Chương 18: Em sẽ vạch trần hai người

Dùng chân đánh ám hiệu thì có thể không thuận tiện giống như dùng tay vậy, thường thường Hứa San San dùng chân vẽ ở bên trên mu bàn chân Lý Nhất Phi nửa ngày, hắn cũng không có minh bạch nàng rốt cuộc muốn chính là bài gì.

Nhưng mà như thế này lại để cho Lý Nhất Phi hưởng thụ nhiều hơn, chỉ thoáng cái biểu thị không rõ, Hứa San San liền phải lần thứ hai, lần thứ ba vẽ lại, cái kia chân nhỏ ngay tại trên chân Lý Nhất Phi vẽ tới vẽ lui, trái một chút, bên phải một chút, nhẹ một cái, nặng một chút, cho dù là đưa nhân viên bóp chân chuyên nghiệp bậc tốt nhất trên thế giới tới bóp chân cho Lý Nhất Phi, thì cũng tuyệt đối sẽ không có được loại hưởng thụ như lúc này.

Chủ yếu nhất vẫn là loại tâm lý cảm thụ, lúc này Lý Nhất Phi đơn giản là có một loại. . . Khoái cảm yêu đương vụng trộm, không ngờ cùng cô em vợ, còn đang ở dưới mí mắt lão mẹ vợ cùng cha vợ, cái dạng vụng trộm này phải có bao nhiêu điên cuồng, lại khiến cho lòng người đập rộn bao nhiêu.

Chẳng qua cuối cùng vẫn là hưởng thụ không được, Lý Nhất Phi còn phải phân tích bài mà Hứa San San muốn, nhiều ít cũng phải đánh ra mấy cái bài Hứa San San muốn, như vậy cùng vừa rồi so ra, vẫn là có sự chênh lệch, dù sao thời gian Lý Nhất Phi ở cửa trên( trong bàn đánh mạt chược), vẫn là có thể đưa ra bài Hứa San San ăn, bây giờ chỉ có thể đánh dò bài.

Nhưng dù sao cũng là có người tạo điều kiện, lại thêm Hứa San San vận khí tựa hồ cũng khá một chút, quả nhiên là hồ được nhiều lần.

Vợ chồng Hứa Chấn Quốc lần này thật đúng là không nhìn ra được Hứa San San có vấn đề gì, coi như Lý Nhất Phi đánh bài để cho Hứa San San trúng phải, vậy cũng hẳn là bình thường.

Chơi hơn ba giờ, Hứa San San thắng được hơn hai ngàn đồng, làm cho một lòng hoan hỉ, chỉ tiếc là bên trong tiền thắng, cũng có hơn phân nửa là của Lý Nhất Phi, hắn một mực để cho Hứa San San ăn bài, bản thân chấp nhận hủy đi loạn thất bát tao, hết thảy cũng không có hồ qua ba lần bài, nếu không thua mới là lạ chứ.

Lý Nhất Phi bản thân cũng không có tiền gì, nếu không phải Hứa Doanh Doanh vì chuyện trước đó cho hắn ba ngàn đồng, bây giờ trong túi đã sớm thấy đáy, bởi thua hơn một ngàn, lại thêm đưa cho Hứa San San mua bộ quần áo, bây giờ cũng không có được bao nhiêu.

"Tối lại chơi tiếp, mẹ phải đi băm nhân bánh." Mẹ của Hứa San San lúc này lại đẩy bài đứng lên, ba mươi tết thì phải ăn sủi cảo, bà lại không thích đi mua loại sủi cảo ăn nhanh đông lạnh, cho nên hết thảy còn phải bản thân tự chuẩn bị.

Hứa San San lúc này cũng vừa lòng thỏa ý, đem tiền nhét vào trong túi quần, cao hứng bừng bừng chạy đi.

Bàn chân Lý Nhất Phi kia cuối cùng là thuộc về bản thân quản, trong khoảng thời gian này, cái chân này thật đúng là chiếm tiện nghi vô cùng, bây giờ cũng nên buông lỏng một chút.

Đi tới trong phòng ngủ Hứa Doanh Doanh, khép cửa phòng lại, Hứa Doanh Doanh đem máy tính từ trên đùi lấy ra, nói " Thua không ít chứ?"

"Ừa, tôi chơi cái này không được giỏi lắm."

"Cho cậu." Hứa Doanh Doanh từ dưới gối đầu lấy ra một xấp tiền đưa về phía Lý Nhất Phi.

"Làm cái gì vậy?" Lý Nhất Phi nghi hoặc nhìn Hứa Doanh Doanh.

"Thua tiền đều tính cho tôi, cậu bồi bố mẹ chơi, để cho bọn họ vui vẻ." Hứa Doanh Doanh cười nhạt một tiếng, nàng không thích chơi mạt chược, nhưng cũng muốn để cho bố mẹ vui vẻ, bây giờ có Lý Nhất Phi bồi bố mẹ chơi, nàng vẫn là rất hài lòng.

"Vậy tôi liền không khách khí, bằng không chốc nữa lại muốn chơi, tôi mà thua thì không bỏ ra nổi tiền trả rồi."

"Ừm, cậu làm không tệ." Hứa Doanh Doanh lại biểu dương một câu.

"Anh rể, anh rể." Hứa San San tiếng la truyền tới.

"Mau đưa tiền thu lại." Hứa Doanh Doanh vội vàng thúc giục Lý Nhất Phi.

Lý Nhất Phi lập tức đem tiền thu lại, Hứa San San cũng đã đẩy cửa xông vào, nhìn thấy hai người, một người ngồi ở trên giường, một người lại đứng ở một bên, hì hì cười một tiếng, nói " Không có làm hỏng chuyện tốt của hai người chứ?"

"Có chuyện tốt gì? Em muốn làm gì?"

"Anh rể, anh qua đây giúp em một chút công việc ah." Hứa San San chớp chớp con mắt.

"Được!" Lý Nhất Phi thống khoái đáp ứng , theo Hứa San San đi tới trong phòng của nàng.

Hứa San San xoay tay một cái đem cửa phòng đóng lại, hơn nữa còn khóa lại, sau đó đối với Lý Nhất Phi giơ ngón tay cái lên, nói " Anh rể anh quá đẹp trai đi."

Cùng Hứa San San cố hết sức chơi trò mờ ám, trong lúc đó Lý Nhất Phi cùng Hứa San San ngược lại rất tùy ý, cười nói " Còn nói sao, mu bàn chân anh cũng bị em giẫm cho tróc da rồi."

"Hì hì, lại đây, hai người chúng ta chia chiến lợi phẩm." Hứa San San nhảy tới trên giường, bắc chéo chân, đem tất cả tiền móc ra.

Diện mạo trong phòng Hứa San San thì lại không đơn giản giống như trong phòng Hứa Doanh Doanh vậy, trên đầu giường, phía trước cửa sổ, khắp nơi đều treo đầy đồ trang trí nhỏ, trên giường còn có một cái búp bê thêu vải không nhỏ, có vẻ như Hứa San San còn có chút tính trẻ con, hai cái chị em này tuy rất giống nhau, thế nhưng khác biệt vẫn là rất lớn.

Tùy ý ngồi xuống bên giường, Lý Nhất Phi cười ha hả nói "Không cần."

"Cái gì không cần? Anh lại không có tiền, lại nói anh cũng là cố ý đánh cho em thắng bài, chỉ mình em mới không có khả năng hồ, đương nhiên phải chia chiến lợi phẩm, a, đúng rồi, anh mới vừa rồi đi từ phòng chị nơi đó, chị có phải hay không chi trả cho anh rồi hả?"

"Thật đúng là, lại để cho em nói trúng." Lý Nhất Phi cười cười.

"Hì hì, vậy em liền không chia cho anh, coi như là em thắng chị em." Hứa San San cũng không khách khí, đem tiền lại thu vào.

Lý Nhất Phi đang muốn đứng lên ra ngoài, Hứa San San lại đột nhiên một cong miệng, nói " Anh rể, chân của em làm sao còn có chút đau a?"

"Còn đau?" Lý Nhất Phi nghi hoặc nhìn Hứa San San, nói " Lúc về, em không phải một mực rất tốt sao?"

"Đó là em không muốn để cho bố mẹ lo lắng ah, kỳ thật vẫn luôn rất đau đây, đặc biệt là mới vừa rồi thời gian chơi mạt chược, chân em luôn luôn hoạt động, lại càng đau hơn."

"Vậy anh sẽ giúp em đấm bóp một chút?" Lý Nhất Phi thử thăm dò hỏi một câu.

"Đúng a đúng a, nhanh lên giúp em ấn ấn." Hứa San San nháy mí mắt, vậy trong ánh mắt lại có một loại dụ hoặc, chân trái cũng đã đưa ra ngoài, bên trên cặp chân kia vẫn như cũ mặc bít tất.

Đối với Lý Nhất Phi mà nói, đây tuyệt đối là một loại dụ hoặc mãnh liệt, thế nhưng Lý Nhất Phi hết lần này đến lần khác cũng không có động, bởi vì hắn từ trong mắt Hứa San San thấy được một tia giảo hoạt, thế thì đã nói rõ Hứa San San làm như vậy, nhất định là có mục đích khác, nếu mà hắn làm thật, liền sẽ bị lừa rồi.

Mỉm cười, Lý Nhất Phi sử dụng một loại khẩu khí cưng chiều từ từ nóii " Đừng nghịch ngợm, nếu để cho chị em thấy được, còn tưởng rằng việc anh làm này là anh rể chọc ghẹo cô em vợ đây."

Hứa San San có chút kinh ngạc nhìn Lý Nhất Phi, sau đó hé miệng cười một tiếng, nói " Em nói nè anh rể, anh thật sự là bạn trai chị em sao?"

Lý Nhất Phi mỉm cười hỏi lại "Chẳng lẽ em cho là anh là giả mạo?"

"Đúng, anh chính là giả mạo." Hứa San San rất trả lời khẳng định.

"Vì sao?" Lý Nhất Phi ngồi xuống.

"Còn cần nói sao? Chị em người kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể dễ dàng tìm đi tới bạn trai như thế? Hơn nữa với loại tính cách đó của chị ấy, muốn tìm bạn trai, tuyệt đối còn mạnh hơn chị ấy, em vậy mới không tin loại lý do đấy của hai người, một người bảo an cũng có thể cùng chị ấy sinh ra tình cảm, có đánh chết em cũng không tin."

"Ái tình thường thường là mù quáng mà."

"Thôi đi, em tin tưởng ái tình là mù quáng, thế nhưng phải là hai người thực tình yêu nhau, mọi cử động cũng có thể khiến cho người ta cảm thấy ân ái, anh thử xem xem hai người cùng một chỗ, ngoại trừ làm bộ bên ngoài, bên trong ánh mắt chị em nhìn anh vốn cũng không có một chút yêu thương, thời điểm anh nhìn chị ấy, cũng là hoàn toàn không có chút yêu thương nào, cho nên anh tuyệt đối là giả mạo."

"Vậy em cho rằng dùng tính cách của chị em, anh mà là anh rể giả mạo, liệu có thể cùng chị ấy ngủ ở trong một cái phòng sao?"

"Cái này. . ." Hứa San San tức khắc ngữ nghẹn.

"Ha ha, em đoán đúng phân nửa, quan hệ của anh với em chị, trong đó mặc dù vẫn chưa tới mức yêu đến chết đi sống lại, nhưng chúng ta đúng là cùng một chỗ, hơn nữa với chúng ta cũng đang cố gắng thích ứng đối phương, chờ qua một đoạn thời gian, em muốn nhìn những thứ đó, hẳn là có thể thấy được."

"Thật?" Trong mắt Hứa San San cũng tỏ ra hai chữ "Không tin".

"Em có thể tự mình xem ah." Lý Nhất Phi đắc ý cười cười, quay người rời khỏi phòng ngủ Hứa San San.

Hứa San San quơ quơ quả đấm, tự tin nói "Hừ hừ, em nhất định sẽ vạch trần hai người, bà chị, chị muốn gạt em sao, không có cửa đâu."