" Không nên chạm vào đàn ông trong lần tiếp xúc đầu tiên, nếu không ký chủ nhất định sẽ hối hận.
"
Bên tai Tịnh Nhã Yên còn văng vẳng thanh âm nhắc nhở của hệ thống.
Dù muốn truy hỏi "Lời Nhắc Nhở Cuối Cùng" này nghĩa là gì, nhưng hệ thống đã chìm vào chế động ngủ đông, tắt ngủm mất rồi.
Tinh thần cùng thể xác của Nhã Yên cũng quá mệt mỏi sau một ngày dày vò qua lại;
Nàng chỉ đành suy yếu ngủ thiếp đi, hôn mê mất.
----*----
Không biết là thật hay ảo, tỉnh hay là mơ, cũng không biết là quá khứ hay hiện tại.
Tịnh Nhã Yên trông thấy mình đang cùng ba mẹ ngồi bên bàn ăn đầy ấm cúng.
Trên bàn ăn có thịt có cả cá, đĩa rau muống xanh non mơn mởn vẫn còn bốc lên khói trắng nóng hổi.
- Nhã Nhã ngoan, ăn giỏi chóng lớn nào.
Mỹ thiếu phụ mỉm cười đầy yêu thương khẽ xoa mái đầu nhỏ nhắn, vừa cẩn thận bón cơm cho cô nhóc ba tuổi.
Trung niên nhân ngồi cạnh bàn mộc bên kia cũng dừng tay dở lên dao khắc, mỉm cười nhìn sang cô nhóc.
Hắn cố gắng cả đời, điêu khắc nên vô số tuyệt tác, cũng chỉ để chăm lo cho bảo bối nhỏ này của mình đấy.
...
Hình ảnh chuyển biến.
Một ngày này, gia đình nhỏ ba người đang vui vẻ chơi đùa trước sân, đột nhiên từ phía xa bước đến một đám người, trên tay mang đao kiếm sáng bóng.
Tên đầu lĩnh đi ở trước nhất cười lớn hung ác gọi:
- Trịnh Nhật Nam đâu, cút ra đây cho tao.
Rầm rầm rầm
Tiếng đao kiếm chém ầm ầm vào cổng trước.
- Hức hức...
Bên trong căn nhà nhỏ, mỹ thiếu phụ run rẩy ôm lấy cô nhóc ba tuổi, vành mắt đỏ hoe khóc nức nở đầy khiếp sợ.
- Nhã Nhã mau trốn trong lu gạo đi.
Trịnh Nhật Nam nhanh trí khiêng lên lu gạo chạy ra phía sau nhà, dốc toàn bộ gạo sống bên trong đổ xuống giếng, sau đó mới khiêng vào để trong xó nhà.
Nhanh chóng ôm lấy con gái mình bỏ vào trong lu cẩn thận đậy nắp lại, hắn mới cầm lấy mộc côn liều chết xông ra ngoài.
- AAAAAA
Tiếp đó là tiếng la hét hỗn loạn, tiếng kêu gào thảm thiết của trung niên nam nhân, tiếng lưỡi đao chặt vào da thịt, chém rơi xương cốt rít lên đầy rợn người.
- Hahaha.
Tiếp đó là tiếng cười lớn đầy dữ tợn của tên đầu lĩnh, y liếm liếm môi, ánh mắt sáng rực nhìn vào bên trong nhà thèm thuồng nói:
- Thằng chồng chết rồi, giờ đến con vợ, tao ăn trước bọn mày hưởng nước sau nhé.
- À, trong lúc tao chơi con vợ nó, bọn bây gom đống thịt vụn của nó đem cho chó ăn đi nhé.
- Hahaha...
Cả đám ác nhân cười rộ lên đầy dâm tiện.
...
- Nhã Nhã, ngoan núp trong này không được ra ngoài, cũng không được phát ra bất kỳ tiếng động nào con nhé.
Mỹ thiếu phụ cúi sát người vào chiếc lu gạo, run rẩy nhỏ giọng thều thào:
- Cha mẹ đi rồi con phải sống cho thật tốt, về sau thay họ đổi tên, chớ để người ta truy giết.
- Trịnh Nhã Uyên, từ nay về sau, con chính là:
Tịnh Nhã Yên
- Nhã Nhã, sống thật tốt con nhé.
Nói rồi mỹ thiếu phụ chạy thẳng ra sau nhà.
Oành
Bên trong lu gạo kín mít, nhưng Trịnh Nhã Uyên vẫn nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống nước đầy kinh khủng.
Cô bé không hiểu chuyện gì, chỉ biết run run kinh hãi đưa tay bịt chặt miệng, nước mắt hai dòng bất giác tuôn ra như suối chảy, ước đẫm gương mặt nhỏ.
- Cha mẹ, các ngươi không thể chết được.
Cảm giác đau nhói trong lồng ngực, trái tim như muốn nổ tung thành vạn mảnh.
Tịnh Nhã Yên đang hôn mê sâu cũng phải rên rỉ đầy đau đớn.
"Không được, ta nhất định phải cứu bọn họ."
Bất chợt một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô bé:
" Ta chính là Bá Quyền Đại Vương, kẻ nào muốn tổn thương cha mẹ thân sinh của ta, kẻ đó nhất định phải chết.
Giết hết cả nhà các ngươi!!!"
Rầm
- Hehe, mỹ nhân đâu rồi, mau ra đây nào.
Tên đầu lĩnh đạp tung cánh cửa, hung ác vác trường đao bước vào bên trong căn nhà nhỏ, nhe hàm răng dữ tợn cười nói.
- AAAAAA
Ầm
Nhưng mỹ nhân đâu không thấy, y chỉ thấy lu gạo trong xó nhà nổ tung ra, tiếp đó một nắm đấm nhỏ bé nhắm thẳng vào mặt y đánh tới.
- Haha, con ranh muốn chết.
Nhìn thấy chỉ là một bé gái ba tuổi chưa ráo máu đầu, mà dám vung quyền múa cước trước mặt mình, y haha cười lớn, vươn bàn tay ung dung tóm lấy nắm đấm nhỏ kia.
Vù vù vút
Thế nhưng tiếng gió rít gào nơi quyền đầu khiến cho y nhất thời sửng sốt, chỉ biết trơ mắt nhìn nắm đấm đánh thẳng vào mặt mình.
Bụp
Âm thanh bàn tay tên đầu lĩnh chạm vào quyền đầu.
Bàn tay như mảnh giấy bị xé rách, vỡ tan thành nghìn mảnh.
Nắm đấm không thể bị ngăn cản, thế như kinh lôi đập thẳng vào mặt y.
Bụp
Tiếng bụp thứ hai vang lên.
Gương mặt tên thủ lĩnh ăn trọn một quyền như sấm sét của cô bé, đầu lâu y lập tức nổ tung thành một đóa hoa máu.
Hộp sọ vỡ nát thành mảnh vụn, máu tươi cùng chất trắng chất đục trộn vào nhau văng tung tóe khắp căn nhà.
Ầm...
Thân thể không đầu của tên đầu lĩnh bị dư lực hất tung lên bay thẳng ra sân trước.
- ĐẠI CA.
Tiếng đám ác nhân đầy kinh hãi hét lớn.
- GIẾT, GIẾT HẾT CÁC NGƯƠI.
Tiếng bé gái phẫn nộ gầm rống, chấn động cả trời cao.
- TẤT CẢ ĐỀU PHẢI CHẾT.
Tiếp đó là một tràng chém giết, nhưng lợi thế lại nghiêng hẳn về phía một bé gái chỉ mới ba tuổi.
- @##$%&...
- @#$&&@#...
Tiếng kêu gào hoảng loạn, khóc la thảm thiết của đám ác nhân vang vọng cả một góc trời.
...
- Cha...
Đám hung tặc đã bị nàng giết hết rồi.
Nhưng...
Nhìn thi thể của cha mình nằm lăn lóc giữa đống máu thịt hỗn độn.
Tứ chi tay chân đều bị chặt đứt rời, vùng bụng vùng ngực đều bị mổ tung ra, bị băm vằm thành thịt vụn.
Đầu lâu của Trịnh Nhật Nam thì càng thê thảm hơn, hốc mắt trống rỗng, đầu lâu bị chẻ đôi.
Nhìn thảm cảnh của cha mình, Tịnh Nhã Yên có thể tưởng tượng ra được, trước khi chết ba ba bị đám ác tặc này tra tấn kinh khủng đến mức nào.
- Cha ơi...
Tiếng khóc nức nở của cô bé mới vang lên được một nửa, nàng bất chợt ngẩng người, lập tức quay đầu chạy thẳng ra phía sau nhà.
Trong lúc hăng máu chém giết, nàng vô tình bỏ quên một người quan trọng nhất.
- Mẹ ơi...MẸ....
Tiếng gào thét thảm thiết của nàng lại lần nữa vang lên.
Bên miệng giếng, Tịnh Nhã Yên đau đớn ôm lấy lồng ngực, quỳ thụp xuống đất, nước mắt tuôn như mưa.
Cả bầu trời ngày hôm nay, cũng phải bị bao phủ bởi tiếng khóc thấu tận trời xanh của một cô gái nhỏ.
----*----
- Tịnh Nhã Yên... Nhã Yên...
- Nhã Yên, mau tỉnh lại nào.
Từ trong cõi u minh thăm thẳm, bỗng vang lên tiếng gọi ấm áp, vô cùng quan tâm lo lắng của một chàng trai.
Tiếng kêu đầy từ tính văng vẳng vọng lại, nhẹ nhàng kéo Tịnh Nhã Yên ra khỏi cơn ác mộng kinh khủng khiếp vừa rồi.
----*----
Tái bút: Từ giờ trở đi, Bá Quyền Vương sẽ được chuyển sinh thành tiểu la lị
Tịnh Nhã Yên
Các bạn có thể xem như, đây chính là kiếp sau của Bá Quyền Vương.
Kiếp trước làm Đại Vương hung danh hiển hách khắp cõi Đại Việt.
Kiếp này chỉ còn là một cô bé 12 tuổi.
Có thể hiểu đơn giản như sau, kiếp trước của nàng là đàn ông, kiếp này trở thành một bé gái để đỡ nhầm lẫn nhé các bạn.
Truyện này không phải truyện đấu kiếm đọ súng đâu ạ, hehe.
Lời Nhắc Nhở Cuối Cùng:
" Đây là truyện ngôn tình lãng mạn nhé các bạn (: "