Chương 395: Tam Hùng Hội Tụ

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói đám người kia là lũ ngốc, thật là một chút cũng không có nói sai. Nơi đây là nơi cất giữ đồ cổ của hội đấu giá, người của công ty bảo an Thiết Huyết như thế nào mà cái gì cũng không thèm để ý? Đây rõ ràng là dùng gậy ông đập lưng ông nha. Hoặc là, bọn họ đều quá đề cao bản thân, xem bảo an nơi đây như là không khí, rất dễ dàng đánh bại, thế nhưng mà bọn họ đâu có ngờ rằng, những bảo an này đều là quân nhân xuất ngũ, hơn nữa còn trải qua huấn luyện tàn khốc của Nanh Sói, cho dù sức chiến đấu có kém thành viên Nanh Sói, nhưng dùng để đối phó với người bình thường thì đã đầy đủ rồi. Hay hoặc là, bọn họ chỉ có ý nghĩ chiếm lấy thanh đao Hỏa Vẫn trước, nếu như họ không hành động, bị những người khác chiếm hết tiên cơ, thì chẳng phải là lỗ lớn hay sao?

Bất quá, giữa kẻ ngốc cùng người thông minh khác nhau là ở điểm này.

Diệp Khiêm cùng Jack hai người cười cười. Diệp Khiêm có thể hiểu rõ tâm tư của bọn họ, cho nên căn bản không cần phải làm ra động tác quá lớn, cũng không cần quá khẩn trương, những người kia vẫn ngoan ngoãn mắc câu.

Lúc vừa mới đi vào, Jack cố ý không có đem cửa đóng lại, nên lúc đám người kia đi đụng vào cạnh cửa, liền đem cánh cửa đẩy ra, dọa bọn hắn nhảy dựng một trận. Bất quá nghĩ nghĩ, bọn họ phỏng đoán có lẽ là bọn người Diệp Khiêm không biết bọn họ sẽ đến a. Diệp Khiêm cùng Jack giả vờ giả vịt đi tới bên cạnh một cái tủ bảo hiểm, Jack ấn vào một dãy số mật mã phức tạp, sau đó lại kiểm tra đồng tử, làm xong hết cửa tủ bảo hiểm mới chậm rãi mở ra.

Bên trong đặt một cái hộp gấm, là một cái hộp gấm giống hộp gấm đựng Hỏa Vẫn như đúc, chỉ có điều lúc này bên trong lại là một cây chùy thủ rất bình thường. "Oa, đây chính là thanh đao Hỏa Vẫn? Quả nhiên không phải phàm vật ah." Diệp Khiêm giả vờ giả vịt sợ hãi than nói, "Có biết người bán là ai hay không? Hay là chúng ta cũng đừng đấu giá nữa, ta trực tiếp mua lại nó là được."

"Lão đại, chuyện này không được a, hơn nữa ta cũng không biết người bán là ai. Chúng ta chỉ làm bảo an, làm sao biết những chuyện này." Jack cũng rất phối hợp nói.

"Ai nha, đáng tiếc, đáng tiếc ah." Diệp Khiêm lắc đầu, nói.

Đám người bên ngoài nghe được tin tức này, lập tức trong lòng hưng phấn như điên. Hỏa Vẫn đang ở ngay trước mắt ah. Diệp Khiêm cùng Jack cũng cố ý đem hộp gấm lấy ra, sau đó lại bỏ vào tủ bảo hiểm khóa lại. Vừa lúc này, cánh cửa bỗng nhiên mở ra, một đám người xuất hiện ở trước mặt Diệp Khiêm cùng Jack.

Diệp Khiêm cuống quít ôm chặt hộp gấm, nhìn bọn họ chằm chằm, giả trang ra một bộ dáng rất khẩn trương, nói: "Ngươi... Các ngươi là người nào?" Nhìn thấy bộ dạng của Diệp Khiêm, thật sự chính là giả bộ mười phần, cùng thân phận của hắn bây giờ quả thực chính là một sự kết hợp hoàn mỹ. Nương theo tiếng nói của Diệp Khiêm, người của công ty bảo an Thiết Huyết cuống quít chạy tới trước mặt Diệp Khiêm cùng Jack để bảo hộ bọn họ. Tuy bọn họ cũng hiểu rỏ, đây là đang diễn kịch, nhưng nếu là diễn kịch thì cũng phải diễn cho ra dáng nha.

Nhìn thấy hộp gậm trong tay Diệp Khiêm, đám người kia lập tức không thể khống chế nổi tâm tình của mình. "Mau đưa hộp gấm kia cho ta!" Một tên tóc vàng mắt xanh người Châu Âu quát to một tiếng, nhanh chóng hướng Diệp Khiêm đánh tới.

"Cho ta, là của ta!" Một tên nam nhân Nhật Bản sau đó cũng lên tiếng, trực tiếp kéo tên Châu Âu lại. Nhìn thấy tình cảnh này, những người khác cũng đâu có thể khống chế nội tâm của mình, nhao nhao dâng lên, trong lúc nhất thời tràng diện hỗn loạn vô cùng. Mấy đám người này đánh nhau kịch liệt, quả thực giống như có mối thù giết cha.

Diệp Khiêm cùng Jack liếc nhìn nhau một cái, cũng không khỏi cười cười. Đối với những người này, Diệp Khiêm một mực đều không có để vào mắt, người mà hắn lo lắng chính là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Cũng quả thật đúng như Diệp Khiêm sở liệu, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không có ngốc giống bọn họ, đi đâm đầu vào chỗ chết.

Mấy đám người đánh nhau điên cuồng, đâu còn quan tâm đến bọn người Diệp Khiêm. Bọn họ tựa hồ đều quên mục đích của chuyển đi lần này là tới cướp Hỏa Vẫn, chứ không phải cùng người khác đánh nhau. Bất quá, tình cảnh lúc này, lại không thể không khiến bọn họ làm như vậy, trong suy nghĩ của bọn họ chỉ cần giải quyết đối thủ, thì bọn người Diệp Khiêm cũng không phải là vấn đề gì, Hỏa Vẫn sẽ thuộc về bọn họ.

Đối với chuyện đang xảy ra Diệp Khiêm tự nhiên là cầu còn không được, mọi chuyện diễn ra đều đúng với kế hoạch của hắn, hắn giả bộ yếu đuối, mà những kẻ ngốc này cũng không phát hiện, trong mắt bọn họ chỉ có Hỏa Vẫn.

Không khí hiện trường rất hỗn loạn, Diệp Khiêm cùng Jack liếc nhìn nhau, cười cười, sau đó lặng lẽ mỏ chốt cửa bên cạnh, trực tiếp đi ra ngoài. Mà cửa cũng tự nhiên lại khóa một lần nữa. Ai cũng không có chú ý tới, mà ngay cả cánh cửa mà bọn họ đi vào cũng lặng lẽ đóng lại. Lúc này cả căn phòng đã biến thành một căn phòng kín, bên trong có một đám ngu ngốc đang chém giết lẫn nhau.

"Con mịa nó, tên kia thân thủ không tệ a, lợi hại!" Ngay tại bên cạnh, thông qua camera giám sát, Diệp Khiêm nhìn thấy tình hình đánh nhau bên trong phòng, nói.

"Tiểu tử Nhật Bản ta thấy hắn lợi hại hơn a, ngươi xem, kỹ thuật Karate của hắn rất lợi hại nha." Jack vừa đứng xem vừa bình luận.

Hai người cứ như vậy ngươi một lời ta một câu bình luận xem ai lợi hại hơn, những nhân viên công ty bảo an Thiết Huyết đứng kế bên nhìn thấy cảnh này chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ thực sợ hãi, Diệp Khiêm cùng Jack sẽ bởi vì bất đồng quan điểm mà đánh nhau, bởi vì nhìn tư thế bề ngoài của bọn họ giống như rất có thể xảy ra chuyện này nha.

Dù sao, bọn họ không phải là thành viên Nanh Sói chính thức, tự nhiên đối với Diệp Khiêm cùng Jack cũng không hiểu rõ. Đừng nhìn Jack bình thường một bộ dạng lạnh nhạt, kỳ thật thực chất bên trong cũng là một kẻ nóng tính, cùng Diệp Khiêm đấu võ mồm là chuyện thường xuyên xảy ra.

"Con mẹ nó! Ta nói tên Châu Âu kia lợi hại hơn." Diệp Khiêm nói.

"Đcm, ta đã nói là tiểu tử Nhật Ban lợi hại hơn." Jack không chút nào nhường cho nói.

"Đcm, ngươi có phải muốn đánh nhau phải không?" Diệp Khiêm thoáng cái đứng lên. Chuyện này làm cho những nhân viên công ty bảo an Thiết Huyết cảm thấy choáng váng, cũng không biết phải làm sao. Hai người này nếu thật là đánh nhau, thì bọn họ phải giúp ai? Hình như giúp ai cũng đều không được, cho dù muốn khuyên can cũng không tới phiên bọn họ ah.

"Đánh thì đánh, ta sợ ngươi ah!" Jack cũng đứng lên. Nhìn cái tư thế, hai người thật sự muốn đánh nhau a, không khí cũng lộ ra dị thường khẩn trương. Những nhân viên của công ty bảo an Thiết Huyết đều thối lui sang một bên, đứng đó không biết phải làm sao.

"Xem lão tử làm thế nào giáo huấn ngươi!" Diệp Khiêm vừa nói vừa để hộp gấm xuống, một quyền hướng Jack đánh tới.

"Móa, ngươi làm thật đó hả, vậy thì cũng đừng trách ta không khách khí." Jack vừa nói vừa cuống quít lách mình né tránh, một quyền hướng Diệp Khiêm đánh tới.

Hai người cứ ngươi tới ta đi, đánh nhau rất náo nhiệt, nhân viên công ty bảo an Thiết Huyết đứng bên cạnh kinh ngạc không thôi. Bọn hắn cũng chưa từng thấy thân thủ của Jack cùng Diệp Khiêm bao giờ, lúc này trông thấy, cũng không khỏi bội phục không thôi. Nếu như là bọn họ, chỉ sợ chỉ qua mấy chiêu là bị hạ đo ván.

Chỉ là, ai cũng không có chú ý tới, Diệp Khiêm cùng Jack vừa đánh vừa di chuyển đến gần bên cửa sổ. "Muốn chết!" Diệp Khiêm hét lớn một tiếng. Sau đó một màn kỳ quái xuất hiện, Jack đang dựa lưng vào cửa sổ bỗng nhiên xoay người đem cửa sổ mở ra, Diệp Khiêm một quyền liền đánh ra ngoài.

Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, sau đó liền truyền đến âm thanh rên rỉ của một nam tử, hiển nhiên là bị nắm đấm của Diệp Khiêm đánh trúng.

Diệp Khiêm cùng Jack tuy đánh nhau náo loạn, nhưng vẫn có thể phát hiện ra có kẻ đang ở bên cửa sổ nhìn lén. Bằng sự ăn ý do hợp tác lâu dài của bọn họ, tự nhiên không cần phải nói thành lời, chỉ cần một ánh mắt cũng đủ để đối phương hiểu rỏ mình muốn gì. Bất quá, Diệp Khiêm có thể khẳng định, người ở bên ngoài không phải là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, loại khí tức trên người hắn, Diệp Khiêm vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.

"Huynh đệ, xem đã đủ rồi, mời vào tâm sự a!" Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói. Lúc này, nhân viên của công ty bảo an Thiết Huyết rốt cục hiểu rỏ chuyện gì đang xảy ra rồi, nhao nhao dâng lên. Diệp Khiêm phất phất tay, để cho bọn họ lui xuống. Tuy Diệp Khiêm không rõ ràng đối phương là người nào, nhưng lại có thể cảm giác đối phương cũng không có bao nhiêu ác ý.

"Lang Vương Diệp Khiêm quả nhiên danh bất hư truyền, chẳng những có sự tàn nhẫn của Sói, mà còn có được giảo hoạt của loài Bái." Nương theo tiếng nói ấy, một nam tử trẻ tuổi từ bên ngoài chậm rãi đi đến. Nhìn bộ dạng khoảng 20 tuổi, tuấn tú, làn da trắng nõn, khí chất rất âm nhu, như phảng phất là một phiên bản hiện đại của Đông Phương Bất Bại, nhưng cái khí chất âm nhu kia lại xen lẫn một loại khí chất phóng khoáng chỉ của riêng hắn. Hai loại khí chất khác nhau lại tập trung ở trên cùng một người, tựa hồ làm cho hắn thêm vài phần sắc thái.

Diệp Khiêm nhanh chóng tìm kiếm tư liệu nam tử trẻ tuổi ở trong đầu, tuy nhiên lại là phí công, hắn căn bản cũng không có gặp qua nam nhân trẻ tuổi này, thậm chí trong tư liệu của Nanh Sói cũng không có người nam nhân trẻ tuổi này. Diệp Khiêm có thể cảm giác được đối phương không phải là một người đơn giản, chỉ cần xem thái độ thong dong cùng trấn định, thì không phải người bình thường có thể làm được. Hơn nữa, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều phát ra sát khí, sát khí này tựa hồ là bẩm sinh, mà không phải là đối với người khác sinh ra địch ý dẫn dắt ra sát khí.

Có chút nhíu lông mày lại, Diệp Khiêm ngược lại cười cười, nói: "Ngươi biết ta là ai, còn ta lại không biết ngươi là ai. Không biết huynh đài tôn tính đại danh là gì?"

Nam tử trẻ tuổi có chút cười cười, nói: "Đừng nóng vội, bên ngoài còn có một vị bằng hữu, khẳng định cũng đang chờ sốt ruột." Sau đó, quay đầu nhìn vào chỗ ẩn thân của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nói: "Huynh đài, xuất hiện đi!"

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe bất đắc dĩ cười cười, giờ phút này nếu như hắn giả bộ không có mặt ở đây sau đó lại rời đi, thì chính là ném sạch mặt mũi. "Không nghĩ tới, ở chỗ này lại có thể gặp được thủ lĩnh tổ chức Thất Sát trong truyền thuyết, Lâm Phong, thật sự là vinh hạnh ah." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nở nụ cười từ trong bóng tối đi ra, một cái lắc mình, nhanh chóng nhảy vào trong phòng.