Chương 1: Trọng Sinh, Quyết Định Buông Tay Tình Thân Vốn Không Tồn Tại
"Trần Trường Sinh, thứ vô loại như ngươi lại dám đánh nát linh kính của phụ thân!"
"Ngươi còn không nhận ư? Ta sẽ tìm mẫu thân tới chủ trì công đạo!"
"Ngươi chờ xem, ngươi không có quả ngon để ăn đâu!"
Trần Trường Sinh hốt hoảng lấy lại tinh thần, nhìn một màn quen thuộc lại xa lạ trước mắt.
Hắn trọng sinh rồi.
Trọng sinh vào năm thứ ba sau khi được Thiên Linh tông nhận lại.
Hắn vốn là con ruột của tông chủ Thiên Linh tông - Trần Thiên Phóng, năm hắn một tuổi, trong một lần dị tộc xâm lấn, hắn mất tích.
Từ khi Trần Trường Sinh bắt đầu có ký ức, hắn đã là cô nhi, dựa vào việc ăn cắp để kiếm sống, ở trong các ngôi miếu đổ nát cùng đám ăn mày.
Vào năm Trần Trường Sinh mười tám tuổi năm đó, cha mẹ ruột của hắn đột nhiên tìm tới nơi!
Nói Trần Trường Sinh là con ruột của họ!
Mà cha mẹ ruột của Trần Trường Sinh chính là người cầm quyền Thiên Linh tông!
Tại Huyền Thiên đại lục, Thiên Linh tông có tiếng tăm lừng lẫy, độc bá một phương.
Đệ tử trăm ngàn, tài nguyên đông đúc, linh mạch rộng rãi!
Trần Trường Sinh không khác gì chim sẻ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng.
Trần Trường Sinh vốn tưởng sau khi nhận lại người nhà thì không cần ăn đói mặc rách nữa, hắn sẽ có người thân bảo vệ và chăm sóc.
Nhưng nào ngờ đây chỉ mới là sự bắt đầu của ác mộng đời hắn…
Các tỷ tỷ xem thường Trần Trường Sinh, mưu hại, trêu chọc, không ngừng khiêu khích...
Toàn bộ đệ tử tông môn đối xử với Trần Trường Sinh một cách hờ hững lạnh lùng, xem Trần Trường Sinh như người hầu mà sai sử, hắn sống mà ngay cả con chó cũng không bằng!
…
Lục tỷ thân sinh của Trần Trường Sinh là Trần Kiều Kiều rất nhanh đã dẫn theo phụ thân Trần Thiên Phóng của hắn tới.
Trần Thiên Phóng nhìn thấy vụn linh kính trên mặt đất thì thay đổi sắc mặt.
"Trần Trường Sinh, ngươi đúng là đồ súc sinh!"
"Ngươi có biết đây là món đồ quý giác cỡ nào không?"
"Dù có dùng mười mấy cái mạng của ngươi đánh đổi cũng không bằng!”
Hiện tại Trần Thiên Phóng là Nhân Tôn cảnh, chuẩn bị dựa vào linh kính đột phá Thần Hỏa cảnh!
(Thiết lập tu vi: Có 10 cnahr giới, Nhân Hậu cảnh, Nhân Vương cảnh, Nhân Hoàng cảnh, Nhân Tôn cảnh, Thần Hỏa cảnh. . . Mỗi cảnh giới chia làm tiểu viên mãn, trung viên mãn và đại viên mãn.)
Nếu có thể đạt tới Thần Hỏa cảnh, Trần Thiên Phóng sẽ trở thành chúa tể chỉ đếm trên đầu ngón tay tại Huyền Thiên đại lục.
Thiên Linh tông cũng nhờ đó mà đạt tới cấp bậc hoàn toàn mới!
Mà mặt linh kính này được Trần Thiên Phóng tốn sức thiên tân vạn khổ mới kiếm được.
Kết quả lại bị Trần Trường Sinh phá hủy!
Sau khi phát tức xong, Trần Thiên Phóng vỗ một bạt tay lên mặt Trần Trường Sinh!
Trần Trường Sinh căn bản không tránh được, hắn bị tát tới ngã văng xuống đất, miệng phun máu tươi, thiếu điều muốn phun cả ngũ tạng lục phủ ra ngoài.
Trần Trường Sinh giãy dụa bò dậy từ dưới đất, chỉ nói một câu:
"Không phải ta làm."
Sau đó cũng không giải thích gì nhiều.
Kiếp trước, Trần Trường Sinh dùng hết sức phân giải nhưng chẳng ai tin hắn.
Trong mắt họ, Trần Trường Sinh dựa vào trộm cắp lừa gạt mà trưởng thành, làm bạn cùng ăn mày, chưa bao giờ nhận được sự dạy dỗ đàng hoàng. . . .
Tất nhiên nhân cách của hắn cũng chẳng thể sạch sẽ, tư tưởng nào được thuần khiết cho cam.
Chính là loại phế vật hết thuốc chữa!
Trần Trường Sinh vốn tưởng rằng chỉ cần hắn cố gắng đối xử tốt với người nhà, sớm muộn gì cũng có một ngày họ sẽ công nhận mình.
Bởi vì Trần Trường Sinh là con ruột, là đệ đệ cùng huyết thống của họ.
Kết quả. . .
Chung quy vẫn là Trần Trường Sinh hy vọng xa vời.
Mỗi một thanh đao tàn nhẫn nhất đâm về Trần Trường Sinh đều do chính tay người nhà hắn ra sức.
Tàn nhẫn nhất, sâu nhất!
"Phụ thân, liệu có gì hiểu lầm chăng?”
Trần Bình An chạy theo sau tới, thấy một màn này thì vội vã mở miệng.
"Sao có hiểu lầm được? Nhất định là Trần Trường Sinh hành động bẩn thỉu, muốn nhanh chóng thăng cấp, ý đồ xấu với linh kính của phụ thân nhưng lại không cẩn thận làm vỡ."
"Bình An đệ, ta biết ngươi có lòng tốt, ngày thường ngay cả muỗi cũng không nỡ giết, lần này ngươi đừng quan tâm tới chuyện này."
Trần Kiều Kiều kéo Trần Bình An lại gần mình, sau đó liếc Trần Trường Sinh một cái, ánh mắt như nói hắn ta là đáng đời.
Dám trộm đồ của phụ thân, đáng kiếp chịu đòn!
"Không, lục tỷ, ta tin tưởng cách đối nhân xử thế của Trường Sinh ca!"
"Phụ thân, Trường Sinh ca tuyệt đối sẽ không làm loại việc này, bên trong nhất định có hiểu lầm gì đó, cầu phụ thân tra cho rõ. . ."
Mắt thấy Trần Bình An muốn vì Trần Trường Sinh mà quỳ xuống cầu tình.
Trần Thiên Phóng lập tức đưa tay ra đỡ lấy Trần Bình An, cơn giận dữ trong mắt càng thêm nồng đậm.
"Trần Trường Sinh! Nếu ngươi được như một phần mười đệ của ngươi, Trần Thiên Phóng ta đã muốn thắp hương bái Phật rồi!"
Trần Trường Sinh lạnh lùng nhìn về Trần Bình An.
Sau khi Trần Trường Sinh mất tích, cha mẹ hắn đã nhận một người con trai nuôi.
So với con ruột là Trần Trường Sinh, đãi ngộ của đứa con nuôi mà hơn gấp mấy nghìn mấy vạn lần!
Bởi vì Trần Bình An thiên tư thông minh, từ khi bắt đầu tu luyện đã thăng cấp cực nhanh, bộc lộ tài năng, còn là Tiên Thiên Đạo Cốt!
Học cái gì làm cái gì đều nhanh không chỉ là gấp mấy lần so với so người bình thường!
Kiếp trước, Trần Trường Sinh bị Trần Bình An lừa gạt xoay vòng đến mức tin tưởng đối phương không chút nghi ngờ.
Cứ nghĩ trong toàn bộ Thiên Linh tông này cũng chỉ có người em trai nuôi này là đối xử tốt với hắn.
Kết quả mỗi một lần Trần Bình An cầu tình cho Trần Trường Sinh xong, mâu thuẫn giữa Trần Trường Sinh và người nhà càng thêm gây gức, nhưng lại càng tô vàng nạm ngọc cho nhân cách của Trần Bình An, khiến mọi người nhìn Trần Trường Sinh như một tên lưu manh trộm cắp việc ác gì cũng làm.
Kiếp trước, Trần Trường Sinh bị Thiên Linh tông ngược đãi đến chết, sau khi linh hồn rời xác thì nhờ vào khe hở luân hồi mà quán sát chuyện ở nhân gian.
Hắn nhìn thấy Trần Bình An càng tu luyện lại càng tẩu hỏa nhập ma, để đột phá Thần Tôn cảnh trong truyền thuyết lại chủ động tu luyện ma điển!
Điều kiện đầu tiên để nhập mà là hiến tế người thân!
Thế là Trần Bình An lần lượt dẫn dụ bảy vị tỷ tỷ thiên tư thông tuệ.
Trong đó tam tỷ, tứ tỷ, ngũ tỷ, lục tỷ bị Trần Bình An dùng thuốc điều khiển.
Còn các tỷ tỷ vẫn còn có chút lý trí, vốn muốn chạy trốn nhưng bị Trần Bình An giết sạch!
Tiếng kêu thảm thiết kia không che được sự sung sướng vì mục đích đã thành trên mặt Trần Bình An!
Trần Bình An nhập ma đại thành, cuối cùng đột phá đến cấp bậc cao nhất từ trước tới giờ tại Huyền Thiên đại lục, còn mạnh hơn cả Thần Hỏa cảnh cùng Thần Vương cảnh!
Ngày đó, sinh linh Huyền Thiên đại lục đồ thán, biến thành Địa ngục!
Cuối cùng Trần Thiên Phóng và Thẩm Tuyết Nhi cũng thấy rõ bộ mặt thật của Trần Bình An, cả hai thống lĩnh toàn bộ Thiên Linh tông muốn ngăn cản nhưng bị Trần Bình An đồ sát toàn tông!
Trước khi chết, mọi người chỉ hối hận vì sao không sớm nhìn rõ bộ mặt thật của tên ma đầu này! một chút thấy rõ tên ma đầu này!
Đáng tiếc hối hận đã quá muộn.
Linh hồn của Trần Trường Sinh phiêu du ở khe hở luân hồi, đang quan sát kết cục của toàn bộ Thiên Linh tông thì một ánh sáng trăng xuất hiện, khi lấy lại ý thức, hắn đã sống lại.
Trần Trường Sinh biết, đây là ông trời cho hắn một cơ hội để làm lại.
Từ trước đến nay, chết mà đứng hay quỳ mà sống vốn chẳng phải vấn đề lớn, không muốn quỳ sớm đã đứng lên, không dám đứng chắc chắn sẽ quỳ, không ai vì một chuyện mà thay đổi lập trước, vốn dĩ là thế.
Nếu như bây giờ cho ngươi một cuộ côsng mới, khởi đầu mới, ngươi sẽ đứngvùng lên hay vẫn là quỳ mà sống?