Chương 44: Huyền Nham Kiếm Thánh Long

“Con người, ta cảm nhận được khí tức của long loại hồn thú, mà còn rất quen thuộc, Gela”

“Topgaler ah? Ở khu rừng này có ngàn năm hồn thú? Mà ngươi còn thấy quen thuộc?” Thiên Lâm nghe Topgaler lên liền phấn khởi, mặc dù con chim to xác này đôi lúc cao ngạo thái quá nhưng nó rất được việc.

“Ở phía bắc đi thêm 1000 bước rẻ them hướng 3h liền có thể gặp, khí tức này có thể cùng với một tên ngốc mà ta biết, Gela”

“Tốt, nếu vậy thì đi thôi” Thiên Lâm quay đầu về phía bắc di chuyển.

Mọi người còn lại trông thấy hành động của Thiên Lâm liền biểu lộ kỳ quái, Triệu Vô Cực thần kinh thô, mở miệng nói: “Thiên Lâm ngươi muốn đi xả sao? Chờ ta đi với”

“Đi về hướng bắc, nhanh lên!, ta võ hồn cảm nhận có gì đó đang kêu gọi ta, có thể là thích hợp ta hồn hoàn xuất hiện rồi” Thiên Lâm không trả lời câu hỏi của Triệu Vô Cực mà nhanh chóng di chuyển, Bỉ Bỉ Đông cũng cấp tốc theo sau, dính dáng tới Thiên Lâm hồn hoàn cô không thể chậm chạp được.

“Võ hồn cảm nhận được? Vậy tuyệt đối là thích hợp nhất hồn hoàn, đi mau lên” Phạm Vũ lập tức lên 120% tinh thần liền đuổi theo, để lại một mặt bối rối Triệu Vô Cực.

…..

Rất nhanh Thiên Lâm thông qua trí nhớ đi theo hướng mà Topgaler nói từ trước, đám người liền tới được vị trí mà Thiên Lâm muốn.

Thiên Lâm ngó nghiêng xung quanh, thả ra chính mình phong chi kết giới, cảm nhận mọi vật xung quanh, dựa theo Topgaler nói thì con long loại này hồn thú phải rất gần đây, vì để tránh gây nên động tĩnh nên cậu mới dùng gió để thăm dò.

Không tốn nhiều thời gian, Thiên Lâm liền cảm nhận một thân ảnh khổng lồ, con ngươi cũng hiện nết vui mừng, đồng thời cũng cười khổ tại sao Topgaler lại nói khí tức quen thuộc.

“Là ngàn năm hồn thú, Kiếm Long?” Thiên Lâm có thể thông qua gió để cảm nhận, Phạm Vũ thì trực tiếp dùng đệ nhị hồn kỹ: Bản Năng Dã Thú, thông qua gió thổi tới hương vị để đoán mùi, đồng thời vì kiểm chức nghi hoặc của mình ông nhảy cây cao gần đó để quan sát.

Nơi xa.

Tại một chỗ hồ nước, ước chừng chỉ có bề rộng 3m con suối nhỏ, bên dòng suối, một con khủng long với thân hình khổng lồ, dài 4,5m cao hơn 2m, đang cúi đầu xuống uống nước.

Con này khủng long, hay nói nói đúng hơn là một con Kiếm Long(Stegosaurus) bộ dáng cực kỳ hung hãn, trên lưng có nhiều đầu nhô ra oai phong lân thứ, lân phiến hiện lên tông màu vàng kim trông rất rực rỡ,tổng cộng có 33 khối nhô ra lân phiến giống như 33 cái tấm khiên liên miên chập trùng, hiện lên ngang dọc 3 hàng sắp xếp, giáp lưng biên giới có thật nhiều giống hình răng cưa nổi lên, khiến cho chúng nó vẻ ngoài giống như là mặc trang giáp lên khủng long!

Cái đuôi của nó, giống như là vừa mảnh vừa dài, cứng rắn giống như là vừa roi như thế! Cộng thêm ở đầu củ chiếc đuôi còn có 4 chiếc gai mọc ra, trông rất sắc bén.

Gặp con này Kiếm Long, Thiên Lâm liền mỉm cười hiểu tại sao con này hồn thú lại gây nên sự chú ý của Topgaler, gây phải là giống loài của người bạn cũ sao.

“Đúng là Kiếm Long, nhưng mà căn bản không phải mấy con Kiếm Long thông thường đó mà là Huyền Nham Kiếm Thánh Long! Dài 6m, cao 3m, có tổng cộng 33 chiếc lân phiến, lân phiến màu vàng kim, thân thể màu nâu, đây đúng là như theo trong sách nói, Huyền Nham Kiếm Thánh Long, là á long bên trong sức chiến đấu tuyệt đối cũng thuộc tầng thượng lưu là Kiếm Long bên trong trời sinh vương giả, miểu sát mấy con bình thường Kiếm Long cơ bản cũng là 1 đuôi miểu sát, với lại dựa theo khí tức của nó thì cũng cỡ 5-7 ngàn bên trong” Thiên Lâm gật đầu với Phạm Vũ.

Thiên Lâm ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Huyền Nham Kiếm Thánh Long, đây chính là cực phẩm hệ hồn thú à, có công có thủ toàn diện, với lại dựa theo hắn kiến thức thì nói không chừng còn có thể phát huy thêm nhiều tuyệt kỹ nữa, biết đâu có thể đem tuyệt kỹ Fin Strike! tái hiện trở lại.

“Cái gì? 5-7 ngàn năm ở giữa? Ngươi điên rồi Lâm tiểu tử, chả phải đã nói trước rồi sao, ngươi cũng muốn hướng ta chứng minh ý nghĩ của mình mà, bây giờ lại vựa cấp nhiều như thế tốt đâu, dựa theo thiên phú của ngươi thì 30 cấp liền có thể hấp thu cái này hồn thú nhưng bây giờ không thể” Phạm Vũ nhìn Thiên Lâm chém như đinh nói.

“Tch~tch” Thiên Lâm giơ lên ngón tay đung đưa lắc đầu, rồi không tự chủ nở nụ cười.

“Phạm Vũ lão sư, có nhiều điều về ta mà ngươi còn chưa biết lắm, để ta cho ngươi xem cái cách mà ta thu được hồn hoàn đầu tiên” Thiên Lâm đưa lên tay trái, xuất hiện trong tay là Wing Pentact, rồi tiến về phía Huyền Nham Kiếm Thánh Long.

“Lâm~Lâm tiểu tử là song sinh võ hồn ???” Phạm Vũ lần này triệt để chấn kinh, tiên thiên mãn hồn lực, võ hồn đủ nghịch thiên, trí thông minh và sự cẩn trọng phải dùng từ quỷ để hình dung, vậy mà giờ ngươi nói cho ta biết ngươi còn có thêm 1 cái võ hồn! Là song sinh võ hồn hồn sư!

“Thiên Lâm không ngờ lại mạnh như vậy, đây là khoảng cách giữa người bình thường và thiên tài sao?” Triệu Vô Cực cũng cảm thán nói.

“Đây đúng là tiểu Lâm thứ 2 võ hồn, nhưng cũng chỉ có thể tính nửa cái võ hồn” Một bên Bỉ Bỉ Đông thấy Phạm Vũ há miệng như muốn cả cái trứng như thế liền buồn cười nói.

“Hiểu như thế nào?” Phạm Vũ nhìn sang Bỉ Bỉ Đông, nếu nói nhóc tì không biết Thiên Lâm có cái thứ 2 võ hồn, đánh chết hắn cũng không tin, Triệu Vô Cực cũng tò mò nhìn qua.

“Tiểu Lâm nói hắn cái này võ hồn tựa như không thể thêm hồn hoàn, nhưng tự thân lại có hồn kỹ như thế rất thần kỳ” Nói thật tới giờ Bỉ Bỉ Đông cũng không nắm rõ tất cả sức mạnh của cây lông vũ này, nếu như nói nó không mạnh thì tuyệt đối lầm, về 1 ý nghĩa nào đó cây lông vũ này thậm chí còn mạnh hơn cả Thiên Lâm đệ nhất võ hồn Phong Quang Bạch Long Dực(người từng thấy sống sờ sờ đem con người ta võ hồn cho phong ấn lại sao? Phong ấn hồn lực ngươi còn biết đường nhờ người giải, chứ phong ấn Võ Hồn thì đồng nghĩa cho dù ngươi có là Phong Hào thì 9 cái hồn hoàn cũng phải cất xó, như cá nằm trên thớt nếu không có nổi 1 cái tự sáng tạo hồn kỹ)

“Vậy sao trên ghi chép không đề cập?” Đây là câu mà Phạm Vũ muốn hỏi nhất, hắn không đào sâu vấn đề về cây lông vũ có năng lực gì, mà là làm cách nào Thiên Lâm có thể né tránh Vũ Hồn Điện ghi chép a.

“Cái này ta không biết” Bỉ Bỉ Đông quay mặt sang 1 bên không muốn tiếp tục câu chuyện, nói nhiều chỉ làm thông tin của Thiên Lâm lộ thêm thôi, việc Thiên Lâm triệu hồi ra cây lông vũ đó trước mặt Phạm Vũ chắc cũng tự có chủ trương của mình, nàng chỉ cần giới thiệu sơ thôi.

3 người 6 con mắt chăm chăm nhìn về phía Thiên Lâm bước đi, đúng lúc này con Huyền Nham Kiếm Thánh Long cũng ngẩng đầu lên nhìn người đang đến là Thiên Lâm nhưng nó chủ động công kích mà cứ lẳng lặng nhìn cậu.

“Hửm???” Thiên Lâm mặc dù tự tin có thể dựa vào Wing Pentact mang đến con này Huyền Nham Kiếm Thánh Long sẽ vô điều kiện hiến tế cho mình, nhưng mà con này Kiếm Long nhìn mình với con mắt tò mò là ý gì? Không lẽ nó chưa bao giờ thấy con người.

Thiên Lâm không cảm nhận được ác ý từ con Kiếm Long này, liền thu hồi Wing Pentact, rồi bắt đầu học theo phim How To Train Dragon, đưa 1 tay lên ý định sờ đầu nó.

Đang lúc con Kiếm Long đằng trước muốn đưa đầu chạm vào tay cậu thì có tiếng quát lớn phá hỏng cảnh đẹp này.

“Xông lên!”

Đột nhiên có rất nhiều người từ những phía còn lại của bụi rậm ngược với nhóm Thiên Lâm núp từ trước xông về phía con Kiếm Long.

“Có mai phục!” Phạm Vũ lập tức đứng lên xông về phía trước, dùng hồn lực xung kích những tên không rõ lai lịch kia, rồi dưới chân 1 cái màu tím hồn hoàn sáng lên, ông tính tính sử dụng hồn kỹ của mình.

Thiên Lâm đưa tay ra chắn trước người Phạm Vũ, ý đồ bảo ông dừng lại, Phạm Vũ nhìn Thiên Lâm một cái rồi thu lại cái ngàn năm hồn kỹ của mình.

Thiên Lâm chậm rãi bước về phía đám người, tổng cộng 10 người tất, dựa vào hồn lực ba động thì chắc chắn đây là một cái nhóm hồn sư, mặc dù có một số hồn lực cao hơn nhưng có thể cảm giác được chúng không vững chắc, chứng tỏ bọn này đội hồn sư tuy có thể cái Đại Hồn Sư hoặc cao hơn Hồn Tôn nhưng hồn lực không mạnh.

“Các ngươi là ai? Phục kích chúng ta có mục đích gì?” Thiên Lâm tiến về phía nhóm người mở miệng nói.

Đám người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta không một ai mở lời, lúc này phía sau Bỉ Bỉ Đông và Triệu Vô Cực cũng chạy tới, nói thật vừa rồi quá nhanh họ còn có chút theo không kịp, kịp định thần xem chuyện gì xảy ra thì Phạm Vũ đã chấn ép bọn người này rồi thấy Thiên Lâm cản Phạm Vũ dừng lại.

“Tiểu Lâm, ngươi không sao chứ” Bỉ Bỉ Đông chạy tới kế bên Thiên Lâm ân cần hỏi, rồi bất thiện nhìn đám người đang ngồi dưới đất.

“Ta không sao, cho dù lúc nãy Phạm Vũ lão sư không ra tay thì bọn này vẫn không thể đả thương được ta” Thiên Lâm cương chiều nhìn Bỉ Bỉ Đông nói.

“Hửm?? Đây không phải là Vương Báo đội sao?” Triệu Vô Cực vừa bước tới lập tức nhận ra được những người đang ngồi dưới đất, liền nói.

“Ngươi quen thuộc? Là người quen?” Thiên Lâm quay sang hỏi.

“Có gì mà quen biết, đám này đến thôn này từ trước khi ta sinh ra, không việc dơ bẩn nào không làm, từ cướp của giết người tới bắt chẹn người nghèo đóng tiền bảo kê, chúng có lão đại gọi là Vương Báo nên chúng ta gọi bọn hắn là Vương Báo đội”

“Việc chúng hay làm nhất đó là canh người chuẩn bị thu hồn hoàn thì ra tay đánh giết để cướp hồn hoàn, rồi lợi dụng người bị thương sau khi ác chiến với hồn thú dùng người đông thế mạnh để bắt người khác phải giao ra tất cả vật giá trị trên người, nếu trong nhóm có nữ nhân thì sẽ..sẽ” Triệu Vô Cực không cần nói tới điều phía sau mọi người cũng tự hiểu, đoán là những nữ nhân đó cũng dữ nhiều lành ít.

“Haha, ta còn tưởng là ai thì ra tiểu bổn hùng ah? Nếu là người thì chúng ta cũng làm khó các ngươi, chuyện hôm nay tới đây đi, các ngươi để bọn ta đi, thế nào? Nếu không Báo Ca sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu” Lúc này có một người đứng lên phủi bụi trên người cười nói.

“Hắc Thử, chuyện của đệ đệ ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi, ngươi còn muốn chúng ta tha cho ngươi?” Triệu Vô Cực tức giận nói.

“Hừm, vậy thì thế nào, tiểu tử đó muốn làm anh hùng nhưng đáng tiếc lại là anh hùng rơm nên mới vậy, muốn ra mặt chống đối bọn ta thì phải biết hậu quả, còn nhóm người các ngươi, ta thấy không thuộc người của trấn này, con kiếm long này coi như quà chuộc tội, chúng tiểu đệ, đi!” Hắc Thử lúc này chỉ muốn rời khỏi đây gấp, dựa vào lượng hồn lực còn người đàn ông vừa rồi chấn lui họ thì có thể thấy hôm nay họ xui xẻo đá trúng thiết bản, tính muốn hố tiểu tử kia, ai ngờ hắn lại có người bảo kê.

“Đứng lại, vốn cái này hồn thú cũng không thuộc các ngươi, vậy làm sao gọi là tặng cho chúng ta, nghĩ cũng quá hay đi, Đông Nhi, có dịp dùng hồn kỹ mới rồi đấy” Thiên Lâm không nặng không nhẹ lên tiếng nói, rồi ra hiệu với Bỉ Bỉ Đông.

“Đệ nhị hồn kỹ: Thiên Sát Chi Ảnh: Tiềm Ảnh”