Chương 417: Mẫn Duy Văn Chết

Trên đường đi ra khỏi khách sạn, Diệp Khiêm hỏi Chu Nguyên: "Có chém người lần nào chưa?"

Chu Nguyên có chút sửng sốt, gật gật đầu nói: "Dạ có, ở trên đường lăn lộn, khó tránh khỏi sẽ phát sinh một ít mâu thuẫn, chuyện đánh nhau là không thể tránh khỏi."

"Như thế nào đây? Có hứng thú đi theo bên cạnh tao hay không?" Diệp Khiêm hỏi.

Toàn thân Chu Nguyên chấn động, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, đây chính là tin tức tốt a, đây là cơ hội để hắn một bước lên trời nha. Ngay cả Vương Hổ cũng phải gọi Diệp Khiêm một tiếng ca, nếu hắn có thể đi bên cạnh Diệp Khiêm thì giá trị của con người hắn sẽ được nâng cao lên vài lần cao a. Hơn nữa, Diệp Khiêm cũng là người một nhà, cho dù Chu Nguyên có đi theo hắn thì cũng không tính là kẻ phản bội.

"Như thế nào? Không muốn hả?" Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói.

"Không, không phải, đương nhiên nguyện ý." Chu Nguyên cuống quít nói, "Không... Bất quá, Nhị thiếu gia, em có thể được không?"

Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên, nói: "Người muốn thành công phải biết tự tin vào bản thân, nếu như ngay cả niềm tin vào bản thân cũng không có thì sao có thể làm chuyện lớn? Cố gái kia thế nào? Có hứng thú nắm lấy hay không?"

"Xinh đẹp thì cũng có xinh đẹp, cũng có đủ vị, bất quá loại gái này chỉ có thể chơi đùa, không thích hợp làm vợ của mình." Chu Nguyên hồi đáp.

Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, đàn ông phải như vậy mới thích hợp làm chuyện lớn, nếu như cả ngày chỉ nghĩ đến việc chơi gái thì làm sao có thể làm được việc lớn. "Tao sẽ gọi điện thoại cho Hổ Tử, về sau mày hãy ở bên cạnh tao, cố gắng làm cho tốt, đừng để cho tao thất vọng!" Diệp Khiêm nói.

"Nhị thiếu gia yên tâm, em tuyệt sẽ không để cho cậu thất vọng." Chu Nguyên kiên định nói.

Diệp Khiêm há mồm vừa muốn nói chuyện, liền nghe tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên, sau khi bắt máy, phía đối diện liền truyền đến âm thanh đứt quãng, "Diệp... Cậu Diệp, tôi... Tôi có lỗi với cậu..."

Diệp Khiêm nhướng mày, kinh ngạc hỏi: "Ông Mẫn, đã xảy ra chuyện gì hả?"

"Tôi... Tôi... Tôi đã làm mất thanh dao găm Thất Tuyệt..." Lời nói vừa nói đến đây, bỗng nhiên im lặng. Trong nội tâm của Diệp Khiêm mát lạnh, trực giác nói cho hắn biết nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, cũng không dám chần chờ thêm nữa, nhìn Chu Nguyên nói một tiếng, kêu hắn tự tìm xe trở về, sau đó liền cuống quít lái xe hướng nhà Mẫn Duy Văn chạy tới.

Đối với Diệp Khiêm mà nói, Huyết Lãng không chỉ là một món đồ cổ, một thanh binh khí đơn giản như vậy, mà nó đại biểu cho tình nghĩa của Ngô Hoán Phong đối với hắn. Vì Huyết Lãng, Ngô Hoán Phong đã mất đi một cánh tay, nếu như hắn làm mất Huyết Lãng thì chính là hắn đã phụ lòng Ngô Hoán Phong ah.

Diệp Khiêm răng cắn chăm chú lái xe, hai đầu lông mày lóe ra nồng đậm oán niệm. Nếu bây giờ có người nhìn thấy biểu hiện của Diệp Khiêm, nhất định sẽ bị hù làm cho toàn thân phát run, cho dù là lúc đối mặt với rất nhiều kẻ thù, Diệp Khiêm cũng chưa từng có vẻ mặt như thế, có thể nghĩ hiện tại phẫn nộ trong lòng Diệp Khiêm nhiều bao nhiêu.

Xe vừa đến nơi là Diệp Khiêm liền hướng trong nhà Mẫn Duy Văn chạy tới, vừa đến cửa ra vào Diệp Khiêm đã ngửi được mùi máu tươi, chân mày liền nhíu chặc lại. Diệp Khiêm biết rõ, chỉ sợ Mẫn Duy Văn cũng đã dữ nhiều lành ít rồi? Không dám có chút chần chờ, bước nhanh vào trong phòng.

Đẩy cửa nhà Mẫn Duy Văn ra, liền trông thấy bảo mẫu của Mẫn Duy Văn nằm chết trong vũng máu. Diệp Khiêm liền tranh thủ thời gian chạy thẳng vào trong phòng đọc sách của Mẫn Duy Văn. Đẩy cửa phòng đọc sách ra, liền trông thấy Mẫn Duy Văn đang nằm trên mặt bàn, điện thoại ở một bên. Diệp Khiêm đi qua nâng Mẫn Duy Văn dậy, chỉ thấy lồng ngực của lão bị đâm rất sâu, trực tiếp xỏ xuyên qua toàn bộ bộ ngực của lão.

Diệp Khiêm đặt tay lên cổ của Mẫn Duy Văn dò xét mạch đập lão, lão đã chết, chỉ là thời gian chết cũng không quá dài. Nếu như đoán không sai thì trước lúc Mẫn Duy Văn gọi điện thoại cho hắn thì đã bị người giết, nhưng nhờ vào chút hơi thở cuối cùng, lão mới có thể kiên trì gọi điện thoại cho Diệp Khiêm.

Huyết Lãng, cũng không có ở trên bàn. Nhìn thấy tình cảnh như vậy, kỳ thậy trong nội tâm của Diệp Khiêm đã hiểu rõ, Huyết Lãng đã bị người khác lấy đi. Chỉ là, Diệp Khiêm nghĩ mãi cũng không rõ, chuyện này rốt cuộc là do người ta đã sớm an bài tốt, hay là trong lúc vô tình phát hiện được. Nếu như là đã sớm an bài tốt, thì ai có thể biết rõ ước hẹn giữa Mẫn Duy Văn cùng hắn? Ai lại biết rõ Huyết Lãng đang ở trong nhà Mẫn Duy Văn? Ai lại biết giá trị của Huyết Lãng?

Nếu theo như phỏng đoán, thì chỉ sợ là có người trong lúc vô tình nhìn thấy Huyết Lãng nên nổi lòng tham cướp lấy. Dựa theo hoàn cảnh hiện trường, chỉ sợ người này là người mà Mẫn Duy Văn quen biết, là người quen, nếu không thì bảo mẫu đã không mở cửa ra rồi, hơn nữa, Mẫn Duy Văn cũng sẽ không dễ dàng dẫn hắn đến phòng đọc sách.

Hiện tại muốn truy đuổi chỉ sợ đã không kịp rồi, hơn nữa cũng không biết nên truy đuổi ai, chỉ có thể để từ từ nghĩ biện pháp. Diệp Khiêm lấy điện thoại ra gọi cho Lí Hạo, đem chuyện nơi này nói với hắn một lần. Lí Hạo không dám chần chờ, cuống quít dẫn người chạy tới.

Diệp Khiêm cũng không có rời khỏi đây, chỉ đi ra khỏi nhà Mẫn Duy Văn, đứng ở bên ngoài hút thuốc. Hiện tại Diệp Khiêm đang muốn chờ xem đám người Lí Hạo có thể tìm ra được tin tức gì hay không.

Không bao lâu, âm thanh tiếng còi cảnh sát vang lên. Mấy chiếc cảnh sát chạy tới trước mặt Diệp Khiêm thì ngừng lại, Lí Hạo từ trong xe đi ra, trông thấy Diệp Khiêm, cuống quít chạy tới nói. "Nhị ca, anh không có sao chứ?" Lí Hạo ân cần hỏi han.

"Anh không sao." Diệp Khiêm nói, "Em là cao thủ ở phương diện điều tra, em hãy cẩn thận điều tra một chút, anh muốn biết chuyện này rốt cuộc là ai làm." Nói xong, trong ánh mắt của Diệp Khiêm bắn ra một tia sát ý lạnh lẽo.

Toàn thân của Lí Hạo không khỏi rùng mình một cái, hắn không rõ Diệp Khiêm vì chuyện gì lại kích động như vậy, chẳng lẽ Diệp Khiêm và Mẫn Duy Văn lại có quan hệ gì đó? Sau một lúc, Lí Hạo hỏi: "Nhị ca, anh làm sao biết được chuyện này?"

Diệp Khiêm đương nhiên biết rõ Lí Hạo không phải đang thẩm vấn hắn, cho nên cũng không có tức giận, đơn giản đem chuyện đã trải qua nói một lần. "Anh muốn biết, là ai dám cướp đi đồ đạc của anh, hừ, anh muốn cả nhà hắn chó gà không tha." Diệp Khiêm càng tức giận thì sát khí lạnh lẽo trên người càng gia tăng làm cho nhiệt độ xung quanh càng giảm xuống, thân thể của những cảnh sát đi theo Lí Hạo không khỏi rùng mình một cái, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Khiêm.

Bọn hắn cũng chưa từng gặp Diệp Khiêm, đối với chuyện của Diệp Khiêm cũng không rõ ràng lắm. Nghe xong lời Diệp Khiêm nói, bọn hắn không chút nghi ngờ về việc Diệp Khiêm sẽ giết cả nhà người ăn cắp đồ vật của hắn.

"Nhị ca, anh trở về trước đi, nơi đây cứ giao lại cho em, nếu như có tin tức gì em sẽ thông báo cho anh biết." Lí Hạo nói.

Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nói: "Vậy thì anh xin nhờ em rồi. Anh đi trước!" Nói xong, Diệp Khiêm cất bước hướng xe của mình đi tới.

Lí Hạo nhìn thấy Diệp Khiêm lái xe rời đi, có chút thở dài, lẩm bẩm nói: "Lại sắp có một trận mưa máu rồi." Lí Hạo cùng Diệp Khiêm từ nhỏ đã chơi với nhau, đối với tính cách của hắn là Lí Hạo hiểu rất rõ, Diệp Khiêm là người rất bao che khuyết điểm, cũng là người rất xem trọng tình cảm, nếu không lúc trước cũng sẽ không biết vì hắn mà đi đắc tội đại ca xã hội đen. Nếu như Huyết Lãng chỉ là một con dao găm bình thường, có lẽ Diệp Khiêm cũng sẽ không làm chuyện quá phận như thế, thế nhưng mà Huyết Lãng là do Ngô Hoán Phong dùng một cánh tay đổi về, đối với Diệp Khiêm nó có ý nghĩa không phải những món đồ tầm thường có thể so sánh.

"Cục trưởng, người ấy là ai thế? Trông thật bá đạo ah." Một gã cảnh sát nhịn không được tò mò hỏi.

"Vừa rồi không có nghe tôi gọi anh ấy là nhị ca sao?" Lí Hạo nói, "Anh ấy là Diệp Khiêm, là ông trùm trong giới giang hồ thành phố Thượng Hải."

Những gã cảnh sát kia nghe xong, toàn thân run rẩy một hồi, tên của Diệp Khiêm bọn họ thường xuyên nghe nói a, làm cảnh sát khó tránh khỏi sẽ có quan hệ cùng những người trên đường, Diệp Khiêm tuy không được tính chính thức là đại ca trên đường, nhưng thanh danh của hắn rất vang dội, không có bao nhiêu người lăn lộn trên đường mà chưa từng nghe qua tên của hắn. Chỉ là, Diệp Khiêm bình thường rất ít khi xuất hiện, cho nên rất nhiều người cũng không nhận ra hắn, dù cho có đôi khi nghe chính miệng hắn giới thiệu tên của mình, cũng hơn phân nửa không có người nào đem hắn liên tưởng đến ông trùm trong giới giang hồ thành phố Thượng Hải.

"Vào đi thôi!" Lí Hạo phất phất tay, mang thủ hạ đi vào trong phòng đọc sách của Mẫn Duy Văn.

Mặc dù không phải tất yếu, nhưng Diệp Khiêm vẫn gọi điện thoại cho hai gã giám định đại sư còn lại, đem chuyện này nói qua một lần. Nếu như không nói thì hai người này nhất định sẽ liên tưởng đến việc hắn muốn giết người diệt khẩu. Sau đó Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Jack, để cho hắn tìm kiếm hung thủ cùng với điều tra cẩn thận gia cảnh của Mẫn Duy Văn, cùng với những người có quan hệ với lão đang ở thành phố Thượng Hải.

Chuyện này cũng không phải một hay hai ngày có thể điều tra ra, Diệp Khiêm cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Nguyên vốn định đi thăm Tần Nguyệt, sau đó lại đi đến Quảng Đông xem tình hình bên đó thế nào, thế nhưng mà bây giờ lại xảy ra chuyện này chỉ sợ phải tốn không ít thời gian.

Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Diệp Khiêm đều đưa đón Diệp Lâm đi học, còn không thì đều ở trong nhà. Tống Nhiên đã đi công tác rồi, Ngô Hoán Phong tự nhiên cũng đi theo cô, Diệp Khiêm cũng không có đem chuyện này nói cho hắn biết, chủ yếu hay là sợ Ngô Hoán Phong lo lắng. Nếu như hắn biết Huyết Lãng bị người đoạt đi đoán chừng sẽ không chút do dự lập tức trở về. Huyết Lãng là hắn đưa cho Diệp Khiêm, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi.

Bất quá, chuyện này cũng đã xảy ra vài ngày. Tuy trong nội tâm của Diệp Khiêm không có bình tĩnh, nhưng khi đối mặt với Lâm Nhu Nhu, Diệp Khiêm vẫn phải tận lực làm như không có chuyện gì xảy ra, miễn cho cô lại lo lắng.

Về bên phía Đài Loan, tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì, có Thanh Phong, Hồ Hội, Trần Mặc cùng Lương Yến ở đó, tin tưởng có thể giải quyết quyết hết thảy mọi chuyện. Huống hồ, hiện tại cũng không có hành động gì lớn, chỉ là thao tác vận hành buôn bán bình thường cùng với thu thập tư liệu mà thôi. Đợi đến lúc mọi chuyện đã sẵn sàng, Diệp Khiêm sẽ tiến công quy mô lớn.

Chuyện hiện tai vẫn là mau chóng đem Huyết Lãng tìm trở về.

Vài ngày sau, Jack rốt cục truyền tới tư liệu liên quan đến Mẫn Duy Văn cùng với tất cả những người có quan hệ với lão, hơn nữa trải qua Jack cẩn thận phân tích, thì có ba người có khả năng gây án lớn nhất.

Lập tức, Lí Hạo cũng truyền đến tin tức, nói là thông qua camera xung quanh nhà Mẫn Duy Văn, bọn họ đã bắt đầu tập trung vào một người, hắn nói Diệp Khiêm có rãnh thì đi qua nhìn một cái.