Chương 25: Bỉ Bỉ Đông Ngại Ngùng

“Tiểu~ tử chớ vội đắc ý!”

Nhưng lúc này ở trên không Tuyết Mai vốn không có ý định nghe hắn nói tiếp, chỉ thấy dưới chân hiện lên một cái màu vàng hồn hoàn.

“Tiểu Đông Đông tới rồi, nhận lấy!”

“Đệ nhị hồn kỹ: Thánh Ca Bất Diệt”

Hồn kỹ phối trộn của Tuyết Mai có xu hướng thuộc Hỗ Trợ hệ hồn sư, và vì từng phục vụ cho Lam Điện Bá Vương tông nên hồn hoàn và hồn kỹ cũng thuộc dạng tốt nhất khi mà: hồn kỹ đầu tiên nghịch thiên tới mức có thể khiến kẻ địch không vực dậy được ý chí chiến đấu, đệ nhị hồn kỹ thì tăng phúc cho tinh thần, và đệ tam có thể giúp hồi hồn lực.

Đệ nhị hồn kỹ của Tuyết Mai trong nháy mắt bao quanh người từ xa chạy tới là Bỉ Bỉ Đông, nàng bỗng cảm thấy tinh thần lực của mình phạm vi bao phủ trở nên lớn hơn trước rất nhiều, nàng có thể cảm giác được bây giờ phạm vi giải phóng hồn kỹ của mình tăng lên phạm vi lớn.

“Đệ nhất hồn kỹ: Huyễn Độc Thúc Phược Trận”

Từ xa Bỉ Bỉ Đông đưa tay về phía trước, nhìn trận hình thì cô cũng có thể đoán được ai là người mình phải đối đầu, bỗng nhiên một trận đồ xuất hiện dưới chân hơi gầy trung niên.

Hắn kinh hãi phát hiện khi mà cái vòng này vừa xuất hiện thì hắn liền mất liên hệ với hai chân của mình, rồi từng vòng từng vòng tơ nhện phóng lên bao quanh lấy hắn, hắn muốn dùng sức phá ra nhưng phát hiện càng vùng vẫy thì những thứ này càng siết chặt lại, lần này tơ nhện siết chặt lại khiến vết thương trên người hắn đột nhiên bị vỡ ra.

“A~!”

“Tốt! Tới phiên ta” Thiên Lâm lần này đưa ra vuốt hợp kim, Phong thuộc tính nhanh chóng tập hợp bao phủ lại vuốt hợp kim của cánh tay phải hắn, duỗi ra 5 ngón tay Phong nhận nhanh chóng hình thành mũi khoan phong nhận.

Lần nữa lấy đà, Thiên Lâm duỗi ra cánh tay đã được trang bị thêm phong nhận.

“Phong Toàn- Địa Ngục Đột Thứ!”

Phong thuộc tính phản ứng mạnh, trong con hẻm vắng người bỗng nhiên nhất lên luồng gió mạnh, Phong thuộc tính hỗ trợ Thiên Lâm tăng tốc, hắn như tên rời khỏi cung lao thẳng về nơi hơi gầy trung niên vị trí trái tim, hắn không muốn dây dưa thêm nữa, muốn một chiêu lấy mạng lấy mạng hơi gầy trung niên.

“Phang!”

Tiếng va chạm vang lên, khói bay mù mịt, Thiên Lâm trong lòng thở dài, chung quy là Hồn Tông a! Quả thật không dễ giết.

“Đệ Tứ Hồn Kỹ: Địa Long Giáp!”

“Tiểu~ Quỷ, muốn lấy mạng ta? Khụ.. khụ, không dễ vậy đâu, gia gia là Hồn Tông cấp 43 còn là hệ phòng ngự hồn sư, đẳng cấp của chúng ta chênh lệch không phải 1 hồn sư, 1 hồn tôn và con nhóc tì đến là có thể thay đổi được” thân ảnh của hơi gầy trung niên lộ ra, tơ nhện giam giữ hắn lúc này có chút không chống được, do đòn vừa rồi của Thiên Lâm mà giờ tơ nhện có chút hư hại, trên người hơi gầy trung niên bây giờ được bao phủ thêm một lớp giáp long lân bao phủ cả nửa thân trên.

“Hừm! Ngươi con trùng đất này ngược lại mệnh dai, thà chịu đau dài chứ không nhất quán chết đi…. Nhưng mà~ ngươi còn chống được tới khi nào?” Thiên Lâm cười gằn, vuốt vẫn còn giữ lên trên người hơi gầy trung niên bắt đầu rung lên giằng co.

“Tiếp tục!”

“Được” x2

“Đệ tam hồn kỹ: Thánh Ca Hạnh Phúc”

“Đệ Nhất hồn kỹ: Huyễn Độc Thúc Phược Trận”

Lần này dùng hồn kỹ của mình Tuyết Mai không còn duy trì ở trên không được nữa mà là từ từ hạ xuống, Bỉ Bỉ Đông chạy lại đỡ cô, Tuyết Mai lắc đầu ra hiệu không sao rồi một mặt lo lắng nhìn về phía Thiên Lâm.

“A di yên tâm, Tiểu Lâm nhất định có thể thắng được” Bỉ Bỉ Đông nắm tay Tuyết Mai trấn an cô nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng, bỗng nhiên nàng chợt nhớ tới điều gì, ánh mắt nhìn lại tay trái mình, thấy rõ vật mà mình vẫn đang cầm

“Tiểu Lâm! Bắt lấy” Bỉ Bỉ Đông ném vật trong tay mình tới.

Đang tính sẽ hỗn chiến với tên hơi gầy trung niên lần nữa thì tiếng nói Bỉ Bỉ Đông làm Thiên Lâm chú ý, hắn bất giác quay đầu, ánh mắt co lại vì thấy quen thuộc được ném về phía mình, Wing Pentact! Đúng rồi, sao hắn lại quên chứ!

“Cảm tạ nhắc nhở, Đông Nhi!” Bắt lấy trong tay Wing Pentact, lòng tự tin của hắn bỗng gia tăng.

“Wing Pentact! Blade Mode!” Thiên Lâm bắt lấy Wing Pentact, hắn không tính dùng hình thái lông vũ mà bình thường hay dùng mà chuyển sang dạng gươm!

Đầu lông vũ biến dài ra thành hình thái gươm, Thiên Lâm vào tư thế chiến đấu! từ từ đưa tay phải và chân phải rút về sau, để Wing Pentact gần mặt mình, hạ thấp thân xuống tay trái đưa lên xác định vị trí sẽ tấn công, hồn hoàn nổi lên, Phong Bạo chuyển động, từng cơn gió gia trì vào Wing Pentact, Thiên Lâm đang dùng tất cả những hồn lực lại của mình.

“Phong Bạo - Địa Ngục Đột Kích”!”

Tiếng cuồng phong điên cuồng nổi lên, tơ nhện giam giữ hơi gầy trung niên cũng không giữ được, dần dần bị phong bạo chấn nát, lộ ra lúc này cả người bị máu nhuộm đỏ hơi gầy trung niên, hắn ánh mắt có chút đờ đẫn nhìn cảnh tượng trước mặt, nhưng rồi lại thấy được Thiên Lâm, hắn khôi phục dáng vẻ dữ tợn, gầm thét

“Tiểu quỷ!!! ta nói rồi, ngươi không giết được ta đâu”

“Đệ tứ hồn kỹ: Địa Long Giáp”

“Keng!”

Đầu thanh gươm đụng vào chiếc lân giáp trước ngực tên hơi gầy trung niên, đầu thanh gươm từ từ ghim sâu vào trong cơ thể hắn.

“Sao, sao có thể”

“Đệ tam hồn kỹ: Địa Long Biến”

Tiếng của tên hơi gầy trung niên hoảng sợ lên tiếng, hắn không ngờ tên nhóc trước mặt tại sao lại có thể xuyên thấu phòng ngự từ đệ tứ hồn kỹ của hắn, hắn không tin tà bèn dùng hồn lực còn lại sử dụng đệ tam hồn kỹ.

“Hừm~ có kiếp sau nhớ kỹ, đầu thai làm một con trùng đất, trốn sâu dưới mặt đất đừng vác cái mặt ra mà đánh chủ ý con nhà người ta~ nhất là mẹ ta~!”

“Phong nguyên tố! Tập hợp!!” Thiên Lâm phóng lên, những cơn cuồng phong cuốn lấy hắn, Thiên Lâm bắt lại Wing Pentact dùng hai giữ chặt lấy nó, cơ thể dưới sự tác động của Phong nguyên tố bắt đồ xoay vòng, tốc độ càng ngày càng nhanh!

“A!! chịu~chết~đi”

“Rắc~Rắc~Đoàng”

Tiếng lân phiến từ từ bị vỡ nứt, Thiên Lâm tiến gần hơn vị trí tim của hắn.

“Khôngggggg!!!”

“Xoẹt~!”

Tiếng thịt bị xuyên thủng, chỉ thấy phần còn lại bây giờ của hơi gầy trung niên là 2 tay 2 chân và 1 cái đầu, phần thân đã hoàn toàn biến mất.

“Ha~ha” Thiên Lâm thở dốc, cố gắng huy động cánh tay Wing Pentact, những sợi xích tàng hình xuất hiện cuốn lấy những bộ phận của tên hơi gầy trung niên rồi trói nó về 1 góc.

Hắn lúc này chỉ có thể làm được như thế, vì bọn họ đã dùng hồn kỹ cũng như giết người trong thành, nếu để quân vệ biết được bọn họ chắc chắn sẽ bị bắt giam, nên hắn lúc này buộc phải giấu đi thi thể của hơi gầy trung niên, chờ lúc quân vệ phát hiện được thi thể của hắn thì bọn họ đã rời khỏi thành.

Xong việc Thiên Lâm gục xuống.

“Tiểu Lâm/Tiểu Lâm Nhi”

…..

Về đến nhà nghỉ nơi mà Tuyết Mai mướn phòng.

Tuyết Mai và Bỉ Bỉ Đông đỡ lấy cơ thể của Thiên Lâm từ từ bước vào phòng.

Nhìn thấy đang nằm bất động, cơ thể, trang phục bụi bẩn Thiên Lâm nằm bất động, Tuyết Mai đau lòng đi tới vuốt mặt con mình, nước mắt lã chã rơi xuống mặt Thiên Lâm.

“A di, Thiên Lâm không sao đâu, đệ ấy đã giành chiến thắng trước Hồn Tông mà!, a di nên cảm thấy tự hào chứ, vui lên đi” Bỉ Bỉ Đông thấy Tuyết Mai rơi nước mắt liền chạy tới an ủi, nói thật nhìn thấy Thiên Lâm như thế nàng cũng đau lòng hỏng rồi, thế nhưng bây giờ nàng mà cũng khóc thì ai dỗ dành ai?

“Không được rồi Tiểu Đông Nhi, nhìn thấy Tiểu Lâm như thế ta không kiềm lòng được hay là ngươi giúp ta tẩy uế vết bẩn trên người Tiểu Lâm nhá” Tuyết Mai lấy khăn tay chấm khoé mắt vẻ mặt cầu khẩn nhìn Bỉ Bỉ Đông.

“Cái~cái này, ta~làm sao làm được” Nghe Tuyết Mai nói mình sẽ tẩy uế dùm Thiên Lâm mặt của Bỉ Bỉ Đông đỏ lên.

“Đi mà Tiểu Đông Nhi, ta bây giờ chân tay bủn rủn không làm được đâu, lỡ như ta thấy vết thương trên người Thiên Lâm chắc ta ngất mất” Tuyết Mai bắt lấy hai tay của Bỉ Bỉ Đông, làm mặt cầu mong giúp đỡ.

“Ta~ta, cái này~ta, haizz… Thôi được để ta giúp lau chùi đi vết bẩn trên người đệ ấy” Bỉ Bỉ Đông thấy vẻ mặt cầu khẩn của Tuyết Mai rồi nhìn lại nhìn bất động Thiên Lâm, bất đắc dĩ đồng ý.

“Để ta lấy nước cho!” Nói xong Tuyết Mai liền đứng dậy.

“A di để ta làm cho” Bỉ Bỉ Đông cũng xung phong nhận việc, vì ta nghĩ đã làm thì làm cho trót nên cô xung phong đi.

“Để ta lấy nước cho” Tuyết Mai mỉm cười nhìn Bỉ Bỉ Đông.

“A di~để” Bỉ Bỉ Đông vẫn kiên trì

“Để Ta!!” Tuyết Mai cười như không cười nhìn Bỉ Bỉ Đông.

“Dạ vâng” Bỉ Bỉ Đông cuối đầu.

Tuyết Mai quay người bước đi, canh không ai để ý nở một nụ cười đắc thắng, thầm nghĩ “Đông nhi ah, con hãy ngoan ngoãn làm con dâu tốt của đi, Hihi” rồi cô đi vô phòng tắm để lại không gian còn 2 người Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, bây giờ Bỉ Bỉ Đông mới có thể cận cảnh nhìn dung nhan của Thiên Lâm.

Tuy khuôn mặt còn còn dính bẩn nhưng nó không che lấp dung nhan đằng sau nó, tuy còn nhỏ nhưng có thể nói nhan sắc của Thiên Lâm phải khiến cho bất kì cô gái nào cô gái nào khi đường cũng phải quay lại đằng sau, mày rậm mắt sáng, khuôn mặt trắng noãn, ngũ quan thanh tú mang cộng thêm những vết bẩn trên người mang đến cho người ta cảm giác 1 tiểu thiên sứ bị dính bụi trần.

Đang lúc Bỉ Bỉ Đông đỏ mặt vì quan sát Thiên Lâm thì Tuyết Mai từ phòng tắm bước ra, thấy Bỉ Bỉ Đông vẫn đang nhìn Thiên Lâm, trong lòng giơ ngón tay cái, “làm tốt lắm Tiểu Lâm, không hổ là con của ta”

“ Nước đây Tiểu Đông nhi, con làm đi” Giờ phút này làm gì còn chân tay bủn rủn như lời cô nói lúc trước, thậm chí bây giờ có ai xông vào phá cảnh tượng này nàng thậm chí vứt bỏ cái hỗ trợ hồn sư thân phận không thể chiến đấu này, liền cùng hắn chiến 300 hiệp.

“Được” Bỉ Bỉ Đông lấy khăn nhúng vào nước rồi vắt nó ra, thấy người của Thiên Lâm mặc trang phục bị rách tả tơi cô liền dùng tay xé toạc nó ra rồi bắt đầu lau mình cho Thiên Lâm.

“Không ngờ Tiểu Đông Nhi lại bạo đến thế” Tuyết Mai che miệng cười trộm, nghĩ trong lòng.

Thiên Lâm vì tránh cho cơ thể mình bị ám thương nên không tập những bài tập quá sức, nhưng cơ thể hắn vẫn cứng cáp hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi, cộng thêm việc hắn là chiến hồn sư mà còn được Phong Tí Vương Hầu hiến tế cho tu vi không giữ lại gì, có thể nói mức độ thân thể hắn bây giờ ngang với 1 con ngàn năm tu vi Phong Tí Vương Hầu!

Lau cơ thể của Thiên Lâm làm mặt của Bỉ Bỉ Đông lại đỏ hơn, nhưng nàng vẫn chuyên chú tẩy sạch những vết bẩn trên người hắn, lau hết trên người xong thì Bỉ Bỉ Đông nhìn xuống chỗ dưới thắt lưng của Thiên Lâm, có thể thấy có khói bắt đầu từ đầu nàng bóc lên.

“Cái này để ta, con làm tốt lắm” Tuyết Mai giành lấy phần khăn lau trên tay của Bỉ Bỉ Đông cười nói, cô nghĩ nếu để Bỉ Bỉ Đông tiếp tục lau không chừng con bé ngất mất.