100% 1p = ra).

Tài sản : 50 (đồng).

(Tiền tệ từ thấp đến cao là mệnh giá 1/10/50/100/200/500/1000/...)

Điểm linh lực : 0.

................

- Hề.... Chỉ số của ta kém vậy sao?

Quốc Huy mặt cười không được khóc không xong, bỗng nhiên âm thanh của thiếu nữ kia vang vọng trong đầu hắn.

- Chủ nhân, hệ thống ban phát nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên :

..... [Đạt Top 1 ở kiểm tra cuối tháng] ......

Ban thưởng : + 1 level, + 100 điểm linh lực.

Thử nghiệm trước : Trí tuệ 200 IQ.

Thất bại : Thiểu năng.

Chúc kí chủ vui vẻ làm nhiệm vụ...

..............

- Hả?

Trong đầu Quốc Huy tự nhiên trở nên sáng suốt vô cùng, kiến thức lúc trước hắn học qua đã quên từ lâu trở về, hơn nữa còn nhớ như in trong đầu, giống như đầu hắn bây giờ là một cái bộ nhớ máy tính, chỉ cần muốn liền biết tất cả thông tin.

Ba ngày nữa, là đợt kiểm tra cuối tháng rồi....

--------- o0o ---------