Chương 54: Hộ Phu Cuồng Ma

Sáng ngày hôm sau!

Một đoàn ngồi trên xe ngựa.

“Tiểu Lâm, thôi mà đừng giận nữa mà”

“Ta không có giận” Thiên Lâm mặt đỏ lên quay mặt qua một bên không dám nhìn thẳng Bỉ Bỉ Đông.

“Rồi, rồi ngươi không giận ta là tốt, ta chỉ sợ ngươi không để ý ta nữa” Bỉ Bỉ Đông lúc này cảm thấy đậu Thiên Lâm chơi rất vui, đồng thời cũng có một dòng nước ấm chảy xuyên qua trong người.

“Không chuẩn chơi như thế nữa!! Có biết lúc đó ta sợ như thế nào không?” Có trời biết lúc đó hắn sợ như thế nào.

Lúc đó nghe tiếng Bỉ Bỉ Đông hét thì hắn tưởng nàng bị hút vào cái hồn kỹ đó, không màng tất cả định lao xuống, ai ngờ vừa mới định nhảy xuống thì đã bị một cái thòng lọng bằng tơ nhện kéo lại, thì ra là do chấn động bất ngờ khiến chỗ đất của Bỉ Bỉ Đông đang đứng bỗng nhiên bị vỡ làm cô trượt chân ngã một bên, và vì trong trạng thái ẩn thân nên Thiên Lâm không thấy được nên mới có hành động như thế, bị Bỉ Bỉ Đông kéo về lại vị trí cũ hắn mới não bổ ra mọi chuyện là thế nào….Haizz, không có gì là tốt.

Từ lúc tới thế giới này hắn chỉ biết 2 người phụ nữ 1 là Tuyết Mai mẹ của hắn ở thế giới này, 2 là Bỉ Bỉ Đông người được xem là thanh mai trúc mã với hắn.

Một người là niềm động lực để hắn sống tiếp không cảm thấy cô độc ở thế giới này, một người hắn xem như tín ngưỡng của mình!!! Nếu mất đi một trong hai hắn không biết ngày mai mình sẽ nào. (P/s: sao lại gọi là tín ngưỡng ư? Vì BBD là cơ sở để quyết định liệu DLDL có đi theo như cốt truyện không)

Chuyện tiếp theo cũng thuật buồm xuôi gió hơn rất nhiều, tất cả thành viên của bang Mãnh Báo toàn diệt, chỉ trừ tên lão đại là Mãnh Báo chuồn đi nhưng cũng bị trọng thương không nhẹ, mặc dù Phạm Vũ là Hồn Thánh nhưng Mãnh Báo cũng lại là Hồn Vương, là một mãn công hệ hồn vương, một lòng muốn chạy trốn thì Phạm Vũ cũng hết cách.

Tìm đến tại hang ổ bang Mãnh Báo thì phát hiện có một nhà ngục, thuận lợi tìm được Triệu Bá Hùng đang bị trói bất tỉnh ở đó, nhưng mà kể từ khi tỉnh lại hắn cũng chưa nói lời nào, cứ ôm đùi ngồi một góc trong xe ngựa như thế, Thiên Lâm nghĩ chắc đây là chấn thương tâm lý mà thế giới hiện đại vẫn hay nói.

“Rồi rồi, ngoan, lần sau ta sẽ không làm ngươi sợ như thế nữa, lại đây!” Bỉ Bỉ Đông che miệng cười vỗ vỗ đùi mình ra hiệu cho Thiên Lâm lại đây nằm.

“Ai~ai thèm chứ!” Miệng nói không nhưng cơ thể vẫn không tự chủ hướng về phía Bỉ Bỉ Đông nằm xuống, không bao lâu hắn liền chợp mắt đi vào giấc ngủ.

“Ta nói, 2 đứa nhỏ các ngươi có thể bớt bớt được không, tuy là ta có vợ rồi nhưng các ngươi cứ tình tứ như vậy, trái tim già này không chịu nổi đâu” Phạm Vũ phụ trách điều khiển xe ngựa nghe bên trong chơi trò tú ân ái hắn có chút nghĩ lão bà mình.

“Đúng vậy, đúng vậy ta điều bị các ngươi tình chàng ý thiếp sắp không chịu nổi rồi” Triệu Vô Cực mặt đen nói.

“Hắn bình thường không như vậy!!!” Bỉ Bỉ Đông nhìn Thiên Lâm, tay nhẹ nhàng chảy vuốt tóc của cậu.

“Ý gì??” Triệu Vô Cực không hiểu hỏi.

“Nhà chúng ta chỉ có hắn là con trai cho nên hắn sẽ luôn nghĩ trách nhiệm của mình là bảo vệ chúng ta, hắn sẽ không để lộ mặt mềm yếu của mình với người ngoài” Nói rồi cô nheo mắt lại nhìn đang co rút một bên Bá Hùng tiếp tục nói “Lần này ta không biết hắn đã làm gì để trị khỏi cho đệ đệ ngươi nhưng nhìn hắn rất lao lực, ngươi bị đánh bay vào hắn vừa mới tỉnh lại còn rất xuy yếu nhưng điều đầu tiên hắn làm là chỉ huy chúng ta hành động một cách an toàn nhất, giao chiến với một Hồn Tông là quá sức cho tình trạng lúc đó của hắn nhưng hắn vẫn không lùi bước.”

“Ta luôn muốn ở cạnh hắn, giúp đỡ hắn, chia sẻ áp lực với hắn, đó là lý do ta luôn nỗ lực để trở nên mạnh lên để đồng hành cùng hắn hay ít nhất là không phải kéo chân sau của hắn.” Nói rồi lúc này Bỉ Bỉ Đông nhìn chằm vào Bá Hùng nói.

“Ta không biết ngươi đã trải qua những gì trong lúc bị bọn chúng bắt, nhưng ta biết Thiên Lâm cứu ngươi là có mục đích, ta không hy vọng những gì hắn nỗ lực là phí phạm, nếu ngươi cứ luẩn quẩn với những gì đã xảy ra mà không thoát ra được, thì tự tay ta sẽ giết ngươi, ta không cho phép có một vết nhơ trên con đường thành công của hắn” Bỉ Bỉ Đông nói chuyện đôi mắt lăng lệ nhìn Bá Hùng kèm theo sát khí nổi lên trong phòng xe, đột nhiên nổi lên sát khí khiến cho phòng xe nhiệt độ giảm xuống, đột nhiên nhiệt độ giảm làm Thiên Lâm rung lên, Bỉ Bỉ Đông thấy vậy liền thu hồi sát khí đôi mắt trở lại ôn nhu vỗ nhẹ nhàng trên người Thiên Lâm.

Triệu Bá Hùng lúc này mới hồi tỉnh lại, đôi mắt lúc này mới trông có sức sống, lúc bị bắt hắn thậm chí không có cơ hội bỏ chạy, bị tóm rất dễ dàng, bị giam lại bọn chúng thậm chí khinh thường tra tấn hắn, hắn không hơn gì chỉ là một món đồ ý đồ dụ nhóm người Thiên Lâm tới cứu, tuy từ nhỏ hắn đã học được cách kiên cường, cách tự lập để không phải đem lại nhiều phiền toái hơn cho ca ca hắn, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời hắn thấy mình vô dụng tới vậy, chưa bao giờ hắn cảm mình lòng mình chua xót tới vậy.

Triệu Bá Hùng đứng lên đứng trước Bỉ Bỉ Đông, chủ động quỳ xuống, gào khóc: “Tẩu tử, vâng, là ta! Ta vô dụng! Ta cô phụ niềm tin Lão Đại đặt vào ta, ta biết lúc này ta không có tư cách để xin lỗi, nhưng xin hãy cho ta thời gian, Ta! Triệu Bá Hùng xin thề đời này! kiếp này! nguyện trung thành với Lão Đại, ta sẽ chứng minh việc Lão Đại cứu sống ta không phải là vết nhơ trong đời hắn” hắn dập đầu xuống đất nghẹn ngào nói.

“Đệ đệ” Triệu Vô Cực lúc này mới bình phục lại do sự ảnh hưởng của sát khí Bỉ Bỉ Đông, thấy đệ đệ quỳ xuống dập đầu với người khác, hắn trong lòng có chút không phục nhưng dù gì mình cũng sẽ theo Thiên Lâm, mạng của đệ đệ cũng là do Thiên Lâm cứu nên hắn nhanh chóng khôi phục lại.

“Hy vọng ngươi nói được làm được” Bỉ Bỉ Đông không nhìn Bá Hùng mà chỉ nhìn chằm chằm vào Thiên Lâm, khoé miệng không tự chủ nhếch lên, nói trong lòng “ngươi yên tâm, ta sẽ là người giúp ngươi trên con đường thành tựu của ngươi, cảm ơn ngươi đã xuất hiện trong cuộc đời của ta”

Phạm Vũ ngoài xe ngước mặt lên nhìn trời: “xem ra mảnh đại lục này sẽ đón một trận giông bão không nhẹ nhàng trong tương lai” hắn hơi hơi liếc vào bên trong thấy Thiên Lâm đang ngủ cũng tự chủ cũng mỉm cười nghĩ “Tiểu tử, tuy ngươi không bái ta làm thầy nhưng ta vẫn luôn xem ngươi như đệ tử của ta, hãy kiên cường, mạnh mẽ tiến về phía trước” hắn có cảm giác Thiên Lâm sẽ làm thay đổi mảnh đấu la đại lục này, nhưng mà có gì đó nói cho hắn, hắn sẽ không chứng kiến được cảnh đó.