Phong Lẩn nghe Mai Dế kể vậy thì chợt nhớ ra câu chuyện mà ngày trước bố hắn gặp phải, theo dòng suy nghĩ hắn kể lại cho Mai Dế nghe. Chuyện là ngày trước năm tám sáu tám bảy bố Phong Lẩn mới học đại học y xong chưa có việc nên đi lính lên vùng biên giới Việt Trung, vì tay nghề khá tốt lại hay giúp đỡ bà con vùng ấy nên người ta mới gọi bố Phong Lẩn là ông Lang Phồn.
Trong doanh trại có nuôi một đàn bò, những bộ đội như ông Lang Phồn thường được cắt đủ đi chăn bò ở bãi hoang gần bìa rừng, có một đợt tự dưng vài bữa lại thấy thếu một con bò, thủ trưởng nghĩ là trong doanh trại có kẻ nào trộm bò đem ra ngoài bán lấy tiền phá đò. Nhưng rồi sớm thôi có người tận mắt thấy một sinh vật mình lởm chởm lông vàng nâu như cứt lôi con bò vào rừng, thủ trưởng mới ra lệnh lập một đội săn vào rừng bắt dã thú và ông Lang Phông cũng ở trong đội săn ấy.
Đội săn có hai mươi người phân thành bốn tốp chia nhau giữ những chỗ hiểm yếu bên bờ suối vì kiểu gì dã thú cũng ra suối uống nước. Cả đoàn ngồi nửa ngày trời vẫn không thấy gì, đang lúc trời nóng bức ngồi nói chuyện với nhau thì ông Lang Phồn có cảm giác không ổn. Bụng của ông sôi lên một hồi rồi âm ỉ đau, với kinh nghiệm của mình thì ông xác định được đây là một cơn đau bụng đi ỉa khá khẩn cấp. Ông Lang Phồn chạy ra sau bụi cây ỉa một bãi thật to rồi mới quay lại. Giữa lúc ấy trước mặt ông là một cảnh tượng ông không bao giờ quên.
Một sinh vật cao lớn khoảng hơn hai mét, người nó vạm vỡ gầy nhom đầy lông lá, tay trái nó cầm một cái gậy to bằng cái chim, tay phải kéo theo mọt con chuột công, nó đi ra suối quẳng con chuột ra ột bên rồi gọi ú ớ cái gì đấy, lát sau trong lùm cây có một sinh vật nữa đi ra, sinh vật này cũng giống như con kia nhưng nhỏ hơn một chút, cả hai đều biết lấy lá che đi bộ hạ giống như người vậy.
Cả đội săn tập chung nhìn về phía hai sinh vật đó, bọn chúng to lớn lắm chắc chắn chưa ai từng nhìn thấy trong đời, răng nanh hàm dưới của nó dài trồi hẳn lên trên, hai con đi một vòng rồi tụt quần ra giao phối, tình thế rất căng thẳng.
Ông Lang Phồn đứng như bị sét đánh không dám nhúc nhíc, nhưng cơn đau bụng lại trỗi dậy, từ lỗ đít một luồng khí phun ra ngoài tạo thành một âm thanh nghe rất vui tai, bủm một cái tiếng động làm hai sinh vật kia giật mình nhìn về hướng ông Lang Phồn. Con to hơn có cái chim dài thòng lòng nhìn ông Lang Phồn với ánh mắt âu yếm, ông Lang Phồn nghĩ
- Thôi ăn lol rồi.
Con đực lao về phía ông Lang Phồn như một mũi tế, cả đội săn ra khỏi chỗ ẩn lấp bắn từng loạt đạn về phía hai sinh vật đó. Con cái ở phía sau đã trúng đạn, nó hét lên rồi lăn quay ra đất chết ngay, con đực đnag lao về phía ông Lang Phồn nghe thấy người yêu kêu thì lập tức quay lại nhưng không kịp nữa, loạt đạn đã không cho nó đường lui. Nó đánh cầm gậy lao lên đập vào đám bộ đội, tốc độ của nó thật khiếp, ngay như hổ báo có khi còn thua nó.
Bốp một tiếng cái gậy túng đầu một anh bộ đội làm anh này đi chầu các cụ ngay tại chỗ, bốp bốp mấy tiếng nữa, vài anh bộ đội khác ngã xuống, sinh vật này như là Triệu Tử Long phá vòng Đướng Dương. Một lúc sau nó đã nhanh phá vòng vây chạy vào rừng, ông Lang Phồn tới giúp đồng đội chữa trị, vài người thì chết, vài người thì gãy xương. Sau đó, họ đưa tất cả về doanh trại, riêng cái xác con kia thì treo ở giữa sân.
Đêm hôm ấy đang ngủ thì ông Lang Phồn và đồng đội giật mình vì tiếng còi báo động, ngỡ là quân Tào Tháo đánh tới nên tất cả mặc đồ đạc đeo súng chạy ra sân tập chung nhưng có vẻ không phải, chắc là báo động giả. Nhưng cái xác sinh vật kia đã biến mất, họ đi tìm nháo nhác thì thấy một anh bộ đội canh gác bị vặn cổ chết, người be bét máu, hóa ra con đực đến cướp xác con cái.
Từ đó trong dnah trai thi thoảng lại có người bị giết mà không rõ nguyên nhân, thủ trưởng cho giấu kĩ thông tin, ngoài đội đi săn ra không ai được, họ gọi con vật đó là Dã Nhân hay bigfoot, đến nay vẫn không ai rõ đó là thứ gì, chỉ đoán nó là một con vật cổ đại mà thôi.
Mai Dế nghe thế thì sợ lắm, cô lép lép vào vai Phong Lẩn, Phong Lẩn khoái chí đưa tay mon men định ôm lấy Mai Dế thì thằng Quân Chè đi học về, nó cầm cái gậy chọc cứt đập vào tay Phong Lẩn nói hắn không được xàm xỡ chị nó. Phong Lẩn tức lắm nhưng hắn nghĩ con cu tý nữa thì làm mù con mắt, Mai Dế chưa mười tám, hắn mà manh động thì có ngày ngồi bóc lịch trong tù.
Phong Lẩn bảo Mai Dế mau đi gọi mọi người lại hắn có cách giết con ma rừng kia, sau một hồi giải thích đó không phải là ma và có cách tiêu diệt thì dell ai tin hắn, mọi người bỏ về hết, Phong Lẩn đành hành động một mình vậy. Hắn vào nhà Mai Dế em có đồ đạc gì dùng được không thì tìm thấy cuộn dây thừng với một cái nỏ. Hắn đi ra đầu bản,chỗ này có hai cái nhà đối diện nhau, Phong Lẩn chăng dây ở giữa rồi đặt cái nỏ ở bên trái, hắn học được cách đăt bẫy của ông Lương Chồn hồi đi săn sói, Chỉ cần sinh vật kia giẫm vào cái giây thì cái nỏ sẽ tự động bắn mũi tên.
Phong Lẩn căn mũi tên bắn làm sao vào sườn con quái, rồi hắn lập ở một bên cầm lao, thằng Quân Chè thấy hắn làm vậy cũng muốn thử nhưng Phong Lẩn không cho vì quá nguy hiểm, Quân Chè thất vọng nhưng muốn giúp gì đó, hắn đi mượn một cái nỏ nữa cho Phong Lẩn, Phong Lẩn cảm ơn nó rồi đã đít nó một cái. Xong đâu đấy cũng đã nhập nhoạng tối, mọi người tắt đèn đóng cửa hết, Phong Lẩn dặn Mai Dế, khi nào hắn hét lên thì cầm nồi niêu đập thật mạnh, Mai Dế đồng ý, cô cũng bảo mấy nhà hàng xóm vậy.
Một lát sau Phong Lẩn thấy một bóng đen từ xa tiến lại, hắn run lắm, đây là lần đầu hắn tự thân đi diệt quái mà không có ai đi cùng, trời nhập nhoạng nhưng tầm nhìn khá xa, con vật kia đang mò mẫm đi cách đó hơn trăm mét. Tim Phong Lẩn như nhảy ra ngoài, nếu mọi người cùng đi với hắn thì khả năng chiến thắng rất cao, nhưng bây giờ khả năng hi sinh cũng rất cao.
Con Vật kia đã tiến lại gần nó còn cách Phong Lẩn hai chục mét thôi, hắn giơ nỏ lên chỉ cần con vật kia giẫm vào dây thì bắn ngay. Quả nhiên nó giẫm vào cái dây, cái nỏ từ bẫy phóng ra một mũi tên trúng vào sườn trái của nó làm nó kêu lên một tiếng đau đớn, chưa kịp phản ứng thì mũi tên từ nỏ của Phong Lẩn bắn một cái nữa trúng vào mắt phải của nó làm nó sợ hãi vô xùng. Phong Lẩn hét lớn một tiếng " Đ*T MẸ" thế là Mai Dế gõ nồi thật mạnh, cả những hàng xóm cũng gõ một lượt luôn tạo thanh âm thnah rất to, con quái sợ quá bỏ chạy, Phong Lẩn bắn một nhát nữa trúng vài bắp chân nó làm tốc độ di chuyển của nó giảm đi đáng kể. Con quái bỏ chạy lên rừng, Phong Lẩn đuổi theo.
Phong Lẩn cứ đinh linh mọi người sẽ chạy theo hắn nhưng một lúc sau hắn mới biết dell ai theo hắn cả.
- Ơ cái đ*t mẹ dân làng sống như lol vậy.
Hắn vẫn theo sát con quái giữ khoảng cách với nó khoảng ba chục mét, nhưng trong rừng tối om cách ba chục mét nếu không tập trung là mất dấu ngay, quả nhiên một lúc sau hắn đã mất dấu con quái.
Phong Lẩn ngồi xuống bên một gốc cây thở hổn hên, hắn cũng thả con chồn Trọng Lần ra, nếu con quái kia ở gần thì con chồn Trọng Lần sẽ phát hiện ra ngay. Đêm hôm ấy hắn không dám đi đâu thì biết cái tài tìm đường của mình kiểu gì cũng lạc, rồi làm mồi cho con quái cũng nên.
Tờ mờ sáng hôm sau mọi vật đã nhìn hơi rõ Phong Lẩn mới đi tiếp, hắn muốn tìm diệt bằng được con quái này để trừ hại cho dân, xọa lol thôi để lấy le với Mai Dế là chính ahihi. Một lúc sau Phong Lẩn thấy một vết máu, có lẽ là của con quái kia, hắn bèn đi theo vết máu đó, mỗi lúc vết máu một mờ dần nhưng lát sau Phong Lẩn đã thấy một bóng mờ mờ ngồi bên cái cây. Phong Lẩn cách đó khá xa nhưng không muốn bị phát hiện nên hắn nằm xuống trườn như chó, còn cách hai chục mét thì hắn ngồi dậy mộ dung phục con quái kia.
Từ chỗ này nhìn nó thật rõ, nó ngồi gặm một con lợn rừng nhỏ nhai chóp chép cả, Phong Lẩn dell muốn cùng số phận với con lợn nên hắn phải hết sức cẩn thận. Bỗng một cảm giác quen thuộc đến với Phong Lẩn, vì sáng nào hắn cũng đi ỉa nên như một thói quen hắn tụi quần ra ỉa một bãi, Phong Lẩn cố nhịn không cho những tiếng bèm bẹp phát ra và hắn đã thành công, mấy cục cứt trôi ra khỏi đít hắn một cách êm ả.
Tuy không có tiếng nhưng mùi thì không ngăn được, mùi cứt nồng nặc bốc lên bay phảng phất trong không trung, Con quái đang ăn bỗng ngửi thấy mùi ấy thì đứng lên hít hít có vẻ thích thú, Phong Lẩn đưa tay quơ quơ cho mùi cứt mau tan nhưng càng làm nó phát tán mạnh, cũng may con quái đang đau nên nó không muốn đi lại nên nó ngồi phịch xuống hắn tiếp, xong cái mùi ấy làm nó ăn dell ngol nên nó vứt mẹ một nửa con lợn đi.
Phong Lẩn dell dám chùi đit sợ phát ra tiếng bèn kéo quần lên ngay mặc cho đúng quần cọ vào đít hắn làm cứt chét đầy ra mông. Nhưng người biết thời thế mới là trang tuấn kiệt, Phong Lẩn nhịn bẩn một tý cũng không sao. Con quái nằm xuống định thiếp đi, Phong Lẩn thừa lúc ấy dùng hết sức phóng cái lao phịch một nhát găm vào ngực con quái, con quái hét lên , nó nhìn ra Phong Lẩn rồi bên đứng dậy, Phong Lẩn biết mình sắp ăn lol nên bỏ chạy ngay.
Phong Lẩn chạy một mạch không thèm nhìn phía sau vì phía sau nghe rào rào rõ ràng là con quái ở rất gần, một lúc sau Phong Lẩn chạy ra đến suối, chỗ này nhiều sỏi đá gồ ghê nên hắn bị vấp ngã, con quái kia chạy tới gần, nó rút cây lao ra khỏi người, máu tuôn ra làm nó gầm lên một tiếng rung chuyển cả rừng núi. Gần lắm chỉ còn mười mét thôi, con quái ném cây lao về phía Phong Lẩn nhưng hắn tránh được, Phong Lẩn đứng dậy cẩm cây lao liều chết.
Con quái mải đuổi Phong Lẩn nên nó không cầm theo cái gậy kia, vậy là chỉ số sức mạnh đã giảm, Phong Lẩn lên sát lực chuẩn bị đồ sát. Đột nhiên một bóng đen từ đâu ập tới húc vào người con quái làm nó ngã nhào ra, hóa ra là một con lợn rừng, có lẽ con lợn con vừa bị gặm là con nó nên nó trả thù. Phong Lẩn lùi ra sau một phiến đã to xem xét tình hình, con lợn và con quái quần nhau một lúc.
Lợn rừng có bốn răng nanh, hai cái hàm trên và hai cái hàm dưới, mọi người thấy hai răng nanh hàm trên to cứ ngỡ đó là vũ khí chủ lực của nó nhưng không phải, hai cái răng nanh hàm dưới mới đáng sợ, răng hàm dưới nhỏ nhỏ như ngón tay út nhưng sắc lắm, con lợn rừng cứ dũi vào người con quái làm toàn thân nó máu me choe choét. Con quái cũng cầm lấy hai cái răng hàm trên vật nhau với con lợn, một lúc sau nó đã kẹp được cổ con lợn vào nách ra sức xiết cho con lợn nghẹt thở, tuy vậy con lơn vẫn khỏe lắm.
Phong Lẩn thấy cơ hội đến rồi bèn trèn lên phiến đá nhảy tới đâm một nhát vào lưng con quái. Sức nặng của hắn làm mũi lao xuyên qua người lòi ra phía trước bụng, Con quái gào lên đau đớn, nó thả con lợn ra còng tay ra sau túm lấy Phong Lẩn nhưng Phong Lẩn đã nhảy qua một bên tránh được. Con Lợn vừa được thả thì chạy ngay tới, cái răng của nó cắt qua bắp chân con quái làm con quái khụy xuống.
Con lợn lại dũi tiếp vài cái vào bụng vào đùi con quái làm nó choáng váng vì mất máu, nhưng đột nhiên nó giơ hai tay giáng một nhát vào đầu con lợn, cú giáng ấy sợ là đá cũng vớ, chỉ nghe con lợn kêu éc éc cứt nó phọt ra rồi gục xuống trước mặt con quái. Con lợn vừa mới cứu Phong Lẩn một mạng nên hắn phải làm gì đó cứu lại con lợn, nghĩ vậy Phong Lẩn vớ lấy một viên đã lớn nặng chừng năm cân, hắn vòng ra sau con quái rồi đập mạnh vào đầu nó cái chát, con quái đã mất máu bây giờ trúng một đòn chí mạng chỉ còn nước gục xuống nằm đứ đừ.
Phong Lẩn vứt cục đã ra, hắn mò ra suối thở hổn hển, vục mấy vục nước lên mặt rồi thay quần rửa đít đàng hoàng, xong xuôi hắn ngồi ật ra lừn tựa phiến đá nhìn hai con vật kia một lúc rồi cười cười:
- Mẹ nó, mình cũng ghê đấy chứ.
Lát sau trời đã sáng, ánh nặng rọi xuống suối lóe lên chói mắt người, đột nhiên con lợn nhúc nhích, nó có vẻ đã hồi sức, nó đứng dậy nhìn Phong Lẩn rồi bỏ đi để lại Phong Lẩn với cái xác con Dã Nhân. Phong Lẩn ngồi một lúc rồi đứng dậy, hắn tới chỗ con quái thú rút mũi lao ra, mũi lao đâm quá sau nên một hồi khó nhọc hắn mới rút ra được. Phong Lẩn không biết làm sao để đưa cái xác này về, bỗng tỏng lùm cây có mấy tiếng xột xoạt, theo phản xạ Phong Lẩn vội kéo balo cho con chồn Trọng Lần chui ra động thời giương mũi lao lên thủ thế.
Trong bụi cây ba người từ ba phía đi ra, mỗi người trên tay đều cầm một khẩu súng lục đem ngòm như lông dái. Một người tiếng lại xem xét con quái thấy nó chết rồi thì cầm chiếc bộ đàm nói:
- Mau đến bờ suối, con quái bị thằng một lằn ất ơ giết rồi.
Phong Lẩn vẫn không biết có chuyện gì liền hỏi:
- Mấy vị là ai ?
Một trong ba người là phụ nữ, thân hình khá ngon nghẻ, tóc buộc phía sai mặt mày khá dâm dịu dàng rút một khẩu súng điện ra bắn vào người Phong Lẩn, hắn thấy dòng điện chạy vào người, một cảm giác nâng nâng như hút cần, Á một tiếng rồi chìm vào giấc ngủ. Sau đó thì không có sau đó.