Chương 8: Tiểu Bạch!

Lý Thiên Ngọc lúc này đang làm gì ? Hắn lại ghé thăm lò mổ heo chú thành tiếp tục sự nghiệp đánh heo quái của hắn.

Không phải hắn có sở thích đặc biệt gì với dòng họ nhà heo mà vì ở Việt Nam hiện tại muốn xoát quái là phải vào sâu trong những khu rừng như rừng u minh, rừng cúc phương, rừng cát tiên...những khu rừng này lại đang được quốc gia bảo tồn, hắn là công dân tốt không muốn đi phá rừng, chưa kể hắn cũng không muốn đi uống trà với mấy anh kiểm lâm.

Hơn nữa, hắn không phải còn cái danh hiệu "Đồ tể giết heo" sao, đẳng cấp hiện tại của hắn mới Lv.2 cũng chưa cần nhiều kinh nghiệm để thăng lên cấp 3, mục tiêu của hắn là trong hôm nay đạt tới Lv.5, vì hệ thống nói với hắn khi Lý Thiên Ngọc đạt tới Lv.5, hệ thống nhiệm vụ sẽ mở ra đi kèm với đó là hệ thống phụ bản cũng xuất hiện.

Mà 《Vô Song Vương Giả》hút người chơi nhất ở điểm nào !? Tất nhiên là phụ bản nha !

Bước chân Lý Thiên Ngọc dừng lại, hắn đã đứng trước lò mổ của chú Thành.

Hôm nay hắn không đi một mình mà mang theo bên mình một con mèo nhỏ có bộ lông ngắn trắng như tuyết.

Con tiểu miêu này hiện giờ đang ngồi chồm hỗm trên vai hắn, chiếc đuôi buông thõng ra phía sau, phe phẩy như đang đuổi ruồi.

Hai mắt hơi híp lại trông có vẻ như chưa tỉnh ngủ, mà cũng đúng thôi, tên Lý Thiên Ngọc kia hôm qua khi triệu hồi ra nó, rồi cứ thế nhìn nó chằm chằm cả đêm tựa như nhìn thấy một mâm tiểu hổ 7 món thơm ngào ngạt làm nó dựng hết cả lông đuôi, đáng thương con mèo nhỏ, vừa sinh ra được khoảng 5 phút thì đã bị chủ nhân của nó dọa mất cả mật nguyên một đêm, giờ đương nhiên phải đi ngủ bù....

Lý Thiên Ngọc hắn cũng hỏi qua hệ thống, cuối cùng hắn cũng biết tại sao tên này lại có hình dạng một con bạch miêu, không biết thì còn tưởng con mèo này là bọt xà phòng, hỏi ra mới biết con mèo này không những là thánh thú bạch hổ mà còn là chủng loại biến dị khá hi hữu.

Hệ thống nói với hắn, con bạch miêu này hình dáng hiện tại là hình dáng lúc bình thường của nó, còn khi chiến đấu nó có thể chuyển đổi thành bạch hổ.

Nghe đến đây, Lý Thiên Ngọc cũng vui vẻ một trận, nghĩ lại cái hình dáng mèo nhỏ này của nó cũng không phải không có ích lợi gì, bình thường khi muốn triệu hồi sủng vật hắn cũng phải mất 1s, thì bạch miêu từ không gian "Sủng vật" mới được triệu hoán ra, nếu vẫn giữ hình dáng này thì hắn có thể mang nó theo người bất cứ lúc nào, giờ người dân nuôi mèo trắng là chuyện quá bình thường, nhan nhản ngoài đường, hắn cũng sẽ không gây ra sự chú ý.

Lý thiên Ngọc đầu quay sang nhìn con mèo nhỏ, hắn niệm "kiểm tra",một bảng thuộc tính bán trong suốt của con mèo nhỏ hiện ra trước mặt hắn :

  • Sủng vật : Bạch Tuyết (Thánh thú bạch hổ)

  • Cấp : 30 (Địa Cảnh nhất trọng)

  • Trưởng Thành : Ấu niên kỳ

  • Kỹ năng :

(1) Bạch Hổ chấn nhiếp : Một tiếng gầm tụ tập sát khí của thánh thú Bạch Hổ, không phải thánh thú đều bị chấn nhiếp, có hiệu quả làm tất cả thú loại trừ ngũ thánh thú (Thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ, kỳ lân) chỉ có thể phát huy ra 70% sức mạnh vốn có. (Hạn chế : Do thánh thú bạch hổ đang ở ấu niên thời kỳ, chỉ có thể chấn nhiếp thú loại Địa cảnh trở xuống, trên Địa cảnh, kỹ năng vô hiệu)

(2) Bạch Hổ liên hoàn trảo : Kỹ năng liên kích chỉ Bạch Hổ tộc mới có, đây là một bộ liên kích đơn mục tiêu bao gồm 18 tầng liên hoàn trảo kích, có một phần tư cơ hội gây ra sát thương bạo kích và thêm hiệu ứng chảy máu, mỗi giây gây ra hiệu ứng chảy máu.

Lý Thiên Ngọc hoàn toàn thỏa mãn, hắn làm gì còn bất mãn đâu này, có một con sủng vật đỉnh phong kỳ có thể đạt tới thánh thú, dàn kỹ năng thì quá bá đạo, ghét bỏ nó thì chắc ông trời giáng vài đạo thiên lôi đánh hắn tan xác mất, còn về tại sao bảng thông tin sủng vật hiện lên tên là Bạch Tuyết !? Vì tối hôm qua hắn đặt cho nó a ! Hắn ban đầu định đặt cho nó là "Miu Miu" một cái tên thông dụng, như người Việt Nam hay đặt tên cho con chó là LuLu hay Milu gì đó, hình như người Việt Nam mình toàn đặt mèo tên như vậy, hắn cũng nghĩ thế.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại dù sao cũng là một con hổ nha, ngươi đặt tên cho nó cái tên thông dụng cho những con mèo ở Việt Nam, thấy thế nào cũng không hợp lý, hắn nghĩ đến đặt tên theo hán việt, vì dù sao 《Vô song vương giả》 cũng là game người Việt mua bản quyền game của bên Trung Quốc tạo ra mang về Việt Nam lại tiếp tục phát triển lên. Ngũ thánh thú cũng tạo hình theo linh vật của Trung Quốc, tôn trọng bản quyền là côn dân tốt, hơn nữa con mèo này lại còn là giống cái, lông mao thì màu trắng như tuyết, đặt cho nó là Bạch Tuyết thì không còn gì thích hợp hơn.

Hắn tuy không thích Trung Quốc vì đám quan chức chính trị, thế nhưng gái Trung Quốc thì hắn đặc biệt thích, nói đúng hơn thì làm đàn ông hắn không thích đàn bà thì hắn còn là đàn ông sao đây!? Thịt chó thì phải có mắm tôm, đàn ông phải có đàn bà mới vui.

Vừa xem vừa gật đầu thỏa mãn, Lý Thiên Ngọc cùng Bạch Tuyết đi vào lò mổ, hắn vào phòng thay quần áo, lúc đi ra thì gặp chú Thành.

"Ủa! Thiên Ngọc à cháu!? Sao, vẫn chưa hết khó ở à? May quá! hôm nay chú phải chọc tiết gần 400 con heo, đang không biết làm sao đây! Chú Thành nhìn thấy hắn liền cười mừng nói.

"Sao hôm nay phải mổ nhiều thế hả chú?"

"Ây dà! Lò mổ này chú mở từ ngày xưa hơn nữa chỉ có mình chú làm, chú cũng không dám nhận nhiều lắm, cao nhất khoảng 200 con một ngày thôi, thuê người thì cũng chả có mấy người làm được lâu dài vì cái nghiệp giết heo nó phải tội lắm cháu ạ! Mà thêm nữa giết nhiều cũng không mấy ai chịu được, đến chú làm lâu năm, mà đôi lúc giết heo cũng giết chùn cả tay thì cháu biết rồi đấy, giờ còn làm cũng chỉ có hai người vợ chồng chú!" Chú Thành cảm thán nói.

"Đáng lý ra là mọi hôm cô nhà cũng ra phụ nhưng mấy ngày trước về quê thăm bà ngoại, còn mỗi mình chú, đúng ra chú cũng không dám nhận nhiều, nhưng bên kia chả hiểu sao hôm nay họ cần nhiều mình không làm thì họ tìm nơi khác, lần sau họ không giao cho nữa cũng khá rách việc, cho nên đành cắn răng mà nhận làm thôi cháu ạ!" Chú Thành tiếp tục than thở.

"Nhưng cũng còn may là chiều mai họ mới đánh xe đến lấy, chú thấy thời gian cũng đủ cho nên chú nhận về, bây giờ lại thêm cả cháu nữa có lẽ nhanh hơn không ít!" Chú thành cười nói.

"Thôi chú cháu mình bắt tay vào làm luôn đi chú, hôm nay cháu cũng rảnh!" Lý Thiên Ngọc hiểu ý thông cảm nói.

Mặc dù Lý Thiên Ngọc cũng hơi bất ngờ vì hôm nay lại có nhiều heo như thế nhưng hắn cũng chẳng nghĩ gì nhiều, với thể trạng hắn bây giờ có giết vài nghìn con thì bất quá cũng chỉ làm nóng người, mặc dù giết nhiều như thế tâm lý có chút không khỏe nhưng hắn nghĩ đên mình cần lượng tương kinh nghiệm cũng tương đối nhiều để thăng cấp nên cũng gạt bỏ luôn cái chướng ngại tâm lý đó đi, cứ coi như đang chơi game giết quái tăng kinh nghiệm là được.

Đừng xem hiện tại Lý Thiên Ngọc Lv2. thăng lên Lv3 chỉ cần có 300 điểm kinh nghiệm cũng chỉ phải giết khoảng 50 con heo nhưng tiếp đó thì sao !? Mấy Lv đầu kinh nghiệm cần thăng cấp khá ít nhưng càng lên cao kinh nghiệm cần càng nhiều, cách duy nhất hiện tại là hắn chăm giết heo để thăng được lên Lv.5, khi đó phụ bản mở ra, hắn kiếm điểm kinh nghiệm thăng cấp mới dễ dàng hơn một chút.