Không lâu sau, Hứa San San đã đổi một bộ quần áo ở nhà, từ nhan sắc đến vóc dáng đều giống như đúc Hứa Doanh Doanh, nếu không phải hai người có kiểu tóc khác nhau, nếu hai chị em đứng chung một chỗ thì thật khó mà nhìn ra ai với ai.
Hẳn là vì Tết hay sao nên máy sưởi mới đặc biệt tốt thế này, nhờ đó mà nhiệt độ trong phòng cũng khá là cao, cũng khiến Lý Nhất Phi trong bộ quần áo này cảm thấy hơi nóng bức.
"Anh rể, anh không thấy nóng à?" Hứa San San ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa, đang ngắt lấy một quả nho ném vào trong miệng, hỏi Lý Nhất Phi.
"Tạm được." Lý Nhất Phi thuận miệng trả lời, thế nhưng rất muốn đổi ngay bộ quần áo khác. Mặc áo vest quần tây làm hắn thấy không thoải mái lắm.
Lúc này mẹ của Hứa Doanh Doanh từ trong phòng bếp đi ra, nói:" Doanh Doanh, con chưa mua quần áo cho Nhất Phi sao?"
"Đã mua." Hứa Doanh Doanh trả lời với sự tự tin mười phần.
"Vậy nhanh mang ra cho Nhất Phi thay đi, con xem cậu ấy toát hết mồ hôi rồi kia.”
Hứa Doanh Doanh vâng một tiếng, nói với Lý Nhất Phi: "Anh à, anh đi thay đồ đi, mọi người trong nhà không nói gì anh đâu.” Thật đúng là giống như lời của các cặp đang yêu vậy. (Thật sự đoạn này không biết nói gì vì thực sự chưa có người yêu ^^!)
Lý Nhất Phi ừ gọn rồi vội vàng vào phòng ngủ, đem bộ áo ngủ mới mua ra thay, còn quần áo cũ thì ném lên giường.
Sau khi thay bộ quần áo này, Lý Nhất Phi cảm thấy sảng khoái khắp người, hắn đời này không thích nhất chính đúng là mặc đồ vét, cho rằng đồ vét quá cứng nhắc, làm gì cũng không được tự nhiên, lần này nếu không phải Hứa Doanh Doanh yêu cầu thì đừng mong hắn mặc đồ vét.
Sau khi đi ra, Lý Nhất Phi thì là đi thẳng tới phòng bếp, nói:" Bác trai bác gái, hai người có cần cháu phụ chút không?"
Hứa Chấn Quốc lập tức nói: "Không cần, cháu ra ngoài xem TV đợi cơm là được rồi.”
Mẹ của Hứa Doanh Doanh lúc này lại nói nói " Nhất Phi, cháu cũng biết nấu ăn à?”
Lý Nhất Phi cười nói:" Biết ạ, lúc cháu ở cùng với Doanh Doanh, đều là cháu nấu ạ.”
"Ha ha, vậy bác để cháu thể hiện tay nghề nhé, cháu muốn làm cái gì, bác làm trợ thủ cho cháu.”
"Không có vấn đề." Lý Nhất Phi lập tức xắn tay áo lên, rửa tay một cái rồi bắt đầu nấu ăn.
Nếu nói về tay nghề nấu nướng của Lý Nhất Phi thì cũng không phải là quá xuất sắc, nhưng tuyệt đối là chắc tay. Tuy rằng đây chỉ là sở thích nên Lý Nhất Phi xưa nay chưa quá kén chọn hay bắt bẻ gì nhưng với ăn uống, hắn lại có sự theo đuổi. Mấy năm nay thường ăn vào sơn hào hải vị, cuối cùng thứ hắn thích nhất lại chính là đồ ăn mình làm ra. Chỉ cần là rảnh rỗi, hắn đều sẽ tự mình đi chuẩn bị nguyên liệu để nấu ăn. Dần dàm tay nghề nấu ăn đã tốt lên từ lúc nào.
Hôm nay có cơ hội dụng võ, Lý Nhất Phi ngay lập tức bắt đầu đại triển thân thủ. Sau khi bắt đầu, dao thái bay múa, bếp lửa rực hồng, không đến một giờ, đã đem những nguyên liệu cha mẹ Hứa Doanh Doanh chuẩn bị xong xuôi biến thành một bàn cơm trưa phong phú.
"A, anh rể, không thể nào, những món này đều là anh làm sao?" Ngồi xuống cạnh bàn ăn, Hứa San San khịt khịt mũi, gắp lấy một miếng xương sườn bỏ vào miệng, miệng nhai hai cái liền kinh ngạc thốt lên.
"Thế nào? Có hợp khẩu vị không?" Lý Nhất Phi tủm tỉm cười nhìn Hứa San San, nghe người khác đánh giá đồ ăn mình làm cũng là một sự hưởng thụ với Lý Nhất Phi.
"Ăn ngon ăn ngon, sườn xào chua ngọt anh làm thế nào mà còn ngon hơn cả mẹ em làm nữa, chua ngọt vừa miệng, hơn nữa với thịt còn mềm không ngán nữa."
"Con nha đầu này, nhiều năm như vậy sao cô luôn thích đồ ăn tôi làm hả?" Mẹ của Hứa Doanh Doanh cười mắng một câu.
"Đó là vì không tìm thấy được đồ ăn ngon hơn thôi.” Hứa San San vừa nói, vừa lại lần lượt nếm thử từng đĩa thức ăn một, ăn một miếng nuốt ngụm đều phải khen lấy khen để một câu.
Lúc này mẹ Hứa Doanh Doanh rất là vui vẻ. Bà rất hiểu đứa con gái Doanh Doanh này, con bé đâu có biết chút gì về nấu ăn đâu. Trước kia bà cũng rất muốn hướng dẫn Hứa Doanh Doanh một chút, chỉ là mới làm có vài lần là từ bỏ, không phải đem đồ ăn làm cho khét lẹt, thì cũng lấy muối thay đường bỏ vào, dạy thế nào cũng vô dụng. Bây giờ con gái tìm được một cậu bạn trai còn biết nấu ăn nữa, con gái thật là có phúc khí nha.
Hứa Doanh Doanh cũng không nghĩ tới Lý Nhất Phi còn có bản lĩnh như vậy, thử nếm hai miếng, không khỏi khen thầm trong lòng, thế nhưng cô vẫn làm bộ làm tịch nói:" Mọi người ăn đi, ngày thường con đều ăn rồi, hôm nay mọi người đều phải nếm thử tay nghề Nhất Phi mới được.”
Chẳng qua ăn một lúc, đôi đũa của Hứa Doanh Doanh lia cũng nhanh hơn một chút, tài nấu ăn của Lý Nhất Phi thật đúng là không phải giỏi thường đâu, mấy món này ăn rất là ngon đó.
"Chị, chị mỗi ngày đều ăn đồ ăn anh rể làm, bây giờ chớ cùng em đoạt ah."
"Ai cùng em đoạt." Hứa Doanh Doanh ngừng đũa, bất mãn nói: "Chị đói bụng được chưa?"
Lý Nhất Phi thấy khóe miệng Hứa San San có hơi hơi nhếch lên, trong mắt lập lóe một tia giảo hoạt, làm cho Lý Nhất Phi luôn cảm giác Hứa San San đúng là đã nhìn ra chút gì đó.
Hứa Chấn Quốc cười lên ha hả, nói:" Tiểu Lý, cháu thật đúng là đa tài đa nghệ, đàn ông có thể xuống bếp, chính là biết co được dãn được, tương lai làm việc khó lòng sai phạm. Lại đây, hôm nay ăn Tết, mọi người đều vui, để hai bác cháu ta uống vài ly.”
Hứa Chấn Quốc rất thích uống rượu, chẳng là ngày thường ông không uống nhiều lắm, cho nên mọi người cũng không có ai ngăn ông cả. Hai người đàn ông uống đến thống khoái, còn Hứa San San cùng Hứa Doanh Doanh thì ăn không ngừng.
"Chị, em thương lượng với chị chút chuyện." Ăn đã lửng dạ, Hứa San San cười híp mắt nhìn Hứa Doanh Doanh.
"Chuyện gì?"
"Về sau chị cùng anh rể kết hôn, gia đình năm miệng ăn của chúng ta sẽ về một nhà rồi.”
"Làm cái gì?"
Hứa San San đắc ý nói:" Như thế chẳng phải mỗi ngày em đều được ăn đồ ăn anh rể làm sao.”
Mẹ Hứa Doanh Doanh cười nói:"Cái đứa nhỏ này, con về sau cũng không phải cũng phải lấy chồng sao, coi như chị của con đến sống cùng một chỗ với chúng ta thì con cũng không thể đâu?”
"Dựa vào cái gì mà không thể chứ, coi như con có kết hôn, con cũng sẽ sống trong nhà mình, đến lúc đó chúng ta sống cùng nhau, thật là tốt biết bao.”
“Nào có chuyện như vậy, Nhất Phi không cha không mẹ, đương nhiên muốn ở chung với chúng ta, con mà lấy chồng thì sẽ phải ra ở riêng hoặc sống tại nhà chồng đó.”
Hứa San San lập tức đắc ý nói:" Vậy con cũng tìm không cha không mẹ, có cha mẹ, con sẽ không gả."
"Nói hươu nói vượn." Mẹ Hứa Doanh Doanh cười mắng một câu, chẳng qua phải thật sự là gặp được như vậy, bà cũng rất tình nguyện đón nhận. Con gái tuy đã lớn, bà cũng không muốn các con rời bên người, lấy chồng nếu có thể mang con rể về vậy thì càng tốt.
Lần này Hứa Chấn Quốc cũng không có uống say, bởi vì Lý Nhất Phi làm đồ ăn phi thường hợp khẩu vị ông. Ăn nhiều đồ ăn thì rượu này sao uống được nữa.
Sau khi ăn xong, Lý Nhất Phi còn muốn phụ giúp dọn dẹp bàn ghế, Hứa Chấn Quốc lại rất kiên quyết kéo Lý Nhất Phi đi, nói:" Những chuyện như này vẫn nên để cho mấy đứa Doanh Doanh làm đi, cháu không thể quá sủng ái được. Mếu như cái gì đều không cho họ làm, họ sẽ không tìm thấy vị trí của mình trong nhà, sẽ không biết có trách nhiệm với gia đình, đối với hôn nhân không tốt."
Cùng Hứa Chấn Quốc uống trà, rồi chơi cờ tướng, bên kia đã dọn dẹp xong xuôi hết, tất cả mọi người đều là ngồi xuống trong phòng khách.
"Nhất Phi à, cháu cùng Doanh Doanh lúc nào kết hôn đây?"
Vừa mới nói mấy câu, mẹ Hứa Doanh Doanh đã hỏi một vấn đề tương đối sắc bén.
Lý Nhất Phi nhìn Hứa Doanh Doanh một chút, khẽ cười nói: "Bác gái, chắc vẫn nên chờ thêm hai năm nữa. Cháu bây giờ sự nghiệp chưa thành, nếu như cùng Doanh Doanh kết hôn, sợ rằng sẽ gây cản trở sự nghiệp của Doanh Doanh, hơn nữa cháu với chính mình sẽ có cảm giác tự ti.”
Mẹ Hứa Doanh Doanh lập tức nói: "Nói gì vậy, có cái gì mà tự ti, bác thấy cháu tốt từ trong ra ngoài. Tuy rằng cháu không thể kiếm nhiều tiền bằng Doanh Doanh, nhưng trong nhà cũng chỉ cần đến một người có thể kiếm tiền là được rồi. Nếu như mọi người có sự nghiệp của riêng mình, ai sẽ chăm lo cho gia đình đây. Đến lúc đó mỗi ngày quần quật bên ngoài, người kia về nhà, người còn lại chẳng thấy, trong nhà quạnh quẽ, ngược lại không tốt."
Hứa Chấn Quốc lập tức xen vào nói: “Lời bà nói không đúng rồi, nếu như Doanh Doanh làm nội trợ, tiểu Lý ra ngoài làm việc, vậy còn được. Thế nhưng bây giờ tiểu Lý lại thành nội trợ, đây là tổn thương đến tự tôn đàn ông, hơn nữa tính tình Doanh Doanh rất nóng nảy, nếu hai vợ chồng mà cãi nhau, lại nói này nói nọ chuyện này, khẳng định sẽ xảy ra vấn đề."
Mẹ Hứa Doanh Doanh trừng mắt, nói "Ông là một lão cổ hủ, bây giờ là thời đại nào rồi, đâu nhất thiết cứ phải con trai đi làm, con gái nội trợ đâu. Ông nhìn Doanh Doanh nhà ta xem, ông nói con nó ở nhà có thể làm được gì.
Hứa Chấn Quốc rất không phục nói cãi:" Tự tôn đàn ông rất quan trọng đó bà có hiểu không?”
"Tự tôn tự tôn, tự tôn có thể thay cơm ăn hả? Tôi xem không cho ông tự tôn, ông làm được gì tôi."
Một câu trực tiếp làm Hứa Chấn Quốc im thin thít, mẹ Hứa Doanh Doanh trấn trụ chồng xong, quay lại cười nhẹ với Lý Nhất Phi: "Nhất Phi à, bác cũng không phải xem thường cháu, tính tình Doanh Doanh nhà ta cháu hẳn rất hiểu được. Tính nàng như vậy thích hợp ở bên ngoài hơn, cháu nếu như lại lập nghiệp gì đó, đến lúc đó vừa phải chú ý với bên ngoài, lại phải lo toan cho gia đình, khẳng định là rất mệt mỏi. Cho nên hai người năm nay kết hôn luôn đi, tương lai gặp được cái gì thích hợp, vợ chồng hai con sẽ cùng nhau hợp sức cũng không tệ."
Lý Nhất Phi còn đang nghĩ nên thoái thác thế nào, Hứa Doanh Doanh đã tiếp lời nói: "Mẹ, vậy mẹ nên cho chúng con một chút thời gian chứ. Con hứa với mẹ, năm nay chúng con kết hôn là được phải không?”
"Tốt tốt, vậy chốc nữa mẹ đi xem ngày tháng, tìm xem khi nào thích hợp." Mẹ Hứa Doanh Doanh lập tức trao đổi với Hứa Chấn Quốc xem ngày lành tháng tốt.