Chương 7: Nói hươu nói vượn

Bố của Hứa Doanh Doanh là Hứa Chấn Quốc lấy thuốc lá ra, đưa về phía Lý Nhất Phi, Lý Nhất Phi vội vàng nhận lấy, sau đó tự tay đưa cho Hứa Chấn Quốc châm lửa, bản thân lại đặt thuốc lá trên bàn trà.

"Cháu không hút thuốc lá?" Hứa Chấn Quốc nghi hoặc nhìn Lý Nhất Phi.

"Cháu có hút thuốc, chẳng qua Doanh Doanh không thể nào ưa thích để cho cháu hút, đó là lí do mà cháu cố gắng ít hút hết mức."

"Hút thì hút, miễn là không hút nhiều lắm, một ngày mấy điếu, cũng không có gì nghiêm trọng, lại đây, châm lửa."

Lý Nhất Phi lúc này mới đốt thuốc, sảng khoái hít một hơi, dọc đường trở về, Hứa Doanh Doanh căn bản không cho hắn hút, cũng bắt hắn nhịn cho gần chết.

Hứa Chấn Quốc lúc này cười híp mắt hỏi "Nhất Phi, cháu bây giờ là làm công việc gì vậy?"

Lý Nhất Phi nhìn thoáng qua Hứa Doanh Doanh, lộ ra vẻ thần sắc khó xử, điều này làm cho trong lòng Hứa Doanh Doanh lập tức căng thẳng, gia hỏa này không phải là quên hết sự tình đã thương lượng lúc trước rồi?

"Doanh Doanh, anh cảm giác đối với bác trai bác gái nói dối là phi thường không nên, chúng ta vẫn là nên nói thật đi."

Hứa Doanh Doanh càng kinh hãi hơn, nhưng mặt cũng không lộ vẻ gì khác thường, chỉ là âm thầm trừng Lý Nhất Phi một chút, nói " Nhất Phi a, chúng ta có cái gì nói dối đây này?"

Hứa Chấn Quốc vỗ bả vai Lý Nhất Phi, nói " Có lời gì cứ việc nói thẳng, con gái của ta mặc dù cóHứa Chấn Quốc vỗ bả vai Lý Nhất Phi, nói " Có lời gì cứ việc nói thẳng, con gái của ta mặc dù có điểm lợi hại, nhưng có ta ở đây nơi này làm chỗ dựa cho ngươi, có lời gì thì cứ việc nói, chung quy không cần xem sắc mặt Doanh Doanh nói chuyện."

Lý Nhất Phi cảm kích nhẹ gật đầu, nói " Bác Hứa, lúc đầu Doanh Doanh cùng cháu thương lượng, thì nói cháu là giám đốc một công ti, thế nhưng cháu cảm giác như vậy nói dối là không đúng, con người khi còn sống là yêu cầu phấn đấu, ai cũng không có khả năng thoáng cái thì lấy được thành tựu, cho nên mọi người không nên bởi vì cháu bây giờ chỉ là một người bảo an mà tự ti.

Mẫu thân của Hứa Doanh Doanh lúc này lập tức nhíu mày một cái, dù dì Hứa Doanh Doanh bây giờ cũng là một giám đốc, tiền lương đều là hơn vạn, Lý Nhất Phi mộti tiểu bảo an, sao có thể xứng với nó.

Hứa Doanh Doanh âm thầm bực mình, việc Lý Nhất Phi như thế nào tự tiện sửa lại kịch bản, trước không nói điều này làm cho cha mẹ tiếp nhận độ khó tăng nhiều hơn, cho dù là tiếp nhận, vậy tất cả kịch bản kế tiếp đều phải đổi, hai người ứng phó hai cái lão nhân như thế nào, đây chẳng phải là bỗng dưng tăng lên độ khó à.

Hứa Chấn Quốc một đôi mắt hổ nhìn chằm chằm Lý Nhất Phi, chậm rãi nói nói " Vậy ta ngược lại có chút buồn bực, Doanh Doanh nhà chúng ta tâm khí cao, nhãn quang cũng cao, người bình thường căn bản là chướng mắt, làm sao có thể coi trọng cháu một người bảo an đây?"

Lý Nhất Phi lúc này lồng ngực ưỡn lên thẳng tắp, kiêu ngạo nói "Đó là lí do mà cháu rất kiêu ngạo, về phần Doanh Doanh vì sao coi trọng cháu, vậy cũng rất đơn giản, bởi vì Doanh Doanh nhìn ra tiềm lực của cháu, biết là vàng thì sớm hay muộn đều sẽ phát sáng."

"Ồ? Cháu có tự tin như thế?"

"Không sai, cháu từ nhỏ đến lớn, gì chứ lòng tự tin thì có dư, hơn nữa với cháu không phải loại mù quáng tự tin, cháu chỉ có cho là mình có thể làm được, cháu mới có thể tự tin, mặc dù bây giờ cháu cùng Doanh Doanh ở giữa còn có chênh lệch không nhỏ, thế nhưng làm một ưu tú quân nhân, vậy sẽ phải có tinh thần quyết chí tiến lên, cho dù là khó khăn đi nữa, thì cũng phải khắc phục, cháu tin tưởng chênh lệch giữa sự nghiệp trước đây của cháu và Doanh Doanh, không dùng đến hai năm, liền có thể san bằng."

"Được! Chính là phần hào khí xông lên này, ta cũng ủng hộ cháu." Hứa Chấn Quốc dùng sức vỗ một cái bả vai Lý Nhất Phi.

"Tạ ơn Bác Hứa, cháu cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Lý Nhất Phi đứng lên, lại bịch cho một cái quân lễ.( bịch: tiếng dậm chân ý)

Không thể không nói, Lý Nhất Phi thoáng một cái thật là làm hợp ý, Hứa Chấn Quốc thích nhất thì là loại thanh niên có quân nhân khí khái, Lý Nhất Phi như vậy là hợp với tính tình của ông.

"Tiểu Lý a, trong nhà cháu còn có người nào không?" Mẫu thân của Hứa Doanh Doanh lúc này cũng hỏi, bà còn thấy quan tâm nhất là việc này.

Lý Nhất Phi lập tức có chút thương cảm nói nói " Cháu là một đứa trẻ bị vứt bỏ, từ nhỏ đã chưa có nhìn qua cha mẹ, cũng không biết cha mẹ là ai, ở viện mồ côi lớn lên, bây giờ cũng là một thân một mình."

Mẫu thân của Hứa Doanh Doanh nhãn tình sáng lên, nói " Vậy rất tốt a."

Hứa Doanh Doanh lập tức có chút im lặng, thọc mẫu thân một cái, mẫu thân của nàng lập tức có chút lúng túng nói "Tiểu Lý, bác không phải ý đó, cháu xem bây giờ thanh niên cùng người già đều có sự khác nhau, mẹ chồng nàng dâu trong lúc đó rất khó ở chung, Doanh Doanh nhà chúng ta tính tình không tốt, vậy liền càng khó cùng mẹ chồng ở chung khỏe, bây giờ thì bác không lo lắng chuyện này."

Đối với một người mẹ mà nói, con gái lấy chồng, không sợ điều kiện nhà đối phương không tốt, chỉ sợ mẹ nhà trai quá lợi hại, bây giờ sự nghiệp con gái có thành tựu, vậy thì điều kiện kinh tế cũng không phải là vấn đề lớn, dạng Lý Nhất Phi này đơn giản chính là cho Hứa Doanh Doanh đo ni đóng giày, mặt khác bà có hai đứa con gái, về sau đều gả cho người ta, vậy sự tình dưỡng lão tống chung (*chăm sóc người thân trước lúc lâm chung), khẳng định không bằng con trai, bây giờ Lý Nhất Phi không có cha mẹ, đây chẳng phải là cũng là con trai, đó là lí do mà chỉ bằng vào điểm này, bà đối với Lý Nhất Phi hài lòng vô cùng, về phần Lý Nhất Phi có phải hay không bảo an, cũng là không thèm để ý.

Đạt được hai lão nhân tán thành, sự tình xuống tiếp theo liền dễ làm nhiều, mọi người trò chuyện giết thì giờ cũng là vui vẻ hòa thuận, đặc biệt là Lý Nhất Phi cùng Hứa Chấn Quốc khởi lại sự tình trong quân đội, mặt mày càng hớn hở, hơn nữa rất có ý hận gặp nhau muộn.

Hứa Chấn Quốc trước kia ở trong quân đội, đó cũng là làm đến đoàn cấp, về sau vì gia đình, ông mới chuyển nghề đổi đi chỗ khác, bây giờ nhậm chức một cái khu cấp cục trưởng tại Bình Dương thành phố, nhưng nơi công tác này ông cũng không phải là rất ưa thích, vẫn là đặc biệt hoài niệm sự tình trong quân đội, đó là lí do mà Lý Nhất Phi cùng hắn khởi lại sự tình về quân đội, càng hợp ý.

Đặc biệt là nghe nói Lý Nhất Phi ở trong quân đội còn lập mấy lần công lao, chấp hành qua không ít nhiệm vụ, Hứa Chấn Quốc đối với Lý Nhất Phi càng thêm đại tán thưởng, hắn thấy, chỉ có ở trong quân đội đúc luyện qua, đó mới là nam nhân chân chính, ở trong quân đội lập được công lao, làm cái sự tình đó cũng không kém.

Nhìn thấy Lý Nhất Phi cùng bố nói chuyện tốt như vậy, Hứa Doanh Doanh lúc này mới thở dài một hơi, cửa ải này của bố đã qua, vậy kế tiếp liền dễ làm nhiều.

Lúc này mẹ của Hứa Doanh Doanh đã chuẩn bị xong bữa tối, nói với Hứa Chấn Quốc "Ông nó, gọi điện thoại cho San San, để cho nó về ăn cơm sớm một chút."

Hứa Chấn Quốc cầm điện thoại lên, sau khi bấm rồi nói ra "San San, tỷ tỷ ngươi trở về, lại mang đến anh rể về cho con, đồ ăn đều đã rồi, con nhanh lên về dùng cơm. . . Cái gì? Anh rể con không thể quan trọng hơn so với những cái kia đồng học của con. . . Hôm nay không đi, ăn tết đều ở nơi này. . . Được rồi được rồi, con về sớm một chút, đừng đùa quá muộn."

Thả điện thoại, Hứa Chấn Quốc lắc đầu, nói " Em gái Doanh Doanh cùng với Doanh Doanh thì là hai loại tính cách, cả ngày đi ra ngoài cùng người khác chơi, hàng ngày đều đã khuya mới trở về, mới vừa rồi lại còn nói, cháu đã đến rồi cũng chạy không thoát, nó tối nay trở về nhận cháu cũng được."

Lý Nhất Phi lập tức nói "Không có chuyện gì, thanh niên bây giờ đều là vui chơi là chính, dạng giống cháu cùng Doanh Doanh này không nhiều, cũng không tính là chuyện gì xấu."

"Ha ha, vậy liền mặc kệ nó, chúng ta ăn thôi,i tối hôm nay cháu phải theo ta uống chút, cuối cùng năm nay ăn tết có thể có một người theo ta uống rượu, ngày thường ngoài mẹ tụi nó ra thì không có một người nào theo ta uống rượu."

"Không có vấn đề, bất quá tửu lượng của cháu cũng không được tốt, Bác Hứa cũng đừng để cháu quá chén."

Hứa Chấn Quốc lặp tức trừng mắt, quát nói " Làm lính nào có không uống rượu, không cần sợ Doanh Doanh, có ta ở chỗ này đây, nó còn dám không cho ngươi uống a!"

"Việc này. . . Chốc nữa cháu không có quả ngon để ăn đâu."

"Điểm ấy cháu có thể không đúng, nam nhân sao, phải có tia nam nhân khí khái, sợ lão bà sao có thể được, nghe ta, nên uống thì uống, đàn ông nếu không có uống say khi về nhà, vậy thì không phải là đàn ông."

Lúc này, mẹ của Hứa Doanh Doanh vừa vặn từ trong phòng bếp bưng thức ăn đi ra, nghe được chồng nói như vậy, lập tức trừng lấy con mắt nói nói " Ông cái lão già đáng chết này, có chuyện dạy bạn trai của con gái như thế sao?"

Hứa Chấn Quốc đắc ý lung lay đầu một chút, nói " Tôi nói cũng không có sai, một người đàn ông sợ vợ, còn kéo dài về sau thế nào, còn có thể có cái tiền đồ gì, tôi nghĩ Tiểu Lý nếu là người như vậy, Doanh Doanh chỉ sợ ngay cả nhìn nhiều một con mắt cũng không có "

Lý Nhất Phi lập tức kinh ngạc nói "Điều này cũng làm cho cháu đã nhìn ra, lúc trước hấp dẫn Doanh Doanh, thật đúng là bởi vì cháu đối với việc cô ấy là tổng quản lý thiếu tôn trọng, còn chọc giận cô ấy sinh mấy hồi nộ khí, cuối cùng chúng cháu mới cùng một chỗ."

"Ha Ha. . . Bác đã nói mà, Doanh Doanh nhà chúng ta tính cách thê nào ta hiểu rõ nhất, nó chính là loại người rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, cháu thì phải kiên cường hơn so với nàng mới được, mềm nhũn, vậy thì các con xong rồi."

Hứa Doanh Doanh ở trong phòng bếp nghe mà lòng này kinh hãi, như thế nào Lý Nhất Phi càng ngày càng nói hươu nói vượn, bây giờ hoàn toàn không nằm trong trong kế hoạch của cô, chốc nữa nếu là cha mẹ cô phân biệt hỏi hai người, đến lúc đó coi như dễ dàng để lộ rồi, lát nữa phải cùng Lý Nhất Phi thống nhất thoáng cái cách giải quyết vấn đề này, mặt khác không thể lại để cho cậu ta nói bậy, bằng không về sau càng khó xử hơn.