Chương 14: Thứ Nhất Hồn Hoàn.

“Ha...Ha, chết tiệt~ là Phong Tí Vương Hầu, khụ khụ” Vương Hùng thở dốc nói, họ khụ khụ ra máu.

“Tại sao có loại hồn thú này ở đây, làm sẽ xuất hiện tại Liệp Hồn Sâm Lâm? Liền xem như tại nổi tiếng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên trong đều rất ít gặp ah!” Vương Hùng thở hổn hển quay đầu lại, vừa con cánh tay vừa nhìn con khỉ khổng lồ đang nhai nuốt cái tay của mình.

Thấy con Phong Tí Vương Hầu trước mặt, Bảo Y ngưng trọng, liền đứng chắn trước mặt Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, nói khẽ “Dựa vào Hồn Thú đồ giám của Hồn Điện thì mặc dù Phong Tí Vương Hầu này có chữ “Hầu” trong tên, nhưng nó thuộc họ nhà “Viên” tuy nó là loài nhỏ nhất trong nhà họ Viên nhưng lại là con nhanh nhất, phong thuộc tính, có Hồn Thú liệp sát giả danh xưng, thường có thủ đoạn công kích vì hai tay trảo hướng về phía trước chém ra nhiều đoạn cường lực phong nhận”

“Thuộc siêu cấp hồn thú, nổi tiếng với độ hung hăng và tàn bạo của mình, những con Phong Tí Vương Hầu thường đi săn một mình, tương truyền nó lên ngàn năm có thể đánh với vạn năm hồn thú, mà khi thành vạn năm thì Thải Thải Cự Viên nó cũng dám đánh” Bảo Y nói ra lai lịch về con Phong Tí Vương Hầu cho Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông nghe, 2 người nghe xong cũng trong nhánh mắt ngưng trọng.

“Vương Hùng đại nhân xin rời chiến trường xa một chút, tiểu Lâm và tiểu Đông nhi có thể gặp nguy hiểm” Bảo Y quát lớn về phía phía Vương Lâm.

Vương Hùng hướng về phía cô gật đầu, rồi triệu hồi ra duy nhất màu tím hồn hoàn của mình.

“Đệ tứ hồn kỹ: Bạo Hổ Rống”

“Gàoooo”

Đệ tứ hồn kỹ của Vương Lâm là đồn công kích âm thanh, âm ba đánh thẳng vào đầu của con Phong Tí Vương Hầu làm nó nổi điên lên.

“Súc sinh! tới đây” Vương Hùng chạy ra khu vực Hồn Điện này tiến về phía bên ngoài.

“Bảo Y tỷ, Vương Hùng đại nhân hắn đối phó được cái này Phong Tí Vương Hầu sao?” Nhìn xem không ngừng bị kéo xa chiến trường, Bỉ Bỉ Đông trong lòng có lo nghĩ, lần đầu giao phong thậm chí Vương Hùng còn phải bỏ cánh tay lại, có thể nghĩ đây không phải loại hồn thú mà ông có thể đánh được một mình.

Nhưng trái với Bỉ Bỉ Đông, Thiên Lâm lúc này mắt sáng nhìn về phía con Phong Tí Vương Hầu kia, loại này hồn thú phải là cực phẩm của cực phẩm đối với Phong hệ hồn sư, mà hắn cũng là Phong hệ hồn sư.

Tuy Phong Tí Vương Hầu nổi tiếng với tốc độ của mình, nhưng nên nhớ nó thuộc lớp Viên, mà con Viên nào lại không nổi tiếng với sức mạnh của mình?

Tốc Độ! Check ✔️

Sức Mạnh! Check✔️

Phong Thuộc Tính! Check✔️

Quyết định... là nó!

“Bảo Y, dựa vào Vương Hùng thì không thể 1 mình đánh bại được nó đâu, ngươi cũng phải giúp hắn” Thiên Lâm bắt tay Bảo Y lại rồi nhìn về phía đang chật vật Vương Hùng.

“Nhưng, Nhưng ta thì làm được, Phong Tí Vương Hầu quá nhanh, phấn của ta có thể bắt không kịp nó” Bảo Y chán nản nói.

“Việc đó để ta lo, việc của ngươi là khi ta ra lệnh liền phóng thích hồn kỹ, nếu không con súc sinh khi nó giết được Vương Lâm thì chúng ta là nạn nhân tiếp theo” Thiên Lâm cố gắng trấn an cho Bảo Y vì hắn thấy không gì ngoài 2 chữ “Hoảng Sợ” đang trên mặt cô.

“Đ...Được” Bảo Y gật đầu đáp ứng.

“Vương Hùng đại nhân, ngài có thể lãnh 1 đòn trực từ nó không” Thiên Lâm quay qua, quát về phía Vương Lâm đang chiến đấu.

Vương Hùng cũng bất ngờ nhưng rồi ông tính toán với tình hình cơ thể hiện tại rồi nặng đầu có thể, lúc này tình hình của ông cũng có chút không được, mất máu quá nhiều! Hồn lực cũng chỉ còn một nửa, ông đoán Thiên Lâm hỏi mình như vậy thì đoán là bọn họ có kế hoạch, thôi thì liều một lần dù gì thì khi hết hồn lực thì họ chắc chắn phải chết.

Hắn quyết định chơi lớn một lần.

“Khi nào ta ra hiệu thì chúng ta sẽ bắt đầu, ngài lại tấn công bằng đòn hồn kỹ thứ 4 lúc nãy đánh về phía nó, khi nó nổi điên đánh trực tiếp là lúc chúng ta bên này sẽ bắt đầu, được chứ?” Thiên Lâm thấy Vương Hùng gật đầu liền dẫn Bỉ Bỉ Đông đi tới, Bảo Y theo sau.

Vương Hùng gật đầu, vì trong tình huống này không thể làm gì hơn, hồn lực thì sắp hết nếu dựa theo Thiên Lâm kế hoạch làm theo, thì hắn thật hết sạch hồn lực, thế nhưng không còn lựa chọn khác, lúc này 1 lần nữa hồn hoàn màu tím của hắn lại hiện lên lần nữa.

“Đệ tứ hồn kỹ: Bạo Hổ Rống”

“Rống!” Phong Tí Vương Hầu bị đau, ngửa mặt lên trời gào thét, nó tức giận phóng tới trước mặt Vương Hùng dùng hai tay thành búa giáng thẳng xuống chỗ Vương Hùng, mặc dù né tránh kịp thời, nhưng Vương Hùng vẫn là bị dư chấn ảnh hưởng, bị trực tiếp văng đi ra ngoài.

Phong Tí Vương Hầu thấy mình con mồi né tránh được càng thêm tức giận, nó phóng về phía Vương Hùng ngã xuống, dùng trảo đi một đường ngang qua, ngàn cân treo sợi tóc, Vương Hùng đưa tay phải ra đỡ rồi dùng nốt tất cả hồn lực của mình.

“Đệ nhất hồn kỹ: Chiến Thể”

“Đệ nhị hồn kỹ: Bạo Hổ Quang Chướng!”

Hồn kỹ thứ 2 của Vương Hùng là phòng thủ hồn kỹ, làm Thiên Lâm cũng bất ngờ, hắn cứ tưởng ông sẽ đối đầu với con Phong Tí Vương Hầu cơ.

“Ngay lúc này Bảo Y” Thấy Vương Hùng đã thành công dụ được con súc sinh, Thiên Lâm liền quát lớn.

“Đệ nhất hồn kỹ: Phấn Mê Hoặc”

“Đệ nhị hồn kỹ: Phấn tê liệt”

Hai màu khác nhau bột phấn liền bay về phía Phong Tí Vương Hầu và Vương Hùng nhưng quá chậm, sợ tới nơi là Vương Hùng đã cạn hồn lực, Bảo Y gấp gáp liền vận dụng hồn lực của vào cánh thổi tới cơn gió lốc làm trộn lẫn 2 màu bột phấn thành 1 đòn tấn công tập trung, nhưng kết quả chỉ sợ như lúc đầu, cô lo lắng quay qua Thiên Lâm.

“Làm tốt lắm Bảo Y, còn hơn ta mong đợi nữa, bây giờ tới ta, Võ Hồn Phụ Thể!” Thiên Lâm khen ngợi Bảo Y, lúc đầu tính việc này sẽ do cậu làm tới không ngờ Bảo Y cũng vận dụng được, bây giờ chỉ việc nâng cấp nó lên!

“Topgaler tới lúc rồi” trong thức hải vốn đang ngủ say Topgaler bị Thiên Lâm nói mở mặt tỉnh.

Thu~

Bên ngoài, hai đôi cánh khổng lồ từ phía sau Thiên Lâm xuất hiện, quạt tới! Cơn long quyển được tạo ra tời đôi cánh đã gia tốc thêm cơn gió lốc ban đầu của Bảo Y khiến cho cơn bão ngay lập tức tới vị trí của Phong Tí Vương Hầu và Vương Hùng.

Vì là thuộc tính Phong hồn thú, Phong Tí Vương Hầu nhìn đánh về phía mình Long Quyển liền cười khinh bỉ, nó bao phủ chân mình bằng 2 tiểu cơn lốc dưới chân rồi phóng lên cao, nó cười khúc khích khi thấy cơn bão sắp đánh vào Vương Hùng.

“Súc sinh, ngươi không phải người duy nhất có thuộc tính Phong đâu, lên cho ta” Thiên Lâm thấy Phong Tí Vương Hầu phóng lên cao rồi cười khúc khích như muốn thấy đòn tấn công của bọn tự hại nhau, liền nổi giận huy động đôi cánh phía sau của mình.

Cơn Bão cứ tưởng sẽ nuốt chửng Vương Hùng, trong nháy mắt nó lập tức đổi hướng, hướng thẳng lên trời nên mà con Phong Tí Vương Hầu đang lơ lửng.

“Nếu ngươi sang hướng khác thì đòn tấn công này không mấy hiệu quả nhưng khi ngươi phóng lên cao thì không né được đâu” Thiên Lâm đã tính toán sẵn trong đầu là ngay từ đầu đòn tấn công kết hợp của cậu và Bảo Y sẽ bị né được, nhưng trái phải thì cậu không biết, đang tính bại lộ Wing Pentact dùng dây xích trói lại thì nó phóng lên cao! Cậu liền vui lòng đưa cơn bão nhấm ngay vị trí nó.

“Gào” Phong Tí Vương Hầu nỗ lực dùng phong nhận chém cơn bão ra nhưng làm cách nào cũng không cắt ra được, 2 loại bột phấn được đưa vào cơn bão từ trước, nay phát huy tác dụng, nó từ từ lâm vào mơ hồ, tứ chi không cử động được rồi nó gục xuống, tứ chi buông lỏng lơ lửng trên không.

“Chúng ta thắng… rồi” Vì cạn kiệt hồn lực nên Bảo Y cũng gục xuống, còn Vương Hùng thì đã gục nãy giờ.

Trong suốt trận chiến Bỉ Bỉ Đông không hề làm gì, cô cứ lo lắng, tự trách mình vô dụng vì không giúp gì được cho Thiên Lâm.

Thấy được biểu cảm của Bỉ Bỉ Đông, làm sao Thiên Lâm không biết cô nghĩ gì, cậu tiến lại gần rồi đưa trán mình áp vào trán Bỉ Bỉ Đông, mắt đối mắt, cậu nắm lấy tay cô rồi nói khẽ “ Đồ ngốc, không có gì phải tự trách mình, ngươi chưa có hồn kỹ mà thôi, chờ ngươi có hồn kỹ rồi ta sẽ dạy ngươi chiến đấu, lúc đó ta có núp sau lưng ngươi cũng đừng kêu ca đây”

“Ta không...Ưmmm” Bỉ Bỉ Đông mặt đỏ lên khi mà Thiên Lâm áp lại mình, khi nghe được Thiên Lâm nói nàng cũng thấy áp lực nhỏ đi phần nào, nhưng khi đang tính từ chối mình sẽ than phiền Thiên Lâm thì môi cô bị tập kích bất ngờ.

“Ta đóng cái dấu trước, lỡ còn như trường hợp như hôm nay nữa thì nên nhớ nam nhân của ngươi rất mạnh, đừng lo lắng quá nhiều, biết không” Thiên Lâm cười tí tưởng khi thấy Bỉ Bỉ Đông tỏ ra ngượng ngùng, có thể nói một trong những mục đích ban đầu tới Đấu La đang trên đường thuận lợi.

Thay đổi cuộc đời Bỉ Bỉ Đông.

Thay đổi cái chết của Bỉ Bỉ Đông.

Thu Bỉ Bỉ Đông vào hậu cung( Vô Đấu La mà không hậu cung là phí đời)

“Còn bây giờ chúng ta đi đưa bọn họ lại một chỗ, rồi giấu chỗ nào đó, mục đích lần này của chúng ta tới đây sẽ tiến hành” Thiên Lâm nói với Bỉ Bỉ Đông rồi cậu cùng lôi Bảo Y tới chỗ Vương Hùng, đặt họ dựa vào nhau.

Thiên Lâm từ trong túi của Bảo Y, Khu Xà Phấn, ở chung quanh tỉ mỉ rải lên, Khu Xà Phấn có thể che lấp khí tức bên ngoài, còn có thể tiết khu trừ độc trùng, nói như vậy đây là dã ngoại sinh tồn thiết yếu.

“Tiểu Lâm ngươi sẽ hấp thụ nó sao? Nhưng chả phải hồn hoàn đầu tiên nên là trăm năm sao, con Phong Tí Vương Hầu này đã tiếp cận ngàn năm rồi, làm vậy có ổn không?” Đối mặt với Thiên Lâm lúc này Bỉ Bỉ Đông vẫn còn nhớ tới lúc nãy hắn hôn cô, rồi đỏ mặt, nhưng xuất phát từ sự lo lắng cô vẫn khuyên bảo Thiên Lâm.

“Đông nhi ngươi vẫn chưa biết hết về võ hồn của ta, để hôm nay ta chứng minh cho ngươi thấy khả năng của nó” Thiên Lâm triệu hồi Wing Pentact, vẽ trên không những sợi dây xích trói Phong Tí Vương Hầu lại, kẻo khi cậu lại gần nó lại tỉnh thì trở tay không kịp.

“Gào” Bỗng nhiên khi cậu trói lại con Phong Tí Vương Hầu thì nó bỗng gào lên vùng vẫy.

“Hên là ta lo xa, thì ra súc sinh này đã tỉnh, nó chờ chúng ta lại gần rồi tập kích chúng ta” Thiên Lâm chửi thầm một câu rồi tiến lại gần nó.

“Nghe nói mấy con khỉ thường rất thông minh, ngươi còn là Vương hầu! À không…. ngươi thuộc lớp tinh tinh cơ mà? Là thằng ngu nào đặt tên cho ngươi vậy?”

“Grào~Gr”

“Từ bỏ dãy dụa đi, những sợi dây xích này ta còn có thể duy trì thêm nửa ngày! Nhưng chừng đó đã đủ” Thiên Lâm cứ nói chuyện với mặc cho con thú nào đó đang liều mình thoát ra.

“Khéc~Gr”

Thấy con khỉ này không hảo nói chuyện Thiên Lâm cũng không muốn tiếp tục với nó nữa, hắn lấy ra Wing Pentact chuẩn bị bắt đầu công việc: “Biết đây là gì không? Cây bút lông vũ này là thứ vẽ ra những sợi dây xích trói ngươi lại đấy! Nhưng mà đó không phải là điều mà làm ta ưa thích nó không bỏ mà là nó…. có thể khống chế ý thức mọi vật sống, còn Võ Hồn của ta nổi tiếng với việc có thể tiếp nhận được mọi loại hồn thú! Ngươi hiểu lời ta nói không? Phong Tí Vương Hầu…. Hahaha” Đung đưa Wing Pentact trước mặt Phong Tí Vương Hầu, Thiên Lâm đi vòng quanh con khỉ đó mỗi bước đi điều đặt Wing Pentact kéo trên cơ thể nó, từng bước... từng bước chậm chạp nhưng lại làm cho vốn tính khí nóng nảy Phong Tí Vương Hầu phải dùng cặp mắt hoảng sợ nhìn hắn.

Topgaler từ thời cổ đại được biết đến là loài bộc long mạnh nhất đồng thời nó có thể kết hợp với bất kì bộc long nào! Bây giờ thành Võ Hồn đồng nghĩa dù Thiên Lâm có hấp thụ nghịch thuộc tính đi nữa thì vẫn không có vấn đề gì, và thời gian hấp thụ hồn hoàn sẽ giảm đáng kể, còn nếu cộng thêm Wing Pentact nữa thì…

Trông thấy nét mặt chuyển từ giận dữ sang hoảng sợ của Phong Tí Vương Hầu, Thiên Lâm càng phấn khởi.

“Hahaha, ngươi đoán đúng rồi đấy, là HIẾN TẾ”