Chương 4: Chương 4

– Bang chủ, Tây Nhạc hộ pháp cầu kiến!

– Tây nhạc tiên sinh đến rồi? Mau mời vào nhanh lên.

Xích Đế đang dựa trên ghế hưởng thụ sự sung sướng do một người con gái khẩu dâm mang lại, nghe thấy bẩm báo của thuộc hạ, lập tức phân phó ngay.

– Vâng!

Thị vệ ở ngoài cửa lùi xuống. Người con gái quỳ dưới chân Xích Đế muốn đứng dậy, nhưng đã bị Xích Đế dí chặt đầu.

– Không được nhúc, tiếp tục mút cho tao!

Người con gái đó lại cúi đầu xuống, mở cái miệng nhỏ anh đào ra, ngậm lấy con c-c thô bự và to của Xích Đế tiếp tục mút…

Cửa “lạch cạch” một tiếng mở ra, một người đàn ông trung niên người nhỏ nhưng cao đi vào, hắn đôi mắt rất có thần, mặc bộ đồ trắng xóa, đứng nhìn như ngọc thụ lâm phong.

– Thuộc hạ tham kiến bang chủ.

Người đàn ông trung niên cúi người hành lễ trước Xích Đế, Xích Đế ha ha cười lớn nói:

– Tây Nhạc tiên sinh vừa đến, phiền não của bổn tọa sẽ không còn là phiền não nữa.

– Nào có, bang chủ quá khen rồi…

Người đàn ông gọi là Tây Nhạc dù miệng trả lời Xích Đế nhưng đôi mắt của hắn cứ nhìn chằm chằm xuống chỗ người con gái dưới chân Xích Đế, chỉ thấy trên người nàng mặc một bộ quần áo trong suốt làm bằng tơ tằm, đôi vú đội lên, mông đầy đặn, lộ ra làn da trắng nõn như tuyết, đúng là cực phẩm của nhân gian mà.

– Thế nào? Việc ở Tây Vực làm đến đâu rồi?

Xích Đế vừa hưởng thụ sự sướng khoái ở phía dưới vừa hỏi.

– Đã xong xuôi, đã xử lý Thiên Sơn Song Ưng, nhưng nghe nói Thiên Sơn Vân Cơ lại xuống núi, tại hạ biết được bang mình đang đấu với Hôn Hoa Các, và bang mình bị thiệt thòi nhiều, vậy nên vội vàng về đây.

– Ờ, là do bang chủ của Hôn Hoa Các Lôi Thiên làm ra, nhưng mà ngươi yên tâm, ta đã phái phó bang chủ Quân Sinh cùng muội Loạn Điệp đi đối phó hắn. Nhưng mà Thiên Sơn Vân Cơ phải cẩn thận ứng phó. Được rồi, không bàn nữa, tối nay ở đông sảnh vì tiên sinh bày tiệc rửa trần.

– Đa tạ bang chủ!

Khi Tây Nhạc cúi người lùi xuống, cô gái quỳ dưới đất cảm nhận được ánh mắt dâm dê của hắn.

Đêm đến trăng sáng vằng vặc, trong căn phòng ngủ của bang chủ Xích Đế, rất là yên tĩnh, chỉ có mấy ngọn nến đang cháy.

Sau khi Dã Hoa Phu Nhân tắm xong, ngồi trước gương đồng ngắm nghía. Trong gương hiện lên dung nhan như hoa nhưng có chút tiều tụy, nhưng mái tóc dài ướt át làm hiện lên càng mê người.

Tự mình vuốt làn da trắng muốt của mình, trong đêm trăng Dã Hoa Phu Nhân tự nhìn ăn mặc của mình, mặt có chút nóng bừng lên, trong bộ váy trong suốt màu đen là một cái yếm nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn nữa, giống như không thể ôm nổi đôi vú căng to của mình nữa, dưới là một cái băng màu đỏ nhỏ bằng bàn tay, căn bản là không thể che được cái mông đầy đặn, chỗ bẹn tựa như là lộ hết ra ngoài.

– Ô… Quân Sinh… thằng oan gia này… bỏ rơi mẹ một mình, cùng con tiểu dâm phụ Loạn Điệp đi rồi.

Đem tay thò vào trong yếm, nhè nhẹ nắn bóp vú mình, Dã Hoa Phu Nhân thần tình có chút đờ đẫn, do liên tiếp bị Lôi Thiên, Xích Đế, Loạn Điệp hạ xuân dược, cơ thể mình cũng phát sinh biến hóa nho nhỏ, dâm tính lâu năm trong người đã bị moi hết lên, sau khi cùng con trai mình phát sinh quan hệ, lại bị Xích Đế cả ngày lẫn đêm chìm trong bể dục, khiến cho bản thân mình bây giờ đã thành một con siêu dâm phụ. Trong tiếng than thở, hình bóng của của thằng lúc sáng hiện lên trong đầu, chính là thằng đàn ông gọi là Tây Nhạc, từ ánh mắt lăm le của hắn, Dã Hoa Phu Nhân biết được dục vọng của hắn đối với mình.

– Đáng ghét, sao lại như thế được!

Thò tay xuống phía dưới, Dã Hoa Phu Nhân phát hiện lồn của mình đã ướt nhoen nhoét dâm thủy.

Đúng lúc Dã Hoa Phu Nhân cố gắng kìm nén dục hỏa của mình, trên cầu thang lầu đột nhiên có tiếng bước chân, nhưng không phải tiếng bước chân trầm trọng của Xích Đế thường ngày nghe thấy.

– Ai?

Dã Hoa Phu Nhân hỏi. Vì nơi này ngoài Xích Đế ra bình thường không có ai dám lên đây.

– Hô hô, là ta!

– Sao, sao ngươi dám tùy tiện lên đây?

Dã Hoa Phu Nhân kinh ngạc nhìn người đàn ông mà mình vừa nghĩ đang nhanh chóng đi vào đây.

– Ta làm sao mà không thể đến đây?

– Ngươi… ngươi không sợ bang chủ…

– Bang chủ đã uống say bét tè nhè rồi, đêm nay không về đây được rồi, tại hạ sợ phu nhân một mình khó ngủ, nên đặc biệt đến bồi bạn với phu nhân đây.

– Không… ngươi…

Không đợi Dã Hoa Phu Nhân kịp phản ứng, Tây Nhạc đã ôm lấy eo của nàng, mùi vị của đàn ông khiến cho Dã Hoa Phu Nhân mềm nhũn cả người ra.

– Thả ta ra… thằng mắc dịch này…

Cả mình cũng nghe được trong tiếng chửi của mình có cả sự thẹn thùng.

– Chỉ cần phu nhân đáp ứng khiến cho tại hạ tiêu hồn một đêm, tại hạ sẽ khiến cho phu nhân sướng hơn lên tiên, giúp phu nhân giải tỏa lửa dục trong người.

– Không… nằm mơ đi!

Dã Hoa Phu Nhân dùng hết sức giãy giụa, hai người kẻ ôm người giãy kết quả đều ngã nằm lăn trên thảm trải, bộ váy màu đen trong suốt bị xé tan tành ra, mà trong quá trình xé nhau Dã Hoa Phu Nhân cảm nhận một sự kích thích mới, nàng mặc dù giãy nhưng lại không dùng đến võ công để giãy ra, chỉ dùng hết sức lực của một người đàn bà mà giãy ra, chứng tỏ thằng đàn ông này không có làm cho nàng cảm thấy đáng ghét. Theo cái miệng của Tây Nhạc hôn lên cổ của nàng, rồi lướt lên tai, sức giãy giụa của nàng cũng giảm dần.

– Mày là súc sinh… bại hoại…

– Mỹ nhân, có muốn làm tù binh của anh không?

– Tao khinh! Muốn cùng tao lên giường, xem mày có bản lĩnh này hay không?

Dã Hoa Phu Nhân quay đầu qua một bên, muốn đẩy Tây Nhạc đang đè trên người của nàng.

– Được thôi, nào nào!

Tây Nhạc ôm Dã Hoa Phu Nhân đang giãy giụa lên, dùng hết sức vứt nàng lên giường làm ọp cái, rồi lấy ra sợi dây đã chuẩn bị từ trước.

– A… không… không được…

Dã Hoa Phu Nhân hiểu Tây Nhạc đang muốn làm gì, một sự hưng phấn đặc biệt tràn đến người, đôi tay của nàng đã bị trói lên đầu giường, sau đó hai chân bị banh ra, buộc treo lên cao.

Tây Nhạc cầm cây nến đi đến Dã Hoa Phu Nhân đã mất đi tự do, cởi nốt 2 miếng vải trên người nàng.

– Dâm quá! Em đã ướt sũng ra thế này rồi à?

– A… không được nhìn…

Dã Hoa Phu Nhân giống như một con cừu trắng lớn bị trói, chỉ biết uốn éo cơ thể trần trùng trục của mình, cái lồn đỏ au thì ướt đến mức không còn ra thể thống cống rãnh gì nữa.

– Thế nào hả? Phu nhân, bây giờ còn phản kháng được nữa không?

Tây nhạc vừa cười đểu vừa chầm chậm đưa cây nến đến gần chỗ lồn của nàng, dùng chân nến nhè nhẹ mài vào mép lồn của nàng.

– A… a… đừng… a…

Dâm thủy phọt ra toét loe, chảy dòng dòng từ khe đít chảy xuống giường.

– Phu nhân, có muốn không?

Một tay sờ mó cái đùi trắng nõn với cái mông đầy đặn, tay còn lại cầm cây nến hơi nghiêng nghiêng để cho sáp nến nóng màu đỏ giọt từng giọt xuống làn da trắng của nàng.

– Ô… a… thằng… thằng súc sinh… a.. bại hoại… tao đã bị mày trói rồi… còn… hỏi gì nữa… a… ?

Dã Hoa Phu Nhân mắc cỡ đến đỏ hết mặt, cắn răng chịu đựng sự trêu đùa của Tây Nhạc mang đến kích thích khoái cảm vô cùng lớn.

– Ấy chà! Nhưng anh không hiểu ý của phu nhân.

Miệng bắt đầu hôn vào bẹn của nàng, thỉnh thoảng còn dùng răng cắn nữa.

– A… nhanh… nhanh đ-t tao… a…

Trong tiếng cầu xin của Dã Hoa Phu Nhân, cây nến cuối cùng cũng từ từ thọc vào lồn của nàng, sau khi thọc vào cây nến liền ngoáy tròn trong lồn.

– A… a… ô…. a… bại hoại.. .a…..

Dã Hoa Phu Nhân lắc ngoáy cái mông, không biết xấu hổ mà dâm đãng kêu lên. Tây Nhạc cởi ngay quần của mình ra, lộ ra con c-c to mà dài, ở trên cái mông đầy đặn của Dã Hoa Phu Nhân cọ đi cọ lại, đồng thời một tay mó vô bên ngoài lỗ đít của nàng. Qua sự dò thám, hắn biết ngay lỗ đít này thường xuyên bị thông.

– Tốt lắm!

Tây Nhạc lập tức đem con c-c đặt vào lỗ đít của nàng.

– Ta nghĩ phu nhân thích chơi lỗ này lắm đây!

Chưa đợi Dã Hoa Phu Nhân trả lời, con c-c đã mạnh mẽ dấp vào lỗ đít.

– Ối… trời ơi… ô… a… a… sướng quá… a… đ-t nhanh… nhanh lên…

Lại bị kích thích mãnh liệt, Dã Hoa Phu Nhân quên hết thảy tất cả, mắt lim dim vì đê mê, mồ hôi dầm dề, miệng phát ra tiếng rên rỉ to tướng, Tây Nhạc cũng thả lỏng cây nến trong tay, để sáp nến nóng giọt vô lồn của Dã Hoa Phu Nhân, mình thì ôm lấy hai đùi của nàng mạnh mẽ dập con c-c vô, lỗ đít của Dã Hoa Phu Nhân co thắt liên tục khiến cho nàng được hưởng thụ cái kích thích khoái cảm trước giờ chưa có, hai người cùng chìm đắm trong trò chơi bạo dâm này…

— Hết —