Chương 28: Nói ra có lẽ không tin, Thiên Sư vốn rất nghèo

"Có tin hay không là tùy cô."

Trời gây nghiệt càng có thể tha, tự gây nghiệt thì không thể sống.

Lôi Nhã Đình không chịu nghe thì không nghe thôi, Bùi Diệp cũng không phải cha nàng mẹ của cô ta, không chịu trách nhiệm dạy bảo đối phương làm người như thế nào, càng sẽ không ấn đầu cô ta bắt cô ta nghe lời.

Người hoà giải Chu Tuệ Vinh lại nhảy ra.

Cô nàng quay ra nhẹ nhàng khuyên Lôi Nhã Đình, "Nhã Đình, cô nghe đi, lời này của Tiểu Hồng cũng không phải là không có đạo lý."

Quỷ đều là từ người biến ra, giống như đôi lão quỷ vừa rồi kia, giao lưu đơn giản là có thể hòa bình kết thúc, cần gì phải đánh chết đánh sống?

Suy nghĩ kỹ một chút, nam quỷ lần trước cũng như thế.

Lôi Nhã Đình bị cô nàng nói khiến cô ta tức giận đến ngực buồn bực.

Dù là cô ta vẫn là Mai Lập Hương, hai người đều có cảm giác bị cô lập.

Trước kia đều là mấy người tạo nhóm bài xích Tiểu Hồng, thông qua nói xấu Tiểu Hồng để thu hoạch cảm giác tán đồng lẫn nhau, bây giờ đến lượt cô ta lại bị cô lập, cảm giác này thật sự không dễ chịu.

Lôi Nhã Đình là "Người trùng sinh" còn có được bàn tay vàng, thực chất bên trong lại có tư thế cao cao tại thượng quan sát đám người.

Bị cô lập thì cô lập thôi, dù sao cô ta lại không có chuyện gì cần cầu đám người này, về sau bọn họ cũng không phải người cùng một đường, không có mấy người này về sau cũng có thể bớt phiền toái.

Ví dụ như khi cô ta đoạt được hồng bao cướp được đồ tốt cũng không cần bị mấy người đó đuổi theo hỏi lung tung, còn có thể danh chính ngôn thuận cự tuyệt bọn họ đòi hỏi.

Đừng tưởng rằng cô ta không biết đám người Bạch Hiểu Hiểu luôn thèm thuồng Thần Tiên thủy của cô ta!

Nếu như quan hệ quá tốt, cô ta cũng không biết nên cự tuyệt mấy người yêu cầu muốn sử dụng Thần Tiên thủy như thế nào.

Lôi Nhã Đình nghĩ rất thoải mái, Mai Lập Hương lại không có rộng rãi như thế.

Cô ta ở lại phòng ngủ luôn có loại cảm giác hít thở không thông, giống như tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn cô ta khi cô ta không có chú ý vậy.

Khi Mai Lập Hương nhìn Bùi Diệp cầm điện thoại di động không ngừng ấn, trong lòng cô ta lại càng khó chịu hơn.

Đám người kia không phải lại lập một nhóm để nói xấu chứ, lúc này ở trong nhóm đang nói về cô ta, nói cô ta là kẻ trộm, nói cô ta trộm giang nhét âm nhét của người chết?

Vừa nghĩ tới cảnh tượng kia, Mai Lập Hương lại đứng ngồi không yên, lật qua lật lại không yên tĩnh.

Người nằm giường trên bị tiếng động làm ồn nên không ngủ đươc, không nhịn được cáu kỉnh chửi một câu.

Mai Lập Hương nghe xong, cả người khẽ run lên, nằm lỳ trên giường ôm gối đầu ô ô khóc lớn, khóc vô cùng ủy khuất.

Những người khác: "? ? ?"

"Không hiểu gì, làm như chúng mình bắt nạt cô ta vậy."

Bạch Hiểu Hiểu liếc mắt, trong phòng 4021 có năm người đang tạo nhóm nói xấu.

Nhóm năm người này không có Bùi Diệp, Lôi Nhã Đình và Mai Lập Hương, chỉ có năm người khác.

"Tự mình đi trộm đồ vật của quỷ, còn mang quỷ về phòng ngủ dọa chúng ta, chúng ta còn chưa khóc gì, cô ta còn khóc trước."

"Người ta là “tiểu công trúa” mà, thần kinh yếu một chút cũng là bình thường."

Trong nhóm bàn luân vô cùng náo nhiệt, nhưng cũng không giống như Mai Lập Hương nghĩ tới, mấy người cũng chỉ nói cô ta ba bốn câu thôi.

Mai Lập Hương nào có hot bằng "Tiểu Hồng".

Năm người trong nhóm đều nói về thân phận chân thật của "Tiểu Hồng", trí tưởng tượng đã bay lên tận chín tầng trời.

Không có ai nhắc lại "Tiểu Hồng" là đại tỷ xã hội đen, cũng không nói cô ra ngoài bán thân, mà lại nói tính cách của cô rất tốt nha, trước kia quái gở cũng quy kết là vì phong cách của cao nhân.

Mỗi người đều đang cố đào từ trí nhớ ra điểm tốt của Bùi Diệp.

Cuối cùng ngay cả chuyện Bùi Diệp hút thuốc cũng sẽ không hút trong phòng ngủ, ngay cả thuốc lá điện cũng hạn chế, khẳng định là bởi vì cô dịu dàng thiện tâm, không để mấy người trong phòng hít khói thuốc.

Sau khi tưởng tượng một phen, vết bẩn trên người nguyên chủ Tiểu Hồng đãbiến thành điểm sáng lấp lánh.

Chuyện này cũng trong dự liệu của Bùi Diệp.

Dù sao ——

Cô vốn luôn được người hoan nghênh như thế, có ai lại không thích cô chứ?

Nếu nguyên chủ Tiểu Hồng nghe thấy đám bạn cùng phòng bàn tán như thế, có lẽ cũng sẽ lộ ra nụ cười khổ —— không biết nên nói mầy người này ngây thơ đơn thuần hay nói họ dối trá buồn nôn.

Người chết như đèn tắt.

Mấy người bạn cùng phòng này cũng sẽ không biết Tiểu Hồng mà bọn họ biết đã sớm chết, hồn phách còn bị Âm sai đi ngang qua bắt đưa đến nơi chờ đợi xếp hàng lấy số đầu thai.

Ngày thứ hai, Chu Thuần An bận rộn xong mới nhớ tới hỏi thăm chuyện của Bùi Diệp.

Bùi Diệp gửi cho hắn một biểu tượng cảm xúc【 OJ13K 】.

"Giải quyết xong là tốt rồi, vãn bối đang lo sẽ làm trễ việc lớn của tiền bối."

Bùi Diệp yên lặng nhớ lại xem tin nhắn về hai viên ngọc nhét kia có thể tính là chuyện lớn hay không.

Cô lại gửi cho đối phương một gói biểu tượng cảm xúc【 đại trượng phu đáng yêu uống sữa 】.

Chu Thuần An cũng không phải đạo sĩ bảo thủ không biết gì mà ngược lại, hắn cũng không có gì khác những người đồng lứa, cũng đọc sách, lên mạng, chơi game, biết rõ các gói biểu tượng cảm xúc.

Bùi Diệp làm lão quỷ dưới đỉnh núi lại có thể nhanh chóng lĩnh ngộ sự ảo diệu trong các gói biểu tượng cảm xúc, khiến hắn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

"Thuần Nhi, viết xong nhiệm vụ báo cáo sao?"

Sư tỷ Sài Tư Điềm đi ngang qua, gõ bàn làm việc của hắn, để hắn đừng chơi điện thoại nữa.

Chu Thuần An cười khổ cầu xin tha thứ.

"Chị Tư Điềm, bây giờ viết, lập tức viết, viết xong rồi sẽ gửi chị."

Hôm qua đột nhiên nhận được lênh của tổng bộ, Chu Thuần An ngủ một đêm ở nghĩa địa vùng ngoại ô, không chỉ đánh hai trận cùng quỷ, mà còn hiến máu cho muỗi cả một đêm.

Thật vất vả mới kéo được tấm thân mỏi mệt trở về ngồi một lát, thế mà vẫn bị sư tỷ buộc viết báo cáo nhiệm vụ, cuộc sống thật mệt mỏi.

"Tổng bộ phái một người mới cho phân bộ chúng ta, năm nay để cậu hướng dẫn."

T thị là thành thị gần thành phố thủ đô "B", còn là một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương, chuyện linh dị vẫn luôn không ít.

Hiện tại linh khí mỏng manh, Thiên Sư có chút bản lĩnh càng ngày càng ít, phân bộ của bộ điều tra đặc biệt ở mỗi thành thị đều thiếu người.

Năm nay người mới này là do Thanh Huyền chân nhân đặc biệt đi tổng bộ đòi người.

Chu Thuần An từ chối nhã nhặn, hi vọng Sài Tư Điềm cân nhắc những tiền bối khác có thực lực kinh nghiệm hơn.

"Em hướng dẫn người mới? Chị Tư Điềm, lịch duyệt của em còn chưa đủ, mang người mới không phải sẽ dạy hư học sinh?"

Chu Thuần An có thiên phú ngộ tính, tuổi còn nhỏ đã là người có thực lực mạnh nhất trong bộ điều tra đặc biệt ở T thị, thiếu sót duy nhất của hắn chính là lịch duyệt cùng kinh nghiệm.

Nhưng hướng dẫn người mới lại không nhìn thực lực, người mới đa số đều cần tiền bối chỉ điểm, cùng ở sau lưng tiền bối học tập, tích lũy kinh nghiệm.

Sài Tư Điềm nhìn thoáng qua danh sách phân bộ, bất đắc dĩ buông tay.

"Phân bộ Thiên Sư chỉ có cậu là có thời gian tương đối linh hoạt."

Những người khác không phải ra làm nhiệm vụ trường kỳ thì chính là đi công tác ở tỉnh ngoài, Chu Thuần An là sinh viên, nhiệm vụ chấp hành đều ngắn hạn, thời gian rất linh hoạt.

Sài Tư Điềm đều nói như vậy, Chu Thuần An đương nhiên không thể cự tuyệt.

Làm người mới, bộ điều tra đặc biệt sẽ giao cho bọn hắn mấy việc có hệ số nguy hiểm tương đối thấp, nhiệm vụ tương đối dễ hoàn thành, để bọn hắn thích ứng đồng thời luyện tay một chút.

Người mới chấp hành nhiệm vụ, tiền bối hướng dẫn cũng muốn đi theo, để đảm bảo an toàn cho người mới, đây cũng là thời kỳ bảo vệ mà bộ điều tra đặc biệt giành cho người mới.

Khi tiền bối hướng dẫn có nhiệm vụ, cảm thấy nhiệm vụ này có thể mang người mới đi kiến thức một chút, người mới cũng có thể hộ tống.

"Tuổi còn nhỏ như vậy?"

Chu Thuần An nhìn thoáng qua tư liệu người mới, phát hiện năm nay người mới mới mười sáu tuổi.

"Tiếu Bàng Tí? Quả nhiên là cha ruột mẹ ruột mới có thể đặt tên."

Tiếu Bàng Tí, người cũng như tên, nhìn bức ảnh trên tư liệu là biết hắn không nhẹ.

Sài Tư Điềm nói: " Tí có ý là tiền tài, chắc cha mẹ người ta hi vọng sau khi người ta lớn lên có thể kiếm thật nhiều thật nhiều tiền."

Chu Thuần An khẽ bĩu môi nói: " Thật sự có ngụ ý này thì đã không làm Thiên Sư."

Không biết Thiên Sư là nghề nghiệp sinh hoạt đầy đau khổ à?

Ăn ngon uống sướng là đãi ngộ mà Thiên Sư thực lực cường đại mới có, Thiên Sư ở tầng dưới trôi qua rất túng quẫn.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com