Một người có thể ở bên trong Phúc Thanh Bang ẩn núp lâu như vậy, lại vẫn có thể bình yên vô sự, hơn nữa còn có thể bò lên vị trí như ngày hôm nay, không thể không nói, Vưu Hiên có chỗ hơn người của mình. Đáng tiếc không thể trở thành bằng hữu, nếu không Diệp Khiêm thật đúng là vô cùng hi vọng ông ấy lên làm bang chủ Phúc Thanh Bang, như vậy đối với sự phát triển của Phúc Thanh Bang sẽ rất có lợi.
Nhìn thấy tất cả đường chủ đều phản đối, Vưu Hiên cũng không có chút mất bình tĩnh nào, hiển nhiên là ông ấy đã sớm có chuẩn bị. Diệp Khiêm cũng tin tưởng, Vưu Hiên đã quyết định giá họa cho Triệu Khải, hơn nữa còn muốn diệt trừ thế lực phản đối ông ấy ở trong bang, thì nhất định là đã có chuẩn bị chu toàn hết rồi. Loại người thông minh giống như Vưu Hiên, chắc có lẽ sẽ không đánh trận chiến mà không có nắm chắc phần thắng.
"Để Vưu Sư Gia nói hết lời đã, nếu như không đem chuyện này làm sáng tỏ, thì tôi nghĩ trong lòng mọi người cũng sẽ không thoải mái." Tạ Đông Bách nói.
Gật gật đầu, Vưu Hiên nói tiếp: "Tôi may mắn được bang chủ tín nhiệm, một mực quản lý sự vụ trong bang hội, không nói cúc cung tận tụy, nhưng cũng là tận tâm tận lực. Điểm này, Tạ đại tiểu thư không có ý kiến gì a?"
Tạ Tử Y nhẹ gật đầu, cũng không có nói gì. Điểm này cô vẫn rất tin tưởng, những năm này Vưu Hiên quả thật đã vì Phúc Thanh Bang làm rất nhiều chuyện, Phúc Thanh Bang có thể có ngày hôm nay, cũng không thể không nói đến công lao của Vưu Hiên.
"Sau khi biết được chuyện đã xảy ra tại bến tàu, tôi trước tiên liền đối với những người biết rõ chuyện này triển khai điều tra. Kể cả bang chủ, đại tiểu thư cùng với tôi, tổng cộng chỉ có khoảng 10 người biết rõ chuyện này. Tôi đã tiến hành điều tra cẩn thận tất cả mọi người, ngoại trừ Triệu đường chủ có hiềm nghi ra, thì các huynh đệ còn lại tôi tra không ra bất kỳ hiềm nghi gì." Vưu Hiên chậm rãi nói, "Thứ hai, gần đây Triệu đường chủ cùng người Yamaguchi Group đi lại rất gần, chuyện này đã vi phạm bang quy của Phúc Thanh Bang. Sau đó, Triệu đường chủ chẳng những không có cho chúng ta bất luận giải thích gì, mà còn một mực lén giấu đi chuyện này. Tôi cũng đã điều tra qua tài khoản ngân hàng của Triệu đường chủ, trước khi xảy ra chuyện tại bến tàu một ngày, liền có khoảng chừng 100 vạn chuyển vào trong tài khoản. Số tiền này từ đâu tới đây? Kết hợp đủ loại sự tình, tôi có lý do tin tưởng, Triệu đường chủ chính là người do Hắc Long hội xếp vào bên trong Phúc Thanh Bang chúng ta nằm vùng."
"Buồn cười, chỉ bằng những chứng cứ này, liền có thể nói rõ cha của tôi là người nằm vùng sao?" Triệu Hâm khinh thường nở nụ cười một tiếng, nói, "Tuy tôi chưa bao giờ tham dự vào chuyện của cha tôi, nhưng ông ấy làm chuyện gì thì tôi đều biết rõ ràng. Theo như lời Vưu Sư Gia nói, cha của tôi cùng người Yamaguchi Group lui tới mật thiết. Chuyện kia bất quá là người Yamaguchi Group ba phen mấy bận muốn mua chuộc cha của tôi làm việc cho bọn họ, cha của tôi cũng từng nói với tôi chuyện này, ông ấy nói, ông ấy sống là người của Phúc Thanh Bang, sau khi chết cũng là quỷ của Phúc Thanh Bang, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Phúc Thanh Bang. Nếu như cũng bởi vì cha của tôi cùng người Yamaguchi Group gặp mặt vài lần, liền nhận định ông ấy là phản đồ, thì không khỏi có chút muốn gán tội cho người khác đi a? Nếu là như vậy, thì chuyện Vưu Sư Gia cùng quan viên chính phủ Nhật Bản lui tới mật thiết, tôi có phải cũng có thể cho rằng Vưu Sư Gia là người do chính phủ Nhật Bản phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng hay không?"
"Nếu như mọi người đối với tôi hoài nghi thì cũng có thể đi điều tra tôi, điểm ấy tôi không có bất kỳ ý kiến gì." Vưu Hiên nói, "Tôi đương nhiên không phải chỉ dựa vào những bằng chúng này, liền kết luận Triệu đường chủ là người nằm vùng. Tôi nói ra những bằng chứng này, chỉ là để cho mọi người nhìn thấy sự thật rõ ràng mà thôi. Bất quá, Triệu thiếu gia cho rằng tôi là giấu đầu hở đuôi, thì xin Triệu thiếu gia nói cho tôi biết, hơn 100 vạn trong tài khoản của Triệu đường chủ từ đâu mà có?"
"Buồn cười, chuyện này không phải rất dễ lý giải sao? Chính là có người muốn giá họa cho cha của tôi, cho nên sau khi xảy ra chuyện ở bến tàu liền chuyển vào trong tài khoản của cha tôi hơn 100 vạn. Mục đích là vì gia tăng mức độ hiềm nghi của cha tôi, tôi nghĩ, bằng sự thông minh của Vưu Sư Gia, có lẽ sẽ nghĩ ra điểm này a?" Triệu Hâm nói, "Nếu như Vưu Sư Gia đã nói như vậy, thì tôi có thể hiểu như vậy không, nếu có một ngày nào đó, ở bên trong tài khoản của Vưu Sư Gia đột nhiên nhiều hơn mấy trăm vạn, thì đã nói lên Vưu Sư Gia cũng là người nằm vùng có phải không?"
Lời nói của Triệu Hâm phi thường kịch liệt, cũng phi thường cay độc, đánh trúng chỗ hiểm, ngay cả Vưu Hiên đã sớm có chuẩn bị, cũng có chút giật mình. Triệu Hâm xuất hiện, quả thật là vượt ra ngoài ý liệu của Vưu Hiên, vốn lúc giải quyết Triệu Khải, Vưu Hiên cũng đã phân phó thủ hạ đi đối phó Triệu Hâm, có ý nghĩ trảm thảo trừ căn. Chết không có người đối chứng, đến lúc đó còn không phải mặc ông ấy muốn nói như thế nào mà không được. Thế nhưng mà, lúc người của ông ấy đi tới nơi Triệu Hâm đang học, thì Triệu Hâm đã đi ra ngoài rồi.
Điểm này, khiến cho Vưu Hiên phi thường nghi hoặc, rốt cuộc là ai đang giở trò sau lưng hắn, hắn có chút cân nhắc không thấu. Nếu như là do Triệu Hâm tự mình chạy trốn, thì rất khó xảy ra, bởi vì hắn tuyệt đối không thể nhanh như vậy liền biết rõ cha của hắn đã bị giết chết, ở trong đó khẳng định có ẩn tình gì rồi.
Kỳ thật, lúc Triệu Hâm mới vừa đii vào trong phòng hội nghị, Diệp Khiêm cũng có chỗ hoài nghi. Nếu như là hắn, hắn tuyệt đối sẽ giết chết Triệu Hâm, sẽ không để cho Triệu Hâm có cơ hội tới đây quấy rối. Dựa theo tính tình của Vưu Hiên, chắc có lẽ không ngu xuẩn đến mức buông tha cho Triệu Hâm a? Nếu không thì chẳng phải là tự tìm phiền toái cho mình sao? Ví dụ như là hiện tại a, Triệu Hâm đến, đã cho mang đến cho Vưu Hiên rất nhiều phiền toái, khiến cho những bố trí lúc trước của ông ấy loạn thành một đống. Không thể mơ hồ đem chuyện Triệu đường chủ là người nằm vùng hồ lộng qua được, hơn nữa mục đích tiêu diệt thế lực không ủng hộ ông ấy ở bên trong Phúc Thanh Bang cũng bởi vì Triệu Hâm khiến cho kế hoạch này hoàn toàn rối loạn.
Bởi vì thân phận của Triệu đường chủ đặc thù, đã từng đối với Tạ Đông Bách có ân, nên Vưu Hiên không thể tức giận, cũng không thể đem Triệu Hâm đuổi ra ngoài được, ông ấy cũng không thể dùng lời nói cùng chứng cớ đánh bại Triệu Hâm được. Về phần chứng cớ, đơn giản đều là do Vưu Hiên bịa đặt ra.
Kỳ thật, người biết rõ chuyện này nhất không ai qua được Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rồi, bản lĩnh xuất quỷ nhập thần của hắn, khiến cho hắn nắm giữ rất nhiều tin tức tình báo quan trọng. Lúc Vưu Hiên phái người đi đối phó Triệu Hâm, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã mang Triệu Hâm ra khỏi trường học, hôm nay cũng là hắn để cho Triệu Hâm đến hội nghị quấy rối, hơn nữa, còn trả lại cho Triệu Hâm một thứ rất quan trọng.
Vào lúc sáng sớm,sau khi Diệp Khiêm cùng Lâm Phong rời khỏi khách sạn, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng đã đi tới gặp Triệu Hâm, dạy cho hắn phải làm như thế nào. Bất quá, nếu như Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã thiết kế mưu kế này, thì tự nhiên sẽ không để cho Triệu Hâm ở tại hiện trường bóc trần thân phận của Vưu Hiên, hắn có tính toán của riêng hắn.
Tuy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói không đến, thế nhưng mà, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong đều có thể cảm giác được rõ ràng, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đang tiềm phục ở xung quanh. Đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mà nói, nhưng đệ tử Phúc Thanh Bang ở bên ngoài bất quá chỉ là một thứ bài trí mà thôi, nếu hắn muốn thì hắn có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào trong phòng, chuyện này căn bản không phải là vấn đề gì.
"Triệu thiếu gia không khỏi có chút cưỡng từ đoạt lý rồi, tôi chỉ luận sự mà thôi, cũng không có ý nhằm vào Triệu đường chủ a. Tôi đương nhiên cũng không hy vọng Triệu đường chủ là người nằm vùng, bất quá sự thật chính là như vậy, dù cho tôi không muốn tin tưởng, thì sự thật vẫn là sự thật." Dừng một chút, Vưu Hiên nói, "Chúng ta nhìn vấn đề, không thể chỉ đơn thuần dựa theo một cái góc độ, chúng ta phải nhìn từ những góc độ khác nhau, sau đó kết hợp lại, như vậy hết thảy mọi chuyện sẽ càng thêm trong sáng tỏ."
"Vưu Sư Gia, lời nói của Triệu tiểu tử không phải không có lý. Nếu như ông không có chứng cứ chính xác, thì chúng tôi sẽ không tin tưởng, thậm chí, chúng tôi có lý do hoài nghi Vưu Sư Gia mới là người nằm vùng, hết thảy hành vi của ông bất quá cũng chỉ là giấu đầu hở đuôi mà thôi, chủ yếu là vì muốn giá họa cho Triệu đường chủ." Gã đàn ông trung niên mập mạp nói.
Một câu nói, khiến cho toàn trường khiếp sợ, lại để cho những đường chủ kia có chút giật mình. Hoàn toàn chính xác, Vưu Hiên là người đã vì Phúc Thanh Bang làm rất nhiều chuyện, những đường chủ đang ngồi ở nơi đây đều tận mắt nhìn thấy, cho dù bọn họ biết Vưu Hiên có dã tâm, nhưng bọn họ cũng không có cho rằng ông ấy là người nằm vùng.
Triệu Hâm cảm kích nhìn gã đàn ông trung niên mập mạp, nói: "Đa tạ Sơn gia đã thay cha tôi nói một câu công đạo. Tôi đã nói qua, tôi đối với sự vụ bên trong Phúc Thanh Bang cũng không có hứng thú, cũng không muốn biết ai mới là người nằm vùng, tôi chỉ muốn mọi người cho cha tôi một cái công đạo mà thôi, để cho ông ấy ở dưới cửu tuyền có thể nhắm mắt. Bất quá, nếu chuyện của cha tôi liên quan đến vấn đề bên trong Phúc Thanh Bang, thì tôi đây chỉ là người ngoài, cũng không thể quan tâm quá nhiều. Tạ bang chủ, cha của tôi là người như thế nào, tin tưởng ông hiểu rõ ràng hơn so với bất luận người nào, nếu như Vưu Sư Gia lấy không ra chứng cứ xác thực gì, thì tôi khẩn cầu Tạ bang chủ cho cha tôi một cái công đạo."
"Triệu Hâm, đừng nóng vội, chúng ta tiếp tục nghe Vưu Sư Gia nói tiếp." Tạ Đông Bách nói. Một bên là con trai của ân nhân, một bên là trợ thủ đắc lực nhất của hắn, Tạ Đông Bách quả thật có chút khó xử. Quay đầu nhìn Vưu Hiên, nói: "Vưu Sư Gia, lời Sơn gia cùng Triệu Hâm nói ông có lẽ cũng nghe rõ rồi, đã tất cả mọi người muốn xem chứng cứ xác thực, thì ông hãy lấy ra đi. Nếu như ông không lấy ra được chứng cứ xác thực, thì chuyện này cứ như vậy được rồi."
Nhẹ gật đầu, Vưu Hiên nói: "Tôi đương nhiên là có chứng cớ, đã các vị muốn nhìn, thì tôi sẽ để cho mọi người nhìn thấy rõ ràng. Vốn, tôi cảm thấy Triệu đường chủ đã chết rồi, không cần phải nói nhiều như vậy, hơn nữa, vì muốn để cho trong nội tâm mọi người đối với Triệu đường chủ còn có một phần tình huynh đệ, ngày sau sẽ chiếu cố Triệu thiếu gia nhiều hơn. Thế nhưng mà, hôm nay đã các vị cùng Triệu thiếu gia đều kiên trì như vậy, tốt, tôi đây đành phải làm như vậy."
Vưu Hiên vừa thốt lên xong, Diệp Khiêm không khỏi có chút sửng sốt một chút, hắn thật đúng là rất muốn nhìn một chút, Vưu Hiên đến cùng sẽ có chứng cứ xác thực gì, nhìn xem Vưu Hiên làm thế nào để hãm hại Triệu đường chủ.
Tiếng nói vừa rơi đi, Vưu Hiên liền quay đầu nhìn một gã đệ tử Phúc Thanh Bang, gã đệ tử nhẹ gật đầu, hướng phía bên trong nội đường đi tới. "Mời các vị chờ trong chốc lát!" Vưu Hiên nói.
Lúc ở trong đại sảnh xảy ra khẩu chiến, thì ở bên trong nôi đường cũng đã xảy ra chuyện, đáng tiếc người bên ngoài lại không có ai biết.
Bên trong nội đường, có hai gã đệ tử Phúc Thanh Bang đang canh giữ một người thanh niên trẻ tuổi, trên khuôn mặt bọn họ tràn đầy phẫn nộ cùng xem thường. Quần áo của người thanh niên trẻ tuổi tả tơi, trên người toàn là vết thương, khóe miệng còn có vết máu, hiển nhiên là ăn không ít đau khổ. Đây là đòn sát thủ của Vưu Hiên, không phải vạn bất đắc dĩ, thì ông ấy cũng sẽ không dùng tới đòn sát thủ này. Hôm nay, Vưu Hiên đã bị dồn đến một bước này rồi, ông ấy không thể không sử dụng tới nó a.