Một bên khác, trở lại đến ký túc xá Thiên Lâm, đột nhiên phát hiện tại không xa gần phòng mình cửa sổ đột nhiên xuất hiện bóng người rồi biến mất, Thiên Lâm nhíu mày nghi hoặc.
Bất quá cậu cũng chỉ là liếc mắt nhìn rời đi, không phải cậu không muốn làm rõ mà bây giờ cậu quá đói, hồi lực còn một phần, nhu cầu cấp bách bây giờ là bổ xung năng lượng, ăn chút bò bít tết cùng ức gà thịt bổ sung năng lượng cùng hồi lực.
Trở lại ký túc xá, yêu cầu khẩn cấp một bữa 6 người lượng cơm, tại sao 6 người? Chớ nhìn Bỉ Bỉ Đông thân hình mảnh mai, thực tế từ khi áp dụng phương pháp tu luyện của Thiên Lâm thì lượng cơm nàng cũng tăng mạnh lên gấp đôi, Dương Tử trước đó đã nhận được mệnh lệnh từ phía trên nên cũng tận lực đáp ứng Thiên Lâm, chỉ thấy Dương Tử đặt biệt đứng ra nấu thức ăn dành riêng cho Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông có thể nói là đặc chế riêng cho họ rồi đẩy trước cửa phòng họ rồi lui xuống.
Vừa vào phòng thấy Tuyết Mai một mặt lo lắng chờ hai người, cô có thể thông qua cửa sổ trông thấy những đứa trẻ khác đã trở về riêng Bỉ Bỉ Đông và Thiên Lâm không thấy đâu, điều này thiếu chút nữa làm cô lo lắng hỏng muốn mở cửa ra ngoài đi tìm, hên là hai người bọn họ về kịp lúc.
Thiên Lâm tiếp nhận bữa tối thì thấy kèm theo bữa ăn là 2 cây toả ra lục quanh thảo dược, phía bên cạnh có ghi tên và công dụng của nó, Hồi Thần Thảo, có thể để người ta thoát ly mệt mỏi trạng thái, hơn nữa hoàn toàn không có tác dụng phụ, thậm chí còn có thể số ít bài trừ thể nội tạp chất.
Loại này ngoài chợ đen có bán nhưng không đảm bảo chất lượng, với giàu nứt vách Thiên Đấu đế quốc mà nói việc sở hữu riêng cho mình loại thảo dược này cũng không có gì lạ, Thiên Lâm lập tức phân biệt đưa cho Bỉ Bỉ Đông dùng, còn mình thì nuốt xuống một cây, tiếp đó cả người giống như là tỏa sáng, cơ thể bỗng trở nên dễ cử động hơn, tinh thần minh mẫn làm Thiên Lâm thoát khỏi dáng vẻ nhìn yếu như sên cây, ngay lập tức cậu liền muốn ngồi xuống tu luyện, bất quá bây giờ không phải lúc, ăn trước cái đã!
……
3 ngày sau, làm Thiên Lâm không thấy Phạm Vũ đâu liền nghi hoặc, thậm chí hắn còn không lên lớp giảng, không có tìm cậu cũng không cảm thấy sự hiện diện của Phạm Vũ trong các toà nhà khác?
Ta bị đùa giỡn?
Chẳng lẽ muốn nhường ta giống Đường Tam như thế? Phải làm cái lễ bái sư mới được sao? Dập đầu này nọ? Cái này càng không thể, kiếp trước cậu còn chưa cho cha mẹ mình cái dập đầu nào, kiếp này thậm chí cũng chưa quỳ trước Tuyết Mai, bây giờ nhường hắn dập đầu quỳ gối với người xa lạ? Vậy thôi bye! Chúng ta không duyên, muốn nhường ta bái sư là không thể nào, dù sao cậu cũng từ thế kỷ 21 tới, bái sư có chút ngượng ngùng, luôn cảm giác là lạ, nếu là mỹ nữ lão sư thì còn miễn cưỡng quỳ một gối chứ không dập đầu.
Bất quá còn tốt, hôm nay Phạm Vũ hắn đi làm lại, nhìn thần sắc trông mệt mỏi, không lẽ vị này lão sư ăn chơi liên tục ba ngày? Tốt à, gần càng già càng cay, càng già thì càng dẻo là câu nói này sao?
Buổi chiều lớp thể năng kết thúc.
“Tốt, bọn tiểu tử, bài học hôm nay liền đến nơi này, tan học.” Phạm Vũ vẫn thần sắc mệt mỏi, nghiêm nghi quát.
“Lão Sư gặp lại”
Nói xong, lập tức mọi người ồ nhau rời khỏi, ai cũng có thể thấy được nét mặt mệt mỏi ngày hôm nay của Phạm Vũ, lo sợ chậm một bước sẽ bị hắn ghi nhận chờ khi hắn khoẻ sẽ hành cho lên bờ xuống ruộng, Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông đứng lên cũng dự định rời đi, lúc này hắn cảm thấy vai mình bị ai đó chụp lại, nhìn lại, liền thấy được nét mặt như cá chết của Phạm Vũ đang cố gắng mỉm cười, liền nghe Phạm Vũ nói đến.
“Đi theo ta.”
Nói xong ông liền bước đi trước, Thiên Lâm thấy vậy liền cười mỉm theo sát, Bỉ Bỉ Đông thấy hai người đi cũng đi theo.
….
Ba người dọc theo một đầu đường nhỏ, đi tới một mảnh nhìn vô cùng vắng lặng vách đá, khoảng cách đáy vực bộ ước chừng có ba trăm mét khoảng cách, mà hướng đáy vực bộ nơi xa nhìn lại, có hai tòa núi giao thoa mà đến, tạo thành nhất tuyến thiên cảnh quan, khi đến nơi này Thiên Lâm có thể cảm giác phong thuộc tính bên mình đột nhiên tăng mạnh, tốc độ gió tăng nhanh, chạy bên người cũng như điều khiển chúng cũng càng thêm khó khăn.
Thiên Lâm nhìn chung quanh một chút, không rõ đối phương mang tự mình mang bọn họ tới ở đây làm gì.
Phạm Vũ nhìn thấy Thiên Lâm nghi hoặc liền bắt đầu hồi phục lại cái trạng thái của mình, cũng không có giấu diếm ý tứ, nói: “ Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông, bắt đầu từ ngày mai, các ngươi lớp chiều, lịch trình liền ngay ở chỗ này rèn luyện, ta nhớ không lầm, ngươi Võ Hồn là cái này Phong Quang Bạch Long Dực, rất mạnh Phong thuộc tính hồn thú, còn Bỉ Bỉ Đông là Tử Vong Chu Hoàng đúng chứ, thuộc tính là hắc ám và độc, trân trọng thông báo cho các ngươi biết nơi này được gọi là Ma Phong Cốc, sở dĩ gọi nó là Ma Phong Cốc vì gió ở đây rất kỳ lạ, có phải cảm giác gió xung quanh ngươi rất khó điều khiển không?”
Thiên Lâm gật đầu.
“Haha, ngươi cũng không phải là người duy nhất đâu, cái Cốc này là nghĩ thái tu luyện tự nhiên, phía dưới gió thổi rất lớn, có khi lại tăng mạnh thất thường không biết từ đâu nên mới được là Ma Phong, ở đây tu luyện ban đầu ngươi sẽ thấy rất khó khăn, nhưng nó đích thật rất hợp với Phong thuộc tính hồn sư, một khi ngươi thích ứng được thì tốc độ tu luyện của ngươi hẳn sẽ sẽ tăng gấp ba lần ngoại giới, mà Bỉ Bỉ Đông vị trí của ngươi là ngay bên dưới đáy Cốc nơi đó bị bao phủ bởi bóng tối nên rất và âm khí rất nặng nên vô cùng thích hợp ngươi tu luyện” Phạm Vũ vấn đạo nói.
“ Ta muốn hỏi đó là làm cách nào Đông nhi có thể xuống tới đó?” Thiên Lâm nhìn xung quanh không thấy có cái vật gì trông có vẻ sẽ dẫn xuống dưới nên nghi hoặc hỏi, không lẽ Phạm Vũ tên này, đưa Bỉ Bỉ Đông xuống.
“Ah~ việc này thì phải do các ngươi thôi, cái này cũng là cách luyện tập của các ngươi, đầu tiên là Thiên Lâm ngươi sẽ xuống trước, tất nhiên là ngươi sẽ không một lèo thẳng xuống được vì gió sẽ ngay lập tức thổi bung ngươi ngược lại, ngươi cần phải cảm nhận chúng rồi thích ứng với chúng, ngay khi ngươi thích ứng được rồi thì đưa cô bạn gái của ngươi xuống tầm nửa cái Cốc khi cả hai ngươi những bài tập đầu tiên sẽ bắt đầu, còn bây giờ thì đây là bài tập đầu tiên Bỉ Bỉ Đông ngươi cần phải đảm bảo Thiên Lâm khi rơi xuống sẽ không bị gió thổi bay đi mất, ngươi sẽ là mấu chốt để tiến trình ban đầu này có nhanh hay không, ngươi cần dùng hồn kỹ đầu tiên tơ nhện của mình sao cho bền nhất có thể, dẻo nhất có thể và phải duy trì lâu nhất cột lên eo Thiên Lâm như lúc các ngươi phối hợp đánh với ta, ngươi cần phải cảm nhận động tĩnh của hắn cũng như của cả cái Phong Cốc này để điều hắn né tránh bị va đập vào vách núi cũng như gió đột ngột thổi tung hắn đi xa, hiểu chưa? Ban đầu cho phép ngươi cố định với vật thể lớn như cây cối hay mấy tảng đá lớn này”
“Ta đã biết” Bỉ Bỉ Đông nghe nói sinh mạng của Thiên Lâm nằm trong tay mình cô liền nghiêm túc lên, trong đầu bắt đầu vận hành cách dùng Huyễn Độc Thúc Phược Trận thành tơ nhện sao cho hợp lý nhất, bền nhất cũng như duy trì hồn lực lâu nhất để giúp Thiên Lâm.
“Thiên Lâm, mục đích của bài tập ngươi rất đơn giản đó là ngươi có thể ngồi thiền giữa lòng Ma Phong Cốc này, mà phải giữ nguyên vị trí nhá, rồi tu luyện hấp thu hồn lực xung quanh, vậy thôi, rõ chứ?” Phạm Vũ quay sang Thiên Lâm mỉm cười nói.
“Đã rõ!” Thiên Lâm cũng nghiêm túc gật đầu, phải khống chế gió xung quanh người mình thế nào để có thể ngồi vững giữa một nơi như thế này.
“Đúng rồi, trước khi đi có món quà nhỏ muốn tặng cho hai ngươi” Phạm Vũ móc vũ một cái mặt nạ, hay nhìn giống cái khẩu trang lớn đúng hơn, một trắng một đen phân biệt đưa cho Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, sở dĩ đưa khác màu như thế là vì dựa theo màu sắc chủ đạo của võ hồn họ.
Khẩu trang có chút lớn, trên cơ bản có thể đem toàn bộ khuôn mặt che khuất, chỉ để lại con mắt xung quanh vị trí.
“Ma Phong Cốc này gió thổi rất lớn, da rất dễ bị khô, đôi khi còn xuất hiện phong nhận, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới cái vẻ ngoài như trích tiên này của các ngươi, phía trên mà biết được vì rèn luyện mà ảnh hưởng tới vẻ ngoài của các ngươi chắc ta cũng khó mà trở lại chức vị cũ, Haha” Phạm Vũ vừa cười vừa nói.
“ Cảm ơn, Phạm Vũ lão sư.” X2
Người mà ai lại mong muốn mình xấu, Thiên Lâm khó khăn lắm kiếp này trở nên đẹp trai như vậy càng không muốn dung nhan của mình bị huỷ, hắn cảm giác mình chưa bao giờ cảm thấy cảm ơn một nam nhân như thế này, Bỉ Bỉ Đông chỉ nghe thứ này có thể bảo vệ da liền cảm tạ lia lịa.( có mặt nạ, vậy đồ toàn thân đâu?)
Nghe được Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông nói lời cảm ơn, Phạm Vũ cũng là cười cười, trên thực tế, vị trí hiện tại của bọn họ chính là liệt vào cấm địa của Thiên Đấu học viện, nơi này nổi tiếng chỉ có Phong hệ hồn sư mới mỉm cưỡng lơ lửng trên đây được, mà chỉ trong thời gian ngắn, Bỉ Bỉ Đông tại sao ở đây? Cả hai đều là cao cấp đỉnh phong võ hồn còn tâm đầu ý hợp thì Bỉ Bỉ Đông ở đây cũng không sao, sau đêm hôm ấy hắn liền nhận được lệnh không tiết bất cứ giá nào cũng phải bồi dưỡng được Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, cho nên hắn liền thức trắng mấy đêm liền tính toán ra phương pháp hợp lý nhất, thậm chí còn không lên lớp giảng, sở dĩ tốn thời gian lâu như vậy là nghĩ cách Bỉ Bỉ Đông có thể cùng ở đây trước khi xuống tu luyện, thế là hắn chợt nhớ ra cách mà hai người hai liên thủ đấu với hắn, thế là ra phương pháp mở đầu này.
“Tốt, còn bây giờ bắt đầu đi”
“Vâng” X2
P/s: dạo này view ít, tương tác cũng ít, haizz~ mọi người chán rồi ah?