Ào ào —— Ục ục ——
Sau khi tiếng xả nước nhẹ nhàng vui vẻ qua đi, nữ quỷ bị bồn cầu cuốn đi mất, tiếng quỷ kêu cũng im bặt. Vòi nước vẫn còn tiếp tục chảy ào ào, nhưng nước từ bên trong chảy ra không còn là nước mủ vàng hay cục máu nữa mà nó đã khôi phục lại là nước trong suốt sạch sẽ trước kia, mùi thối tràn ngập trong không khí cũng biến mất giống như chưa từng xuất hiện vậy.
"Cái quỷ gì đây?"
"Thật sự là không có hứng thú với kiểu đùa dai này, loại kịch bản trò chơi 3D kinh khủng mở cửa ra giết này quá lỗi thời rồi."
Bùi Diệp lắc đầu, bình tĩnh dùng nước rửa mặt rửa tay.
Sau khi rửa đi dử mắt và dầu mỡ trên mặt, chỉ thấy cả người sảng khoái tinh thần.
Cô không dùng khăn mặt dùng một lần mà bệnh viện chuẩn bị mà chỉ tiện tay rút ra hai tờ khăn giấy để lau khô nước đọng trên mặt và trên tay.
Cùng lúc đó, trên mặt đất ở phòng chứa thi thể của bệnh viện lại đột nhiên có thêm mấy bãi nước đọng, mơ hồ còn có thể nghe được vài tiếng quỷ khóc doạ người.
Oa oa oa (╥╯^╰╥)
Trong phòng chứa thi thể vốn âm u lạnh lẽo nổi lên một trận gió lạnh quỷ dị.
Một thiếu niên trên người mặc quần áo bệnh nhân đi chân trần dừng trước mặt một bãi nước đọng, mắt cá chân tái nhợt lộ ra ngoài quần bệnh nhân.
"Mày gặp Thiên Sư rồi?"
Lại có một trận gió lạnh thổi qua, trên mặt nước đọng xuất hiện một nữ quỷ tóc đen rối tung, tội nghiệp ngồi dưới đất ôm đầu gối, trên mặt đều là máu đang khóc lóc.
Thiếu niên lạnh nhạt nói: " Nhưng trên người mày không có mùi của Thiên Sư."
Nữ quỷ kia không có lưỡi cũng không có mắt, nhưng có lỗ tai có mũi, cô có thể dựa vào thính giác và khứu giác để phán đoán vị trí của thiếu niên.
Nó vừa ô ô nức nở khóc, máu đỏ thẫm từ hốc mắt tràn ra ngoài.
Thiếu niên này lại có thể nghe hiểu được lời nữ quỷ khóc lóc kể lể, gương mặt tuấn tú khẽ nhướn lông mày.
"Mày đi dọa người không được lại bị người hù ngược lại rồi bị ném vào bồn cầu?"
Giọng nói của hắn lành lạnh nghe không ra cảm xúc gì, nhưng nữ quỷ lại biết đối phương đang cười nhạo mình, nó lập tức khóc càng thương tâm hơn.
Nó là lão quỷ ở bệnh viện.
Thú vui duy nhất của nó chính là hù dọa những nhân loại có dương khí suy yếu kia.
Ai ngờ nó luôn thuận lợi trong nhiều năm qua, còn lưu cho bệnh viện vô số truyền thuyết động lòng người mà lần này lại thất bại trong tay Bùi Diệp.
Đây thực sự là sỉ nhục quỷ sinh! ! !
Sau này nó làm gì còn chỗ đứngtrong bầy quỷ ở bệnh viện này nữa! ! !
Thiếu niên khẽ nhếch môi, đưa tay vuốt vuốt đỉnh đầu nữ quỷ.
Sau một động tác đơn giản như vậy, thân hình nữ quỷ vốn hư ảo trong suốt đã ngưng thực hơn không ít, âm khí lượn lờ quanh thân cũng nặng hơn lúc trước mấy phần.
"Cô ấy ở đâu?"
Nữ quỷ ô ô hai tiếng, nói ra số phòng bệnh của Bùi Diệp.
Thiếu niên kia cong môi, vẻ mặt tà mị xen lẫn chút điên cuồng, " Để tao đi chiếu cố cô ấy."
Hắn là lão quỷ mạnh nhất trong tất cả đám yêu ma quỷ quái ở bệnh viện, bá chiếm nhà xác có âm khí thịnh nhất, càng là lão Đại của đám quỷ ở bệnh viện —— Có danh hiệu Quỷ Vương nghe vô cùng bá!
Ở trên địa bàn của hắn dám hù dọa thủ hạ của hắn, hơn nữa chút nữa còn đánh tan tiểu đệ của hắn, chuyện này thì hắn không thể nhịn được.
Khi thiếu niên quỷ lão Đại theo ống thông gió leo đến phòng bệnh 308 ở tầng 18 của Bùi Diệp, trên giường bệnh đã trống không.
"Người đâu?"
Thiếu niên quay lại hỏi nữ quỷ ở lối ra của ống thông gió.
Nữ quỷ ô ô nói một tràng, thiếu niên nghe xong lập tức chân đạp nữ quỷ kia lăn hai vòng.
Nữ quỷ hỏi hắn vì sao không đi thang máy lên, mà cứ phải đau khổ bò đường ống thông gió.
"Chúng ta là quỷ." Thiếu niên nói với giọng như chuyện đương nhiên, "Người có đường của người, quỷ có đường của quỷ! Quỷ phải đi con đường phi thường mới phù hợp với thân phận của quỷ, đi thang máy không có quỷ cách!"
Nhưng khi bọn hắn đau khổ bò đường ống thông gió lên trên lầu 18 thì Bùi Diệp đã đi nộp viện phí còn thiếu xong sau đó lập tức xuất viện.
"Bác tài, đi tới viện khoa học chuyên hộ lý Ngũ Đạo khẩu thì bao nhiêu tiền?"
Bùi Diệp hỏi thăm xem nếu bắt xe thì cần bao nhiêu tiền, cô vừa muốn mở cửa xe ngồi vào lại nhạy cảm phát hiện một ánh mắt không chút thân thiện.
Cô dừa theo trực giác nhìn lại, phát hiện bên cửa sổ trên tầng mười tám của bệnh viện có một bóng người đứng ở đó, đối phương nhe răng về phía mình, lộ ra miệng máu lớn.
Bùi Diệ khẽ nhíu lông mày, cô lập tức giơ ngón giữa lên đáp lễ.
Trò đùa dùng hình ảnh thấp kém vụng về như thế còn muốn hù dọa cô?
Ném vào bồn cầu chỉ là chút thủ đoạn trừng phạt nhỏ, lần sau gặp được tên gấu con bên trên kia, dù có là dụng cụ cũng đập.
"Bác tài, đi thôi."
Thắt dây an toàn xong, Bùi Diệp lấy điện thoại kia tiếp tục nghiên cứu 【Yêu đương và nuôi trẻ 】.
Khi ngón tay Bùi Diệp đặt lên trên vỏ quả trứng kia, ở dưới hàng tên là một thanh điểm kinh nghiệm.
【1/ 1000 công đức 】
Từ lúc nào lại có nhiều thêm một điểm thế?
Cô nhớ kỹ lần trước nhìn vẫn là số không mà.
Bùi Diệp ấn mở【 hệ thống ghi chép 】ở bên trái, lúc này mới tìm được nguyên nhân của điểm công đức này.
【 09: 03 phút, A Cha dạy dỗ lệ quỷ Giáp ở bệnh viện, công đức +1 】
Bùi Diệp: "? ? ?"
Lệ quỷ? ? ?
"Người tuổi trẻ bây giờ lái xe cũng không cẩn thận một chút, dù là xe thể thao có đắt đi nữa thì thế nào, xảy ra tai nạn va chạm không phải cũng thành sắt vụn, rồi ngay cả tính mạng cũng mất luôn sao ."
Trong khi dừng đợi đèn xanh đèn đỏ, trong miệng bác tài lái xe khẽ lầm bầm đã thu hút lực chú ý của Bùi Diệp.
Cô quay đầu ra phía cửa sổ xe để nhìn ra ngoài, phát hiện ở ngã tư đường xảy ra một vụ tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, hiện trường vô cùng rối loạn.
Tất cả mọi người đều vội vàng, duy chỉ có một thân ảnh màu đỏ vẫn đứng nguyên ở chỗ cũ là phá lệ chói mắt.
Đối phương dường như đã phát hiện ra ánh mắt của Bùi Diệp, cái đầu quỷ dị xoay 180 độ, nhếch miệng cười một tiếng với cô.
Bùi Diệp: ". . ."
Được rồi, đây không phải là người sống.
Thu tầm mắt lại, Bùi Diệp giả bộ như không biết gì tiếp tục cúi đầu nghiên cứu trò chơi.
Cửa sổ trò chơi lại nhảy ra một nhiệm vụ nhỏ có thể tiếp.
【 Nhiệm vụ chi nhánh: Người chơi A Cha đi ngang qua ngã tư Ngũ Đạo khẩu, phát hiện bên cạnh hiện trường tai nạn giao thông có một Hồng ảnh thần bí, bạn cảm thấy Hồng ảnh này nhìn rất quen mắt. 】
【Nhiệm vụ một: Tra rõ thân phận của Hồng ảnh 】
【Nhiệm vụ hai: Tra rõ mối quan hệ giữa Hồng ảnh với vụ tai nạn giao thông này】
【 Hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng 50 điểm công đức, 5 điểm khí vận 】
Bùi Diệp: ". . ."
Cô còn tưởng rằng cái trò chơi này chỉ có sáu nhiệm vụ hố cha kia chứ.
Sáu nhiệm vụ chính tuyến không có nhắc nhở gì, chỉ nói là ôm đùi nữ chính Lôi Nhã Đình là có thể dễ dàng hoàn thành, những lời nhắc nhở khác thì chẳng có gì.
Nhiệm vụ chi nhánh này ngược lại đã tri kỷ hơn nhiều, manh mối mục tiêu rất rõ ràng.
Bùi Diệp phân ra một sợi tơ tinh thần quấn đến trên thân Hồng ảnh.
Trước tiên cứ đánh dấu trước, sau này Hồng ảnh chạy đến chỗ nào cô cũng có thể tìm tới.
Qua ngã tư này, lái xe thêm một lát chính là cửa viện khoa học chuyên hộ lý Ngũ Đạo khẩu.
Phòng ký túc xá của Tiểu Hồng ở lầu bốn, số phòng 4021, bên trong phòng có bốn giường tầng, trong một gian ký túc xá nhỏ hẹp có tám học sinh ở.
Lúc này là giữa hè, quạt trần trên nóc phòng lạch cạch xoay tròng trong phòng ngủ chỉ có bốn bạn học, ba người khác không biết đã đi nơi nào.
"Tiểu Hồng, tối hôm qua a di quản lý ký túc xá đột kích kiểm tra phòng."
Bùi Diệp còn không chưa thích ứng với cái tên này, im lặng ngồi trên giường của Tiểu Hồng.
Em gái vừa lên tiếng nói chuyện gọi là Chu Tuệ Vinh, người lớn tuổi nhất trong phòng 4021, đồng thời cũng là trưởng phòng ngủ.
"Chị nói với cô ta chuyện này làm cái gì, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên, người ta không quan tâm tới chuyện trừ điểm, một chút cảm giác vinh dự khi được ở trong ký túc xá cũng không có."
Nói tới đây Bạch Hiểu Hiểu lại tức giận.
Cô ta vốn có tính tranh cường háo thắng, ai ngờ lại đụng phải một kẻ như Tiểu Hồng.
Bởi vì Tiểu Hồng không tuân thủ kỷ luật, mỗi lần ký túc xá kiểm tra đánh giá đều sẽ có một đống lỗi, đến mức phòng 4021 đã nhiều lần xếp hạng chót khi ký túc xá bình xét.
Trưởng phòng Chu Tuệ Vinh cũng rất khó xử, nói vài câu hoà giải đôi bên.
Cô ta cũng không thích Tiểu Hồng, bởi vì Tiểu Hồng là xã hội đen, thường xuyên liên hệ với đám người không đứng đắn, nghe các học tỷ nói những người không kia còn làm mấy việc đứng đắn, Tiểu Hồng suốt ngày quan hệ với bọn thì có thể tốt sao? Nói không chừng đã sớm ra ngoài bán mấy lần ——
Ở cùng phòng ký túc xá với cô ta, bạn học cùng lớp bình luận về bảy người khác trong phòng ngủ các cô cũng không tốt.
Bọn họ luôn nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã, ở lâu cùng kẻ lưu manh không tốt, các cô cũng sẽ ra ngoài viện bán thịt.
Thật sự là oan ức chết người!
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com