Chương 41: Thị Huyết Văn Lang Vương, Nguy Hiểm rình rập!

2 tiếng sau.

“Haha ta chính thức trở thành hồn sư rồi” Triệu Vô Cực đứng lên, vung quyền về phía trước, việc hồn hoàn trả lại khiến hắn cảm giác được lực lượng vô tận, vô cùng sảng khoái và ấm áp.

“Thành công sao rồi sao? Tốt, thế nào là hồn kỹ gì?”Chờ chán chê mỏi mệt, Thiên Lâm nghe được tiếng la của Triệu Vô Cực liền tiến lại gần hiếu kỳ hỏi, mặt dù có thể 90% điều sẽ thức tỉnh cuồng bạo nhưng chả phải còn 10% còn lại đó sao, nên cậu tò mò hỏi.

Đối với người khác cậu có thể không quan tâm họ sẽ thu được đến hồn hoàn kỹ năng gì, nhưng Triệu Vô Cực thì khác! Vì cho tới nay Triệu Vô Cực là người thứ 2 cậu thay đổi định mệnh hồn kỹ này(no.1 là Bỉ Bỉ Đông ai cũng biết) nên cậu vẫn có chút tò mò liệu lần này cậu thay đổi hồn kỹ phối trộn có đem tới 1 Triệu Vô Cực như trong nguyên tác nữa không?.

Nghe được Thiên Lâm lời nói, Triệu Vô Cực cười lớn lấy lại tinh thần, rồi cảm thụ một chút chính mình đệ nhất hồn kỹ.

“Thiên Lâm”

Triệu Vô Cực sáng mắt, hưng phấn nhìn Thiên Lâm.

“Ngươi quả nhiên đã có tính toán từ trước, không sai! Ta đệ nhất hồn kỹ, chính là Cuồng Bạo”

“Có thể trong nháy mắt tăng thêm 50% sức mạnh cơ thể cùng phòng ngự thời gian kéo dài 3 phút, kỹ năng còn có 1 cái nhỏ tăng phút đó là ta càng bị thương thì sức mạnh cùng phòng ngự càng cao, có thể gia tăng hồi hồn lực và khôi phục một chút vết thương” Triệu Vô Cực xoa phía sau đầu nói.

“Thật tuyệt! Vốn là ta nghĩ ngươi chỉ tăng sức mạnh là tốt rồi nhưng không ngờ cái tăng phúc sau còn nghịch thiên hơn! Ta nghĩ tương lai chúng ta sẽ có vô địch tiểu cường( tiểu cường= con gián), haha” Thiên Lâm mỉm cười nói.

Bỉ Bỉ Đông che miệng cười, còn Phạm Vũ thì đang đau đầu suy nghĩ vì ông thấy 2 tên quái vật là Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông là đã dư sức giải quyết 1 đội hoàn chỉnh hồn sư, bây giờ thì lại có 1 cái siêu cấp vô địch đánh không chết tiểu cường cái khiên thịt này thì… haizz, ông mặc niệm cho các chiến đội hay những người sẽ gặp bọn họ trong tương lai.

…..

Đoàn người 4 người dẫn đầu bởi Phạm Vũ, Thiên Lâm và Triệu Vô Cực phân biệt trái phải hai bên Bỉ Bỉ Đông, việc tăng lên thành cấp 12 hồn sư khiến cho Triệu Vô Cực tự tin hơn phần nào, dựa theo lời Thiên Lâm nói chỉ cần đối thủ không nắm chắc 1 đòn kết liễu hắn thì hắn sẽ trở thành sự phiền phức vô cùng lớn.

Bây giờ cách Triệu Vô Cực hấp thu Hồn Hoàn đã nửa ngày, dựa theo lời của Triệu Vô Cực thì bây giờ họ đang trên đường tiến tới về phía trung tâm của Ma Hồn Đại Sâm Lâm, càng đi thì cây cối càng rậm rạp, cộng thêm việc mặt trời đang dần dần đi xuống, tầm nhìn càng trở nên khó, nửa ngày không liên tục di chuyển còn phải cảnh giác xung quanh, dựa theo Triệu Vô Cực nói, vốn là đoàn đội lính đánh thuê đó cũng như bọn họ tiến tới khu vực trung tâm này nhưng chỉ trong phút chốc không để ý mà đã khiến cả đoàn đội tất cả mất đầu, căng thẳng tinh và thể xác vốn không phải là điều Thiên Lâm thích nhưng mà cũng không thể làm gì hơn ngoài dùng hồn lực câu thông với gió để vung tầm mắt của mình rộng hơn.

“Chính là chỗ này!”

Triệu Vô Cực la lên thông báo, lập tức vốn thần kinh đang căng cứng mọi người liền bộc phát ra hồn hoàn hồn kỹ của mình.

“Đông nhi làm đi!” Thiên Lâm quay sang nói với Bỉ Bỉ Đông, chỉ thấy cô gật đầu rồi đưa năm ngón tay chạm đất.

“ Thiên Chi Chu Võng!”

Lập tức lấy Bỉ Bỉ Đông làm gốc, bốn phương tám hướng toả ra tơ nhện thật mỏng bao trùm mọi hướng đi xung quanh, còn Bỉ Bỉ Đông thì cầm trên tay một đống tơ nhện sợi dây gốc.

Mục đích của Thiên Chi Chu Võng là giám sát, chiêu này của Bỉ Bỉ Đông là Thiên Lâm dựa vào tuyệt kỹ giăng lưới của Nhện Nhọ(spider man) chuyên dùng ở dò đường ở ống ngầm.

“Phong Chi Kết Giới” Thiên Lâm cũng thả ra chuyên dụng của mình dò đường sáng tạo hồn kỹ.

“Đệ nhị hồn kỹ: Bản Năng Dã Thú” Phạm Vũ dưới chân 1 vòng màu vàng sáng lên, cái này hồn kỹ của hắn chủ yếu là tăng cường giác quan và tinh thần, là khắc tinh của những kẻ chuyên dùng đáng úp hồn sư.

Ba người cùng thả ra giám sát hồn kỹ, đột nhiên không khí chung quanh ngưng trọng hẳn lên, vì bọn họ ban đầu tới khu vực này ít nhất thỉnh thoảng còn nghe tiếng thú hống, bây giờ thì im phăng phác, điều này báo hiệu là chỉ là sự tĩnh lặng trước giông bão mà thôi.

“Có thứ gì đó đang tới, hướng Đông Bắc(là hướng 2h ấy) chúng đang tới! rất nhanh!” Bỉ Bỉ Đông tay cầm gốc những sợi tơ nhện lên tiếng, chỉ thấy có rất nhiều sợi tơ hướng chỉ về phía 2h đang rung động kịch liệt.

“Có tổng cộng 5 cá thể, dựa theo số lượng bước chân di chuyển thì có thể lang loại hồn thú” Phạm Vũ cũng nghiêng đầu lắng nghe âm thanh bước tới.

“Là Phệ Huyết Ma Lang hồn thú, dựa theo hình thể thì điều là trăm năm loại hồn thú” Thiên Lâm với lợi thế của tầm mắt của mình lập tức liền có thể đoán được kẻ tới là ai.

Nghe Thiên Lâm nói 3 người khác cũng cảnh giác lên, vì Lang nổi tiếng xảo nguyệt vô cùng, trong lúc nhất thời 3 người phân biệt đứng thành tam giác bao quanh Bỉ Bỉ Đông, trân doanh sẵn sàng đón quân địch, bốn phía bóng cây lay động, cành lá chập trùung, một cỗ khí tức âm lãnh lan tràn ở xung quanh.

Đột nhiên, một tru vang lên.

Một đạo hắc ảnh vạch phá bầu trời đêm, thẳng hướng

Bỉ Bỉ Đông đánh tới.

“Hừm, đồ không biết sống chết, phong nhận” Thiên Lâm vung tay lên lập tức 1 cái như hình bán nguyệt phong nhận cắt ngang thân con vật vừa xong lên.

Lúc này đám người đã thấy được rõ ràng, đó là một cái Thị Huyết Ma Lang, toàn thân màu đen máu(màu máu bị khô 24h ấy), thân thể cao lớn, có một nhúm lông đỏ ở đỉnh đầu đón gió mà động, con này Phệ Huyết Ma Lang chết vẫn giữ nguyên tư thế nhào về phía trước, trên thân nó lúc này cũng nổi lên 1 cái màu vàng hồn hoàn, loé sáng lên xung quanh.

Lúc này có thể thấy được, có nhưng cặp mắt huyết hồng vẫn còn đang nhìn họ, chúng không có ý định từ bỏ.

“Phạm Vũ lão sư ngươi lên đi, ở đây có ta rồi” Thiên Lâm nói với Phạm Vũ, lập tức Phạm Vũ gật đầu xông lên.

“Chúng tiểu nhi xem ta đây”

“Đệ tam hồn kỹ: Bách Thú Vương Quyền”

Một cái hồn hoàn màu tím dưới chân ông sáng lên, sau lưng võ hồn: Cuồng Sư hư ảnh cũng hiện lên, thoại vừa dứt, liền thấy ông thủ thế đưa tay phải về phía sau, trên nắm đấu xuất hiện một cái đầu hùng sư trên đó, rồi đấm về phía bầy Phệ Huyết Ma Đang ngấp nghé phía trước.

“Grào!”

Cuồng sư hư ảnh lao về phía những cái kia Phệ Huyết Ma Lang, khí tức nguy hiểm tràn ngập không gian xung quanh, những cái kia Phệ Huyết Ma Lang trong lòng dâng lên vô cùng sợ hãi, Bách Thú Vương Quyền của Phạm Vũ mặc dù cũng chỉ là hồn hoàn ngàn năm nhưng nó lại là tuyệt kỹ thành danh của Phạm Vũ, vì hồn kỹ nó lợi hại ở chỗ chỉ cần là thú võ hồn hồn sư hay hồn thú thực lực không cao hơn ông, đối mặt với hồn kỹ này đều sẽ bị tê liệt trong 2s! trước khi được cảm nhận uy lực của Bách Thú Vương Quyền.

Đám Phệ Huyết Ma Lang, kêu to một tiếng, liền dính phải uy lực của mà hồn kỹ của Phạm Vũ mang tới.

“Đùng”

Khói bay mù mịt, mù mịt chỉ thấy lờ mờ trong khói từng cái màu vàng hồn hoàn hiện lên.

3 cái!

Thiên Lâm từ xa phát hiện điều kì quái, chả phải có 5 con sao, ngoại trừ con đầu tiên vừa lên liền bị cậu giết thì mới vừa nổi lên 3 cái hồn hoàn thì cũng mới vừa 4 con Phệ Huyết Ma Lang! Con còn lại đâu?

“Gr~Grừ”

“Ồ? Vẫn còn 1 con ah? Vậy thì lại tiếp tục thôi, ta có thể giết bọn súc sinh như các ngươi cả ngày” Phạm Vũ bóp cổ tay liền chuẩn bị tiến lên cho con trước mặt này Phệ Huyết Ma Lang 1 quyền nữa.

Lúc này chỉ thấy từ từ xuất hiện trước mọi người là một con Phệ Huyết Ma Lang lớn hơn trong với con trước rất nhiều, chỉ đứng bằng bốn chân liền cũng đã 2m5 hơn, cặp mắt của nó nó mang đầy sự thù hận và huyết sắc, có điều con này Phệ Huyết Ma Lang không có chùm lông đỏ ở đỉnh đầu trái lại cả người nó đều là huyết văn, toàn bộ cái đuôi đều là màu đỏ.

“Thị Huyết Văn Lang Vương! Sao nó lại ở đây” Thiên Lâm lên tiếng nói.

“Thiên Lâm có gì không ổn sao?” Triệu Vô Cực ở một bên có chút cười khổ nói, từ đầu tới cuối hắn đều chả làm gì, kẻ địch vừa tới liền bị giải quyết làm hắn muốn thử đệ nhất hồn kỹ của mình cũng vô dụng.

“Thị Huyết Văn Lang là biến dị từ Phệ Huyết Ma Lang mà ra, mặc dù biến dị từ Phệ Huyết Ma Lang nhưng bọn chúng không hợp với nhau, kể cả cách săn mồi của chúng cũng khác nhau, Phệ Huyết Ma Lang thì chọn những con mồi thường yếu hơn mình và đi theo đàn từ 3-10 con một lúc, nhưng Thị Huyết Văn Lăng thì khác chúng thường đi một mình và chọn nhưng kẻ cùng đẳng cấp với mình để chiến đấu, thông qua thôn phệ máu của những kẻ mạnh sẽ làm chúng càng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng mà cả kỳ lạ là cả hai loài này đều không ưa nhau, chỉ cần gặp mặt như gặp phải kẻ thù lặp tức lao vào cắn xé, nhưng ở đây thì rõ ràng con này Thị Huyết Văn Lang Vương này lại là thủ lĩnh của bầy Phệ Huyết Ma Lang này, thật kỳ lạ, với lại dựa theo kích cỡ và độ dài của chiếc đuôi thì rõ ràng con này đã đột phá trăm năm hồn thú bình chướng thành ngàn năm hồn thú rồi, có 3 đạo ma văn trên đó, con này đã là 3000 năm hồn thú!” Thiên Lâm một bên phân tích nói.

“Lâm tiểu tử, đừng quên ta là hồn thánh! 1 vạn năm ta còn không để vào mắt( nghe đồn 1 vạn năm tương đương với 64 cấp Hồn Đế) chỉ 3 ngàn năm ta còn không để vào mắt” Phạm Vũ phía trước truyền tới tiếng khin mh bỉ.

“Ngươi không để vào mắt không có nghĩa người khác cũng vậy, ngươi nên biết nơi này là nơi nào chúng ta còn chưa bước vào vòng trung tâm liền đã gập cao như hồn thú, đây không phải là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ngàn năm đi đầy rừng! Tiết kiệm một chút hồn lực đi đề phòng bất trắc” Thiên Lâm chất vấn.

“Ngươi nói cũng đúng, có điều kỳ lạ ở đây! Nhưng mà biết sao giờ, ta cũng không rành về những việc hồn thú tách đàn này qua đàn khác” Phạm Vũ cười khổ, cái này không trong chuyên môn của hắn a

“Từ đấu tới cuối ngươi xuất lực nhiều rồi, lần này để cho bọn ta lên đi” Thiên Lâm tiến về phía trước, theo sau đó là Bỉ Bỉ Đông, Triệu Vô Cực thấy 2 người cùng tiến lên liền đi theo.

“Để các ngươi? Cũng được coi như là huấn luyện vậy” Phạm Vũ cũng lui qua một bên nhường đường cho 3 đứa nhóc tiến lên.

“Đông nhi ngươi phụ trách khống chế, phụ trợ chúng ta hạn chế hành động của nó cũng như đề phòng điểm mù của chúng, Ta cùng Triệu Vô Cực sẽ phụ trách chủ mũi công, Vô Cực nhiệm vụ của ngươi là tận lực thu hút sự chú ý của nó, cứ dồn sức đập là được, ta sẽ phụ trợ ngươi công kích chính diện và 2 bên cánh của nó để ngươi có thể công kích” Thiên Lâm cấp tốc suy nghĩ chiến lược.

“Được, bắt đầu đi” Bỉ Bỉ Đông sau lưng hiện lên 8 cái chu thứ, giăng lưới xung quanh chuẩn bị kỹ càng.

“Haha, trận đầu đối chiến lại là ngàn năm hồn thú sao? Thật không chịu nổi kích thích mà, Haha” Triệu Vô Cực hai nắm đấm giao nhau phía sau cũng hiện lên hư ảnh của Đại Lực Kim Cương Hùng.

“Lên!”

“Haha, xem ta đệ nhất hồn kỹ, ăn ta một quyền” Lập tức Triệu Vô Cực liền như mãnh hổ xung lên về phía trước, dưới chân hồn hoàn màu vàng duy nhất cũng sáng lên.

“Đệ nhất hồn kỹ: Cuồng Bạo”

Triệu Vô Cực lao tới, con kia Thị Huyết Văn Lang Vương thấy Triệu Vô Cực chỉ có 1 vòng hồn sư liền nghĩa khiêu khích nó, liền khịch mũi coi thường, đồng dạng một trảo tiếp chiêu.

“Bang!”

Tiếp va chạm lầm Triệu Vô Cực bị văng ra xa đụng ngã một cái cây gần đó, Thị Huyết Văn Lang Vương cũng lui lại 2 bước, nó bất ngờ vì chì có 1 vòng hồn sư liền có thể ép nó lùi lại thế này.

“Tch, lực đạo mạnh đấy, tiếp!” Chỉ thấy Triệu Vô Cực đứng lên từ đống đổ nát, trên người có 1 tầng năng lượng đỏ bao phủ xung quanh, lập tức khí thế của Triệu Vô Cực cũng tăng mạnh, hắn bắt lấy cái cây bị gãy liền nhảy lên đập thằng về phía con Thị Huyết Văn Lang Vương.

“Đúng vậy, Vô Cực cứ thế mà làm, để ta giúp ngươi, Phong Chi Gia Tốc” Mắt thấy hiệu ứng phụ của cuồng bạo Triệu Vô Cực kích hoạt, Thiên Lâm liền hỗ trợ, kể từ khi màu sắc thuộc tính phong của cậu chuyển từ xanh sang đen, cậu phát hiện mình có thể làm nhiều hơn nữa, không những giờ đây phong nhận kỹ năng có thể tăng thêm phạm vi, lực công kích cũng biến mạnh hơn mà giờ còn có thêm hiệu ứng phá giáp, với lại bây giờ cậu cũng giống Bỉ Bỉ Đông như thế phong trận của cậu cũng có thể phụ trợ người khác, có thể giúp đồng đội tăng 30% tốc độ.

Triệu Vô Cực cảm thấy cơ thể mình bỗng nhiên nhẹ đi, di chuyển cũng nhanh hơn, liền biết là do Thiên Lâm làm, càng dùng 100% sức mạnh đạp xuống đầu con Thị Huyết Văn Lang Vương.

Cảm thấy áp lực mà Triệu Vô Cực mang lại, con Thị Huyết Văn Lang này liền lập tức mở ra miệng của mình, huyết bồn đại khẩu(miệng to như chậu máu), nồng nặc huyết tinh chi khí từ xung quanh những cái xác của Phệ Huyết Ma Lang dẫn tới trong miệng của nó, một đạo huyết sắc sóng ánh sáng quả cầu liền tụ hội trong miệng của nó, trong một khoảng khác nó muốn phóng cái huyết cầu này về Triệu Vô Cực thì có rất nhiều tơ nhện lập tức buộc miệng nó lại, Thiên Lâm lập tức cho phía sau Bỉ Bỉ Đông giơ lên ngón tay cái, Bỉ Bỉ Đông phía sau chỉ mỉm cười gật đầu rồi chăm chú quan sát xung quanh.

“Đùng!”

Cái cây vẫn đặt được mục đích của nó là đập vào đầu con Thi Huyết Văn Lang Vương, cái cây bể tan tành, Triệu Vô Cực liền nhân cơ hội nó đang choáng liền chùng 2 chân đáp xuống đầu của nó, làm con Phệ Huyết Ma Lang Vương đầu áp sát vào mặt đất.

“Tốt, phần còn lại để ta”

“Phong Nhận- Long trảo”

Thiên Lâm lao về phần eo của Thị Huyết Văn Lang Vương, muốn một chiu giải quyết, nhưng mà dù gì cũng là ngàn năm hồn thú, chỉ thấy Thị Huyết Văn Lang Vương cơ thể huyết khí bốc lên, đây là bổn mệnh thiên thú của nó, Đốt Huyết, bằng cách đánh đổi huyết tinh của mình, trong vòng 3 phút nó có thể đánh với cả 7 ngàn năm hồn thú, lập tức nó liền hất văng Triệu Vô Cực đi, nhào tới vị trí của Thiên Lâm.

“Đệ Nhất Hồn Kỹ: Chu Võng Thúc Phược Trận!”

Vừa mới Đốt Huyết, nó liền bị trói lại như cái bánh in, Thị Huyết Văn Lang Vương thể hiện sự bất lực, vì càng vùng vẫy thì những tơ nhện này trói lại càng ác liệt.

“Phóc”

Đang vùng vẫy thì nó thấy phần eo mình như mất cảm giác, thế là nó liền đình chỉ động tác, bên ngoài Thiên Lâm thấy vuốt hợp kim của mình đã đâm vào vùng eo của Thị Huyết Văn Lang Vương liền kéo tiếp một đường theo hướng ngược lại, lập tức cả người con Thị Huyết Văn Lang Vương bị sinh sinh cắt làm 2!

Cơ thể mặc dù bị cắt làm 2 nhưng Thị Huyết Văn Lang Vương vẫn còn trong quá trình Đốt Huyết, nên nó không cảm giác đau, chỉ thấy nửa thân trên bị gói trong tơ nhện vẫn còn cục cựa, Thiên Lâm mỉm cười liền 5 đạo phong nhận vung lên cắt nó ra.

Lúc này thì từ phía chân trước bị cắt đứt của Thị Huyết Văn Lang Vương sáng lên, chỉ thấy dưới thân, lại có một khối lấp lóe hào quang óng ánh xương cốt!

Hồn cốt!

Ngây lúc mọi người còn đang bị việc bạo hồn cốt choáng ngợp, thì lúc này đột nhiên có bóng đen lao nhanh về phía Bỉ Bỉ Đông!

Từ dưới đất hiện lên, một cái liêm đao ý đồ muốn cắt đứt đầu của Bỉ Bỉ Đông!

“Phốc!”