Gã tỉnh dậy trong cơn mơ màng khó tả, đáng kinh tởm của mình. Vừa làu bàu trong miệng, ông vùa cầm một lon bia ra khui, uống một hơi đã gần nửa lon. Gã nằm dài trên chiếc sopha, gã thở dài. Tiếng rè rè của tivi, tiếng tíc tắc của đồng hồ, chúng tạo ra âm hưởng thôi thúc cho cơn buồn ngủ, Ông chìm vào cơn mê.
"Cộc...Cộc...Cộc..."
Tiếng gõ ấy lại vang lên trong căn phòng khóa kín. Ông ta nhận ra mình đang đứng trước cửa của căn phòng, hít một hơi thật sâu nắm chặt tay nắm cửa, dùng hết sức lực để phá cánh cửa kia. Điều ông muốn biết trong cách cửa đó có thứ gì, có chuyện gì đang xảy ra, tên khốn nào đang làm chuyện này.
"Cộc...Cộc...Cộc..."
Âm thanh càng liên tục dồn dập khiến ông càng dùng sức nhiều hơn. Mặt ong ta đỏ bừng, răng nghiến chặt lại với nhau tạo ra tiếng ken két. 'Rầm", cánh cửa cuối cùng cũng mở toang ra, ông lặng người. Tên khốn đó không ai khác đó chính là bản thân ông, Người dính đầy máu, đầu tóc ướt đẫm, mồ hôi hòa quyện trên máu chảy xuống cằm, đôi chơi nhớp nháp bởi chất lỏng màu đỏ thẫm và một đống bầy nhầy không thể diễn tả. Tay cầm chiếc búa, lắc lư theo giai điệu huýt sáo, "hắn" cười lên một cách man rợ, quay về phía ông, trừng mắt lộ ra hai con ngươi sâu thẳm.
"Mày...mày không phải là tao! Đồ quỷ dữ!"
"Mày sẽ là người tiếp theo..."
Giọng cười một lần nữa vang lên. Cánh cửa đóng sầm lại, chỉ còn lại tiếng búa gõ nhịp nhịp đều đều.
Hết một đêm dài. Người đàn ông bật dậy, gương mặt vẫn còn vẻ kinh hãi trước cơn ác mộng.Ông xoa xoa vào thái dương, đi thẳng một mạch tới nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt sạch sẽ để đón vợ con của mình về căn nhà mới. Chuông điện thoại reo lên, màn hình hiện lên tên người vợ. Nhận được cuộc gọi, ông lập tức lên xe chạy thật nhanh, mời một linh mục trừ tà đến nhà.
Ông để vợ con mình bên ngoài, dẫn vị linh mục tới căn phòng bị ám. Người linh mục đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, tay nắm chặt chuỗi hạt và cuốn kinh thánh, còn người đàn ông kia không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện. Từ dưới cánh cửa, không biết máu từ đâu chảy ra, mùi tanh xộc thẳng lên mũi. Cánh cửa mở toang, không một ai ở trong đó, chỉ thấy chiếc búa to. Vị linh mục tiến dần, tiến dần còn ông thì chầm chậm bước vào phía sau vị linh mục.
Còn bên ngoài căn nhà, người vợ lo lắng xông vào, đứa trẻ cũng vào theo. Mọi đồ vật trong nhà đều run lên bần bật, các bức tường xung quanh đều thấm màu đỏ thẫm. Vị linh mục già hét lên, căn nhà rung lắc dữ dội, gã đàn ông ôm đầu, trợn tròn hai con mắt. Gã lập tức chạy bên chiếc búa, cầm nó lên.
Hết đêm thứ hai. Cảnh sát tới đông nghẹt con hẻm trong rừng. Gã đã bị bắt, người vẫn còn ướt đẫm máu. Hôm qua, một người đàn ông sát hại ba mạng người, hung khí lại là một chiếc búa.
Gã gật gù cái đầu, cười rồi khóc, gương mặt vẫn thoáng lên một nỗi sợ.