Chương
11:
Ngọ Nguậy
Tôi luôn cảm giác có thứ gì đó đang ngọ nguậy dưới lớp da của mình, thật khó chịu!
Tôi đã đi khám rất nhiều lần và điều tôi nhận được cơ thể tôi vẫn ổn. Nhưng nó vẫn hiện hữu trong cơ thể tôi mỗi ngày và càng rõ nét.
Cho đến một ngày tôi được giải thoát khỏi nó.
Vào một buổi sáng đẹp trời chủ nhật, tôi đã quyết định làm điều đó. Vào căn bếp, chọn con dao sáng nhất, đẹp nhất của mẹ, từ từ đặt lưỡi dao lạnh trên làn da của mình, cẩn thận khéo léo cắt tửng mảng thịt mỏng của mình. Thoải mái, thoải mái thật! Mọi thứ đều nhuốm một màu đỏ thấm, và cả chiếc váy trắng tinh yêu thích của tôi. Chắc chúng vẫn còn ngọ nguậy trong đó. Và tôi cứ thế tiếp tục... Buồn ngủ rồi...