Ngày thi đấu đến.
Thiên Bảo được tên Trúc Cơ dùng pháp bảo phi hành hình dạng một thanh kiếm sáng chói bay đến đảo trung tâm. Hắn thầm nói: “ Cái thứ rách nát này cũng gọi là pháp bảo sao”.
Hắn không muốn gây xích mích không cần thiết. Thiên Bảo nhắm mắt tỉnh tâm làm tên Trúc Cơ ấy tưởng là Thiên Bảo sợ liền nói:
- Giờ ngươi rút lui còn kịp.
Thiên Bảo vẫn nhấm mắt trả lời:
- Ta sợ gì cả bọn yếu nhớt đấy.
Tên Trúc Cơ cảm nhận khí tức thoát ra của Thiên Bảo liền im như khúc gỗ. Lòng thầm nghỉ, Thiên Bảo chắc hẳn là đã giết người vô số nên khí tức mới đằng đằng sát ý đến vậy.
Tầm hơn 30 phút cũng đến được Đại Đảo. Được gọi là Thái Hư Đảo.
Lúc này, tên Trúc Cơ nói:
- Ta đã đưa ngươi đến mọi việc tự liệu. Cáo từ.
Thiên Bảo chỉ gật nhẹ đầu rồi cất bước đi vào chổ tập trung đông. Thiên Bảo đoạn nói nhỏ:
- Ở đây ai nấy cũng luyện khí hậu kì đỉnh phong. Ta nên mở tu vị ra Trúc Cơ trung kì tránh để bị nghi ngờ.
Cùng lúc, Thiên Bảo quay người lại thì nhìn thấy tên hôm đó gây sự với hắn, liền nói:
- Xem ra ngươi cũng thuận lợi nhỉ.
Tên Âu Trường nói:
- Tốt ngươi đã giữ đúng lời thề.
Trần Kiến Minh nói:
- Xem ta và Trường ca đã là Trúc cơ hậu kì rồi đây. Còn không mau mau quỳ xuống gọi một tiếng là Gia Gia thì ta sẽ tha mi một mạng.
Thiên Bảo nói nhẹ, giọng nói tuy ngắn nhưng uy áp khá lớn:
- Để xem chưa đấu thì sau biết ai là Gia Gia.
Thiên Bảo chấp tay ở phía sau đi. Tên Âu Trường khí tức xung thiên do tức giận. Dù gì hắn cũng là cháu của một vị trưởng lão mà dễ dàng bị một tên tạp đồ như Thiên Bảo sỉ nhục đến vậy. Hỏi xem có tức đến vậy không.
Đoạn, Thiên Bảo thấy đám đông hò hét. Nhìn lên bàn giám khảo thì thấy Vạn Diệt, ngồi cạnh sư phụ nàng và vài tên trưởng lão, ở giữa là lão Đại Trưởng Lão.
Vạn Diệt nhìn thấy Thiên Bảo liền nói:
- Thiên Bảo nhớ nương tay đấy.
Dứt câu nói hàng chục ánh mắt sát khí hướng đến Thiên Bảo. Hắn không nói không rằng nhắm mắt khoanh tay lại.
Lúc này, sư phụ nàng quay sang nói:
- Này Diệt nhi ngươi hãy kêu hắn nổ lực chứ sao lại nương tay.
Vạn Diệt nhanh tay bắt ấn tạo ra trận pháp cách âm. Khả năng dựng trận không thua kém gì Thiên Bảo, bọn tu sĩ dù chưởng môn ở đây đừng mơ mà nhìn ra. Nàng nói: - Thiên Bảo rất chi là lợi hại. Ở đây khó có ai là đối thủ của hắn.
Tường Vi thở nhẹ nói:
- Thân là Phó Cung chủ đã sống nhiều năm những cuộc như thế này vẫn đầy rẫy nguy hiểm, cẩn tắt vô ấy nấy.
Vạn Diệt chỉ gật nhẹ đầu.
Đoạn một tên Kim Đan đang phát biểu nói:
- Tiếp đến là phần thi đấu theo lượt. Mỗi đệ tử đều được bóc thăm chọn cập đấu một cách ngẫu nhiên.
Thiên Bảo cũng lười. Đưa tay vào bóc ngây lá số ,1 vậy là hắn phải đấu đầu tiên. Thiên Bảo cười nhẹ tùy tiện dùng linh hồn thức cho tên Âu Trường bóc ngay là thăm số 2.
Đoạn, Âu Trường quay sang nói với Thiên Bảo:
- Xem ra số ngươi đã hết nhỉ!
Thiên Bảo làm ngơ bước lên võ đài rồi nói:
- Để ta nhắc ngươi nhớ. Đừng quá xem thường đối thủ kẻo mang vạ sát thân.
Tên Âu Trường vên váo, vì hắn có gia gia là trưởng lão chống lưng. Bất quá có rủi ro sẽ nhảy vào ứng cứu. Thiên Bảo chẳng màng gì đến hắn. Liền nói:
- Lên nào!
Tên Âu Trường đưa tay lên trời xuất hiện Hỏa cầu. Thiên Bảo lao vào nhanh như tên lửa đấm mạnh vào bụng tên đó. Âu Trường nhăn mặt ôm bụng, Hỏa Cầu trên không trung bị Thiên Bảo tùy tiện đá thẳng lên trời.
Không dừng lại, Thiên Bảo chạy tới đánh liên tiếp vào bụng vào mặt của Âu Trường. Những cú đánh tùy tiện không theo một môn võ học nào cả. Cả đám người trầm trồ nhìn, vì Thiên Bảo để sơ hở rất nhiều mà tên Âu Trường không thể phản kháng. Cuối cùng Thiên Bảo đấm mạnh vào bụng tên Âu Trường làm hắn nôn ra một ngụm máu tươi. Lúc này, tên Âu Trường không còn tu vị vì đã bị Thiên Bảo phế đi rồi.
Thấy tình cảnh đó, tên trưởng lão ngồi ở sát cánh phải hét to:
- Thiên Bảo, ngươi dám sát hại đồng môn. Tội đáng muôn chết. Hôm nay, lão phu sẽ đại khai sát giới.
Thiên Bảo lắc đầu nói:
- Chỉ là Kim Đan hậu kì mà dám xưng danh lão phu.
Dứt lời, Thiên Bảo đưa tay lên đở một nắm đấm của tên trưởng lão. Một tiếng nổ vang lên cả sàn đấu thủng một lỗ đất bụi bay lên cao.
Tường Vi đang ngồi đó không nhịn được la lên:
- Âu Tuấn đừng làm càng, dừng tay.
Khói bụi tan dần, hiện ra là cảnh tượng khiến cả mọi người sửng sốt. Bên phía dưới chỉ có mình Thiên Bảo đang đứng đấy chấp tay ở phía sau lưng. Do khói bụi và thủ pháp của Thiên Bảo quá nhanh ở đây chỉ có một mình Vạn Diệt nhìn thấy. Phó cung chủ tái xanh mặt nói: - Thiên Bảo, tên Âu Tuấn đâu rồi.
Vạn Diệt ngồi bên cạnh khẽ nói:
- Hắn đã chết.
Sư phụ nàng và mấy tên Trưởng lão và đại trưởng lão đều sửng sốt há to mồm. Đoạn tên Đại Trưởng Lão nói:
- Thật là điên rồ. Âu Tuấn là Kim Đan hậu kì sau có thể tùy tiện bị một tên Trúc Cơ giết được.
Vạn Diệt định nói nhưng bị Thiên Bảo dùng truyền âm ngăn cản.
Đoạn Thiên Bảo bước lại gần chổ bọn hắn ngồi rồi nói:
- Ai nói các ngươi ta là Trúc Cơ kì.
Tên Đại Trưởng lão cảm nhận uy áp liền nói:
- Ngươi là tên nào cài vào làm nội gián. Khôn hồn giơ tay chịu trói.
Thiên Bảo bình thản nói:
- Ta đến đây cốt là có việc. Tuyệt không phải nội gián.
- Ăn nói ngông cuồng. Được tiếp một chiêu của ta.
Cả năm tên trưởng lão và đại trưởng lão liền bay đến tung chiêu vào Thiên Bảo. Nhưng Thiên Bảo tùy tiện tỏa ra lượng sát khí khủng bố. Làm sáu tên đấy ngưng lại, mặt tái nhợt còn những tên cấp thấp tu vi yếu liền ngất sỉu. Phó Cung chủ liền nói: - Dừng tay.
Nhưng bọn hắn không nghe vẫn tiếp tục tung chiêu. Thiên Bảo nói to:
- Vạn Diệt Thập Nhị Sát Thần Kiếm quy vị.
Theo tiếng nói, Vạn Diệt ngồi bên cạnh Tường Vi hóa thành thanh kiếm Vô sắt đen tuyền chứa lượng khí tức Hỗn Độn bay đến trước mặt Thiên Bảo. Hắn cầm thanh kiếm trên tay, thanh kiếm tỏa ra uy áp làm mặt đất rung chuyễn. Phó cung chủ liền nói: - Thiên Bảo không lẽ ngươi định đem nơi này biến thành bình địa.
Lúc này, trong mật thất có một người đang quỳ. Người này nói:
- Mong Cung chủ xuất quan. Việc hệ trọng.
Liền một giọng nói thanh vọng, thoát tục nói:
- Ngươi lui xuống trước. Ta sẽ ra nghên đón hắn.
- Đa tạ Cung chủ.
Tên đó lui xuống. Thật ra hắn ta là Văn Thành, là tên trưởng lão cũng là tên đệ tử trên danh nghĩa của Thiên Bảo.
Quay trở lại, sáu tên trưởng lão cảm thấy vậy liền dựng ra một hộ thuẩn trận và cự linh trận. Thiên Bảo tùy tiện vung nhẹ kiếm lập tức trận pháp bị đánh tan, nhưng không tên nào bị sau cả. Là vì Thiên Bảo chỉ đang dùng Phá Trận, nên bọn hắn có cơ may sống sót, nhưng bị chấn động phun ra một ngụm máu tươi. Tường Vi lo lắng nói: - Thiên Bảo hãy dừng tay lại, nếu không đừng trách ta không nương tay.
Thiên Bảo lắc đầu nói:
- Ta thật không muốn đánh nữ nhân. Ta chỉ muốn tìm hiểu một vài bí mật của nơi này thôi. Xong rồi ta sẽ đi ngay. Tuyệt không tiết lộ cho bất kì ai hết.
Tường Vi nói:
- Ăn nói ngông cuồng. Ngươi xem Thánh Cung là nơi nào mà tùy tiện ra vào.
Thiên Bảo cười nói:
- Được hôm nay Thiên Bảo ta sẽ lật tung Hỗn Thế Thánh Cung quyết tìm ra bí mật. Đến đây đi.
Thiên Bảo giương kiếm lên trời. Liền Thanh Văn ngăn lại:
- Thiên Bảo đừng manh động.
Thiên Bảo vờ không nghe, vung kiếm chém mạnh xuống nhưng cú đó hụt, làm đứt ngang quả núi phía sau một cách rất ngọt.
Thiên Bảo lắt đầu nói:
- Hụt nhỉ , vậy xem lại một nhát chuẩn nè.
Thanh kiếm chuẩn bị chém xuống thì bên trong vọng ra giọng nói:
- Xin Ngài thủ hạ lưu tình. Mọi chuyện tôi sẽ nói rõ.
p/s: có biến rồi Thiên Bảo sẽ rơi vào lưới tình vạn tử nhất sinh. /cdeu