Tiếng nói của Triệu Vô Cực vang lên, nhưng không làm Phạm Vũ bất ngờ, vì chính hắn cũng đang đổ mồ hôi vì ngoại trừ bọn hắn 2 người từ đầu tới cuối điều nhìn về phía 2 người Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông thì vẫn còn 1 người, không… Phải nói là còn 1 thú vẫn đang lãng lặng nhìn về phía 2 người đó.
Huyền Nham Kiếm Thánh Long!
Không sai con này to xác kiếm long cực phẩm hồn thú từ đầu tới giờ điều không hề chạy đi, nó vẫn cứ dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Thiên Lâm, việc hôm nay nó xuất hiện tại đây cũng không phải ngẫu nhiên.
Sau hơn 1 tiếng không ngừng điều chỉnh đệ nhị hồn của mình, giờ đây Bỉ Bỉ Đông có chút thoát lực vì thiếu hụt hồn lực, nhưng họ cũng thành công nhìn chung quanh thi thể có bị năng lượng nổ banh xác, thiếu hụt tay chưa, và bị chém thành hai thì có thể thấy qua sự tiến bộ nhanh chóng của Bỉ Bỉ Đông.
“Các~ các ngươi là ma quỷ, là ma quỷ” Chỉ còn lại Hắc Thử 1 người, hắn nhìn chung quay huynh đệ mình tử thương thảm trọng liền điên cuồng hò hét.
“Tch~tch tố chất tâm lý kém như vậy? Đông Nhi ngươi ngồi vận MỘT CHÚT hồn lực đi” Giữa bọn hon có cái tín hiệu riêng, để tránh bị Chung Cực Hấp Thụ bí pháp bị người ngoài biết đến thì khi có nhiều người xung quanh thì bắt buộc phải dùng cái hồn lực hấp thu cao cấp lấy từ Vũ Hồn Điện, vì khi dùng Chung Cực Hấp Thụ thì sẽ dẫn tới lượng lớn hồn lực lập tức biến mất, như bình thường trong học viện không sao, vì nhiều người có qua mặt được, nhưng giờ họ còn đang bị 1 vị Hồn Thánh quan sát thì không thể không thận trọng được.
Nghe được ám hiệu từ Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông hơi nghiêng đầu nhìn Phạm Vũ 1 mắt, rồi khoanh chân rồi xuống điều lại mình Hồn Lực.
Thiên Lâm thì nhìn tên còn lại Hắc Thử trước mặt, cặp mắt lạnh xuống, nếu đúng như những gì những tên đồng bọn trước của hắn nói thì người chủ trương mốt cướp mình hồn thú là tên này, Thiên Lâm không nói nhảm trực tiếp huy động Wing Pentact vẽ ra rất nhiều mũi tên trên không, rồi chỉ huy quay hướng chúng về vẻ mặt đang lâm vào sang chấn tâm lý Hắc Thử.
“Phốc”
“Phốc”
“Phốc”
“Hự!!!” Hắc Thử bị cắm nhiều mũi tên vào liền thổ huyết.
Rất nhiều mũi tên được cắm vào vào Hắc Thử trước người, Thiên Lâm quay người lại thì những mũi tên ấy lập tức phát nổ, nếu lúc này có máy quay thì nhất định sẽ có được cho mình một phân cảnh highlight cho phim.
“A!!!!!!!!”
Chỉ nghe từ trong vụ nổ truyền ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, sau đó… liền không còn sau đó nữa.
………..
“Oh! Ngươi còn chưa đi?” Thiên Lâm quay đầu lại thì thấy con Kiếm Long vẫn ở đây liền vui mừng.
“Đúng vậy Thiên Lâm, con này Kiếm Long từ đầu tới giờ điều không hề di chuyển nó vẫn cứ đứng đây chờ ngươi” Triệu Vô Cực thấy Thiên Lâm cũng bất ngờ về vấn đề này liền cười nói.
“Con người, theo như ngươi nói thì chỉ có cái gọi là vạn năm hồn thú thì mới có thể khai sinh linh trí đúng chứ? Gela” Lúc này giọng của Topgaler liên tiếng.
Không để ý tới lời Triệu Vô Cực nói, Thiên Lâm phân thần nói chuyện với Topgaler: “Đúng là có trường hợp như thế, nhưng cũng có 1 số trường hợp ngoại lệ, như có 1 loại gọi là Đế Hoàng Thụy Thú, nó có linh trí từ rất sớm, có chuyện gì sao?”
“Không chắc chắn nhưng ngươi có thể thả võ hồn để ta có cảm nhận tốt hơn, Gela” Topgaler vấn.
“Không vấn đề, Khai Võ Hồn” Thiên Lâm trực tiếp đáp ứng, khai võ hồn mà thôi, chả vấn đề gì lớn.
“Thu~”
Tiếng rít kinh người lần nữa hiện thế, dư âm chấn động làm tất cả hồn thú trong Ma Hồn Đại Sâm Lâm hoặc là bất tỉnh, hoặc là hướng đầu về nơi truyền đến tiếng rít vang tới phủ phục cúi đầu cung kính rồi ngước mặt lên trời tru hống lên.
Nhân loại trong còn ở trong rừng cũng nhao nhao kinh hoảng vì những gì xảy ra, vội vàng thoát ly Ma Hồn Đại Sâm Lâm sợ ở lâu sẽ sinh biến.
Sâu thẩm trong Ma Hồn Đại Sâm Lâm, hay nói đúng hơn đây là nơi mà nhân loại đồn là cấm khu, nơi này không có ánh sáng chỉ có 1 màu đen ảm đạm, nhưng mà giữa bóng đêm u ám vẫn có một tảng pha lê to được đặt giữa trung tâm, lờ mờ có thể nhìn thấy được mặc dù tảng pha lê cũng là màu đen nhưng vẫn có thể nhìn thấy trong bóng đêm, lúc này bỗng nhiên được tiếng rít truyền tới bỗng nhiên xuất hiện đôi mắt màu đỏ, chỉ nghe giữa không gian yên ám xuất hiện 1 giọng nói.
“Khí tức này? Là cha! Không phải, nó quá yếu so với cha, lẽ nào là… hahaha, người đó xuất hiện rồi, xuất hiện rồi, lời tiên đoán của cha là thật, hahaha, bọn khốn chủ thần ngày tàn của các ngươi không xa đâu, nhưng mà mà ngươi còn quá nhỏ yếu, xem ra ta phải chờ 1 thời gian rồi, hehehe… thật mong chờ lần tiếp theo gặp mặt ah!”
Quay trở lại chỗ của Thiên Lâm, trừ Bỉ Bỉ Đông ra thì lúc này đám người đều một mặt ngỡ ngàng nhìn võ hồn của Thiên Lâm, Triệu Vô Cực yếu nhất lập tức liền bị khí tức quỳ xuống 1 chân chống tay xuống thở phì phò, Phạm Vũ cũng có cảm giác đó nhưng vì cách biệt hồn lực quá lớn chỉ khiến hắn có cảm giác từ sâu trong linh hồn mang tới run rẩy, ánh mắt phức tạp nhìn Thiên Lâm.
Bỉ Bỉ Đông thì ánh mắt sáng nhìn Thiên Lâm lần nào cũng vậy, cứ mỗi lần Thiên Lâm triệu hồi Võ Hồn thì khí trên người thay đổi quá nhiều, bình thường tuy cũng có nghiêm túc nhưng vốn tính cách của Thiên Lâm có chút là lơ phất phơ, bây giờ gia tăng thêm võ một loại duy ngã độc tôn cảm giác.
Huyền Nham Kiếm Thánh Long nhìn thấy Topgaler nhìn không tự chủ rơi nước mắt, lùi 1 chân xuống cúi đầu, cơ thể bắt đầu sáng lên, một cột hồn lực cao ngàn trượng chút thẳng lên trời, từng dòng hồn lực truyền vào người Thiên Lâm
“Chuyện gì xảy ra?” Thiên Lâm bất ngờ với hành động của con Kiếm Long này, không phải a? Không đúng kịch bản a? Ta còn chưa khống chế ý thức của ngươi đâu? Sao liền hiến tế rồi?
“Ta cũng không biết, Gela”
“Vào thế giới tinh thần xem xem, Gela” Topgaler nhìn hình dáng có chút tương tự với tên ngốc mà mình từng biết đang từ biến mất, bỗng nhiên tâm tình có chút phức tặp.
“Đời thứ 18, Kiếm Thánh Long nhất tộc, Huyền Bảo! Kính chào chủ thượng!!!”